Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1281 - Chương 1281. Chương 1273: Dạ Đế, Không Thể Nhục!

Chương 1281. Chương 1273: Dạ Đế, không thể nhục!
"Rầm!"

"Rầm!"

Bên trong Sinh Tử Bí Cảnh, Linh năng cường đại bộc phát, chấn động mạnh mẽ làm run rẩy không gian, tất cả linh thú huyễn hóa bị quyền ảnh đuổi giết, cho đến khi biến mất toàn bộ.

Dạ Tinh Thần dừng lại, cả người đều là mồ hôi đầm đìa.

Hắn ta sớm đã bước vào Vũ Hoàng Đỉnh phong, rèn luyện trong Sinh Tử Bí Cảnh lại gần như không có hiệu quả, nhưng vì theo đuổi thì cho dù chỉ tăng lên một chút, hắn ta cũng vẫn đang điên cuồng hành hạ chính mình.

Từ sau khi sống lại, Dạ Tinh Thần vẫn luôn yêu cầu rất nghiêm khắc, huấn luyện nghiêm ngặt, toàn bộ phương vị tái tạo thân thể, linh hồn, thuộc tính.

Tuy vẫn không đạt đến tu vi ở kiếp trước, nhưng thực lực cùng cảnh giới hôm nay đã sớm vượt xa so với năm đó, thậm chí có thể dùng câu bỏ xa 18 con phố để hình dung.

Theo lý thuyết thành công của A Ngưu, không chỉ nằm ở tư chất bẩm sinh, mà còn nằm ở những cố gắng sau này. Còn theo giải thích của Cẩu Thặng thì là không cố gắng cũng không sao, ta còn có thể bật hack.

Đương nhiên, không phải nói Quân Thường Tiếu không muốn cố gắng, mà hắn thân là người đứng đầu một tông, nhất định không thể vì mạng sống của chính mình, đã định trước sẽ phải vì toàn bộ tông môn nỗ lực.

Cẩu Thặng đau khổ trong lòng, nhưng Cẩu Thặng không nói.

"Hô!"

Nghỉ ngơi một chút, Dạ Tinh Thần ra khỏi Sinh Tử Bí Cảnh.

Đang định tiến vào Cửu Thiên Bí Cảnh kế tiếp, đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói của Quân Thường Tiếu: "A Ngưu, đến đại điện một chuyến."

"..."

Dạ Tinh Thần nhíu mày, trong lòng lập tức xuất hiện một tia bất an.

Tông chủ đã gọi, người làm đệ tử không thể không đi, cho nên sau khi có hơi chần chờ thì cũng nhanh chóng đi đến trước đại điện, nhưng vừa bước vào, lập tức cảm giác được một vài ánh mắt đang rơi xuống người mình, khí thế cường đại có thể nói là vô cùng khốc liệt!

Cao thủ!

Cao cao thủ!

Dạ Tinh Thần kìm chế sự khiếp sợ ngưng thần nhìn lại, lập tức phát hiện ngồi ở ba vị trí đầu tiên là ba vị võ giả có khí thế hùng hậu, một người đang phóng Cửu Kiếm, một người đầy mùi rượu, một người cầm dao khắc dấu.

"Chư vị."

Quân Thường Tiếu nói: "Đây là đệ tử mà bổn tọa coi trọng nhất, Dạ Tinh Thần."

Sau khi Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ nghe được ba chữ "Coi trọng nhất" thì lại vô cùng thoải mái, nhưng bất an trong lòng Dạ Đế lại càng mãnh liệt hơn.

Dị Phi Tuyết, Tửu Ma Đầu, Tinh Vân Tử ba người nghiêm túc, tỉ mỉ đánh giá đệ tử của Vạn Cổ Tông này, càng nhìn càng cảm thấy thực lực của đối phương cơ hồ cũng không cao, thật sự có thể xứng với hai chữ "Chí Tôn"?

"Tinh Thần."

Quân Thường Tiếu nói: "Ba vị này muốn cùng ngươi thỉnh giáo."

"Có thể."

Dạ Tinh Thần ngạo nghễ nói.

Tuy nội tâm có chút bất an, mặc dù biết ba người này không đơn giản, nhưng ngông nghênh của Dạ Đế vẫn còn, tôn nghiêm của Dạ Đế vẫn còn, tuyệt đối sẽ không e ngại bất kỳ ai.

