Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1439 - Chương 1439. Một Trăm Cửa Hàng Cùng Khai Trương

Chương 1439. Một trăm cửa hàng cùng khai trương
Sau khi trải qua một phen đàm phán vô cùng hữu hảo, Vạn Cổ Tông và Đan đường đã đạt thành hiệp nghị, điều động nhân tài luyện đan và vẫn giữ số tiền lương gốc tiến hành làm nhiều có nhiều.

Nói đơn giản.

Mỗi tháng cho lương cố định, cũng quyết định bởi lượng công việc theo kiện mà tính.

Cái này kỳ thật không khác gì so với chuyện tiền lương của Quân Thường, nhưng tính toán đơn giản hơn mà thôi.

Bạch Triêu Dương đồng ý?

Đối mặt với vua trả giá, đàm phán không bằng người ta, chỉ có thể từng bước từng bước nhượng bộ.

Hắn có chuẩn bị mà đến đây này, phải biết, Viên công tử từ đầu đến cuối đều không biết gì cả, hoàn toàn là vội vàng ứng chiến.

“Bạch Đường chủ.”

Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi và ta song phương chỉ cần hợp tác chân thành, phương diện lợi nhuận Quân mỗ tuyệt sẽ không bạc đãi!”

Hiện tại hắn đang thiếu tiền, cho nên sẽ tương đối keo kiệt, chờ sau này kiếm bộn tiền rồi, tay trái Nokia, tay phải Motorola, khẳng định sẽ để cho đồng bạn hợp tác được hưởng lợi.

“Haizz.”

Bạch Triêu Dương âm thầm thở dài một hơi.

Bát đại luyện đan sư đứng đầu toàn bộ đều đã gia nhập vào Vạn Cổ Tông, các cấp luyện đan sư cũng đã vào chỗ, chuyện cho tới bây giờ chỉ có thể cầu nguyện nhà tư bản có lương tâm.

“Quân tông chủ, Đan đường còn có chuyện phải xử lý, Bạch mỗ trước hết cáo từ.”

“Ăn cơm xong hãy đi nha.”

Bạch Đường chủ nào còn có cái gì tâm tình ăn cơm, khách sáo hai câu sau liền lên đường trở về Vô Song thành, thời điểm đến uy phong phách lối, thời điểm ra đi bóng lưng lại đầy tang thương.

Trên đỉnh Long Tích.

Viên công tử ngạo nghễ mà đứng, áo bào bay múa.

Sau lưng, Tô Tiểu Mạt và Tiêu Tội Kỷ cầm cây quạt ra sức quạt, vì sự nghiệp cung cấp cho phó tông chủ hình ảnh cao cả vĩ đại.

“Bạch Đường chủ.”

Đưa mắt nhìn thân ảnh già nua dần dần rời đi, Viên công tử thầm nghĩ: “Ngươi cũng coi như một một đối thủ không tệ, hi vọng về sau có cơ hội lại tỷ thí một trận.”

...

Sau khi đàm phán kết thúc, Quân Thường Tiếu cũng không nhàn rỗi, đầu nhập tinh lực và tài chính toàn bộ vào các chi nhánh, tiền tiêu có thể nói là nước chảy hoa trôi.

Không có cách nào.

Thuê cửa hàng rất cần tiền, trang trí cũng cần tiền.

Ngắn ngủi thời gian một tháng, lợi nhuận tiệm đan dược Vạn Cổ Tông kiếm hơn hai năm đều bị Cẩu Thặng đập hết vào.

Cũng may Viên công tử và Bạch Triêu Dương đã sớm thương nghị tốt, chi nhánh khai trương sau ba tháng tạm thời chưa trả tiền lương, không còn cách nào, lấy vốn liếng hiện tại của tông môn, căn bản là không thể đồng thời chèo chống một trăm chi nhánh.

Ngày nào đó.

Quân Thường Tiếu triệu tập toàn bộ đệ tử đều tới, lớn tiếng nói: “Từ hôm nay trở đi, đều thắt dây buộc bụng lại cho bổn tọa!”

“Vâng!”

...

Trong phòng ăn.

Tô Tiểu Mạt bưng một bát nước nấu cải trắng, phía trên chỉ có một chút dầu, sụp đổ nói: “Nha đầu, tốt xấu cũng thêm chút thịt nha, nếu không dinh dưỡng của sư huynh ta đây theo không kịp!”

