Chương 1424. Đỗ Đường chủ không có học thức
Đỗ Hồng Trần có chơi có chịu gia nhập Vạn Cổ Tông, không thể nghi ngờ đã tăng thực lực tổng hợp về mặt đan dược lên rất nhiều, dù sao ở phương diện đan đạo trước đó không kém hơn Phùng Quy Trần.
Quân Thường Tiếu vẫn cảm thấy chưa đủ, hy vọng dụ dỗ toàn bộ sáu tên luyện đan sư đứng đầu khác của Đan đường đến đây, sau đó lấy tám người làm hạch tâm, chế tạo một tiệm đan dược có tư cách truyền thừa vạn cổ.
Vì thế, hắn cần hành động.
Ở đại điện tổng bộ Đan đường.
Ngồi ở vị trí đầu, vị lão giả mặc trường bào nói: “Mí mắt trái nhảy càng ngày càng lợi hại.”
Báo cáo!
Nhưng vào lúc này, một thủ hạ vội vã đi tới, nói: “Phía Lận Uyên thành truyền đến tin tức, luyện đan sư đứng đầu Đỗ Hồng Trần gia nhập Vạn Cổ Tông.”
“Cái gì?”
Trên mặt của lão giả mặc trường bào lộ vẻ kinh ngạc.
Phùng Quy Trần gia nhập Vạn Cổ Tông hắn đã biết được, bây giờ lại có một luyện đan sư đứng đầu gia nhập, hơn nữa hai bên còn có mâu thuẫn, cái này không thể tưởng tượng nổi.
“Kỳ quái.”
Một cao tầng khó hiểu nói: “Vạn Cổ Tông đến cùng có chỗ đặc biệt gì để cho Phùng Quy Trần và Đỗ Hồng Trần cam nguyện gia nhập?”
Bọn họ cũng đều biết sư tôn của Quân Thường Tiếu là Thông Cổ Chân Nhân, nhưng võ đạo và đan đạo thuộc về hai chuyện khác nhau, huống chi, tông môn vừa phi thăng lên đến Thượng giới, coi như phương diện đan đạo rất xuất sắc, cũng không có khả năng mạnh hơn hai tên luyện đan sư đứng đầu chứ?
“Căn cứ tin tức truyền đến, Đỗ đại sư và tông chủ Vạn Cổ Tông luận bàn đan đạo, đã thua hoàn toàn.” Thủ hạ nói.
“Thua hoàn toàn?”
Trường bào lão giả và các vị cấp cao kinh ngạc.
Thua hoàn toàn từ mặt chữ để mà lý giải, đó chính là thua hoàn toàn, không có cơ hội thắng.
“Chậc chậc.”
Có người nói: “Chẳng lẽ tên đồ nhi này của Thông Cổ tiền bối, ở phương diện đan đạo cũng có thành tựu cực cao à?”
“Không đúng.”
Một cao tầng buồn bực nói: “Chưa nghe nói qua Thông Cổ tiền bối có liên quan đến đan đạo, làm sao lại bồi dưỡng được một đồ đệ như thế chứ?”
“Báo cáo!”
Nhưng vào lúc này, lại có một thủ hạ tới gặp, nói: “Phùng Đường chủ đưa lời nhắn, sau đó không lâu, tông chủ Vạn Cổ Tông sẽ đích thân đến nhà bái phỏng Đan đường.”
Lời này vừa nói xong, mí mắt trái của lão giả mặc trường bào càng nháy lợi hại hơn, thế là vội vàng hỏi thăm các cao tầng.
“Đường chủ.”
Một lão giả cười nói: “Không có đoán sai, tông chủ Vạn Cổ Tông tới bái phỏng, có thể sẽ mang đến tài vận cho Đan đường.”
“Ta cũng là cho rằng như vậy.”
Mắt trái mắt phải nháy liên hồi, vừa nhắc đến Quân Thường Tiếu, mí mắt trái của Đường chủ điên cuồng nháy, chắc chắn không thoát khỏi quan hệ với hắn.
