Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1269 - Chương 1269. Chương 1261: Chia Bánh

Chương 1269. Chương 1261: Chia bánh
Sức mạnh của Hư Không Chi Nhãn tuy rằng không có tác dụng với Tiểu Tà, thậm chí có thể coi như thuốc bổ, nhưng đối phương dường như không mạnh lắm, chắc nó có thể tìm con đường sống.

Thế nhưng, khi Tiểu Hoả bay ra từ miệng của Quân Thường Tiếu, lúc Tiểu Hoả đang phách lối nói chuyện, quái vật mắt to nhất thời đơ ra.

“Hoả... Hỏa Hồn Chi Linh...”

Âm thanh của Hư Không Chi Nhãn đã trở nên run rẩy, hơn nữa có thể nghe rõ tiếng nức nở kèm theo, dù sao thuộc tính của Tà Ác Chi Linh tương đồng với nó, còn Hỏa Hồn Chi Linh lại là thuộc tính tương khắc.

Ta.

Còn cứu nổi không đây!

Sau khi Tiểu Hoả xuất hiện, sự rung động trong mắt bọn người Tý sứ càng mãnh liệt!

Một Linh Chủng ở vũ trụ Phàm Trần đã ngầu lắm rồi, tên này còn có tận hai, đúng là như sấm bên tai!

Huống hồ.

Là một Tà, một Hoả.

Cả hai vốn nên tương khắc lẫn nhau mới đúng, sao có thể cùng sinh tồn!

Câu hỏi này Quân Thường Tiếu cũng không thể giải thích được, nếu như nhất định phải có nguyên do nào đó, vậy thì chắc là Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp.

Ồ?

Phải ha.

Còn thứ đó nữa.

Xét về thực lực, Hư Không Chi Nhãn và Hắc Ám Đại Ma Vương trước kia gây hại nhân gian không cách nhau là bao, người sau được dạy dỗ bởi bà cô, người trước bị thu vào, kết cục không nghĩ cũng biết.

Hèn gì lúc Quân Thường Tiếu nhìn thấy boss cuối là Tà vật, xém chút không nhịn được cười thành tiếng.

Nếu như ngươi đổi cho ta một nhân loại cường giả khác, ví dụ như đẳng cấp của đám Sứ tuần tra, thì có thể cần phải trả cái giá nào đó, nhưng cái loại này thì hoàn toàn khỏi cần!

Từ khi có Ma Cải máy hút bụi, lúc Cẩu Thặng đối phó với đám tà vật không sạch sẽ tuyệt đối nắm giữ kinh nghiệm lâm sàng phong phú.

Tổng hợp ý trên.

Hư Không Chi Nhãn toang rồi.

Nó cũng sắp khóc luôn rồi, bởi vì Hỏa Hồn Chi Linh trấn ép nó, Tà Ác Chi Linh thì đang điên cuồng ăn nguyên tố tà ác của nó, cứ với tốc độ này nó sẽ nhanh chóng bị ăn sạch.

Mỗi một chút sức mạnh tản ra đều là nó khổ công rèn luyện mới có, bây giờ để làm áo gấm cho người khác như thế.

“Tiểu tử.”

Giọng nói của Hư Không Chi Nhãn nghiêm túc: “Chuyện ngươi vừa nói chúng ta có thể nghiêm túc thương lượng lại.”

Chuyện gì?

Trở thành khế ước thú, bắt tay đâm thủng trời này.

Rén rồi à.

Đối với hai con tiểu yêu tinh ăn thịt người không chớp mắt, không rén thì tu vi vạn năm đến cuối cùng cũng sạch bong.

“Ngại quá.”

Quân Thường Tiếu lắc đầu đáp: “Bản toạ không muốn thương lượng với ngươi.”

Tiểu Tà trong khoảng thời gian ngắn ăn được không ít nguyên tố tà ác, thực lực tăng lên một cách rõ rệt, khiến hắn không còn ý định thu phục nó.

