Chương 1330. Không ngốc thì vì sao lại thích ngươi chứ
Quân Thường Tiếu từng nói không muốn đến vị diện chiến trường, nhưng chung quy vẫn là làm trái lại, mượn truyền tống môn, một lần nữa đi đến cứ điểm của đại lục Tinh Viễn.
Lĩnh hội trận pháp đoạt thiên địa tạo hoá này đã chín năm, hắn rất ít khi đi ra ngoài, dường như ngăn cách cùng với toàn bộ thế giới, nhưng mỗi lần mệt đến rã rời, chắc chắn sẽ có vô ý nhớ đến một người.
Hơn ba nghìn ngày qua, thu hoạch lớn nhất của Quân Thường Tiếu không phải là việc bố trí trận pháp, mà là học được cách ổn định lại tâm trí, nghiêm túc suy nghĩ.
Cho nên, sau khi xuất quan, sẽ chủ động hỏi thăm đệ tử có muốn mang người thân của mình cùng phi thăng lên Thượng giới không.
“Trốn tránh chung quy cũng không phải là một biện pháp.”
Hệ thống nói: “Khi phải đối mặt thì Ký chủ nên đi đối mặt, dù cho kết cục không hoàn mỹ, chí ít cũng phải gánh vác trách nhiệm như một người đàn ông bình thường.”
Những năm gần đây, nó hiểu rất rõ Quân Thường Tiếu, có thể nói là chiến thắng tất cả mọi người, chỉ là nó không phải là hệ thống nữ, nếu không thì tiếng hô cp chắc chắn sẽ rất cao.
“Cho nên.”
“Ta vẫn là phải đi đến vị diện chiến trường.”
“Rốt cuộc cũng chịu thừa nhận? Chín năm thường xuyên nhớ tới, quả nhiên không có uổng phí.” Hệ thống nói.
Quân Thường Tiếu không có ý tứ muốn để ý đến tới nó, nhìn về phía cây đào kia rõ ràng so với chín năm trước càng ngày càng rực rỡ.
Gió mát thổi qua, hoa đào bay xuống.
Cứ điểm vẫn là cứ điểm như cũ, cảnh đẹp vẫn là cảnh đẹp như cũ, đáng tiếc người con gái đứng chờ ở dưới tàng cây đã không còn ở lại nữa.
“Ta đã nói sẽ không đến nữa, nàng ấy làm sao có thể vẫn luôn chờ đợi được chứ.” Quân Thường Tiếu lẩm bẩm.
“Phù!”
Quân Thường Tiếu thở một hơi thật dài, thả người bay đi, bước đi dọc theo bích lũy không gian đã bị phá huỷ, trước tiên hắn muốn đi tạm biệt Kha Cẩm Nam- người hợp tác vàng ở đại lục Linh Nguyên.
Chỉ là, vừa mới bay ra ngoài, cả người nhất thời dừng tại giữa không trung.
Ở một khối đá xanh bên ngoài cứ điểm, có một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt mỹ đang ngồi ở phía trên, một tay của ngươi nâng nhẹ mặt, cười nói: “Sao ngươi lại đến đây?”
Là ai?
Nữ hoàng Hoa Mân Côi.
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói: “Sao ngươi lại ở đây?”
“Ngươi nói không cho ta… chờ ngươi ở bên trong cứ điểm, vì vậy, ta chỉ có thể chờ ở bên ngoài.” Nữ Hoàng Hoa Mân Côi oán giận nói.
“Đúng vậy.”
Hệ thống nói: “Ký chủ đã từng nói như vậy, ta làm chứng!”
…
Quân Thường Tiếu im lặng nói: “Sẽ không phải là ngươi đã đợi ở bên ngoài chín năm chứ?”
“Chờ ba nghìn sáu trăm năm mươi mốt ngày.” Nữ Hoàng Hoa Mân Côi nói.
Một con số cụ thể như vậy, làm cho người ta phải tin phục.
Quân Thường Tiếu che lấy trán, nói: “Có phải là ngươi bị ngốc hay không?”
“Không ngốc thì tại sao lại thích ngươi cơ chứ.” Trong lời nói của Nữ Hoàng Hoa Mân Côi có chút đắng chát.
