Chương 1365. Con đường phát tài
Dược điền ngày hôm nay đã không còn là dược điền của ngày hôm qua nữa. Bởi vì mỗi hạt cát, mỗi tấc đất ở đây bây giờ đều ẩn giấu trong mình là hơi thở của đất trời, nó nhiều đến nỗi không khí đểu hội tụ thành một tầng sương mỏng lơ lửng trên mặt đất.
Vạn Cổ tiên Sơn lúc đầu là rất đẹp, rất nên thơ hữu tình, vậy thì bây giờ tại khu vực trũng xuống này lại xuất hiện cảnh tượng như vậy, thật là Linh Sơn có nhiều sắc đẹp, không giống những cảnh tượng nơi khác mờ mịt và rậm rạp.
Quân Thường Tiếu trợn tròn mắt nhìn.
Hắn không phải là bị cảnh tượng trước mắt làm cho xúc động, mà là, chỉ vẻn vẹn trong một buổi tối vậy mà toàn bộ bùn đất ở đây đều được cải tạo hoàn toàn. Thậm chí còn có xu hướng phát triển khai phá thêm các khu vực lân cận xung quanh nó.
Chuyện này làm cũng quá nhanh đi!
Hệ thống nói: “Những vật phẩm trong thương thành ở bản thượng giới này, cũng không phải mấy vật phàm trần kia có thể thay thế được. Cho nên ký chủ hiện tại chỉ cần chuẩn bị đầy đủ điểm cống hiến, tương lai về sau nhất định sẽ còn gặp nhiều chuyện kinh ngạc vui mừng như thế này nữa.”
“Tông chủ!”
Ngụy lão ngồi xổm xuống trong ruộng dược này, cẩn thận quan sát bùn đất đã qua cái tạo, sau đó hắn kích động vô cùng nói: “Đậy quả thực chính là ruộng tiên a!!!”
“Nếu vậy thì mất bao lâu để hạt giống trưởng thành?”
Quân Thường Tiếu vẫn tương đối để ý đến hiệu suất của nó, dù sao đây cũng là việc liên quan trực tiếp đến sự phát triển của tông môn không phải sao!
Ngụy lão lắc đầu nói: “Tạm thời ta còn chưa có cách nào phân tích ra thời gian trưởng thành được.”
Làm một dược liệu sư chuyên nghiệp, không chỉ phải hiểu rõ dược liệu, mà còn phải hiểu rõ thổ nhưỡng, mảnh đất này đột nhiên được tăng thêm dinh dưỡng, điều này đã vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn rồi.
Ngày hôm sau.
Dược điền lại có biến hoá hoàn toàn mới.
Tất cả các hạt giống đều đồng loạt nảy mầm, thậm chí còn có ánh sáng bao phủ xung quanh, vừa nhìn liền biết đã không phải là loại dược liệu tầm thường gì.
“Nhanh như vậy sao?” Ngụy lão có chút kinh ngạc nói.
Mấy ngày kế tiếp, hắn từ đầu đến cuối ngồi chờ ở trong dược điền, tận mắt nhìn thấy từng loại dược liệu dần dần trưởng thành, cuối cùng cũng có thể suy đoán đại khái, nhóm dược đầu tiên này hiện tại đã đang trong giai đoạn trưởng thành rồi. Chắc hẳn trong nửa tháng hoặc đến thời gian một tháng nữa là có thể thu hoạch được rồi.
Quân Thường Tiếu sau khi biết được chỉ lắc đầu nói: “Có chút chậm!”
“...”
Ngụy lão liền im lặng không biết nói gì cho phải.
Phẩm chất hạt giống càng cao thì chu kỳ trưởng thành của chúng lại càng dài
Bây giờ tốc độ này cùng với tốc độ phát triển của mấy hạt giống phàm trần thông thường có cùng thời gian phát triển, tông chủ của hắn lại nói còn chậm. Thật khó hiểu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thoáng cái đã mất mười ngày rồi.
Được trồng trên thổ nhưỡng chất lượng nên các dược liệu đều khỏe mạnh trưởng thành. Bên trong mỗi cành, mỗi lá đều ẩn chứa hơi thở thuần khiết của đất trời. Ở trên cao nhìn xuống cảnh tượng này khẳng định sẽ làm cho lòng người rung động vô cùng!
Các đệ tử của Y Dược đường đang rất vất vả, cần cù chăm sóc dược điền này, xen kẽ ở trong dược điền bề bộn nhiều việc như tu bổ cùng quản lý.
Một ngày nào đó, khó có được một ngày Hắc La Sát không có tu luyện mà đi ngang qua, sau khi nhìn thấy mảnh dược điền trông giống như bị hơi thở của đất trời bao phủ hoàn toàn, liền hoảng sợ nói: “Tiểu đệ đệ, ngươi từ nơi nào lấy tới nhiều thiên tài địa bảo cấp huyền như vậy?”
“Ca ca.”
Quân Thường Tiếu nói: “Những cái này chỉ là loại dược liệu thông thường thôi.”
