Chương 1389. Các ngươi đều phải chết!
Người đàn ông nho nhã kia chính là tông chủ của Phù Càn tông, tên là Bùi Ty Lý.
Người anh em này có cái sở thích, đó chính là thích xem náo nhiệt, mà lại không chê có chuyện lớn.
Sau khi biết được thân phận của Quân Thường Tiếu, lại nghĩ tới đối phương có ân oán với Ngự Kiếm Huyền Tông và Lăng Đao Huyền Tông, thế là ông ta lại bắt đầu chơi theo thói quen.
Hoàn toàn chính xác.
Bởi vì có Bùi Ty Lý xúi giục, nhìn một màn trò hay này, nhưng cuối cùng lại bị chính Quân Thường Tiếu ghi thù ở trong lòng.
Từ trước đến nay Cẩu Thặng luôn thích giở trò với người khác, khẳng định không thích bị người khác giở trò lại, trước cứ vây đối phương còn hung hăng ngược đãi lại, sau đó mới mở miệng nói ra một cái mục tiêu nhỏ.
“Các ngươi không nghe lầm.”
Quân Thường Tiếu lấy đế giày xoa lên mặt của Bùi Ty Lý mấy lần, nói: “Nếu muốn để ông ta còn sống, thì phải bồi thường cho ta một trăm triệu huyền thạch!”
Đây quả thật là công phu sư tử ngoạm!
“Quân...Quân tông chủ …” Một trưởng lão khóc không ra nước mắt nói: “Phù Càn tông của chúng ta coi như có đập nồi bán sắt cũng không thể nào bỏ ra nổi nhiều huyền thạch như vậy!”
Không nói đến việc chúng ta còn chưa được vào tông môn chính thống, cho dù là tông môn cấp Huyền nếu để xuất ra một trăm triệu huyền thạch cũng tuyệt đối là một chuyện tổn thương động cốt, tổn thất rất nặng nề.
“Đây là vấn đề của các ngươi, không phải vấn đề của bản tọa, không nộp một trăm triệu ra, thì hôm nay ông ta nhất định phải chết!” Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.
......
Nếu như không phải nhìn thấy tông chủ đang nằm trên mặt đất đang quăng ánh mắt thống khổ tới thì các cao tầng của tông môn sẽ nói ra lựa chọn để ông ta đi chết đi.
“Quân...Quân Tông chủ…” Bùi Ty Lý khó khăn lấy bản đồ ra, yếu ớt nói: “Ta có...... Có bảo tàng......”
“Cái gì?”
Quân Thường Tiếu phất tay cầm tới, phát hiện ra nó cũng chỉ là tấm bản đồ thượng giới bình thường mà thôi, thế là lạnh lùng âm u nói: “Ngươi xem bản tọa là một thằng ngu sao?”
“Quân Tông chủ!”
Trưởng lão của tông môn vội vàng nói: “Mặc dù miếng bản đồ này phổ thông, nhưng phía trên có vòng tròn màu đỏ đánh dấu địa điểm, chính là tồn tại một cái khoáng mạch huyền thạch thiên nhiên!”
Việc này chỉ có ông ta và Bùi Ty Lý biết, chuyện này vốn được bảo mật nghiêm ngặt, bây giờ tông chủ vì mạng sống nên đã lấy ra, cái này cũng chỉ còn cách thẳng thắn nói ra mà thôi.
“Có thật không?”
“Cực kì chính xác!”
Quân Thường Tiếu cân nhắc một chút, nhấc chân ra khỏi mặt của Bùi Ty Lý, thản nhiên nói: “Lấy hết tất cả những đồ vật có giá trị trên người ra đây, ta sẽ nể tình tất cả mọi người đều là người bên trong cái vòng tròn tông môn này mà tha cho tông chủ nhà ngươi một mạng.”
Muốn một trăm triệu hoàn toàn không thực tế chút nào, chỉ có thể có bao nhiêu thì lấy đi bấy nhiêu.
Hơn nữa, địa điểm được đánh dấu trên tấm bản đồ này, thuộc về phía sâu tối tăm không có ánh mặt trời của rừng núi, nếu có thể thật sự có khoáng mạch chưa được phát hiện thì sao?
“Được rồi! Được rồi!”
Các trưởng lão của tông môn lần lượt đem không gian giới chỉ ném ra ngoài.
Quân Thường Tiếu lấy không gian giới chỉ của Bùi Ty Lý xuống, sau khi hắn kiểm tra đã thu hoạch được hơn một trăm vạn viên huyền thạch, cùng các loại dược liệu phổ thông, thế là im lặng nói: “Các ngươi thật sự quá nghèo.”