Ở đại lục Hồn Tộc mỗi ngày đều đang phát triển, nhưng khoảng cách đạt tới yêu cầu rời đi còn kém xa lắm, cho nên mỗi ngày trong lúc ngươi rảnh rỗi thì sẽ tới đây.
“Còn thất thần làm gì!”
Hệ thống gầm thét ở bên tai hắn: “Là một người đàn ông thì liền đi qua đem tân nương của mình ôm vào trong ngực đi!”
Haiz…
Vì Cẩu Thặng.
Nó hận không thể hoá thân chính mình thành hệ thống Nguyệt lão mạnh nhất được.
Quân Thường Tiếu cười khổ nói: “Kỳ thật...”
“Ta biết.”
Nữ Hoàng Hoa Mân Côi đánh gãy lời nói của hắn, nói: “Bởi vì hai cái vị diện đã từng ân oán, giữa chúng ta không có khả năng, nhưng chung quy chuyện này là do một mình ngươi, không phải là chuyện của ta.”
“Hoa Mân Côi ta đây không có nhiều ý nghĩ phức tạp như là người của ngươi.”
“Yêu thích một người thì chính là yêu thích, chẳng lẽ bởi vì ngươi không thích ta, ta còn phải phối hợp với ngươi, cũng không thích ngươi sao?”
“…”
Quân Thường Tiếu im lặng.
Hệ thống nói: “Người ta nói đúng.”
“Đúng cái cọng lông ấy!” Quân Thường Tiếu vốn dĩ đang bực bội, gào thét ở trong lòng: “Ngươi có thể im miệng được hay không!”
“Đương nhiên.”
Nữ Hoàng Hoa Mân Côi đứng lên, đôi mắt nhìn thẳng vào hắn, nói: “Ta cũng không phải là loại phụ nữ dây dưa lằng nhằng, nếu như ngươi thật sự chán ghét ta, thì…” Tay ngươi lấy ra một tờ giấy, nói: “Hiện tại có thể bỏ, từ đó ta và ngươi sẽ không còn liên quan.”
Đến, đến rồi!
Cảnh từ hôn kinh điển ở trong tiểu thuyết huyền huyễn!
“Đến cả hưu thư cũng đã viết xong.” Quân Thường Tiếu buông tay xuống, nói: “Xem ra ngươi cũng đã sớm chuẩn bị rồi.”
“Nói nhảm.”
Nữ hoàng Hoa Mân Côi nhìn chằm chằm vào hắn, giận dữ nói: “Mỗi ngày đều phải chờ một người đàn ông xấu xa, bà đây đã sớm chịu đủ rồi.”
Rõ ràng có thể nhìn thấy khóe mắt ngươi còn có nước mắt, tuy nhiên lại cố gắng thể hiện sự phẫn nộ, nhưng vẫn không thể che giấu được sự đau khổ kia.
Là người nắm quyền của đại lục Hồn Tộc, đã nói là sẽ làm một Nữ hoàng cao quý, lại bởi vì một người đàn ông mà ngây ngô chờ ở đây nhiều năm như vậy. Điều này khiến cho ngươi thường xuyên đặt tay lên ngực của mình tự hỏi, đến cùng có đáng giá hay không.
Sỉ Lạp Q Mộng: Kẻ đồi bại, không đáng giá.
Tĩnh Tri Tiếu: Kẻ đồi bại, F***ck u!
“Quân Thường Tiếu!”
Nữ Hoàng Hoa Mân Côi cầm lấy giấy hưu thư, gương mặt lạnh lùng nói: “Ta hỏi ngươi một lần nữa, có chấp nhận ta hay không!”
Ý từ này nói rõ, nếu như ngươi không đồng ý ta, thì hiện tại ta sẽ bỏ ngươi.
“Chị gái à!”
Gương mặt của Quân Thường Tiếu sụp đổ, nói: “Tuổi tác của hai chúng ta không phù hợp, nếu cưỡng ép ở cùng một chỗ cũng là một bi kịch!”
“Ở một nơi mà tuổi thọ có thể lên đến hàng chục nghìn tuổi này, ngươi nói về tuổi tác có ý nghĩa gì sao?”