“Tông chủ nói, cơm nước cũng phải tiết kiệm.” Liễu Uyển Thi nói.

“...”

Mặc dù Tô Tiểu Mạt phiền muộn, nhưng vẫn ăn sạch sẽ, dù sao bất luận vật liệu giản dị tự nhiên gì, đến tay kim bài thực thần, đều có thể làm thành sơn trân hải vị.

Tông môn tiết kiệm không chỉ giới hạn ở nhà ăn, còn có phương diện khác, có thể nói, chân chính trên ý nghĩa làm được chuyện thắt dây buộc bụng.

“Bội Kỳ.”

Quân Thường Tiếu đứng ở trên ngọn núi, phóng nhãn nhìn xem khu vực phía dưới Nhân Uân Chi Khí lượn lờ, nói: “Khoảng thời gian này vất vả cho ngươi.”

Tiệm đan dược Vạn Cổ là lợi nhuận chủ yếu trước mắt của tông môn, đây hết thảy đều bắt nguồn từ Bội Kỳ khổ cực khai khẩn, cho nên luận công cực khổ, nó là lớn nhất!

Cẩu Thặng nhớ kỹ, Cẩu Thặng chưa quên.

Cái này không phải sao, cố ý tới đây này.

Bội Kỳ vỗ bộ ngực nói: “Vì chủ nhân, vì tông môn, không khổ cực!”

“Bây giờ ngươi là cấp độ gì?”

“Ơ... Miễn cưỡng có thể so với trung vị Phá Không Cảnh.”

“Nhanh như vậy?”

Quân Thường Tiếu lập tức mở to hai mắt nhìn.

Sau khi Tiểu Long Long tiến vào hình thái thứ ba cũng mới bước vào thượng vị Phá Không Cảnh, chỉ là do nó có huyết mạch Thánh Thú, khác biệt như ngày và đêm so với huyết mạch Long tộc Hoàng giả, vậy mà có thể đột phá đến trung vị Phá Không Cảnh!

Bội Kỳ nói: “Nếu không phải do Tẩm Bổ Chi Thổ của chủ nhân, ta sẽ không tăng lên nhanh như vậy.”

Bắt đầu từ khi còn ở hạ giới, nó vẫn phụ trách khai khẩn và kiến tạo, thuộc về loại lao dịch khiến cho người ta đau lòng, nhưng vất vả đồng thời cũng đổi lấy hồi đáp to lớn, phương diện thực lực tăng lên thật nhanh, bây giờ đã trở thành khế ước thú mạnh nhất ngoài Tiểu Long Long.

Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi có thể có thành tựu hiện tại là dùng cố gắng đổi lấy, không ai có thể giúp ngươi, ta cũng không được.”

Quả nhiên, thực lực tăng lên và Tẩm Bổ Chi Thổ có quan hệ, nhưng Cẩu Thặng đơn giản cung cấp một cái bình đài cho nó, cuối cùng có thể mạnh lên hay không, còn phải xem nghị lực tự thân.

Tiểu Long Long có huyết mạch Long tộc cao quý, dù đi ngủ đều sẽ tăng lên, mà Bội Kỳ tuy có nuốt huyết mạch Thổ Thánh Thú, nhưng đặt ở thượng giới rất phổ thông, cho nên cả hai có thể nói là đại biểu quý tộc và bình dân.

Quý tộc sinh ra cao quý?

Bình dân sinh ra đê tiện?

Không!

Chỉ cần chịu cố gắng, chỉ cần có nghị lực.

Dù là điểm xuất phát thấp hơn so với người khác thì cũng có thể cái sau vượt cái trước.

Không quản ngày đêm khai khẩn, mỗi thời mỗi khắc ăn đất, cuối cùng có được trung vị Phá Không Cảnh, đây là chứng minh tốt nhất, đúng là quá dốc lòng!

Độc giả: “Ta ngày ngày nghèo đến mức sắp ăn đất, sao lại không trở nên mạnh mẽ chứ?”

“Còn nhớ rõ ước định giữa chúng ta sao?”

“Nhớ kỹ!”

