Chương 1372. Tìm người giữa biển trời mênh mông
Quân Thường Tiếu không cách nào phán định Tử Tiêu Tinh Tượng Trận có thể tiếp nhận oanh kích cấp bậc gì, nhưng có thể khẳng định, nhìn từ cơ cấu cùng bố trí còn mạnh hơn so với trận pháp mà dân kỹ thuật Thái Huyền lão nhân lưu lại.
Hệ thống nói: “Tông môn cấp huyền không đánh vào được.”
“Hai cái thì sao?”
“Hẳn là không vấn đề gì.”
“Mười cái thì như thế nào?”
“...”
Hệ thống im lặng nói: “Kí chủ đây là dự định trêu chọc bao nhiêu tông môn cấp huyền hả?”
“Ngươi cũng biết ta đẹp trai như vậy, dễ dàng bị ghen ghét hâm mộ hận, tục xưng mặt giễu cợt, hành tẩu thượng giới khẳng định sẽ bị phiền toái tìm tới, cho nên độ mạnh của trận pháp đương nhiên có thể chống lại càng nhiều tông môn cấp huyền càng tốt.” Quân Thường Tiếu chân thành nói.
“Phi!”
Hệ thống nói: “Ngươi không chủ động đi gây phiền toái, nhân dân thượng giới xin thắp nhang cầu nguyện!”
“Tông chủ!”
Ngụy lão tới nói: “Dược liệu đã chín!”
Thời gian hơn một tháng, dưới sự màu mỡ của đất đai, nhóm dược liệu thứ hai có 500 ngàn gốc đã chín toàn bộ, lúc Quân Thường Tiếu đuổi tới dược điền, nhìn thấy khí đất trời hòa hợp trên đó, không khỏi cảm khái nói: “Quá hùng vĩ!”
“Thu!”
“Thu hết!”
Ngay lúc thành viên của y dược đường lần lượt thu thập dược liệu, Phùng Quy Trần còn đang tìm kiếm đôi vợ chồng trẻ khắp khu vực Đông Nam, bởi vì suốt quãng đường rất ít khi nghỉ ngơi, nhìn qua vô cùng nhếch nhác.
Hắn phủi phủi bụi đất đầy trên đầu, ngửa mặt lên trời gầm thét: “Ta cũng không tin không tìm thấy!”
Người anh em này cũng là một người có tính khí thẳng thắn quật cường, không tìm được đôi vợ chồng trẻ bán dược liệu đặc biệt kia thề không bỏ qua.
Nhắc tới cũng kỳ.
Hắn làm sao không đến Vạn Cổ Tiên Sơn nhỉ?
Bởi vì căn cứ theo phỏng đoán, đối vợ chồng trẻ kia có thể là ẩn sĩ cao nhân, tuyệt sẽ không ở trên tông môn, huống chi, cho dù có tông môn, dược liệu tốt như vậy người nào lại lấy ra bán, còn bán rất rẻ.
Phùng Quy Trần phân tích có đạo lý, cho nên đã định trước chỉ có thể gặp thoáng qua Quân Thường Tiếu mà không biết, hi vọng đời sau có thể ngoái nhìn nhau cười một tiếng đi.
...
“Xuất phát!”
Trước cửa tông môn Vạn Cổ tông, Quân Thường Tiếu sửa sang một chút ăn mặc, sau đó cùng Hoa Mân Côi đi xuống bậc thang, bước đi về phía thành trì trước đó mà hắn đã mua sắm hạt giống.
Mang theo nữ nhân này đi ra ngoài, hắn ban đầu là cự tuyệt.
Nhưng mà Hoa Mân Côi nói, chính nàng bây giờ đã đột phá đến Phá Không cảnh, thực lực tăng vọt, nếu như gặp phải nguy hiểm, có thể cung cấp lực chiến đấu càng cao.
Quân Thường Tiếu tuy nhiên không muốn trêu chọc thị phi, nhưng lại sợ phiền phức tìm tới cửa, cho nên sau khi cân nhắc lại thì quyết định mang nàng đi, dù sao cũng là một phụ trợ chuyên nghiệp.
“Hô!”
Gió mát phất phơ thổi, thổi bay mái tóc đen nhánh của Cẩu Thặng.
Nghiên cứu đoạt thiên địa tạo hóa đại trận gây ra bệnh rụng tóc theo thói quen, nhưng mà dùng thuốc mọc tóc thì có thể rất dễ giải quyết vấn đề đầu hói.
