Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1329 - Chương 1329. Tạm Biệt Trước Khi Phi Thăng

Chương 1329. Tạm biệt trước khi phi thăng
Những năm gần đây, Quân Thường Tiếu giống như đang bật hack càng lúc lại chạy càng xa, duy chỉ có lúc nghiên cứu đại trận đoạt thiên địa tạo hóa là hoàn toàn dựa vào sự cố gắng và ý chí của bản thân, thậm chí đều đã làm cho mình bị trọc.

Hắn bị trọc.
Cũng đã nghiên cứu ra được trận pháp.

Nhưng mà, Quân Thường Tiếu khó có thể khẳng định, bố trí trận pháp lớn là đoạt thiên địa tạo hoá trận, có thể khiến cho cả tông môn phi thăng được hay không.

“Không cần lo lắng.”
Hệ thống nói: “Ký chủ còn có số điểm cống hiến lớn, thực sự không được thì đi đến thương thành, dù sao cũng đã quen bật hack rồi, người khác cũng sẽ không nói gì.”
“Cút.”
Quân Thường Tiếu cũng không phải là không muốn dùng đến tiền, mà là nếu như có thể dựa vào trận pháp đoạt thiên địa tạo hoá để phi thăng, không thể nghi ngờ là có thể tiết kiệm được không ít điểm cống hiến, tiến vào thế giới cao hơn mà mất ít sức lực.
Nói trắng ra là.
Sợ rằng khi đi thế giới mới sẽ bị bắt nạt.
“Bắt đầu bày trận!”
Quân Thường Tiếu bay đi lên, treo giữa không trung, hai tay vung lên rất nhẹ nhàng, ngàn vạn điểm sáng tỏa ra, đặt ở bốn phía của tông môn, thể hiện ra từng điểm từng điểm trận pháp diệu kỳ.

“Thủ pháp này, lợi hại!” Chân Đức Tuấn nhìn mà than thở.

Dùng thủ pháp giống như là tiện tay, thản nhiên bố trí trận pháp, đủ để chứng minh tông chủ bế quan mấy năm này, đã hiểu rõ mọi tầng của trận pháp này.
Nhất định là như vậy.
Dù là năm đó Thượng cổ trận ở trước mặt của Quân Thường Tiếu cũng đều trở nên ảm đạm, phai mờ.
“Uỳnh!”
“Uỳnh!”
Ánh sáng tràn ngập, toả ra ở giữa không trung.
Từng tia sáng hội tụ ở giữa, sau đó bắt đầu xâu chuỗi vào lẫn nhau.
Trong biển tiềm thức của Quân Thường Tiếu có những tia sáng liên quan đến trận pháp đoạt thiên địa tạo hoá đang điên cuồng hiện lên, cả người hắn đã tiến vào một loại cảnh giới bày trận cực cao.
Hai ngày sau.
Sau khi tia sáng đầu tiên và tia sáng cuối cùng được xâu chuỗi lại với nhau, toàn bộ trận pháp lập tức đã được bố trí thành công, đầu tiên là phát ra ánh sáng tỏa ra bốn phía, sau đó hình thành một kết giới ánh sáng gần như thực thể bao vây lấy bốn phương tám hướng.

“Đây là cái gì?”