Hệ Thống: “Chủ yếu là do quá xấu.”

Tiểu Hoả nói: “Ta có thể luyện hóa nó không?”

Tiểu Hoả không thể ăn được nguyên tố tà ác nhưng có thể dùng lửa để thanh tẩy, qua đó có thể giúp bản thân mạnh hơn, ví dụ như hình thái Anh Linh như hiện tại, cũng là nhờ giải quyết Hắc Ám Đại Ma Vương.

Dựa theo thực lực thì hai tà vật không cách nhau bao nhiêu, nếu có thể thoải mái thanh tẩy, bản thân nhất định cũng nhận được lợi ích rất lớn.

“Được.”

Quân Thường Tiếu cười đồng ý.

Hư Không Chi Nhãn bây giờ như một cái bánh gato lớn.

Hắn thân là một “người cha” nhất định sẽ chia đều cho hai đứa con trai chứ không cố tình thiên vị cho bên nào.

Tiểu Hoả quay đầu lại, hai con ngươi phát sáng lấp lánh.

“Ngươi… ngươi muốn làm gì, ngươi... ngươi đừng có làm bậy…” Hư Không Chi Nhãn nhất thời hoảng loạn không thôi, sau cùng chó cùng dứt dậu nhìn về hướng Quân Thường Tiếu, dữ dằn hét: “Tiểu tử, đừng có ép người quá đáng!”

Không sai.

Mặc dù vị thế của bản thân đang rất nguy hiểm!

Nhưng người làm từ bùn cũng có ba phần nóng tính, thỏ con gặp nguy cũng cắn ngược lại thôi!

Nếu như Hỏa Hồn Chi Linh thật sự dám…

“Vù vù!”

Tiểu Hoả phồng má, hai tay nắm chặt, ngọn lửa thanh tẩy mọi sự nhơ nhuốc trên thế gian này phụt sáng, cả người bỗng chốc biến thành quả bóng lửa nhỏ.

Hư Không Chi Nhãn thấy tình cảnh này vô cùng tức giận, ruột gan nóng hết cả lên.

Tên này rõ ràng không phải dạng rất mạnh, không hiểu sao ngọn lửa phóng ra lại khiến nội tâm nó run rẩy?

Nếu như nó biết Tiểu Tà đang ăn nó từng là Hắc Ám Đại Ma Vương, sống sờ sờ bị luyện hoá thành Anh Linh thì sẽ hiểu được tại sao.

“Ê.”

Tiểu Hoả ngạo mạn nói: “Ngươi phải phối hợp nha, không là đau lắm đấy.”

“...”

Không được! Mình phải ăn nhanh hơn!

Nhìn thấy đại ca bình thường hay bắt nạt mình cũng muốn chia phần, tốc độ cắn nuốt của Tiểu Tà càng nhanh hơn.

Khoảng một lúc sau, bàn tay hắc ám trói buộc Quân Thường Tiếu bị ăn sạch, sau đó hắn dùng ánh mắt nóng bỏng hướng về Hư Không Chi Nhãn, cảm giác như đang nhìn một cái bánh gato lớn.

“Aaa!”

Hư Không Chi Nhãn nhịn không được nữa hét ầm lên một tiếng lớn, sau đó đâm mạnh lên trần.

Nó sẽ không ngồi yên chờ chết, nó phải phá vỡ phòng ngự, sau đó tìm con đường sống!

“Đùng!”

“Đoàng!”

Hư Không Chi Nhãn hoàn toàn bùng nổ, triển khai đợt tấn công điên cuồng, Địa Ngục tầng chín nhất thời bị nguyên tố tà ác bao trùm, Tiểu Hoả và Tiểu Tà thì càng hưng phấn hơn.

“Lên!”

“Vút vút!”

Hai tiểu hài tử xông đến, như miếng keo dán thuốc dính trên người đối phương, một đứa há miệng ăn, một đứa dùng lửa thanh tẩy.

Hài tử ấy mà.

Thích giành ăn, giành đồ chơi với nhau.

