Chương 1390. Ta Dạ Tinh Thần không phải hàng đế dởm, cũng không phải nhân vật khôi hài.
Phía ngoài cùng của Ma vương quật.
Bởi vì Tử Lân Yêu Vương không có cách nào chặn hết đường đi, nên một số lượng lớn các con thú dữ tợn hoặc chui ra ngoài từ dưới đũng quần, hoặc từ đường khác đi vòng qua, khiến cho ba người Dạ Tinh Thần, Tiêu Tội Kỷ cùng Hà Vô Song lập tức lâm vào trong hoàn cảnh khó khăn.
Nhất là Tiêu Tội Kỷ phải đối mặt với mấy chục con có thể so với yêu thú cấp bậc Võ Thánh đại viên mãn mạnh mẽ tấn công, mặc dù đã bảo vệ hai người sư đệ, nhưng hắn ta cũng bị tổn hại đến kinh mạch, vết thương rất nghiêm trọng.
Cũng may chỉ là một đám yêu thú hung dữ chỉ biết dùng đến vũ lực, cái này nếu đổi lại là võ giả, tập hợp lực lượng vào một chỗ, chỉ sợ nếu không chết cũng phải vứt bỏ nửa cái mạng này.
Có thể nói, tình hình bây giờ của ba người này còn nguy hiểm hơn rất nhiều so với hình thức Địa Ngục khi đột nhập vào Sinh Tử Bí Cảnh, dù sao cũng chỉ đối mặt một đầu Thánh Thú, ở đây còn phải chiến đấu với mấy trăm con, thậm chí chúng còn đang gia tăng.
Tử Lân Yêu Vương đang cực kỳ hối hận, hắn ta không nên hấp tấp đi vào chơi, nhưng lúc này cũng chỉ có thể tiếp tục ngăn cản ở khu vực có nhều yêu thú nhất, không thể để cho bọn chúng tiến lên nhiều hơn nữa.
Ngay cả khi bình tĩnh nhất, Hà Vô Song cũng ý thức được nguy cơ của tình huống, cũng đã chuẩn bị tâm lí buông tay đánh cược một lần, kết quả...vậy mà Dạ Tinh Thần đột nhiên giống như hóa thành thân ác ma, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Ánh mắt này, thật quá đáng sợ!
Bởi vì sư huynh Kỷ bị đụng trúng nên bị thương nặng, nên hắn ta đã hoàn toàn tức giận sao?
Xem ra, hai người này có tình đồng môn cực kỳ nồng đậm, chẳng lẽ lại là...
Hà Vô Song vội vàng vứt bỏ suy nghĩ lung tung trong lòng, muốn lôi kéo Dạ
Tinh Thần chạy trốn, nhưng lại nghe thấy người đằng sau nói trước: “Dẫn hắn ta đi đi, ta ngăn địch.”
Chỉ có sáu chữ ngắn gọn, đã ẩn chứa ý mệnh lệnh.
A Ngưu đã không còn là Dạ Đế, nhưng tôn nghiêm của Dạ Đế, sự kiêu ngạo của Dạ Đế, vẫn như cũ đã chôn sâu trong linh hồn hắn ta, ngày hôm nay khi gặp nguy hiểm này, gặp được hoàn cảnh tuyệt vọng này, hắn ta đã hoàn toàn được giải thoát.
Dạ Tinh Thần.
Không phải tướng đế thật sự, nhưng cũng không phải đi mua vui cho người khác!
Nếu lúc này có fan trung thành ở đây, khẳng định sẽ kích động hét lớn lên khẩu hiệu thuộc về A Ngưu.
“Đã hiểu rõ!”
Hà Vô Song không phải một người thiếu quyết đoán, nên hắn ta đã ra lựa chọn chính xác nhất trong thời gian nhanh nhất, nhanh chóng cõng Tiêu Tội Kỷ ở trước mặt lên, trước khi đi vẫn không quên cầm lấy thần binh độc quyền của hắn ta.
“Rầm!”
“Rầm!”
Càng ngày càng có nhiều thú hung dữ tập trung ở trong đường hầm.
Số lượng ít nhất cũng phải có ngàn con trở lên, bọn chúng không có tiến lên ngay lập tức, bởi vì còn người đứng trước mặt bọn chúng nhìn qua có chút hung dữ.
“Ba!”
Dạ Tinh Thần đưa lưng về phía ống kính, mở nắp bình ra, nâng thần binh độc quyền có hình dáng bình rượu hồ lô lên, ngửa đầu uống ừng ực ừng ực.
“Hừ Hừ!”
