Chương 1438. Viên công tử VS Bạch Đường chủ
Người trong tông môn thường là một Đường chủ và nhiều Phó Đường chủ.
Nhưng ở Vạn Cổ Tông lại không đi theo kiểu bình thường, bởi vì Đan Dược Đường có tám Đường chủ, không có một tên Phó Đường chủ nào!
Như vậy hỏi có trâu bò hay không!
Kỳ thật Quân Thường Tiếu có thể chỉ định một người làm Đường chủ, mấy người còn lại làm Phó Đường chủ, nhưng từ sự tôn trọng đối với tám người cho nên hắn để toàn bộ bọn họ làm Đường chủ hết.
Huống chi, vô luận chính hay phó thì đều phải đến luyện chế đan dược, đều phải làm người có ích mà không ngừng loay hoay.
Sau khi tác động đến tám người luyện đan sư đứng đầu, Đại sư và luyện đan sư nhất, nhị, tam đẳng Đan đường lần lượt đi vào tông môn, thế là bắt đầu triển khai theo kế hoạch, mở chi nhánh tại các đại thành trì!
“Tông chủ.”
Lê Lạc Thu nói: “Thành trì chỉ định đều đã tìm xong cửa hàng, giờ phút này đang trang trí, sau đó không lâu liền có thể kinh doanh bình thường.”
“Ừm.”
Quân Thường Tiếu khẽ gật đầu.
Bởi vì bên Đan đường phái tới không ít nhân tài, mục tiêu nhỏ trước mắt của hắn là mở một trăm chi nhánh.
Ngụy lão nói: “Nhiều chi nhánh như vậy, dược liệu cung cấp không đủ đâu!”
Trước mắt dược liệu thiên tàng địa bảo Vạn Cổ Tông đều có, cung cấp mấy tiệm đan dược cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu như cung cấp một trăm tiệm thì khẳng định không được.
“Không sao, không sao.”
Quân Thường Tiếu nói: “Chi nhánh đan dược sẽ còn buôn bán đan dược tương đối phổ biến.”
Đan dược phẩm chất cao đương nhiên cũng phải bán, nhưng tuyệt đối không có khả năng lấy ra làm hàng bình thường mà bán, dù sao hàng hiếm thì quý.
Các cửa hàng ở các thành trì đang tăng giờ làm việc trang trí, lại bởi vì khoảng cách khá xa, cho nên các nhân tài điều chế đan cũng lần lượt bắt đầu từ tông môn mà khởi hành đi các nơi khác.
Không có gì bất ngờ xảy ra, sản nghiệp tiệm đan dược Vạn Cổ này, sau đó không lâu lại đột nhiên không kịp đề phòng mà bao trùm một phạm vi lớn ở thượng giới, thậm chí mang đến cho những người đồng nghiệp đả kích trầm trọng!
Đây chỉ là bước đầu tiên!
Đứng ở trên đại điện, Quân Thường Tiếu gác tay nói: “Tiếp theo sẽ còn mở sản nghiệp khác, làm cho tông môn hoàn toàn giàu lên!”
Trước mắt Cẩu Thặng chỉ phát triển lộ tuyến là lấy kiếm tiền làm chủ, chờ hội tụ đầy đủ các tài nguyên khổng lồ, chờ thực lực tổng hợp tăng lên lên, sau đó sẽ không cần kiêng dè cái gì cả.
Như thế có thể nói, trong thời gian hắn đang phát triển hèn mọn như vậy, thượng giới chí ít còn có thể an ổn một đoạn thời gian.
Không không không.
Không có Cẩu Thặng lẫn vào, nên loạn thì vẫn sẽ loạn.
Ví như chỗ tối ở Táng Nguyệt Các, ví như Cố Triều Tịch đang sống chết không dừng lại, đều là tích cực tìm phiền phức cho Giới đường, cả thượng giới bắt đầu trở nên không yên ổn!
“Tông chủ.”
