Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1282 - Chương 1282. Chương 1274: Thực Lực Tông Môn Điên Cuồng Tăng Vọt

Chương 1282. Chương 1274: Thực lực tông môn điên cuồng tăng vọt
"Đầu ta đau quá..."

Dạ Tinh Thần ôm gáy, nói một câu mà hắn ta vẫn thường hay nói, sau đó chậm rãi mở mắt ra.

Ai.

Ta lại say rồi.

Dạ Đế bắt đầu cố gắng nhớ lại tình huống ngày hôm qua, nhưng ký ức chỉ dừng lại ở lúc mình tự đứng dậy bưng cái bát có kích thước như cái thau rửa mặt lên.

Mấy tháng luyện tập tửu lượng, hắn ta đã có thói quen uống say, thói quen bất tỉnh nhân sự, cho nên cảm xúc cũng không có chấn động mãnh liệt như trước.

Thành thật mà nói.

Hắn ta đã vứt bỏ sĩ diện của chính mình, cũng vứt bỏ tôn nghiêm của chính mình, chỉ cần...

Cảm thụ của bản thân đối với thuộc tính thiên địa có cảm ứng mạnh hơn, Dạ Tinh Thần gian nan nở nụ cười.

A Ngưu.

Thật sự thay đổi!

Loại thay đổi này đối với Dạ Tinh Thần mà nói thì là tốt hay xấu cũng không quan trọng, quan trọng là ... Có thể trở nên mạnh mẽ, có thể sớm ngày phi thăng thượng giới, tìm nữ nhân kia báo thù rửa hận!

"Cót két!"

Sau khi rửa mặt, A Ngưu cất bước đi ra.

"Dạ sư đệ, ngày hôm qua ngươi quả thật rất lợi hại, không chỉ uống rượu thắng mà còn thắng được màn sử dụng kiếm với dùng bút đấy!!" Tô Tiểu Mạt từ đằng xa đi tới, giơ ngón tay cái lên nói.

Dạ Tinh Thần trở nên mơ hồ.

Ngày hôm qua chẳng phải ta chỉ cùng với tên kia so rượu sao? Từ khi nào lại xuất hiện thêm so kiếm với so bút vậy?

...

Trong đại điện.

Dị Phi Tuyết chắp tay nói: "Quân tông chủ, khả năng lĩnh ngộ kiếm đạo của đệ tử ngài, thật khiến cho Dị mỗ kinh ngạc!"

"Lão phu đấu văn cùng người ta không biết bao nhiêu lần, đây là lần đầu tiên chứng kiến một người say đến bất tỉnh nhân sự còn có thể dùng kiếm viết ra thư pháp Thiên mã hành không!" Tinh Vân Tử kính nể nói.

"Quá khen, quá khen rồi."

Tuy ngoài mặt Quân Thường Tiếu nói như vậy, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: "Quả thật không nhìn ra, thằng nhóc A Ngưu này sau khi say rượu lại mạnh mẽ như vậy!"

Ngày hôm qua, trên Linh Thú Phong

Dạ Tinh Thần lắc lư đi tới, có ý định tìm giường ngủ, lại bị thành viên Linh Thú Đường ngăn lại, vì thế mới bắt đầu mở ra trận chiến.

Sau khi A Ngưu uống say, sức chiến đấu tăng vọt, đã vậy còn mang thanh kiếm tế ra, tửu lượng kém đến nổi không đành lòng nhìn thẳng.

Dạ Tinh Thần đã uống một ít, cho nên trong quá trình thi triển kiếm chiêu không có một chút tiết tấu nào, lại để cho Dị Phi Tuyết đang ở phía xa xem cuộc chiến mà giật nảy mình, mà Tinh Vân Tử cũng từ đó nhìn ra thư pháp của hắn ta hàm súc, rất thú vị.

Vì vậy hai người bọn họ đã hoàn toàn bị thuyết phục.

Độc giả: "Còn có thể qua loa hơn một chút hay không!"

"Cái này..."

Trên Linh Thú Phong, Dạ Tinh Thần đứng ở võ trường vẫn còn dấu vết chiến đấu, nhìn thấy khắp nơi đầy vết kiếm, vẻ mặt ngây ngốc nói: "Thật sự là ta làm sao?"

"Sư đệ."

Tô Tiểu Mạt chỉ vào vết kiếm đầy dưới đất, nói: "Ngày hôm qua vị cường giả chấp bút kia đã trọn vẹn nhìn suốt một canh giờ, cuối cùng ngửa mặt lên trời thở dài, đây mới là thư pháp đại cảnh, đây mới là văn đạo chí tôn!"

"..."

Dạ Tinh Thần trầm mặc.