“Nơi này thật xinh đẹp.”
Đi trên rừng núi cảnh sắc thanh tú đẹp đẽ, Hoa Mân Côi sợ hãi thán phục, nhưng lại nghe thấy Quân Thường Tiếu lãnh đạm nói: “Chúng ta là đi bán dược liệu, không phải là đi du ngoạn.”
“A.”
Hoa Mân Côi kéo kéo hắc bào trùm ở trên đầu yên lặng đi theo phía sau.
Cứ như vậy một đường không nói chuyện được nửa tháng, hai người tới một cái thành trì có quy mô còn lớn hơn Lận Uyên thành.
Thế mà.
Sau khi Quân Thường Tiếu cùng Hoa Mân Côi vừa mới tiến thành về, dường như Phùng Quy Trần với hai con mắt thâm quầng cũng tiến vào, hắn lại tìm nửa tháng, kết quả vẫn không có thu hoạch, có thể nói là tâm thần rã rời, tâm tình thất lạc.
“Thôi, thôi.”
Hắn đi vào một cái khách sạn ở lại, nói: “Nghỉ ngơi một buổi tối thật tốt, về Đan Đường dùng dược liệu đã mua được luyện chế thành đan dược.”
Quá mệt mỏi, từ bỏ, không tìm nữa.
...
Ở khách sạn sát vách.
Quân Thường Tiếu mang theo Hoa Mân Côi ăn cơm ở trong nhà ăn, âm thầm tính toán, tiếp theo nên làm thế nào mới bán được dược liệu đây?
Hôm sau.
Quân Thường Tiếu thần thần bí bí đi vào một tiệm thuốc, sau đó tựa ở trên quầy, một bên cảnh giác nhìn bên ngoài, một bên thấp giọng nói: “Chưởng quỹ, làm cái giao dịch đi?”
Tay trái hắn khoác vào trong quần áo, phối hợp với tư thế đứng thẳng cùng giọng điệu được đè thấp, cho người ta cảm giác giống như tùy thời có thể móc súng chuẩn bị cướp bóc vậy.
Chưởng quỹ hỏi: “Giao dịch gì?”
Chớ nhìn hắn ra vẻ trấn định, thực ra một cái tay đã lặng yên đặt lên cái nút trận pháp ở dưới đáy bàn rồi, chỉ cần đối phương dám làm ra cử động gì đó, khẳng định sẽ trực tiếp báo động.
Ánh mắt của Quân Thường Tiếu nhìn quanh trong tiệm từ đầu đến cuối, nói: “Chỗ này của ta có một ít dược liệu chất lượng cao, có hứng thú mua hay không?”
Cân nhắc cả một buổi tối, hắn vẫn là từ bỏ dự định đẩy xe rao hàng bên đường, dù sao gánh không nổi khuôn mặt đẹp trai này, cho nên chỉ có thể lựa chọn đến cửa tiệm chào hàng.
“Xin lỗi.”
Chưởng quỹ nói: “Cửa hàng nhỏ đã đủ tồn kho, tạm thời không thiếu dược liệu.”
Loại cửa hàng dược liệu chuyên nghiệp như này, đã có nguồn cung cấp hàng vững chắc, gần như không cần mua dược liệu từ trong tay võ giả, trừ phi cấp bậc cực cao.
Quân Thường Tiếu nói: “Chưởng quỹ, những dược liệu này của ta không phải hàng bình thường, bỏ lỡ thì sẽ không còn cơ hội đâu.”
“Thực sự xin lỗi.”
Chưởng quỹ vừa cười vừa nói: “Xác thực không có nhu cầu cho phương diện này, ngài nếu như muốn bán, có thể đi cửa hàng khác hỏi một chút.”
“Xoát!”
Ngay tại lúc này, Quân Thường Tiếu đột nhiên rút tay ra, chưởng quỹ sớm cảnh giác liền có xúc động muốn ấn máy báo động, nhưng ở ngay thời khắc định ấn, phát hiện đối phương không có móc ra hung khí, mà lại móc ra một gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo đặt ở trên quầy.
“Chưởng quỹ.”
“Ta thấy ngươi chính là một chuyên gia, mời phân biệt chất lượng của gốc dược liệu này.”
“...”
