Chương 1370. Nếu có thể làm lại, ta muốn dùng gương mặt thật của ta!
Lư Đức Thủy một lần nữa điều động càng nhiều nhân thủ hơn, bắt đầu tiến hành lục soát ở ngoài thành, nhất định phải tìm được đôi vợ chồng trẻ tuổi kia.
Mục đích ban đầu là vì báo thù, lần này thì là vì kết giao, dù sao chuyển tay đi bán một phát liền kiếm lời hai trăm vạn, đều đại biểu rằng dược liệu kia cũng không tầm thường!
Huống chi.
Lại là bán cho luyện đan sư đứng đầu của giới đường!
Đây là ai chứ? Về mặt đan dược tuyệt đối người trong nghề, có thể để cho hắn vừa mắt, đã nói lên dược liệu có tiềm lực cực lớn!
Bởi vì nguyên nhân từ nhi tử, để cho mình kiếm lời hai trăm vạn, nếu như có thể mà nói, vậy lại đánh cho hắn một trận, đổi được cơ hội kết giao với tiểu hữu.
Thiết lập sự cưng chiều của Lư Đức Thủy đối với nhi tử, đã trực tiếp sụp đổ.
Đương nhiên.
Phùng Quy Trần cũng đang tìm kiếm.
Lúc này ông ta đang căn cứ vào số lượng thông tin ít ỏi mà Lư thành chủ cung cấp để tìm kiếm, triển khai toàn bộ tu vi tìm kiếm cực nhanh ở trong rừng núi, linh niệm tràn ngập điên cuồng, tìm kiếm kia đôi vợ chồng trẻ kia.
Người anh em này không giống với như những luyện đan sư đứng đầu, có thể sẽ ở các đại tông môn đảm nhiệm nhiều chức, từ trước đến nay là một người thích hành tẩu thiên hạ, có nội công thâm tàng cùng phong phạm cao nhân, nhưng hôm nay phô trương thanh thế như thế , có thể thấy được vô cùng để ý người điều chế dược liệu kia.
Nhưng mà.
Quân Thường Tiếu và Hoa Mân Côi đã trở lại Vạn Cổ tông, hai người đã định trước là rất khó gặp nhau.
Trong thư phòng.
Khôi phục diện mạo ban đầu xong, Cẩu Thặng mời Ngụy lão đến, bắt đầu cẩn thận trao đổi con đường phát triển dược điền về sau.
Hai mươi vạn bán ba trăm vạn, đây tuyệt đối là lợi ích lớn, chỉ cần hạt giống có thể phát triển hầu hết, trong khoảng thời gian ngắn tích lũy gia tài chỉ là vấn đề nhỏ.
Cũng may, Quân Thường Tiếu cũng không biết, bán cho Lư Đức Thủy dược liệu để hắn bán qua tay sẽ kiếm ngay hai trăm vạn, khẳng định sẽ trực tiếp hung hăng đập đầu vào tường.
“Tông chủ”
Ngụy lão nói: “Rồi đem mấy chỗ đất bằng phẳng xung quanh cải tạo thành ruộng dược, Y Dược đường ngược lại không có vấn đề gì, thế nhưng là…”
Muốn vậy phải cần càng nhiều hạt giống mới được.
“Để ta giải quyết.”
Quân Thường Tiếu lần này quyết định đi một chuyến xa nhà, đi càng xa ngắm nhìn thành trì càng lớn hơn một chút, sau đó mua lượng lớn hạt giống.
Hạt giống phổ thông trồng ra cấp bậc chữ “Huyền” cao cấp hơn chả lẽ lại không giàu to?
Cơ hội!
Cơ hội kiếm càng được nhiều tiền!
Quân Thường Tiếu đã quyết định, trước tiên tông môn trồng các loại dược liệu làm chính, chờ tích lũy đủ tài chính sau lại thử chuyển đổi hình thức, ví dụ như buôn bán lợi nhuận đan dược cấp cao.
“Thượng giới hẳn là cũng có thành trì lấy buôn bán dược liệu làm chủ đi?”
Cầm địa đồ đã mua lúc trước ra, Quân Thường Tiếu xem xét tỉ mỉ, rất nhanh xác định một cái tên là thành trì Vạn Bảo Thành, căn cứ chú thích bên trên, đây là khu vực trung tâm trao đổi buôn bán lớn nhất phía Đông Nam, bên trong buôn bán các loại thiên tài địa bảo cùng trang bị vũ khí.