Các đệ tử đã bị kết giới của trận pháp bao phủ ở bên trong, bắt đầu suy đoán, chẳng lẽ đây là trận pháp bảo vệ tông môn mới.
“Phù!”
Quân Thường Tiếu đáp xuống ngọn núi ở giữa, xoa mồ hôi ở trên trán, sắc mặt có vẻ hơi tiều tụy nói: “Thật đúng là con mẹ nó mệt mỏi.”
Trận pháp đoạt thiên địa tạo hoá đã được bố trí.
Từ quy mô mà nói, còn lớn hơn trận pháp mà năm đó Lăng Dao Nữ Đế đã bố trí, bởi vì đã bao phủ toàn bộ cả một ngọn núi Thiết Cốt, muốn bố trí rất khó khăn.
Sau khi nghỉ ngơi nửa ngày, Quân Thường Tiếu bắt đầu hợp nhất ngũ hành ở trong cơ thể sau đó liền thấy năm tia sáng có màu sắc khác nhau bay ra, sau đó hoà vào trong trận pháp, cũng hoàn tất từng lỗ năng lượng đã được đặt ra.
Trận pháp đoạt thiên địa tạo hoá cũng giống như một cái xe vậy, chỉ cần lắp ráp tốt là có thể sử dụng, nhưng thứ chân chính quyết định có thể thành công phi thăng hay không, còn phải xem sự mạnh hay yếu của sức mạnh Ngũ Hành.
“Phù!”
Tông môn được trận pháp bao phủ dần dần mờ đi, sau đó ẩn vào không gian.
Quân Thường Tiếu cũng không lập tức khởi động chu trình phi thăng, bởi vì trước khi rời đi còn cần phải giải quyết tốt các công việc còn lại, tỉ như toàn bộ tông môn về sau, để ai lên làm người đứng đầu, hay về sau ai sẽ trở thành người đứng đầu của đại lục Tinh Vẫn? Ai sẽ làm minh chủ Võ Minh?
Còn có Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp, vật này hắn cũng muốn mang đến thế giới cao cấp, nhưng mười hai tên lính canh ngục cần phải được sắp xếp thật tốt.
“Ầm ầm!”
“Ầm ầm!”
Một đêm trôi qua, ngọn núi ở gần bên cạnh núi Thiết Cốt đã dần dần được mở ra.
Lý Thanh Dương nhận được mệnh lệnh, mang theo tiểu đội xây dựng, bắt đầu xây dựng ở phía bên trên, cũng sẽ xây dựng một khu nhà khá lớn ở bên trên.
Trong kế hoạch của Quân Thường Tiếu, nơi này chính là tổng bộ của Võ Minh, quản lý tất cả mọi chuyện hàng ngày của mười hai ngục giam, dưới ngọn núi mở ra chín tầng ở dưới mặt đất dùng cho giam giữ các loại tù nhân, cũng bố trí trùng điệp các loại trận pháp cao cấp.
Bọn người Tử Sứ sẽ tọa trấn đại lục Tinh Vẫn, chắc chắn sẽ không có ai dám tìm đến phiền phức, thậm chí rất nhiều vị diện đều đang cầu xin, tuyệt đối đừng bị Vạn Cổ để ý đến,
Vấn đề an toàn của khu nhà đã được giải quyết dễ dàng, tiếp theo, Quân Thường Tiếu bắt đầu cân nhắc, trừ việc mang cả tông môn phi thăng, còn muốn mang theo những người khác sao?
“Tông chủ.”
Giang Tà nói: “Tỷ tỷ của ta nói muốn ở lại kinh doan khách điếm cùng với Vương đại thẩm.”

Quân Thường Tiếu nói: “Vậy thì cũng không bắt ép.”

“Tông chủ.”
Lý Thanh Dương khổ sở nói: “Xảo Nhi nói nàng ấy chỉ là người bình thường, nguyện ý ở lại đại lục Tinh Vẫn.”
“Có thể.”
Phi thăng lên thượng giới không phải là đi du lịch, những người có quan hệ thân nhân với các đệ tử, nếu như nguyện ý ở lại thế giới phàm trần này, thì Quân Thường Tiếu cũng sẽ không bắt ép, bởi vì đâu ai biết được đi lên thượng giới có thể là chuyện chín đường chết một đường sống được đâu.
Lý Thanh Dương và Giang Tà thì có chút buồn bực, bởi vì một khi đi thượng giới sợ là khó có thể trở về, chẳng lẽ phải vĩnh viễn tạm biệt với người thân sao?
Quân Thường Tiếu dường như nhìn ra được, an ủi: “Yên tâm đi, chỉ cần có thể đi lên, thì sẽ có biện pháp để trở về, bọn người Hắc Bạch hộ pháp không phải là một ví dụ tốt sao?”

Đúng vậy!