Đều là do ta say rượu vung kiếm chém bừa bãi, vậy mà có thể nhìn ra thư pháp đại cảnh, tên kia có bị tâm thần hay không ?

Không thể nói như vậy, có lẽ ánh mắt của đại sư người phàm không thể so sánh được, tuy là A Ngưu vung kiếm không có tiết tấu gì, nhưng quả thực đã miêu tả ra một chương sách rung động tâm can... Ta quả thực không thể bịa nổi nữa!

...

"Ba vị."

Trong đại điện, Quân Thường Tiếu chân thành nói: "Các ngươi cũng đã được chứng kiến thực lực của đệ tử Vạn Cổ Tông ta. Không biết các ngươi có hứng thú ở lại đây cùng hắn đàm đạo mỗi ngày không?"

Rốt cục thì thằng nhãi này cũng lộ ra răng nanh.

Miêu tả Dạ Tinh Thần thành vua toàn năng cũng không phải cố ý muốn gạt hắn ta, mà là muốn lừa gạt mấy tên cường giả này. Bất kể là thắng thua, đều nghĩ ra biện pháp lưu lại để chính mình sử dụng.

"Quân tông chủ!"

Tửu Ma Đầu nói: "Ta nguyện ý lưu lại!"

Kẻ mê rượu như hắn đã khuất phục trước túy sinh mộng tử, vì thế miễn là có đầy đủ rượu cùng với cơm ăn mỗi ngày, ở lại Vạn Cổ Tông cũng không thành vấn đề.

"Các vị còn lại thì sao?" Quân Thường Tiếu nói.

Dị Phi Tuyết hơi trầm mặc, nói: "Tông môn của Quân tông chủ linh khí dồi dào, khung cảnh tuyệt mỹ, thích hợp ngộ kiếm trong thời gian dài."

"Đúng vậy."

Tinh Vân Tử nói: "Cảm ngộ văn ở một nơi thơ mộng đẹp như tranh vẽ này, quả thật là mong ước cả đời của lão phu."

Đây tuyệt đối không phải là những lời khách sáo. Trên thực tế, hoàn cảnh cùng với thuộc tính linh khí của Vạn Cổ Tông vô cùng xuất sắc, quả thật không ngoa khi nói đây là phong thuỷ bảo địa mạnh nhất trong Tinh Vẫn đại lục.

Ba gã cường giả đồng ý lưu lại.

Đương nhiên, cũng không phải là vì bị danh hiệu chí tôn của Dạ Tinh Thần thuyết phục, chủ yếu là do bọn họ đã được Quân Thường Tiếu cứu từ trong lao ra ngoài, nhận của hắn một phần ân tình lớn.

Về phần Vu Đế Thính, Hoắc Diễm Yêu và những tên chủ phạm khác. Hoặc là sẽ trở thành khế ước thú, hoặc là bị khống chế linh hồn nguyên bản, cho nên không cần thuyết phục, bọn họ chắc chắn sẽ gia nhập Vạn Cổ Tông.

Ngoại trừ Hư Không Chi Nhãn không may trở thành hồ chứa và bị nhốt tại tầng thứ chín ngục giam, những người khác có thể tùy ý ra vào và có thể tự do hoạt động.

"Thương tiền bối."

Quân Thường Tiếu nói: "Ngươi sẽ trở về Thiên Nguyên Đại Lục hay là ở lại Vạn Cổ Tông?"

"Aizz."

Tổ tiên Thương gia lắc đầu nói: "Lão phu đã sớm xem nhẹ hết thảy những việc ở thế gian, chỉ hy vọng lúc còn sống có thể đột phá trung vị của phá không cảnh, nếu như Quân tông chủ không chê, ta sẽ nguyện ý ở lại nơi này trải qua quãng đời còn lại."

Tất nhiên là được rồi.

Một nguyên nhân khác là vì ông ta đi cùng với Thương Hữu Ngân.

Quân Thường Tiếu lấy ra bảng nhập môn, bắt đầu đi vào cửa chương trình.

"BA~!"

Ấn của tông chủ rơi xuống, một cường giả sắp bước vào trung vị của phá không cảnh, từ đó trở thành thành viên của Vạn Cổ Tông. Hơn nữa khi nhìn thấy người vào là tổ tiên ở trên của Thương Hữu Ngân, Cẩu Thặng đều thu phí nhập môn.

Dị Phi Tuyết, Tinh Vân Tử, Tửu Ma Đầu, Thiết Y Hầu, Tần Lân Nhiễm, Hoắc Diễm Yêu sáu người lần lượt làm thủ tục trở thành thành viên của Vạn Cổ Tông. Vu Đế Thính bởi vì thuộc về khế ước thú, cho nên chưa thể tham gia vào chương trình của tông môn.

Đến tận lúc này.