Lê Lạc Thu nói: “Gần đây có một tên là Cố Triều Tịch, từ đầu đến cuối đều nhằm vào Giới đường, ngắn ngủi mấy tháng đã phá không ít phân bộ rồi.”
Tình báo của Tế Vũ Đường ở hai năm này đạt được các bước phát triển, cho nên mỗi ngày đều có tin tức đưa tới trực tiếp, thân là Đường chủ nàng cũng khôi phục thói quen ở hạ giới, chỉ cần tông chủ ở nhà, liền sẽ đúng giờ đưa tin đến.
“Có thể tìm ra hắn không?” Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu lắc đầu, nói: “Người này núp trong bóng tối đối nghịch với Giới đường, bằng vào năng lực hiện tại của Tế Vũ Đường, chỉ sợ rất khó tìm.”
Quân Thường Tiếu nói: “Vậy thì lưu ý tin tức của đối phương.”
Hắn trên cơ bản đã xác định, Cố Triều Tịch chính là tên xăm mình mà hắn gặp được ở Cứ điểm Tinh Không, cho nên bức thiết chờ mong một ngày kia có thể huynh đệ đoàn tụ.
“Lão đệ, ngươi đang ở nơi nào?”
Ngay ở thời điểm Cẩu Thặng tự nói, Cố Triều Tịch vừa diệt một phân đà của Giới đường, một mình đứng ở trên ngọn núi, ngửa đầu nhìn trời nói: “Lão ca, ngươi còn đang ở hạ giới sao?”
Vù!
Đột nhiên, một đoàn mây mù lặng yên xuất ở sau lưng hắn, cũng truyền đến thanh âm bất mãn của Lăng Dao Nữ Đế: “Vì sao ngươi còn không động thân tiến về Vạn Cổ Tông?”
Cố Triều Tịch thản nhiên nói: “Ngươi đang ra lệnh cho ta sao?”
“Không.”
Lăng Dao Nữ Đế nói: “Ta đang giúp ngươi.”
Cố Triều Tịch khinh thường nói: “Cái Vạn Cổ Tông này ta đã nghe ngóng, đơn giản là một tông môn vừa mới phi thăng lên thượng giới, đơn giản có Thông Cổ Chân Nhân làm hậu trường, lại há có thể giúp ta lật đổ Giới đường?”
“Hoặc là.”
Hắn dừng một chút, nói: “Mục đích của người không phải để ta tìm Vạn Cổ Tông đến hiệp trợ, mà là cố ý kéo Thông Cổ Chân Nhân xuống nước?”
“Phía sau Giới đường có Thập Đại Tông Môn cấp Tiên, bằng lực lượng một người rất khó diệt, vì sao không thể tìm thêm chút giúp đỡ chứ?” Lăng Dao Nữ Đế nói.
“Bởi vì … ”
Trên mặt của Cố Triều Tịch hiện ra nụ cười có vẻ dữ tợn, nói: “Làm thế này không có ý nghĩa, cũng không dễ chơi.”
Lăng Dao Nữ Đế nói: “Tên điên.”
“Yên tâm đi.”
Cố Triều Tịch nói: “Ta đã đồng ý với ngươi, đương nhiên sẽ đi Vạn Cổ Tông, nhưng mà, trước lúc này khẳng định phải diệt mấy phân bộ, để Giới đường biết một chút thống khổ.”
“Giới đường đã điều động không ít cường giả, hi vọng ngươi đừng thất thủ để bản thân bị bắt.” Lăng Dao Nữ Đế nói xong, hóa thành mây mù dần dần biến mất.
“Hừ.”
Cố Triều Tịch hừ lạnh một tiếng nói: “Nữ nhân ra vẻ thần bí, quả thực làm cho người ta chán ghét.”
“Chủ nhân.”
Một thủ hạ nói: “Đối phương khẳng định không có ý tốt, chúng ta nhất định phải cẩn thận, để tránh bị nàng bán đi còn hỗ trợ kiếm tiền!”
“Bốp!”