Dược liệu thông thường!? Trên mặt Hắc La Sát hiện lên nghi vấn, nhưng sau khi quan sát xong thì lập tức trợn tròn mắt.
Hắn cũng không hiểu đan dược, cũng không hiểu dược liệu, nhưng đã du lịch lâu dài ở thượng giới, tự nhiên là có gặp qua không ít. Những dược liệu trồng ở trước mắt này rõ ràng là ra ngoài tiệm tạp hoá là có thể tuỳ tiện mua được. Nhưng tại sao lại cho người ta cảm giác đây là loại dược liệu quý chứ!?
Dược liệu cùng loại với cấp bậc tông môn thượng giới, đạt tới cấp huyền có thể gọi là thiên tài địa bảo.
Quán Thường Tiếu ở trấn Tĩnh Thuỷ mua được hạt giống chỉ thuộc loại bình thường, nếu là ở hạ giới, có khả năng sẽ là quý giá vô cùng, nhưng là ở thượng giới thì có đặt ở đường cái thì cũng không phải là ai cũng muốn có.
Nhưng sau khi trải qua cải tạo bên trong đất thì đã phát sinh biến dị hoàn toàn. Có thể nói những dược liệu này đã đạt đến cấp bậc Huyền, đã có thể xưng là thiên tài địa bảo rồi.
Cấp bậc Huyền cũng không tính là quá xuất sắc, dù sao bên trên còn có ba cấp bậc Chân, Đạo, Tiên, nhưng mà một cái dược điền to như vậy, tất cả lại đều là cùng cái cấp bậc này, tất cả đã mang đến cho hắn xúc động vô cùng lớn!
“Tiểu đệ đệ!”
Hắc La Sát chân thành nói: “Dù là tông môn cấp bậc Huyền cũng chưa chắc đã có được một dược điển như này đâu!”
Chính bản thân Quân Thường Tiếu cũng không có nghĩ tới, sau khi trải qua cải tạo đất, cái dược điền này vậy mà có thể bồi dưỡng hạt giống từ loại thông thường thành cấp bậc Huyền. Thế là hắn bắt đầu suy nghĩ nói: “Có nên xuất ra bán lấy tiền không đây?”
Tại thượng giới, có nhu cầu lớn nhất chỉ có hai loại. Một là Huyền thạch, hai chính là Đan dược.
Huyền thạch có thể thông qua khoáng mạch thu hoạch được, đan dược thì cần luyện chế mà thành. Mà cái quá trình luyện chế này tất nhiên là không thể thiếu dược liệu được, thậm chí, dược liệu có hiệu quả càng mạnh thì đan dược luyện ra lại càng có thể cao cấp hơn.
Vạn cổ tông mới đến, chỉ dựa vào ăn cướp làm giàu là điều không thực tế, cho nên bọn họ cần một con đường khác, tỉ như buôn bán, rõ ràng là đẳng cấp thấp, nhưng lại là những dược liệu cấp bậc Huyền?
Ngụy lão nói: “Theo hiểu biết của ta, đan dược cao cấp cần dùng thiên tài địa bảo, là bởi vì dược liệu phổ thông khó mà đạt tới tiêu chuẩn luyện chế, dược điền chúng ta trồng dược liệu có thuộc tính xa xa vượt chỉ tiêu, hoàn toàn có thể thay thế thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm thấy, tất nhiên là không sợ không có thị trường buôn bán.”
“Ta đồng ý với suy nghĩ bán dược liệu phát tài.” Viên công tử nói.
Hắn đi giúp đỡ Tông chủ, khoảng thời gian này từ đầu đến cuối đều suy nghĩ cho sự phát triển về sau của tông môn, lại bởi vì làm việc suy nghĩ quá độ như vậy, tóc đều trắng ra một sợi rồi.
“Ngụy lão.”
Sau khi trong lòng Quân Thường Tiếu có chủ ý này, nói: “Bên ngoài dược điền cũng cần cải tạo một chút, chúng ta cần nhanh chóng mở rộng quy mô để tăng sản lượng của dược liệu.”
“Vâng.”
Ngụy lão nói xong liền vội vàng hành động.
Ở phương diện này, Bội Kỳ lại thể hiện giá trị của mình, nhưng không cần tới mệnh lệnh của Quân Thường Tiếu đã sớm bắt đầu ăn ở bên ngoài dược điền, bởi vì cải tạo bùn đất không có nghi ngờ gì chính là thuốc đại bổ!
.....
Quân Thường Tiếu đã có được con đường phát tài để phát triển tông môn, chính là sắp cầm những dược liệu có cấp bậc như vậy đi buôn bán, sau đó lại đem tiền đầu nhập vào tông môn, từ đó góp gió thành bão.
Nhưng mà.
Đường đi đã có, còn phải cần có khách hàng đã.
Chẳng lẽ lại giống như đi chợ, đẩy xe nhỏ dừng ở phường thị rồi lớn tiếng rao hàng?