Huống chi, Phùng Quy Trần và Đỗ Hồng Trần lần lượt gia nhập Vạn Cổ Tông, nhất là lấy đan đạo đánh bại, đã nói lên được tài nghệ của đối phương cực cao, nếu như song phương triển khai nghiên cứu thảo luận hữu hảo, có lẽ có thể từ đó có được ích lợi không nhỏ.
“Hi vọng như thế đi.” Trường bào lão giả nói.
…
Vạn Cổ Tông.
Quân Thường Tiếu trước mặt mọi người bổ nhiệm Đỗ Hồng Trần đảm nhiệm Đường chủ của Dược đường.
Chờ một chút.
Không phải Phùng Quy Trần là Đường chủ sao?
Hai người có mâu thuẫn, để Đỗ Hồng Trần làm Phó Đường chủ, nghe hắn điều động chắc chắn không vui, cho nên Quân Thường Tiếu quyết định để hai người đều làm Đường chủ, có được quyền lợi bằng nhau.
Mặc dù Đường chủ là chức vụ, nhưng kỳ thật trong lòng độc giả rõ ràng, tiến vào Vạn Cổ Tông, nhất là có năng lực ở phương diện luyện đan, nhất định là khổ lực.
Cái này không sai.
Hồng Trần mới vừa lên chức liền nhận được một nhiệm vụ, qua một thời gian ngắn đi những thành trì khác mở tiệm đan dược, toàn bộ hành trình phụ trách luyện chế đan dược cung cấp cho cửa hàng, về phần phương diện nhân thủ cũng đã sắp xếp xong xuôi.
“Đáng giận.”
“Đây là lấy ta làm công cụ sao.”
“Đỗ Đường chủ.”
Nhưng vào lúc này, Lý Thanh Dương tới gặp nói: “Tông chủ bảo người đến đại điện một chuyến.”
“…”
Mặc dù Đỗ Hồng Trần rất khó chịu, nhưng vẫn đi đến đại điện.
Quân Thường Tiếu sớm đã chờ đã lâu, thấy hắn, liền không khách khí ném qua một viên đan dược, nói: “Đây là Tố Hình Đan độc nhất vô nhị của tông môn.”
Đỗ Hồng Trần lập tức từ hình thái bên trên phát hiện, cái này không phải là đan dược luyện chế lúc so đấu đan dược sao?
“Tông chủ.”
Hắn để lên bàn, nói: “Ta có thể không ăn sao?
“Sợ có độc?”
“…”
Quân Thường Tiếu nói: “Phàm là người gia nhập tông môn đều sẽ được ban cho loại đan dược cường hóa nhục thân, kinh mạch, linh hồn, ăn hay vứt bỏ là chuyện của mình ngươi.
Cường hóa nhục thân, kinh mạch, linh hồn?
“Thần kỳ như vậy?” Đỗ Hồng Trần nói thầm ở trong lòng.
Xoát!
Quân Thường Tiếu lại quăng ra một bản bí tịch, nói: “Đây là võ học độc môn của tông môn có trợ giúp đề cao đan đạo, lúc không có chuyện gì làm có thể đem ra tu luyện.”
“Đại Thiên Phân Ảnh Quyết?”
Đỗ Hồng Trần niệm một câu, ở trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tông chủ không biết, ta chủ yếu tu đan đạo, rất ít tu luyện võ đạo sao?”
“Chuẩn bị một chút.”
Quân Thường Tiếu nói: “Nửa tháng sau lên đường đi Hạo Nguyệt Thành.”
Hạo Nguyệt Thành là một thành trì hắn coi trọng, thực lực tổng hợp càng lớn hơn so với Lận Uyên thành, lại có vị trí địa lý thuộc về khu vực giao thông, mậu dịch then chốt.
“Đã hiểu.”
Đỗ Hồng Trần đứng dậy rời đi.