“Không có ý nghĩa.”
Hệ thống nói: “Có lẽ cha của ký chủ là thượng đế, mẹ là vương mẫu nương nương, lật tay một cái có thể biến ra mưa, một cái ân có thể để cho chúng sinh khắp thiên hạ phải cúng bái, tuổi thật của chính mình thực sự đã sống mấy chục nghìn tuổi đâu?”
“…”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, căn bản không có thời gian cân nhắc mấy chuyện nữ nhi thường tình này.”
“Cho nên, ngươi vẫn lựa chọn chia tay?”
“Chúng ta chỉ là vui vẻ xã giao, cũng không phải là thực sự kết hôn, tại sao lại nói đến có chia tay hay không!”
“Ta hiểu rồi.”
Nữ Hoàng Hoa Mân Côi cắn đứt đầu ngón tay, hận thù nói: “Từ hôm nay trở đi, Hoa Mân Côi ta không có liên quan gì với Quân Thường Tiếu ngươi nữa.”
Nếu như để Cẩu Thặng làm jungle, còn ngươi ta là support, hiện tại đã ân đoạn nghĩa tuyệt.
“Soạt.”
Ngón tay nhiễm máu tươi vừa nhấn vào phần hưu thư kia.
Vậy mà, trong nháy mắt khi chạm vào, một dòng lực lượng bạo phát, hưu thư ở trong nháy mắt đã rơi vào tay của Quân Thường Tiếu.
Hắn vò tờ giấy lại, lấy hỏa diễm đốt cháy, nói: “Nữ bỏ nam, rất mất mặt!”
“Ngươi…”
“Còn có!”
Quân Thường Tiếu quát to: “Ta vừa mới muốn nói rằng, thực ra sắp tới ta sẽ nhập cư trái phép lên Thượng giới, ngươi không phải muốn cho đại lục Hồn Tộc trở nên mạnh hơn sao, có thể đi cùng với ta, chỉ cần cảnh giới của ngươi mạnh lên, ở giữa đất trời này, muốn cái gì mà chẳng được!”
Tốc độ nói thật nhanh, hoàn toàn không cần thở lấy hơi.
“Nhập cư trái phép lên Thượng giới?” Nữ Hoàng Hoa Mân Côi vô cùng ngạc nhiên.
Quân Thường Tiếu nói: “Ta còn muốn đi nói lời tạm biệt với bạn bè cũ, ngươi có thể suy nghĩ thật kĩ một chút.”
“Ta đã suy nghĩ xong rồi.”
Nữ Hoàng Hoa Mân Côi nói: “Đi chung với ngươi.”
Cho dù đối với tình huống bây giờ, nàng có chút mơ hồ, nhưng hắn đã đến để hỏi chính mình, thì chắc chắn nàng sẽ không từ chối.
“Thượng giới không thể so sánh với hạ giới.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Nếu đã đi thì sẽ có khả năng không thể trở về, thậm chí có thể trải qua chuyện cửu tử nhất sinh, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ mới được.”
“Thượng giới là nơi mơ ước của vô số sinh linh ở dưới phàm trần, nếu như ngươi có biện pháp có thể nhập cư trái phép, thì coi như có núi đao biển lửa ta cũng sẽ đi.” Nữ Hoàng Hoa Mân Côi chân thành nói.
Trong những lời này có một phần là bởi vì nhân tố tình cảm, một phần là do mong ước theo đuổi cả đời của một cường giả.
Đừng nói là Nữ hoàng Hoa Mân Côi, coi như đổi thành chín Vũ Đế đã nhập cư trái phép thất bại, chắc chắn bọn họ cũng sẽ lựa chọn liều một lần, bởi vì so với việc mạo hiểm phá huỷ hư không, thì nhập cư trái phép vẫn tương đối an toàn.
“Chờ ta ở đây.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ta đi nói lời tạm biệt với Kha Thành chủ.”
“Ừm.”
Nữ Hoàng Hoa Mân Côi nói một tiếng.
Sau khi mắt nhìn người đi xa, trong lòng ngươi dâng lên một chút ngọt ngào, nói: “Chàng ấy cố ý cướp hưu thư đi, là bởi vì có ý với ta sao?”