“Ngải gia chủ.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ta nhớ ngươi lắm!”
Tại hạ giới, khi Quân Thường Tiếu hắn mới bước đầu gây dựng sự nghiệp, vị Ngải gia chủ này đã xuất hiện, không thể nghi ngờ là đã cho hắn một trợ giúp vô cùng lớn, cho nên ở thượng giới cũng có thể gặp được một người kinh doanh đan dược, sản nghiệp dược liệu của gia tộc, hoặc là một tổ chức dược liệu thật là tốt biết bao nhiêu.
Suy nghĩ là vậy, nhưng hiện thực lại thực sự tàn khốc.
Năm đó Quân Thường Tiếu tốt xấu gì cũng có thân phận là thôn dân ở thôn Thanh Dương, hiện tại thế nào? Ngoại trừ đối với bên ngoài là lén biến thành hợp pháp, đi vào thượng giới đưa mắt nhìn cũng không có lấy một người quen, nhất là chỗ khu vực phụ cận không có thành trấn, kết bạn với gia tộc, loại hình cơ bản này tất nhiên là không có hy vọng gì.
Thôi, thôi.
Vì sự phát triển sau này của tông môn, đứng bên đường rao hàng thì có cái gì là không thể cơ chứ?
Chỉ là một chuyện muốn mặt người, làm ra loại chuyện này, có thể thấy được vì Vạn Cổ tông coi như là cúc cung tận tụy, thề chết cũng không dừng.
.....
Phương diện kiến thiết lại dược điền đang được tiến hành một cách hừng hực khí thế. Các đệ tử tông môn cũng đã bắt đầu nắm bắt rõ ràng Hoa chiếu tâm kinh.
Ưu điểm lớn nhất của loại tâm pháp này là có thể hoàn toàn áp dụng ngay tại hoàn cảnh mới ở thượng giới này, từ đó có thể rèn luyện càng tinh thông thuộc tính của thiên địa mà trở nên thuần thục bền bỉ hơn trước.
Đơn giản mà nói.
Tại hạ giới có quan hệ với phương diện võ đạo, thì cần chính bản thân đi cảm thụ lĩnh ngộ, bây giờ đến loại thuộc tính thượng giới đang ẩn chứa bên trong này, chỉ cần nghĩ biện pháp thu lấy liền xong việc.
“Hô hô!”
Đệ tử ở lại trên ngọn núi, khí thế tấn cấp từ chỗ gian phòng của Dạ Tinh Thần truyền ra.
“Không phải đâu!”
Tô Tiểu Mạt cả kinh nói: “Dạ sư đệ lại đột phá sao?”
“Ta nhớ được lần trước khi phi thăng lên thượng giới, hắn cũng vừa mới bước vào lục phẩm Võ Thánh thôi mà!” Lý Phi cũng là mở to hai mắt nhìn.
Mọi người ở đây đang lúc kinh ngạc cùng ghen tị, cỗ khí thế tấn cấp kia đạt đến đỉnh phong, cũng kéo dài một hồi sau đó bắt đầu trầm ổn nội liễm lại.
“Két!”
Dạ Tinh Thần đẩy cửa đi ra, quanh thân so với dĩ vãng càng khí thế lại càng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Trong khoảng thời gian ngắn từ Lục phẩm bước vào Thất phẩm, nội tâm của hắn không có một vui sướng chút nào, bởi vì ở bên trong thế giới mới này là không đáng kể chút nào.
A Ngưu đã lĩnh ngỗ Hoa Chiếu kinh tâm đến trình độ của một đệ tử trung tâm rồi. Sau thời gian mấy ngày ở bên trong, đám người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ cũng từng bước hiểu rõ, cảnh giới cũng lao nhao tăng lên một cấp độ.
Ở hạ giới đã rèn luyện các phương diện đến cực hạn, bọn hắn kỳ thật cũng không kém võ giả ở thượng giới này, cho nên khi đặt mình vào hoàn cảnh tương tự, lại có tâm pháp cao cấp hơn, thực lực tăng lên là điều xảy ra tất yếu mà thôi.
Mà thể hiện tốt nhất chính là đệ tử nội môn cùng ngoại môn, bọn hắn sau khi lĩnh ngộ được Hoa Chiếu tâm kinh, hoàn toàn thường thường tăng lên một cái cấp độ nhỏ.
Khi nhóm hạt giống đầu tiên hoàn toàn trưởng thành, thì huynh đệ Ninh thị cũng đang làm thống kê, toàn bộ thông môn hiện tại có tu vi thấp nhất là Ngũ phẩm Võ Hoàng.
Đây là chuyện đương nhiên sẽ xảy ra.
Sau gần một tháng,đại bộ phận các đệ tử đã lĩnh hội được tâm pháp, thời gian chân chính bước vào tu luyện cũng không dài, cho nên bây giờ có thành tựu sau khi lĩnh hội, tiếp theo khẳng định là sẽ tiến vào giai đoạn cả môn phái bọn họ đột phá.