Cố Triều Tịch dùng nắm đấm đấm vào trên trán hắn, gào thét: “Ngươi cho rằng ta rất ngu ngốc, rất ngây thơ hay sao?”
...
Các thế lực nhằm vào Giới đường đang ngo ngoe muốn động thủ, rất có xu thế mây mù tuôn ra khi trời tối, gió thổi báo giông bão sắp đến.
Ngoại giới náo loạn ra sao không có quan hệ với Quân Thường Tiếu, giờ phút này hắn đang giữ khuôn phép, thanh thản ổn định phác hoạ bản đồ thương nghiệp của mình.
“Chậc chậc.”
Hệ thống cảm khái nói: “Đến thượng giới không gây chuyện, thiết lập của ký chủ đã bị sập rồi.”
“Cút đi!”
Quân Thường Tiếu ở trong lòng mắng một câu, nói: “Lão tử cũng không phải ngôi sao tai họa, đến thượng giới thì phải biết bốn chữ, khiêm tốn phát triển, biết chưa!”
Không có khoác lác.
Nếu như không phải mơ hồ thăng cấp Linh Thú Các, dẫn tới các đại tộc vây công Vạn Cổ Tông, sau khi đến thượng giới quả thật Cẩu Thặng rất khiêm tốn, chí ít gây phiền phức chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Chủ yếu có núi dựa Thông Cổ Chân Nhân này, tất cả mọi người rất thức thời tránh hắn, nếu không đi ra ngoài bị trào phúng, nữ đệ tử bị đùa giỡn, kịch bản lớn nhỏ kiểu này, chí ít đã trình diễn n lần rồi.
...
“Tông chủ.”
Viên công tử khó hiểu nói: “Gọi ta đến có chuyện gì?”
“Hai ngày nữa có khách tới thăm, cần ngươi chiêu đãi một phen.” Quân Thường Tiếu nói.
“Hả?”
Viên công tử lập tức nghiêm túc, nói: “Vị khách này có thân phận không đơn giản à?”
“Không đơn giản.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đường chủ Đan đường.”
Viên công tử vội vàng chắp tay nói: “Ta nhất định sẽ hiếu khách chiêu đãi người ta!”
Vài ngày sau.
Bạch Triêu Dương tới.
Hắn đã biết được bọn người Trần Hi Nghiêu gia nhập Vạn Cổ Tông, nhậm chức Đường chủ, cho nên tâm tình bây giờ rất vui vẻ.
Căn cứ ước định bằng miệng lúc trước, mấy người này đã trở thành một phần tử của Vạn Cổ Tông, song phương có thể thương lượng lại chuyện trích phần trăm một lần nữa rồi.
Nói ngắn gọn lại.
Bạch Triêu Dương lần này không tiếc tự mình từ Vô Song thành đi vào Vạn Cổ Tông, chính là vì tranh thủ lợi nhuận lớn nhất cho Đan đường.
Khách nhân đến khẳng định phải chiêu đãi cho tốt, cho nên Quân Thường Tiếu lệnh Liễu Uyển Thi chuẩn bị thức ăn thịnh soạn, cũng mở tiệc chiêu đãi ở đại sảnh.
“Mời!”
“Mời!”
Bạch Triêu Dương ngồi xuống, nhìn về phía Viên công tử tiếp khách, nói: “Vị này là?”
“Đây là Phó tông chủ của Vạn Cổ Tông, Viên Phong.” Quân Thường Tiếu nói.
Viên công tử lập tức sửng sốt.
Trước kia thời điểm, tông chủ giới thiệu hắn, đều là nói là người phụ giúp, nay đã lấy chữ phó, chẳng lẽ là tán thành hắn sao?
Cảm động quá, muốn khóc thì làm sao đây!?
“Thì ra là thế.”
Bạch Triêu Dương đứng dậy, chắp tay nói: “Viên phó tông chủ, thất kính, thất kính!”
“Bạch Đường chủ đường xa mà đến, nếu có chỗ sắp xếp không chu toàn, xin hãy tha lỗi.” Viên công tử cũng đứng lên, rất có phong phạm phó tông chủ, lập tức nói.