Bên trong hang động, không có gió những đã thổi loạn mái tóc đen của A Ngưu, hiện ra gương mặt kiêu ngạo cô độc ai cũng có thể hiểu được.
Thật đáng tiếc Lý Thượng Thiên cũng không ở đây, nếu không đương nhiên sẽ chụp lại cảnh Dạ Tinh Thần một mình đứng trước ngàn con thú hung dữ, uống rượu với tình cảm dạt dào.
“Tinh Thần.”
“Để ngươi hiểu rõ ý nghĩa của bốn chữ “thẳng thắn cứng rắn”, tự nhiên ngươi sẽ thật sự hiểu được.”
Lời nói của tông chủ vẫn quanh quẩn ở bên tai, có lẽ là do tác dụng của rượu, có lẽ là do tình cảm, không tự giác hừ lên một tiếng: “only, you, có thể cùng ta đi lấy Tây kinh, only, you, có thể giết yêu cùng trừ ma!”
Hắn ta hừ một tiếng sau đó nở nụ cười.
Tông chủ!
Ý nghĩa của bốn chữ thẳng thắn cứng rắn, hôm nay ta đã hiểu rõ!
“Rầm!”
“Rầm!”
Nhưng mà vào lúc này, hơn trăm con thú hung dữ đã xông lại đây.
Yêu khí mạnh mẽ trong nháy mắt đã tràn ngập bên trong đường hầm, tràn ngập khiến cho người ta ghê rợn, rùng mình!
“Đạp!”
Dạ Tinh Thần vung ra một nắm đấm, hai tay đan xen nhau giơ lên, thần binh độc quyền đang treo ở giữa, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất, cuối cùng để trên vai, quát to: “Ly thương, tế thiên!”
“Vù vù!”
Bên trong miệng hồ lô nhanh chóng đã sinh ra một lực hút mạnh mẽ, hấp thụ hết những yêu khí u ám vượt lên đầu tiên, sau đó trải qua ấp ủ lại phun ra!
“Bùm!”
“Bùm!”
Mấy con thú hung dữ xông lên phía trước ngay lập tức đã bị đánh bay ra bên ngoài.
Ngay lúc này Thần binh độc quyền của A Ngưu đã cho thấy một lực tấn công vô cùng mạnh mẽ, nhưng làm sao có thể đối mặt với quá nhiều yêu thú, bọn chúng đã nhanh chóng lấp đầy những khoảng chống, duỗi nanh vuốt sắc nhọn ra hung hăng xé rách.
“Bùm!”
“Bùm!”
“Bùm!”
Trong lúc đó, hơn mười con thú hung dữ đầu tiên chạy tới đã bị bắn bay ra bên ngoài một cách mãnh liệt.
Dạ Tinh Thần trợn tròn mắt.
Bởi vì, Tiêu Tội Kỷ đang đứng ở trước người hắn ta, Vân Chu hiệp ẩn đưa ngang trước người, Hà Vô Song cũng đã chạy tới, hai chưởng đặt ở phía sau lưng giống như đang di chuyển năng lượng, cũng bất đắc dĩ nói: “Sư huynh Kỷ nói nhất định phải trở về, ta không thể cản lại được.”
Đánh rắm!
Hắn ta rõ ràng đã bị thương nặng, nếu ngươi ôm hắn ta rời đi sẽ dễ như trở bàn tay!
Dạ Tinh Thần cũng biết, hai người này nhất định đã thương lượng xong xuôi, trở về lần này cũng chính là vì gánh vác nguy hiểm với hắn ta, thế là lạnh lùng nói: “Các ngươi đều là đồ ngốc sao?”
“Đúng vậy.”
Tiêu Tội Kỷ gian nan nhếch miệng cười nói: “Bình thường ai lại gia nhập vào Vạn Cổ tông, ai lại cùng ngươi trở thành đồng môn.”
Lời này, để cho Dạ Tinh Thần không có cách nào phản bác.
“Được rồi.”
Khóe miệng của hắn ta nhếch lên mỉm cười, nói: “Vậy thì hãy cùng nhau đối mặt đi, chết cũng không thể trách người khác được, chỉ trách cái tên cuồng khỏa thân kia!”
Dạ Tinh Thần, cười.
“Tránh ra!”
Đúng vào lúc này, Hà Vô Song hét lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng đánh ra một cái kết ấn kỳ quái, nói: “Ta muốn lôi ra con át chủ bài!”
“Vù vù!”