Thế nên ai cũng không chịu nhường ai, dùng tốc độ nhanh nhất chiếm cứ phần bánh thuộc về mình, như thế lại khổ cho Hư Không Chi Nhãn, chỉ có thể liều mạng đâm tường, liều mạng phản kháng.



“Lão đại.”

Sửu sứ chau mày: “Có cần cản không?”

Trong người Quân Thường Tiếu xuất hiện 2 Anh Linh khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, nhưng nếu như đứng ngoài từ đầu đến cuối thì boss Địa Ngục tầng chín sợ là sẽ bị giết mất xác.

“Chủ nhân từng nói.”

Tý sứ nói: “Mỗi tầng Địa Ngục đều tồn tại trận pháp truyền tống, cho phép người khác đi xuống, mục đích chính là nếu như có người thắng được boss cùng tầng thì sẽ bị thay vào đó.”

“Ý lão đại là nếu như tên đó giải quyết được Hư Không Chi Nhãn thì sẽ trở thành boss mới của tầng chín?” Mão Thố nói.

“Đúng vậy.”

Tý sứ theo dõi con Hư Không Chi Nhãn bị hai Anh Linh bắt nạt đến mức chỉ có thể điên cuồng đâm tường từ đầu đến cuối.

Nói thật thì.

Trong lòng hắn muốn thấy Hư Không Chi Nhãn bị thanh tẩy hơn.

Bởi vì con hung thú viễn cổ này quá nguy hiểm, chủ nhân lại cứ muốn nhốt lại, nếu như ngày nào đó thật sự vượt ngục ra ngoài sẽ là tai hoạ lớn cho vũ trụ Phàm Trần.

Áo choàng sau lưng mười hai sứ tuần tra tuy không viết hai chữ “chính nghĩa”, nhưng họ đều mang trong người một trái tim chính nghĩa, vì thế mới cam tâm tình nguyện nhậm chức ở Cứ điểm Tinh Không, từ bỏ việc theo đuổi võ học cao hơn.



“Đùng!”

“Đoàng!”

Trong tầng thứ chín của Địa Ngục liên tục phát ra tiếng va chạm mãnh liệt khiến cho các phạm nhân tầng tám rất hoang mang, nhưng mà, duy trì suốt một tiếng đồng hồ sau, tiếng động càng lúc càng nhỏ.

“Chuyện gì thế?”

“Tên đó và boss đánh lâu vậy à?”

“Lúc này chắc là kết thúc rồi nhỉ.”

Đúng vậy.

Kết thúc rồi.

Nhưng không phải như những phạm nhân khác nghĩ: Quân Thường Tiếu bị ngược đến chết đi sống lại, bởi vì giờ phút này hắn đang nhàn nhã ngồi thưởng thức trà ở phía xa.

Hư Không Chi Nhãn khổng lồ ngã xuống đất.

Tiểu Tà và Tiểu Hoả như hai con ký sinh trùng vẫn dán chặt bên trên.

Tình huống trước mắt cho thấy, trên người Hư Không Chi Nhãn hiện ra màu nâu nhạt, biểu thị cho việc thuộc tính tà ác trong người hoặc là đã bị hút sạch hoặc là đã bị thanh tẩy bởi lửa. Một thân tu vi, trôi theo dòng nước!

Bi kịch nhất là còn để cho hai đứa Anh Linh được lời.

“Soạt!”

Tiểu Tà lưu luyến không thôi rơi ra, sau đó nằm dưới đất, hai tay xoa cái bụng nhỏ căng tròn, thoải mái nói: “Ăn đã thiệt á.”

“Cha.”

Tiểu Hoả nói: “Đồ xấu xí này có thể giữ lại được, đợi sau này ngưng tụ ra đủ nhiều thuộc tính tà ác, có thể cung cấp cho bọn con nâng cao thực lực.

Hư Không Chi Nhãn nghe vậy, xỉu ngay tại chỗ.



Bình Luận (0)
Comment