...

Trong phòng ăn.

Mới vừa rồi Dạ Tinh Thần còn ngạo nghễ vô cùng, nhưng giờ phút này biểu hiện trên mặt lại rất đặc sắc, bởi vì thứ mà cái tên người đầy mùi rượu kia muốn thỉnh giáo chính là ..Đấu rượu!

Không được!

Như vậy sao được!

A Ngưu lập tức kinh sợ, truyền âm nói: "Tông chủ, ta..."

"Bổn tọa nói ngươi là Tửu đạo Chí tôn, cái này mang ra ngoài có hơi khoe khoang, nhưng ngươi dù thế nào cũng phải làm tròn nhiệm vụ cho ta." Quân Thường Tiếu truyền âm, nói vô cùng nghiêm trang .

Ự...c!

Các cơ trên mặt Dạ Tinh Thần lập tức trở nên cứng ngắc.

Ta với hắn mà so tửu lượng cái gì, trong lòng ngươi không tính được sao, vậy mà lại nói ta là Tửu đạo Chí tôn, ngươi rốt cuộc chỉ đang khoác lác, hay đang cố ý muốn hại ta!

"Bằng hữu!"

Tửu Ma Đầu gác một chân lên ghế, phóng khoáng nói: "Chúng ta cùng uống hết một bình, hay là dùng bát uống!"

Bị tông chủ của mình không trâu bắt chó đi cày, Dạ Tinh Thần chỉ có thể kiên trì đến cùng, nhưng đối với việc cạn hết một bình quả thực không thực tế, thực lực cũng không cho phép, cho nên nói: "Bát!"

"Nhất Hắc Nhị Hắc!"

Quân Thường Tiếu vỗ tay phát ra tiếng, nói: "Mang bát lên!"

"Vâng!"

Nhất Hắc Nhị Hắc đi đến, lấy hai cái bát đặt xuống bàn.

Dạ Tinh Thần hai mắt trực tiếp trừng lớn, bởi vì cái bát này quả thực giống như cái thau rửa mặt.

"Tông chủ!"

Hắn ta phát điên nói: "Sao trong phòng ăn lại có cái bát lớn như vậy, ta chưa bao giờ nhìn thấy!"

"Ta vừa kêu người chạy xuống núi mua về đấy." Quân Thường Tiếu nói.

"..."

Khóe miệng Dạ Tinh Thần lập tức run rẩy..

Ngươi hãm hại ta!

Tuyệt đối đang hãm hại ta!

"Xoạt!"

Nhất Hắc Nhị Hắc phụ trách rót đầy rượu.

Ngửi thấy hương thơm của rượu, nước miếng của Tửu Ma Đầu tuôn ra, sau đó giơ chén lên, nói: "Ta xin kính trước!"

"Ừng ực ừng ực!"

Dứt lời, ngửa đầu uống vào, rất tiêu sái.

"Mẹ nó!" Đám người Tô Tiểu Mạt đang đứng bên ngoài nhà ăn, khó tin nói: "Mạnh như vậy sao?"

"..."

Sắc mặt Dạ Tinh Thần càng thêm biến sắc.

"BA~!"

Tửu Ma Đầu đem cái chén không đặt xuống, ôm quyền nói: "Thỉnh giáo..." Vừa nói xong, trực tiếp ngã xuống đất, say đến bất tỉnh nhân sự.

"Phốc, ha ha!"

"Ta còn tưởng rằng tên kia rất lợi hại, căn bản chỉ mới một chén đã gục rồi!"

đám người Tô Tiểu Mạt cười ha hả.

Quân Thường Tiếu buồn bực.

Thời điểm đấu rượu ở Địa Ngục, thằng này tốt xấu gì cũng đã uống một vò lớn. Mặc dù lần này chén có lớn hơn, nhưng cũng không thể trực tiếp say đến ngất như vậy được.

"Tông chủ."

Lam Khang truyền âm nói: "Rượu mà hắn uống chính là thế hệ thứ hai phiên bản cải tiến của Túy Sinh Mộng Tử, hấp thu Linh Năng đạt hiệu quả lớn hơn, rượu cũng càng ngày càng mạnh."

Quân Thường Tiếu tỉnh ngộ nói: "Thì ra là thế."

"Nhị vị."