“Bành!”
Nhấc chân đá Bùi Ty Lý đi, nói: “Lần sau còn dám trêu chọc bản tọa, ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!”
“Ta nhớ...... Nhớ kỹ......”
“Cút đi.”
Bùi Ty Lý bị mấy tên trưởng lão dìu dắt đứng lên, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất biến mất ngay tại chỗ.
Quân Thường Tiếu cũng không có dừng lại, đạp chân lên tiến về phía đường đến Vạn Cổ tiên sơn, ước chừng đi hơn mười phút, thời gian hạn định của bùa chú kim cương cũng hết tác dụng, người hắn cũng đã khôi phục lại như bình thường.
“Hắc!”
“Vậy mà lại không có tác dụng phụ!”
Hệ thống liền nói: “Đi ra ngoài một chuyến thu hoạch được 70 Vạn điểm đóng góp, ba tấm bùa chú kinh nghiệm, một bản võ học bí tịch, ngươi đã kiếm lời rồi!”
“Cũng được.”
Quân Thường Tiếu một bên nói, một bên lấy tấm địa đồ ra, thầm nói: “Nếu như phía đánh dấu trên bản đồ thật sự có giấu khoáng mạch huyền thạch, vậy ta cũng phải nhanh chóng đi qua nhìn một chút, để tránh bị đối phương giành lấy trước.”
“Cảm giác có chút không đáng tin cậy.”
Hệ thống nói: “Có thể địa phương đánh dấu chính là đầm rồng hang hổ thì sao.”
Lúc đầu Quân Thường Tiếu cũng có chút lo lắng, nghe được hệ thống đã hoạt động trở lại, lòng tin của hắn lại tăng lên một chút và nói: “Chính là nó!”
......
Khu vực được đánh dấu trên bản đồ nằm ở hướng tây bắc của Vạn Cổ tiên Sơn, cho nên đầu tiên Quân Thường Tiếu cũng tiện đường trở về tông môn, sau đó hắn mang theo Hắc Bạch song sát cùng nhau đi tới điều tra nơi đây.
Hoa Mân Côi cũng theo đi.
Nguyên nhân là, biết được chuyện ở trên núi Linh Phong, lo lắng phu quân của nàng lại bị bắt nạt.
Nếu như tông chủ của Ngự Kiếm Huyền Tông cùng Lăng Đao Huyền Tông đã tiến vào trạng thái dưỡng thương biết được, khẳng định sẽ gào thét: “Chính là cái tên này bắt nạt chúng ta.”
“Không phải chúng ta bắt nạt tên này!”
“Tông chủ.”
Trên đường, Hắc La Sát nghiêm nghị nói: “Đã rất lâu rồi không có người nào tiến vào khu vực được đánh dấu trên bản đồ kia, lúc chúng ta đi vào phải cực kì cẩn thận từng li từng tí, để tránh kinh động đến yêu thú có thực lực mạnh mẽ ở bên trong.”
Thú ở trong đại lục Tinh Vẫn được chia thành các loại như hung thú, Linh thú, Thánh Thú, còn ở thượng giới thì gọi chung là yêu thú, như yêu thú Tử Lân Yêu Vương đến từ nguyên thú.
Đề cập đến cái tên đánh nhau là sẽ cởi quần áo này, cũng không thể không nói hắn ta đã cùng với Dạ Tinh Thần và mấy người khác đi tu luyện.
Động Ma Vương.
Một trong những khu vực cấm địa nổi tiếng ở trên Thượng giới.
Lúc này, ba người Dạ Tinh Thần, Tiêu Tội Kỷ cùng Hà Vô Địch đã đặt mình vào bên trong một sơn động phức tạp, đang lè lưỡi điên cuồng chạy, phía sau cái mông của bọn họ có mấy trăm con yêu thú có bộ dáng cực kỳ xấu xí.
Đây là mấy con thú hung dữ.
Cũng không biết chúng thuộc chủng loại nào, nhưng tướng mạo của chúng làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Người trong dân gian mỗi lần đề cập đến động Ma Vương này, thì sẽ vô thức nghĩ đến những loài thú hung tợn, bởi vì bọn chúng đã ở lại nơi đây lâu dài, mà lại thích sinh hoạt theo bầy đàn, theo các cơ quan chức năng thì có ít nhất khoảng mấy vạn con ở chỗ sâu trong các hang động, một khi bọn chúng đã để mắt tới con mồi thì tất cả sẽ đi ra bên ngoài.
Cái gọi là phần sâu trong hang động, chính là khu vực nguy hiểm nhất ở động ma vương này.
