Chương 1358. Món tiền đầu tiên
Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp đến từ thượng giới, nhưng nó có cực hạn hay không?
Với tình thế trước mắt, một chuyển đan cảnh tầng ba đã bị ngược đến mức không còn cốt khí cùng tôn nghiêm, đủ để chứng minh còn xa xa mới đạt đến cực hạn cao nhất.
Kỳ thật từ điểm này không thể phán đoán mạnh yếu, bởi vì có thể phong toả tu vi người ta, sau đó treo lên điều giáo, coi như đổi thành Quân Thường Tiếu cũng đỡ không nổi a.
“Chậc chậc.”
Một trưởng lão Lăng Đao Huyền Tông giễu cợt nói: “Người của Ngự Kiếm Huyền Tông các ngươi thật đúng là thật sự sợ hãi nha.”
Hai đại tông môn bởi vì Quân Thường Tiếu, tạm thời không đề cập tới thù cũ, nhưng nếu có cơ hội chắc chắn sẽ nhằm vào nhau vào một chút, dù sao trong lòng cũng sẽ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Thế nhưng mà…
Vừa mới dứt lời, tên cường giả của tông môn nhà mình kia bị trói ở trên cây cột liền ngao ngao gào to: “Lão Tống, mau mau đưa tiền!”
“…”
Gương mặt của Lão Tống trong nháy mắt tức giận đến mức tái mét rồi.
Tam trưởng lão cười lạnh một tiếng, nói: “Cũng như nhau.”
“Chư vị.”
Quân Thường Tiếu nói: “Bản tọa cho các ngươi thời gian cân nhắc không nhiều, còn xin mau chóng đưa ra lựa chọn.”
Đương nhiên, các ngươi cũng có thể xông vào Vạn Cổ Tông, trước đó nói rõ, chỉ cần dám hành động thiếu suy nghĩ, thì tất cả những vấn đề sau đó, do các ngươi tự phụ trách nhé.”
Các đại tông môn phái tới không ít người, phương diện thực lực cũng không yếu, nhưng Cẩu Thặng tuyệt đối không hề hoảng, ngược lại chờ mong bọn họ đến náo loạn, bởi vì ngục giam của nhà mình cũng đủ lớn.
“Bao nhiêu tiền?”
Tam trưởng lão cố ép chế lửa giận hỏi.
“Không nhiều.”
Quân Thường Tiếu nói: “Phá Không Cảnh vô luận thượng trung hạ, một người mười vạn huyền thạch, về phần mấy vị chuyển đan cảnh, một người một trăm vạn huyền thạch.”
Tam trưởng lão đột nhiên đột giận nói: “Ngươi đây là đang cướp tiền!”
“Đúng vậy.”
Quân Thường Tiếu thẳng thắn thừa nhận.
“Ta mới vừa tới thượng giới, trong lúc vô tình truyền tống không may đến địa giới của các ngươi, các ngươi lại đến địa bàn của ta tùy ý phá đi trận pháp, ta đoạt tiền của các ngươi không phải là chuyện bình thường sao?”
“Làm ra lựa chọn đi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đưa tiền, hay là để bọn họ chết.”
Lúc nói chuyện, Dạ Tinh Thần đã cầm kiếm dừng ở trước mặt của mấy vị cường giả chuyển đan cảnh đang bị trói ở trên cột.
Lưỡi kiếm sắc bén lấp lóe ánh sáng, tựa hồ đang nói cho bọn họ, không trả tiền thì sẽ có người chết.
Loại chuyện làm đao phủ này, để A Ngưu làm không thể nghi ngờ là thích hợp nhất, bởi vì ánh mắt thấu phát lạnh lùng, là cái mà Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ không có đủ, để cho người ta nhìn thôi đã biết là nhân vật hung ác.
“Tiểu tử!”
Tam trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi dám đả thương lão Lục một cọng tóc gáy, Ngự Kiếm Huyền Tông ta...”
“Phụt!”
Dạ Tinh Thần đâm một kiếm vào ngực của lão Lục, lãnh đạm nói: “Ồn ào.”
“Á!”
Tên cường giả chuyển cảnh đan của Ngự Kiếm Huyền Tông kia đột nhiên hét thảm.
Lấy thực lực của hắn bị thương không tính là gì, nhưng bị ngược đãi cả một buổi tối, có thể nói vừa thống khổ vừa mệt lại vừa suy yếu, bây giờ lại bị đâm một kiếm, tâm thần căn bản là không gánh nổi nữa.