“Lận Uyên Thành ở chỗ này, Vạn Bảo Thành ở...” Dùng tay chỉ lên địa đồ đo đạc, Cẩu Thặng sụp đổ nói: “Cái này còn không phải cách xa nhau cả vạn dặm sao!
Vạn Cổ tiên sơn tọa lạc phía Đông Nam của thượng giới, bởi vì ở chỗ xa xôi, khoảng cách với các thành trì lớn hoàn toàn có thể dùng khoảng cách xa nhất ở đại lục Tinh Vẫn để hình dung.
Quân Thường Tiếu mới vừa vặn bước vào Chuyển Đan cảnh, dựa vào tự bản thân phi hành rất dễ dàng lao lực quá độ , cho nên dù là lên phi kiếm đi Vạn Bảo Thành, chỉ sợ đều cần khoảng thời gian rất lâu.
Nói đơn giản.
Phương pháp phát triển lợi nhuận tông môn đã có, nhưng Cẩu Thặng lại gặp vấn đề ở chỗ khó vận chuyển.
“Ai.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Chỉ có thể sử dụng chiến thuyền Thông Cổ!”
Khi phi hành bằng phi kiếm không cách nào dùng để thay thế việc đi bộ dưới đường , chỉ có thể dựa vào chí bảo lớn nhất như vậy để có thể đem ra di chuyển đường dài.
Cẩu Thặng nhất định không chịu lấy ra, là bởi vì nơi này có trật tự thiên đạo hoàn toàn mới, chiến thuyền cho dù có thể bay, tuy nhiên lại cần năng lượng nguyên càng cao hơn để có thể khởi động mới được.
Quả không ngoài dự đoán.
Quân Thường Tiếu triệu hồi chiến thuyền Thông Cổ ra, đem huyền thạch khảm ở trong khu điều khiển, mặc dù có thể bay lên được, nhưng chỉ vẻn vẹn từ trên không của tông môn bay ra Vạn Cổ tiên sơn đã lập tức hao phí rất nhiều năng lượng.
Hệ thống nói: “Từ tốc độ tiêu hao nguyên liệu vừa rồi, ta đã phân tích ra được, nếu ký chủ muốn dựa vào vật này đến được tới Vạn Bảo Thành, cần ít nhất năm mươi vạn huyền thạch.”
“...”
Quân Thường Tiếu co quắp ngồi phịch ở trên đầu thuyền.
“Vẫn là thôi đi” Hắn đem chiến thuyền thu hồi vào trong không gian giới chỉ, nói: “Ta vẫn là nên ở thành trì gần hơn tìm kiếm hạt giống dược liệu vẫn hơn.”
“Tông chủ.”
Lê Lạc Thu đi tới, nói: “Căn cứ thám tử đến báo cáo, về phía Lận Uyên Thành đã lần lượt đưa các võ giả ra bên ngoài.
Trong khoảng thời gian đi vào thượng giới này,Tế Vũ đường cũng tuân theo mệnh lệnh của tông chủ để bắt đầu đưa vào vận hành, rất nhiều thám tử tình báo chuyên nghiệp, đã vào trong Kính Thủy trấn cùng Lận Uyên Thành, nhưng gặp phải hạn chế không gian quá lớn, không cách nào làm được hoàn toàn chính xác.
“À.”
Quân Thường Tiếu lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Tên Lư thành chủ này quả nhiên sẽ không bỏ qua ý đồ, cũng may bản tọa có dự kiến trước sớm dịch dung thành gương mặt khác, nếu không lại muốn vẽ ra thêm một cái phiền phức.”
Nếu như Cẩu Thặng biết được mình tự cho là thông minh nhưng lại bởi vì không có phần xuất thân đã biết trước thì từ đầu đến cuối khó mà để luyện đan sư đứng đầu đan đường tìm tới, khẳng định sẽ ôm cột nhà mà vừa hát vừa khóc lóc thảm thiết: “Nếu có thể quay lại ban đầu, ta muốn dùng gương mặt thật!
...
Trên một ngọn núi hư ảo…
Ngay trong nháy mắt Quân Thường Tiếu gọi chiến thuyền Thông Cổ ra, lão già tiên phong đạo cốt đang ngồi xếp bằng trên cự thạch mở to mắt, kinh ngạc nói: “Chiến thuyền của lão phu tại sao lại ở trên thượng giới.”