Vạn Cổ Tông đã có tám hạ vị phá không cảnh, một trung vị phá không cảnh, thực lực có thể dùng từ "Điên cuồng tăng vọt" để hình dung!

Không tính Hư Không Chi Nhãn cùng Vu Đế Thính, tổng cộng mới bảy người, tại sao lại nhiều hơn hai người?

Là Quan Cửu, Hạ Thất.

Với tư cách là người trước đây được Quân Thường Tiếu đưa vào làm gián điệp, mới đối mặt một lần đã bị cứ điểm Chi Chủ giam ở địa ngục, bị Hoắc Diễm Yêu điên cuồng đánh đập, hai anh quả thực là khổ tận cam lai.

Không hề nghi ngờ gì nữa.

Đối với thực lực tổng thể hiện nay của Vạn Cổ Tông, không có thế lực nào ở Tinh Vẫn đại lục có thể cạnh tranh được, thậm chí khi đặt ở phàm giới, nếu so về mặt sức mạnh cũng là cấp như cha.

"Còn chưa đủ."

"Ta còn muốn đem đẳng cấp tông môn thăng cấp lên đến hạng nhất!"

Thực lực đã có, nhưng nhìn chung đệ tử vẫn không có đạt số lượng quy định, không cách nào phù hợp với yêu cầu của nhiệm vụ Sử Thi, cho nên Quân Thường Tiếu cố ý dặn dò huynh đệ Ninh thị, ở bên trên chiêu mộ nhiều hơn, tranh thủ sớm ngày chiêu mộ được 100 nghìn người.

...

Trong thư phòng.

Đợi các đệ tử chân truyền như Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ đứng chỉnh tề, trên tay mỗi người cầm một viên đan dược tông chủ vừa đưa cho.

"Đây là Bán Bộ Võ Thánh đan."

Quân Thường Tiếu gác hai chân lên mặt bàn, vân đạm phong khinh nói: "Sau khi sử dụng có thể đột phá lên Bán Thánh."

Tông chủ đã cho không ít đan dược, cho nên khi đám người Lý Thanh Dương nhận lấy Bán Thánh đan, ít nhiều có thể đoán ra được chút gì đó, nhưng chờ sau khi biết rõ hiệu quả vẫn bị làm cho khiếp sự đứng yên một chỗ.

"Ừng ực!"

Trong khi mọi người còn ngẩn người, Dạ Tinh Thần đã nuốt đan dược vào miệng.

"Vù vù vù!"

"Vù vù vù vù vù!"

Ước chừng một lát sau, khí tức dày đặc bộc phát trong thư phòng, không kiêng nể gì tuôn ra ồ ạt bao trùm toàn bộ Vạn Cổ Tông.

Dạ Tinh Thần !

Đột phá Bán Bộ Vũ Thánh!

"Hô!"

"Vù vù!"

Sau khi Lý Thanh Dương cùng đám người Tiêu Tội Kỷ dần dần tỉnh táo lại, nhao nhao đem đan dược nuốt vào, sau đó xuất hiện hình ảnh mười tên đệ tử đồng loạt tăng cấp Bán Bộ Vũ Thánh.

"Đó là cái gì?"

Trong thành Thanh Dương, các võ giả xôn xao ngẩng đầu, nhìn về phía núi Thiết Cốt đang bị bao phủ bởi mây mù dày đặc.

...

"Hô!"

Cửu Thiên Bí Cảnh - Băng Trọng Thiên, Quân Thường Tiếu đứng trong khung cảnh tuyết bay đầy trời, ngẩng đầu lên nói: "Nơi này có một viên đan dược, có thể giúp ngươi đột phá Bán Thánh."

Lục Thiên Thiên đang tu luyện trên núi bỗng mở hai mắt ra, nói: "Tông chủ trở về lúc nào vậy?"

"Đã về được mấy ngày rồi."

Quân Thường Tiếu ném đan dược lên, dùng khẩu khí ra lệnh nói: "Mau nuốt vào."

"Nha."

Lục Thiên Thiên nuốt xuống Bán Thánh đan, theo cảnh giới Vũ Hoàng Đỉnh phong đột phá đến Bán Thánh.

Vào thời điểm cô đang kinh ngạc, Quân Thường Tiếu lấy ra một vật giống như ốc biển, đưa đến miệng, nói: " Thăng cấp cho Lục Thiên Thiên ."

"Lý do."

"Đại đệ tử của ta."

"Yêu cầu phù hợp."

“Hưu...!"

Bảo vật có tên là “Ngôn Xuất Tất Làm” đột nhiên tan ra, biến thành bột phấn bay về phía Lục Thiên Thiên, cho đến khi nó bám vào người cô, lập tức từ cảnh giới Bán Thánh đột phá đến Võ Thánh.


Bình Luận (0)
Comment