Vừa dứt lời, một cỗ năng lượng bàng bạc nhanh chóng hiện quanh thân hắn ta, hiệu ứng đặc biệt cũng đã mở ra còn mạnh hơn cả Ngự Kiếm Huyền Tông, Lăng Đao Huyền Tông!
Dạ Tinh Thần cùng Tiêu Tội Kỷ lập tức cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ, thế là lần lượt tránh ra, trong lòng kinh ngạc nói: “Đây cũng không phải là võ học của tông môn!”
Đúng vậy.
Đây cũng không phải là võ học của Vạn Cổ tông, đây là võ học mà Hà Vô Song đã từng tu luyện, nguyên nhân bởi vì thuộc tính ở hạ giới quá yếu, coi như đã hiểu được hết thì cũng không có cách nào thi triển.
Nói trắng ra là, hắn ở trong vi diện cấp thấp, hoàn toàn không có cách nào để thi triển võ kỹ vi diện cao đẳng, bởi vì phiên bản không phù hợp.
Ở bên trong thượng giới có thuộc tính thiên địa còn cao hơn cả quy tắc thiên địa, cho dù bây giờ cảnh giới của hắn ta có chút thấp, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể thi triển ra!
“Dạ Thiểm Tinh Thần Bạo!”
Hà Vô Song hét lớn lên một tiếng, hai chưởng tấn công về hướng phía trước.
“Hưu! Hưu!”
Ngay lập tức, từng tia sáng nhanh chóng bắn vào không trung, sau đó đánh vào bầy thú dữ tợn đang gào thét, giống như ở trong đêm tối đột nhiên lấp lóe lên sao trời làm cho loá mắt.
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
Trong tiếng liên hoàn nổ lớn đến đinh tai nhức óc, sắc mặt của Dạ Tinh Thần có chút vi diệu, bởi vì tên của vũ kỹ này có chút khốn nạn!
Nhưng mà.
Đang lúc mọi chuyện đều yên ổn lại, có gần ngàn con thú hung dữ đều bị nổ thành thịt nát!
“Vãi nhái!”
Tròng mắt của Tiêu Tội Kỷ cùng Dạ Tinh Thần kém chút nữa trừng rơi ra ngoài.
Hà Vô Song thi triển võ học, trong nháy mắt đã đánh tan hơn ngàn con yêu thú, nếu như Quân Thường Tiếu nhìn thấy khẳng định cũng sẽ kinh ngạc ngay tại chỗ.
“Phù phù!”
Nhưng mà, sau khi thi triển ra át chủ bài, Hà Vô Song lảo đảo lui lại phía sau mấy bước, đặt mông ngồi xuống dưới mặt đất, sắc mặt trắng bệch đến cực hạn, giống như thân thể đã hoàn toàn bị móc rỗng, lẩm bẩm: “Quả nhiên, thuộc tính của thiên địa cùng với quy tắc nơi này vẫn chưa được.”
“Đừng ngây người nữa!”
Hắn ta cố nén yếu ớt nói: “Mau mau rời khỏi độn Ma Vương!”
“Xoát!”
Dạ Tinh Thần cùng Tiêu Tội Kỷ lập tức hành động, mỗi người nâng một cánh tay của Hà Vô Song, chạy ra khỏi sơn động, trong lòng vẫn hồi tưởng đến võ kỹ kinh hãi thế tục vừa rồi!
“Rầm! Rầm!”
Ở bên trong các cửa lớn của đường hầm, lại có từng đám thú dữ tợn lao đến, còn phát ra yêu khí, rõ ràng còn mạnh hơn so với một đám lúc trước không ít!
“Xong rồi!”
Hà Vô Song sụp đổ nói: “Chúng ta không ra được rồi!”
“Đạp! Đạp!”
Nhưng vào đúng lúc này, Dạ Tinh Thần cùng Hà Vô Song đột nhiên dừng lại, cái này khiến hắn ta gầm thét lên: “Vậy các ngươi cũng không thể từ bỏ được!”
“Chờ đã!”
Làm sao trên trán của hai người này lại xuất hiện chữ 'Công', trên một tay phải lại hiện ra chữ 'Thuẫn'?
Dạ Tinh Thần cùng Hà Vô Song đứng nguyên tại chỗ, biểu hiện của hai người bọn họ hơi có vẻ ngốc trệ, theo đó hai chữ càng ngày càng óng ánh, số lượng lớn ký ức đã tràn vào thức hải, cho đến khi bọn họ đã tiêu hóa hoàn toàn, sau một tiếng bọn họ đem Hà Vô Song vứt trên mặt đất, gật gù đắc ý, hăm he xoay người, đồng thời nhếch miệng cười xấu xa.