Bởi vì đánh cược thua, chỉ có thể bị ép gia nhập tông môn, trong lòng cảm thấy uất ức, ngươi có thể đạt được con người của ta, nhưng ngươi vĩnh viễn không chiếm được lòng ta.
Thật sự có thể tăng cao đan đạo?
Sau khi trở lại chỗ ở, Đỗ Hồng Trần thực sự nhàm chán, thế là đọc qua Đại Thiên Phân Ảnh Quyết, cho đến khi nhìn thấy giới thiệu phía trên, liền không học thức bật thốt lên: “Móa, thần kỹ.”
Vài ngày sau.
Hắn thành công hội tụ ra phân ảnh, bước đầu cảm nhận được chỗ tốt, sau đó bừng tỉnh đại ngộ nói: “Khó trách đan đạo của tên kia tăng lên nhanh như vậy.”
Xoát!
Đỗ Hồng Trần lại vội vàng vội vàng lấy Tố Hình Đan ra, thầm nghĩ: “Vật này có lẽ thật sự rất thần kỳ.”
Ừng ực!
Sau khi nuốt xuống, cảm thụ kinh mạch, huyết dịch, thậm chí linh hồn đều có tăng lên, liền nhịn không được nói: “Một loại đan dược hội tụ nhiều loại hiệu quả của đan dược, quả thực quá thần kỳ.”
Giờ khắc này, bên trong tâm của Đỗ Hồng Trần đã phát sinh cải biến to lớn, triệt để biến thành ngươi có thể lấy được người của ta, cũng có thể đạt được lòng ta, đến cả gặp Quân Thường Tiếu đều rất cung kính xưng một tiếng tông chủ.
Lòng người uốn éo.
Người này đúng là một điểm cốt khí cũng không có.
Nói đến người canh tù thẳng thắn cương nghị, gần đây nhất cũng rất nhàm chán, bởi vì trong lao tù không có tù phạm gì, cả ngày không có việc gì lấy tu luyện làm chủ.
Nhị Nha và Triệu Đậu Đậu cũng cả ngày tản bộ ở trong ngục giam, tựa như hai tên cá ướp muối mất đi linh hồn.
“Đừng nóng vội.”
Quân Thường Tiếu an ủi: “Lập tức có phạm nhân.”
Vì cớ gì nói ra lời ấy?
Bởi vì Tế Vũ Đường vừa đưa tới tình báo, hai năm trước Linh Vi Chân Tông từng cùng tông chủ Phù Càn Tông có tiếp xúc.
“Mẹ nó!”
Quân Thường Tiếu vỗ bàn một cái, giận dữ nói: “Ta đã biết việc này có chỗ kỳ quái.”
Linh Vi Chân Tông đến quậy ra chuyện lớn, dù lấy tiền bồi thường để tuyên bố kết thúc, nhưng Cẩu Thặng chắc chắn sẽ điều tra tiền căn hậu quả, điều tra tại sao đối phương lại trùng hợp như vậy, có mặt ở bên trong khu vực khoáng mạch, quả nhiên, đúng là để hắn tìm được sơ hở.
Lê Lạc Thu nói: “Cái này sợ là Bùi Tông chủ khó chịu chuyện tông chủ đạt được khoáng mạch huyền thạch, cố ý đem vị trí báo cho Linh Vi Chân Tông, hay cho một chiêu mượn đao giết người.”
“Bùi Ti Lý ơi là Bùi Ti Lý.”
Quân Thường Tiếu đứng lên, lắc đầu, ánh mắt dần dần âm lãnh, nói: “Bản tọa trạch tâm nhân hậu tha cho ngươi một lần, lại còn dám chơi đường vòng với ta, vậy cũng đừng trách tông môn của ngươi biến thành Bồi Tiền tông.”
“Tông chủ.”
Lê Lạc Thu nói: “Chữ cái đầu của người ta là âm.”
“…”
Quân Thường Tiếu vỗ bàn, nói: “Vậy thì để hắn trở thành Phó Tiền Tông (Trả tiền tông)!