“Không đúng, không đúng.”
Rõ ràng đã chôn giấu ở vị diện chiến trường, coi như là có người hữu duyên tìm được, cũng phải ở hạ giới, hẳn là người xé rách hư không phi thăng lên thiên giới để mang nó lên đây.
Lão giả tĩnh tâm, bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân, cuối cùng sau khi khóa chặt tọa độ, lại ngạc nhiên nói: “Cái này không phải là tên lúc trước, cưỡng ép cả tông môn lén qua đi thượng giới sau đó ở lại Phượng Tê tiên sơn sao?”
Đang lúc ông ta muốn tiếp tục dò xét, khí tức của chiến thuyền đột nhiên gián đoạn.
Lão già lâm vào sự im lặng ngắn ngủi, nói: “Xem ra, lão phu cùng tên tiểu gia hảo này có chút duyên phận, có thời gian có thể đi qua nhìn một chút.”
“Vù vù!”
Nhưng vào lúc này, không gian trên ngọn núi phảng phất như bị một lực lượng nào đó xé rách, dần dần hội tụ ra một bóng người màu đen hội tụ từ thuộc tính thiên địa.
Khí tức khủng bố trong nháy mắt tràn ngập mà đến, đem toàn bộ không gian chấn động đến mức run lẩy bẩy.
Lão giả tóc trắng bay múa, chau mày nói: “Lại đánh?”
“Ha ha ha.”
Bóng người màu đen kia cười quái dị nói: “Thông Cổ Đạo Nhân, thực lực giữa ta và ngươi sàn sàn nhau, muốn chia ra thắng bại thực sự quá khó, không bằng thay đổi cách chơi đi.”
Hóa ra lão già ngồi xếp bằng ở phía trên tảng đá, lại chính là người sáng tạo ra chiến thuyền Thông Cổ- Thông Cổ Chân Nhân, lúc này khi đáp án được công bố, thân là độc giả, có phải ngươi cảm thấy bừng tỉnh đại ngộ, cảm giác đã hiểu ra mọi chuyện không?
“Cách chơi gì?”
“Lão phu gần đây tìm kiếm một đồ đệ có thực lực đặc thù, đang toàn lực bồi dưỡng hắn cường đại, ngươi cũng chọn một người đệ tử, sau đó ước định thời gian...”
“Từ từ!”
Thông Cổ chân nhân cưỡng ép ngắt lời nói: “Loại cách chơi lấy đồ đệ để quyết định thắng thua của sư tôn đã sớm cũ rích rồi, có thể đổi cách chơi mới không?”
“…”
Bóng người màu đen gào thét: “Dứt khoát dùng cách oẳn tù tì đến để phân thắng bại đi!”
“Lần trước liên tục bại bởi ta ba mươi lăm lần, ngươi còn có mặt mũi chơi sao? Thông Cổ chân nhân một mặt khinh bỉ nói.
“Ta không có thua!”
Bóng người màu đen từ tốn nói: “Đã nói là chơi bảy mươi mốt lần, thắng ba mươi sáu lần, ngươi còn thiếu một ván!”
“…”
Thông Cổ chân nhân thật sự bó tay rồi.
Bắt đầu đã nói là chơi ba thắng hai, kết quả biến thành chơi năm tháng bảy, chơi bảy thắng bốn…
Cho đến một đường tăng lên tới hơn bảy mươi lần, cuối cùng thấy thực sự không thắng được, lưu lại câu nói “Ngày khác tái kiến” rồi chuồn mất.
“Nói thật.”
Thông Cổ chân nhân cảm khái nói: “Lão phu liền chưa thấy qua người nào không biết xấu hổ như vậy.”
Bóng người màu đen liền nói: “Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, biết đâu ở trong vũ trụ mịt mờ thật sự có sự tồn tại càng không biết xấu hổ hơn, chỉ là ngươi không gặp được mà thôi.”
Thông Cổ chân nhân lười trò chuyện với hắn, không nhịn được nói: “Theo như ngươi mới vừa nói đi, lão phu đi tìm đệ tử, ước định thời gian đến phân thắng bại.”
“Xác định?”
“Xác định.”
“Ha ha ha ha.”
Bóng người màu đen cười quái dị nói: “Vậy thì lần này ngươi nhất định phải thua, bởi vì tên đệ tử này mà ta thu được thế nhưng là tập hợp của các vị diện mà ra.”