Nói cách khác, ba người Dạ Tinh Thần đang điên cuồng chạy trốn không có dựa theo kế hoạch tu luyện ban đầu mà đã trực tiếp xâm nhập vào bên trong khu vực cấm chân chính?
Không đúng!
Bọn họ vẫn ở bên ngoài, thậm chí là phía ngoài cùng.
Mà khi hắn đến nơi, cả ba người đang đánh tới đánh lui cùng với đám yêu thú có thực lực không chênh lệch nhiều ở gần đó, kinh nghiệm thực chiến cũng có tăng lên nhanh chóng.
Đã như vậy, làm sao có thể thu hút dẫn tới đàn thú hung dữ đang ở phía sâu dưới hang động?
Việc này phải bắt đầu từ vài ngày trước.
Tử Lân Yêu Vương phụ trách bảo vệ bọn họ cảm thấy nhàm chán, thế là đơn thương độc mã tiến vào trong chỗ sâu, lúc này mới vừa đi vào được không bao lâu đã chạy ra bên ngoài, phía sau cái mông của hắn ta có lít nha lít nhít những con thú dữ tợn đang truy đuổi.
Ngay từ đầu Dạ Tinh Thần cùng Hà Vô Địch cũng không có coi ra gì, còn làm động tác mở rộng ngực, cho đến khi nhìn thấy yêu thú càng ngày càng nhiều, lúc này bọn họ mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, thế là mới có hình tượng lè lưỡi ra chạy gấp như bây giờ.
Nếu như thực lực của một con thú dữ đã đạt tới cấp bậc Võ Thánh đại hậu kỳ thì ba người bọn họ phối hợp đánh bại không thành vấn đề.
Nhưng số lượng có mấy trăm ngàn con, cái này ai chứ chính hắn cũng méo chịu được!
“Tông chủ!”
Ngươi tìm Lân đường chủ không phải để bảo vệ chúng ta, mà là đang gia tăng độ khó tu luyện cho chúng ta, bây giờ ít nhất cũng phải là hình thức siêu Địa Ngục rồi!
“Oành!”
“Oành!”
“Oành!”
Ở biên giới của khu vực, sâu thẳm trong động, Tử Lân Yêu Vương mang theo bao tay phấn hồng, chỉ mặc một cái đồ lót đỏ, giống như đang hóa thân thành tay đấm bốc quyền anh chuyên nghiệp, một cái đấm móc trái, một cái đấm móc phải đánh cho những con thú dữ tợn bay ra bên ngoài, nói: “Có bản tọa ở đây, ai cũng đừng nghĩ làm tổn thương người của Vạn Cổ tông ta!”
Đổi lại Lý Thanh Dương và các đệ tử không rõ chân tướng nhìn thấy, khẳng định sẽ điên cuồng hô hào vì động tác của Lân đường chủ, nhưng ba người Dạ Tinh Thần ở chỗ đường hầm nơi xa đang liều mạng chạy trốn lại kém chút phun ra một ngụm máu!
Đại gia nhà ngươi!
Rõ ràng là hắn ta là người gây ra phiền phức, còn có mặt mũi ở đây lên mặt làm oai!
“Gầm!”
“Gầm!”
Đột nhiên, mấy chục con thú dữ tợn giống như chó điên vọt ra từ một cái cửa đường hầm khác.
“Cẩn thận!”
Ở phía sau, tu vi của Tiêu Tội Kỷ bộc phát, đẩy Dạ Tinh Thần và Hà Vô Địch ra, cũng quát to: “Thuẫn Sơn!”
“Bùm bùm bùm!”
Thần binh độc quyền Vân Chu hiệp ẩn xuất hiện khi bản nhạc nền ‘Digimon’ vang lên, sau đó nhanh chóng tập hợp trước mặt chủ nhân, tạo thành vòng tròn kết giới phòng ngự.
“Bùm bùm bùm!”
“Bùm!”
Tiêu Tội Kỷ lập tức chịu đựng mấy chục con thú dữ tợn tấn công mãnh liệt, cả người hắn ta trực tiếp đâm vào trên vách đá bên cạnh, sau đó phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng biến thành cực kỳ tái nhợt.
“Kỷ sư huynh!”
Hà Vô Song ổn định thân thể hô to.
Nhưng mà, một giây sau đã hoàn toàn hôn mê, bởi vì Dạ Tinh Thần đứng ở bên cạnh đã khom người, cúi thấp đầu, dần dần hội tụ ly thương tế thiên dưới tay phải, giống như sát thần giáng lâm, giọng nói trầm nói: “Các ngươi đều phải chết!”