Hai người nói một phen lời khách sáo sau đó lại ngồi xuống.
“Bạch Đường chủ.”
Quân Thường Tiếu nói: “Sự tình về sản nghiệp buôn bán của Vạn Cổ Tông, từ trước đến nay đều do phó tông chủ xử lý, cho nên có chuyện gì có thể tìm hắn.”
Viên công tử lại ngây người.
Cẩu Thặng gọi hắn từ Lận Uyên Thành tới, cũng không có nói muốn nói chuyện làm ăn với Đan đường, cho nên một chút chuẩn bị tâm lý cũng không có.
Bạch Triêu Dương nói: “Nếu Quân tông chủ đã nói đến sinh ý, lão phu cũng không quanh co lòng vòng nữa.”
Dứt lời liền nhìn về phía Viên công tử.
Trong ánh mắt lão nhân này bộc lộ ra năng lực trả giá cực mạnh, hẳn là một nhân vật rất khó giải quyết. Nghĩ hắn ta đã đến tận đây, hai tay Viên Phong đặt ở thái dương, nhẹ nhàng vuốt về sau đầu một cái, cười nói: “Cứ nói đừng ngại!”
…
Phù phù!
Sau nửa canh giờ, Quân Thường Tiếu say rượu ngã ở trên bàn.
Không phải do tửu lượng của hắn không tốt, mà là sau khi Viên công tử cùng Bạch Triêu Dương triển khai giao phong, toàn bộ quá trình thực sự quá hung mãnh, mãnh liệt đến vô cùng, đầu đau muốn nứt ra, cuối cùng dứt khoát lựa chọn để cồn tuỳ ý bộc phát ở trong cơ thể, lấy lý do say rượu để trốn tránh.
“Viên phó tông chủ...”
“Bạch Đường chủ, mặc dù quý đường cung cấp về mặt nhân tài đan dược, nhưng Vạn Cổ Tông cung cấp dược liệu cấp thiên tài địa bảo mới là mấu chốt quyết định phẩm chất đan dược, cho nên cái giá tiền này cho hợp tình hợp lý rồi, không có tốt xấu gì cả.”
“Không phải … ”
“Đan đường cũng có sản nghiệp kinh doanh của riêng mình, tại thượng giới này cũng rất có thực lực, nhưng phải biết, tiệm đan dược Vạn Cổ nếu như trải rộng cả giới, mỗi ngày thu hoạch lợi nhuận, tuyệt đối có thể dùng từ kinh khủng để hình dung, cho nên dù là chỉ cấp một phần mười cũng là số lượng khổng lồ rồi!”
“Chúng ta vẫn là … ”
“Không cần nói chuyện nữa, nói đến nước này, Vạn Cổ Tông đã không thể nhượng bộ tiếp được nữa, nếu như quý đường cho rằng thua thiệt, thật đáng tiếc, mua bán không xả thân nghĩa rồi.”
“Tám đại sư luyện đan đứng đầu của Đan Đường chúng ta …”
“Bọn người Phùng Quy Trần đều là chân tâm thật ý gia nhập Vạn Cổ Tông, nếu như Bạch Đường chủ bắt bọn họ làm thẻ đánh bạc để đàm phán, vậy thực sự có chút lạnh lòng người!”
…
Lại qua nửa canh giờ.
Két!
Cửa phòng bị đẩy ra, Viên công tử tiêu sái đi tới, hai tay lại đặt lên thái dương, vuốt về phía sau, nói: “Vô địch là tịch mịch cỡ nào.”
Ống kính hướng đến bên cạnh, xuyên thấu qua đây có thể nhìn thấy trong đại sảnh, Quân Thường Tiếu say ngã trên bàn, mí mắt Bạch Triêu Dương đã lật, miệng sùi bọt mép nằm ở dưới đáy bàn.
Từ trạng thái giữa hai bên để xem, rõ ràng là K.O!