Chưởng quỹ biểu lộ đặc sắc.
Đại ca!
Bán dược liệu cũng không phải làm chuyện phạm pháp gì, có cần phải thần bí như vậy không, làm như đi ăn cướp vậy!
Chưởng quỹ sợ bóng sợ gió một trận, nhưng sau khi liếc mắt nhìn Thiên Cực Đế Hoàng Thảo, đã lắc đầu nói: “Xin lỗi, loại dược liệu này là loại thường thấy nhất, cửa hàng nhỏ cũng không cần.”
“Xin nghiêm túc giám định một chút.”
“...”
Chưởng quỹ nghĩ thầm, chính mình gặp phải kẻ ngốc à?
Nhưng dù sao cũng là người nghiêm túc làm ăn buôn bán, thuộc lòng nguyên tắc khách hàng là thượng đế nên lại cầm Thiên Cực Đế Hoàng Thảo lên, phóng thích Linh năng hòa tan vào, sau đó biểu hiện trên mặt bắt đầu chậm rãi cứng ngắc, sau cùng ánh mắt cũng trợn tròn hoàn toàn.
Dược liệu hắn bán cũng không ít năm, hai tay sờ qua cũng không dưới mấy trăm ngàn gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo.
Nhưng hôm nay cầm lên gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo này, chỉ từ xúc cảm bề ngoài thôi, đã thật sự là loại hiếm thấy, mặt ngoài mềm giống như hành, cành lá nhọn, sờ tới sờ lui rất dễ chịu, tiếc nuối là...
“Thế nào?”
Quân Thường Tiếu đánh gãy dòng suy nghĩ của hắn.
Chưởng quỹ lấy lại tinh thần, ngữ khí ngưng trọng nói: “Bên trong gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo này của khác quan ẩn chứa năng lượng đã đạt đến cấp bậc thiên tài địa bảo, quả thật là hiếm gặp!”
Cái đánh giá này rất chuyên nghiệp.
Quân Thường Tiếu thì hỏi: “Có mua hay không?”
“Mua!”
“Chỗ này của ta có 50 ngàn gốc, ngươi định cho bao nhiêu?”
“Năm mươi ngàn gốc?”
Chưởng quỹ nhất thời trừng to mắt hạt châu lần nữa.
Trong sự hiểu biết của hắn, gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo này có thể bởi vì các yếu tố hoàn cảnh tác động mà biến dị, cho nên các thuộc tính đều mạnh hơn so với loại phổ thông, nhưng đối phương vậy mà có 50 ngàn gốc, số lượng biến dị cũng quá nhiều đi!
Chưởng quỹ sau khi tự hỏi một phen, nói: “Nếu như khách quan thật có 50 ngàn gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo cùng chất lượng với gốc này, cửa hàng nhỏ nguyện lấy 2 trăm vạn huyền thạch để mua!”
Dược tài sư ở Lận Uyên thành lúc đánh giá cũng cho cái giá này, cho nên đối phương coi như cũng thành tâm thực lòng, chí ít không có bởi vì thấy Cẩu Thặng lạ lẫm mà cho ít đi.
“Được.”
Quân Thường Tiếu nói: “Vậy liền 2 trăm vạn đi.”
Hắn không muốn 3 trăm vạn, bởi vì Lô thành chủ là vì lo lắng an nguy của nhi tử mới cho thêm một trăm vạn.
“Xoát!”
Hắn quăng ra không gian giới chỉ, bên trong vừa đủ có 50 ngàn gốc Thiên Cực Đế Hoàng Thảo, chờ chưởng quỹ nghiệm chứng toàn bộ xong, đang chuẩn bị hoàn thành cuộc mua bán này, đã thấy một cái tay đột nhiên ấn ở trên mặt nhẫn, tiếng như chuông lớn nói: “Những dược liệu này, ta mua với giá năm trăm vạn!”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc quay đầu, lúc này mới phát hiện một người trung niên áo đen bộ dáng phong trần mệt mỏi chẳng biết lúc nào xuất hiện tại trước quầy, quanh thân phát ra khí thế mênh mông mà hùng hậu.
Suy nghĩ xoay chuyển trong 0,01 giây thời gian, trong lòng Cẩu Thặng có lựa chọn, bằng hữu này ta phải kết giao, nguyên nhân, tiệm bán dược liệu của hai trăm vạn, hắn cho năm trăm vạn!