“Đừng... Đừng cân nhắc... Nhanh đưa tiền đi!”
“…”
Sắc mặt của Tam trưởng lão âm trầm đến cực hạn.
Bị một cái tông môn phàm trần vừa mới lén lút chạy qua đây uy hiếp đến như vậy, thực sự khiến cho người ta cực độ khó chịu.
“Xoạt!”
“Phụt!”
Dạ Tinh Thần rút kiếm ra đâm một lần nữa, máu tươi dọc theo lưỡi kiếm nhỏ xuống.
“Tên đệ tử này của ta khi điên lên thì giống một con chó hoang, cho nên vì không để chết người, còn xin mọi người nhất định phải phối hợp.” Quân Thường Tiếu nói.
“Đưa!”
Sau khi trải qua lựa chọn gian nan, Tam trưởng lão cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp.
Không có cách nào, một chuyển đan cảnh tầng ba, đối với tông môn cấp Huyền mà nói thì cực kỳ quan trọng, nếu quả thật bị giết, tổn thất cũng không phải chỉ có trăm vạn huyền thạch.
“Các ngươi thì sao?”
Quân Thường Tiếu nhìn về phía những tông môn khác.
Đưa!
“Trước giao tiền, sau thả người.”
“…”
Hai vị hộ pháp, ra lấy tiền!
“Xoạt!”
Dưới đặc hiệu, Hắc Bạch Song Sát lần nữa hiện lên dùng phương thức xoay tròn bay ra từ tông môn, rơi xuống trước mặt mọi người.
Lúc đầu dự định đưa tiền trước, sau đó đem người chuộc về lại tìm Vạn Cổ Tông rồi tính toán sổ sách sau, cảm nhận được uy áp đến từ hai vị hộ pháp có thực lực chuyển đan cảnh tầng sáu này, trái tim nhỏ lập tức lạnh đi.
Khó trách võ giả phái ra đều bị bắt đi, hoá ra là có cao thủ tọa trấn!
Tam trưởng lão gian nan lấy không gian giới chỉ ra, sau đó giao nạp số huyền thạch tương ứng với nhân số của phe mình, những người khác cũng theo trình tự nộp lên trên, trên mặt truyền đến trận trận đau đớn.
Các võ giả của các tông môn biến thành tù phạm tổng cộng năm mươi tên, trong đó bốn tên chuyển đan cảnh, tiền chuộc tổng cộng 860 vạn huyền thạch.
Số lượng này đối một cái tông môn cấp Huyền mà nói, thật sự không tính là số lượng lớn, nhưng đối với Quân Thường Tiếu mà nói, không khác gì món tiền kiếm được đầu tiên sau khi đến thượng giới , chí ít có thể làm cho cả tông môn tạm thời vận chuyển.
“Mở trói!”
“Xoạt!”
“Xoạt!”
“Xoạt!”
Mấy chục tên võ giả bị nhốt được bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ giao cho đám người đang đứng ở Vạn Cổ Tông.
Tam trưởng lão trước tiên giúp lão Lục cầm máu, sau đó ngẩng đầu nhìn hằm hằm Quân Thường Tiếu ở trước sơn môn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu tử, chờ xem!”
Sau khi để lại lời này, thì quay người rời đi.
Nhóm thế lực của Lăng Đao Huyền Tông cũng nhao nhao rời đi, có chút ngoan ngoãn, không để lại lời nói ngoan độc nào cả, thậm chí còn có chút vui mừng, các tông môn cấp Huyền đều ăn quả đăng, chút đau ấy của chính mình gọi là gì chứ?
“Chư vị!”
Quân Thường Tiếu đứng ở trước sơn môn lớn tiếng nói: “Bởi vì có cái gọi là, oan oan tương báo đến khi nào, không bằng mọi người đều làm bằng hữu, cùng dắt tay sáng tạo ngày mai tốt đẹp hơn!”
Các võ giả của các đại tông môn nghe vậy, kém chút cùng nhau quay đầu chửi ầm lên.
...
“Các ngươi có biết hay không, núi lớn bay ra từ trong vòng xoáy kia, rơi vào Phượng Tê tiên sơn, trên núi còn có một cái tông môn kêu là tông môn gì đó.”