Lý Thanh Dương và Giang Tà lập tức hiểu rõ ràng mọi chuyện hơn.
Phi thăng lên thượng giới khó như lên trời, nhưng từ phía trên đi xuống tốt xấu gì cũng còn có thể.
Tử Lân Yêu Vương, Hà Vô Địch, Hắc Bạch song sát đều là những ví dụ điển hình, chỉ là phải áp chế tu vi, không cách nào đạt được trạng thái đỉnh phong.
“Tông chủ!”
Tô Tiểu Mạt hưng phấn đi đến, nói: “Thuỷ Vân, nàng ấy đồng ý đi!”
Vợ chưa cưới của Lý Thanh Dương và chị gái của Giang Tà là người bình thường, Hạ Thuỷ Vân là người từ nhỏ đã tiếp xúc với võ đạo, đương nhiên sẽ không từ chối, huống chi còn có thể ở bên cạnh chồng sắp cưới của mình.”

“Mẹ kiếp!”

Lý Phi và Điền Thất thầm nói ở trong lòng: “Thằng nhãi này vung thức ăn cho chó ở vị diện trần thế này còn chưa đủ hay sao, còn muốn đi lên thượng giới mạnh mẽ nhét thức ăn chó cho bọn ta hay sao!”

....

Uỳnh!
Ở khu vực núi lửa cực nóng, Dạ Tinh Thần kiêu ngạo đi đến, quanh người không chỉ có phát ra nồng đậm mùi rượu, còn phát ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ.

Khi ở trong đó chín trăm năm, từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn cần mẫn tu luyện, chưa từng có chuyện vui đùa gì cả, bây giờ đã từ nửa bước vào Võ Thánh mà thăng cấp lên cấp bậc Võ Thánh, cũng đạt được cấp bậc ngũ phẩm!

“Ầm ầm!”
Đột nhiên, mặt đất chấn động cũng nhanh chóng nứt ra.
“Áu!”
Bên trong khe nứt của dung nham, xuất hiện một quái vật, toàn thân được bao phủ trong ngọn lửa, phát ra tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc.
Đây là Thánh thú Liệt Diễm có thể so với cấp độ Võ Đế.
Năm đó khi Dạ Tinh Thần chỉ có tu vi Võ Vương, lần đầu tiến vào Bí Cảnh Sinh Tử, đã quả quyết lựa chọn hình thức Địa Ngục, chính là bị tên này làm khó dễ!
Dạ Đế, không thể chịu nhục!
Cho nên lúc sắp phi thăng lên thượng giới, hắn lần nữa lựa chọn hình thức Địa Ngục, không phải là vì làm màu, mà là muốn đòi lại tôn nghiêm đã mất!
“Uỳnh!”
Liệt Diễm Thánh Thú lại một lần phát ra tiếng gầm gừ, lửa nóng đầy trời xuất hiện, hướng về phía con người kiêu ngạo ở phía trước.

Uỳnh!

Dạ Tinh Thần phóng ra một cú, ánh mắt sắc lạnh: “Rác rưởi!”

Đùng!

Đùng!
Đùng!
Bên trong bí cảnh Sinh Tử, ở hình thức Địa Ngục, năng lượng nóng này đang điên cuồng bùng nổ, cũng khiến cho bí cảnh chấn động kịch liệt.

Khi tất cả trở lại bình thường, Dạ Tinh Thần cao ngạo ngồi ở trên tảng đá lớn, mười ngón tay hợp lại một chỗ, mà ở phía sau hắn, Thánh thú có thực lực có thể so với cấp độ Võ Đế kia đã bị đánh thành tro.

Lòng tự trọng mà hắn đã từng mất đi, rốt cuộc vào ngày hôm nay đã có thể tìm trở về!

“Dạ sư đệ, chúng ta có thể đi ra ngoài rồi.” Tiêu Tội Kỷ thu hồi lệnh bài lại, mở miệng nói.

“Ừm.”
Dạ Tinh Thần đứng dậy, thoải mái rời đi.
Nhưng mà, rời đi bên trong bí cảnh, không chỉ có Tiêu ta Kỷ, mà còn có bọn người Lục Thiên Thiên, Tô Tiểu Mạt và Lý Phi.

Náo loạn hết nửa ngày, hoá ra đây là phó bản có độ khó khăn cao nhất của các đệ tử hạch tâm.

Nếu như không phải thì sao chứ?