Hắn nhìn về phía Dị Phi Tuyết cùng Tinh Vân Tử đang làm trọng tài, cất cao giọng nói: "Đây là loại rượu đặc biệt do Vạn Cổ Tông ta ủ ra, ngày bình thường đệ tử đều lấy ra làm nước uống, Tửu Ma Đầu chỉ uống một chén đã say đến bất tỉnh nhân sự, thắng bại hẳn là cũng đã phân được rồi chứ?"

"Phân được rồi."

Dị Phi Tuyết chắp tay nói: "Đệ tử của Quý tông đã chiến thắng rồi."

"..."

Dạ Tinh Thần thiếu chút nữa đã lật qua.

Rượu còn chưa uống mà đã thắng rồi, cái này mà là tỷ thí gì chứ!

Có thể chuyên nghiệp lên một chút hay không, có thể tôn trọng ta một chút có được không hả!

Ngay lập tức, lửa giận trong lòng Dạ Đế bốc lên, trực tiếp bưng cái chén lớn như cái thau rửa mặt lên, ngửa đầu uống "Ừng ực ừng ực" đến khi hết sạch, sau đó cả khuôn mặt đỏ bừng, lung la lung lay đứng dậy, hét lớn: "Ta còn có thể uống!"

Quân Thường Tiếu kinh ngạc há miệng.

Uống hết nhiều rượu như vậy mà hắn ta vẫn còn đứng được, vậy mà lại không trực tiếp ngã xuống, trong khoảng thời gian mình vắng măt, tửu lượng của thằng nhóc này rõ ràng đã tăng lên rồi.

"Bịch!"

Đột nhiên, Dạ Tinh Thần ngã xuống đất, say đến bất tỉnh nhân sự.

Nhưng hắn ta vẫn hồ ngôn loạn ngữ: "Ta... Ta không vô chuồng đâu... Ta không đi... Linh Thú Phong... Ta... Đi... Giường của ta..."

"Ai."

đám người Tô Tiểu Mạt lắc đầu.

Loại tình huống này, sau khi tông chủ rời đi bọn họ đã gặp nhiều rồi.

Dạ Tinh Thần thật sự không thể thắng rượu đâu, nhưng mà Lam Khang đã cải tạo lại Túy Sinh Mộng Tửu, có thể gia tăng thuộc tính tốc độ hấp thụ trên phạm vi lớn, sau đó lại để cho hắn ta gian nan đưa ra quyết định, bắt đầu bằng việc mỗi ngày luyện tập tửu lượng.

Hồ lô chứa đầy rượu, sáng trưa tối đều uống một ngụm.

Cứ như vậy, trong vòng mấy tháng mà Quân Thường Tiếu vắng mặt, A Ngưu cứ lần lượt say rồi tỉnh, tửu lượng cũng tăng lên từng chút một.

Đúng vậy.

Dạ Tinh Thần vẫn say.

Nhưng dưới tình huống uống hết một chén rượu mà vẫn có thể đứng lên, so với Tửu Ma Đầu có thể chống đỡ nhiều hơn một chút, thậm chí còn nói được nhiều hơn một từ, thể hiện hắn ta thực sự đã thắng!

Mà đằng sau thành công của người đàn ông này, chính là vô số lần bị Lý Thanh Dương đuổi theo khiêng trở về từ chuồng của Linh Thú Phong .

Xin nhớ kỹ.

Dạ Đế, không thể nhục!

"Đón gió đi lên, đi ngược dòng nước!" Đưa mắt nhìn A Ngưu bị đám người Lý Thanh Dương khiêng đi, Quân Thường Tiếu đứng chắp tay, vô cùng tự hào nói: "Đây mới là đệ tử mà bổn tọa coi trọng nhất, đây mới là tinh thần Vạn Cổ Tông, vĩnh viễn không thể phai mờ!"

...

Đêm tối buông xuống

Súc vật bên trong trận pháp tầng tầng lớp lớp hiện ra, mấy trăm tên đệ tử liên thủ cảnh giới.

Linh Thú Phong Linh Thú Đường, tất cả các gian phòng đều bị khóa chặt, Ngưu lão linh thú như Lâm Đại Địch đã bày xong trận địa, sẵn sàng đón quân địch.

"Đến rồi."

Trăng sáng treo trên cao xuống, một cái bóng lắc lư đi tới.


Bình Luận (0)
Comment