“Ta đã sớm biết, hơn nữa còn nghe nói, hai ngày trước mấy cái tông môn cấp huyền do Ngự Kiếm Huyền Tông cùng Lăng Đao Huyền Tông cầm đầu đi gây phiền phức, cuối cùng toàn bộ ăn quả đắng mà ra về.”
“Chậc chậc, một tông môn từ hạ giới lên lại lợi hại như vậy? Vậy mà có thể cứng rắn đối đầu với tông môn cấp huyền.”
“Theo tin tức mà ta được biết, cái Vạn Cổ Tông này có hai cường giả cấp sáu, hơn nữa sư tôn của tên tông chủ kia là Thái Huyền Tán Nhân!”
“Thái Huyền Tán Nhân ta nghe nói qua, thích nghiên cứu kỳ môn độn giáp.”
“Khó trách dám đưa cả tông môn phi thăng lên thượng giới, hoá ra là có hậu trường như vậy.”
Ngay khi Quân Thường Tiếu thu hoạch được món tiền đầu tiên cũng đang suy nghĩ phải vận dụng như thế nào, ngoại giới bắt đầu hình thành nghị luận có quy mô, nghiễm nhiên để hắn trở thành đề tài nóng ở trên mạng.
Buồn bực nhất thuộc về Thái Huyền lão nhân.
Hắn cùng Cẩu Thặng chỉ là đồng hương, căn bản không phải sư đồ.
Nhưng theo tin tức ở thượng giới dần dần truyền ra, mọi người đã nhận định, giải thích cũng vô dụng.
“Ai nha.”
Rời khỏi quán rượu nào đó trong thành, Thái Huyền lão nhân đi ở trên đường phố ngửa mặt lên trời thở dài.
Điều đáng giá vui mừng duy nhất chính là, tên tiểu tử kia coi như trung thực, đành phải đắc tội với Ngự Kiếm Huyền Tông cùng Lăng Đao Huyền Tông và một số thế lực nhỏ.
“Vấn đề không lớn, vấn đề không lớn.”
Thái Huyền lão nhân thầm nói: “Tuổi còn trẻ liền có thể dựa vào thực lực lén đi lên thượng giới, chỉ cần không trêu chọc vào phiền phức quá lớn, hẳn là có thể an ổn phát triển, chắn hẳn tương lai có thể thành người gánh vác việc lớn!”
Tiền đặt cược của người ta cùng lắm là một cái tay, tiền đặt cược của vị truyền kì này sợ rằng sẽ là một cái mạng.
…
Bên trong dãy núi dài trùng điệp bất tận.
Quân Thường Tiếu tựa như văn nhân mặc khách đi trên con đường, khi thì vừa đi vừa nghỉ, khi thì ngâm thơ làm phú.
Đi cùng còn có Dạ Tinh Thần và Tiêu Tội Kỷ.
Lúc này ba người đã không còn ở trong phạm vi Vạn Cổ Tiên Sơn, mà đi đến thành trì khá có quy mô ở bên cạnh, nguyên nhân, là để mua các loại dược liệu và hạt giống, để dùng cho cho sự phát triển của tông môn.
Thân đường đường là một tông chủ, lại phải đích thân đi mua sắm, cái này thực sự rất dễ dàng để độc giả nắm lấy cơ hội cười nhạo.
Không có cách nào.
Các đệ tử vừa tới thượng giới, thực lực còn rất yếu.
Loại chuyện này Cẩu Thặng chỉ có thể tự mình đi làm, huống hồ lúc trước lén qua mà đến chỉ đi qua một thành trấn, còn không có được chứng kiến thành trì ở thượng giới đâu.
“A Ngưu.”
Trên đường, Quân Thường Tiếu chân thành nói: “Sau khi vào thành nhất thiết phải khiêm tốn, tuyệt đối đừng gây phiền toái, bởi vì một đứa trẻ mười mấy tuổi, cũng mạnh hơn ngươi.”
Hừ,”
Dạ Tinh Thần khinh thường, không thèm chú ý.
Nhóm thế lực của Ngự Kiếm Huyền Tông và Lăng Đao Huyền Tông đến tìm phiền phức, phái tới võ giả có thực lực rất mạnh, hắn tự nhận không phải là đối thủ, nhưng nếu như ngay cả một đứa trẻ mười mấy tuổi đều đánh không lại, còn sống có ý nghĩa gì nữa?