Các chuyện liên quan đến người thân của các đệ tử của tông môn đã được sắp xếp coi như ổn thỏa, Quân Thường Tiếu bắt đầu đi thăm hỏi từng người bạn già, ví dụ như Ngả gia chủ, Tạ thành chủ, Mộc Trường Hồng và Chứng Nhận Quán ở học phủ Thiên Dụ.

Đương nhiên, hắn sẽ không nói ra là mình muốn dẫn tông môn đi phi thăng, mà là nói có chút việc phải mang các đệ tử rời đi một thời gian.

“Quân tông chủ là người làm việc lớn, Hàn mỗ chỉ có thể chúc ngài thuận buồm xuôi gió!” Hàn thành chủ đưa tiến hắn ra ngoài cửa, chắp tay nói.”

"Tạm biệt!”

Quân Thường Tiếu rời đi, sau đó lại lần lượt đi đến những châu, quận khác để thăm hỏi các người bạn cũ, thậm chí còn đi Ma Đế môn, dặn dò: “Thời điểm ta không ở đây, quý tông môn nhất định phải thành thực nhé!”
“Thành thực, thành thực!”

Môn chủ của Ma Đế môn nói: “Nhất định sẽ thành thật!”

Từ sau khi Võ Minh được thành lập, hắn liền từ bỏ suy nghĩ muốn trọng trấn Ma Môn, dù sao Quân Thường Tiếu hiện tại tựa như một ngọn núi cao không thể chạm đến, đang chặn ngang ở trước mặt.
"Tạm biệt.”
Sau khi thăm hỏi xong Ma Đế Môn, Quân Thường Tiếu lấy truyền tống trận siêu năng ra, dừng lại ở chân núi Diệu Hoa Cung,
“Quân tông chủ lúc nào thì rời đi?” Đôi mắt của Hề Tịnh Tuyền hiện lên sự ảm đạm.
Biết được hắn ta bái phỏng, cửa đều không đóng, kết quả hắn lại nói với mình là muốn đi xa nhà, có khả năng thật lâu sẽ không trở về.
“Đại khái hai ba tháng đi.”
“Ồ.”
Hề Tịnh Tuyền lên tiếng, cố gắng cười nói: "Ta có thể đưa tiễn tông chủ không?”
“À…”
Quân Thường Tiếu có chút lúng túng nói: “Kỳ thật lần này ta đến thăm hỏi là để nói, Hề cung chủ nếu muốn đi, thì có thể cùng đi.”
“Cái này...”
Hề Tịnh Tuyền chần chờ.
Quân Thường Tiếu nói: “Nơi mà ta đi đến có lẽ có thể chữa khỏi bệnh về mắt của cung chủ mãi mãi, sau này sẽ không cần mang kính mắt nữa.”

"Ta còn phải quản lý tông môn...”

“Cung chủ!” Trưởng Tôn Phương Hoa vội vàng nói: “Chúng ta sẽ thay mặt quản lý tông môn, người đi theo Quân tông chủ ra ngoài thấy chút việc đời cũng không tệ!”
Cô và Lãnh Tinh Nguyệt đều biết, trong lòng của Cung chủ có Quân Thường Tiếu, đối phương đã mời đi cùng, chắc chắn sẽ vô cùng tán thành.
“Quân tông chủ.”
Hề Tịnh Tuyền hơi im lặng rồi nói: "Ta sẽ suy nghĩ một chút.”

“Được chứ.”

Quân Thường Tiếu đứng dậy, chắp tay nói: “Hề cung chủ nếu như muốn đi, có thể trong hai tháng này tùy thời đến Vạn Cổ Tông, Quân mỗ trước hết cáo từ.”

Sau khi rời khỏi Diệu Hoa Cung, hắn quay trở về tông môn.

“Đúng rồi.”
Quân Thường Tiếu vỗ trán một cái, lẩm bẩm: “Chiến trường còn có không ít bạn bè cũ, trước khi đi cũng phải lên tiếng nói với bọn họ một tiếng.”
Hệ thống nói: “Xác định là đi thăm bạn bè cũ sao?”


Bình Luận (0)
Comment