Chính là bởi vì lực lượng ước định, Bội Kỳ vẫn luôn thúc giục không ngừng cố gắng, không ngừng tăng lên, mới có thành tựu của ngày hôm nay.

“Thượng giới rất lớn, cũng rất nguy hiểm.”

Quân Thường Tiếu nói: “Hi vọng về sau ngươi có thể không ngừng cố gắng, cùng ta đối mặt với mưa to gió lớn.”

“Ta sẽ không để cho chủ nhân thất vọng, ta nhất định sẽ càng thêm cố gắng!”

Máu trong cơ thể Bội Kỳ lần nữa bị nhen lửa.

Khuôn mặt của Quân Thường Tiếu hiện lên vẻ vui mừng, sau đó chỉ khu vực nơi xa, nói: “Vậy nhanh đi khai khẩn đất hoang đi.”

Hệ thống gào thét: “Nói hồi lâu, vẫn là để người ta đi làm khổ lực, ngươi tính toán cả khế ước thú nhà mình, đúng là vẫn lợi hại như vậy!”

“Ngươi hiểu cái búa gì!”

Quân Thường Tiếu nói: “Ta đây là đang khích lệ nó!”

“Phi!”

...

Sau khi trò chuyện một phen cùng chủ nhân, Bội Kỳ nhận lấy cổ vũ cực lớn, lần nữa tiến vào hình thức điên cuồng khai khẩn đất hoang, từng mảnh thổ địa được cải thiện, thích hợp với trồng dược liệu.

Bọn người Tôn Bất Không thì nắm chặt thời gian gieo hạt, cố gắng cung cấp tài liệu luyện đan vì tiệm đan dược sắp khai trương.

“Tông chủ.”

Lê Lạc Thu nói: “Chi nhánh ở Tinh Hà Thành đã trang trí hoàn tất, luyện đan sư của Đan đường cũng đã vào chỗ.”

“Những thành trì khác tiến độ sao rồi?”

“Đại khái là mấy ngày nữa có thể hoàn toàn giải quyết.”

Quân Thường Tiếu lật hoàng lịch một chút, nói: “Nửa tháng sau là ngày hoàng đạo, thích hợp khai trương, thông tri một chút, để tất cả chi nhánh chuẩn bị sẵn sàng.”

“Vâng!”

Lê Lạc Thu vội vàng truyền tin tức tới từng thành trì, chi nhánh đã sớm trùng tu xong bắt đầu chuẩn bị sắp xếp đại điển, về phần các luyện đan sư thì đã bắt đầu luyện chế các loại đan dược.

Dược liệu cấp thiên tài địa bảo có hạn, mỗi chi nhánh chỉ có thể được chia một chút, cho nên chỉ có thể tạm thời đi luyện chế đan dược phổ thông trước.

Cùng lúc đó.

Số lớn thành viên Tế Vũ Đương đều rời khỏi tông môn, ven đường xác định vị trí lưới thiết lập truyền âm.

...

Nửa tháng sau.

Pháo nổ ở các đại thành trì cùng nhau vang lên, chiêng trống vang trời!

Từng bảng hiệu có khắc chữ “tiệm đan dược Vạn Cổ” được kéo lên ở các đường đi phồn hoa nhất.

Mới đầu, mọi người không có quá để ý, dù sao cửa hàng khai trương ở thành nội rất tấp nập, nhưng chờ khi tin tức bắt đầu truyền ra ở thành trì chung quanh, đợi mọi người ý thức được rất nhiều nơi cũng có chi nhánh tiệm đan dược này, lập tức nhấc lên oanh động không nhỏ!

“Ghê gớm, thật ghê gớm!”

“Cái tiệm đan dược Vạn Cổ này vậy mà có chi nhánh ở mười mấy thành trì!”

“Xem ra là có quy mô lớn tiến vào ngành nghề đan dược!”

“Nghe nói tiệm đan dược nhà này buôn bán Dưỡng Nguyên Huyền Đan có hiệu quả hơn mười lần đan dược phổ thông, chúng ta tới xem xem.”

“Chớ đi, những đan dược phẩm chất cao này đã sớm đã bị các đại gia tộc tranh mua không còn.”

Trước khi chi nhánh Đan dược khai trương, Quân Thường Tiếu cũng không làm bất luận tuyên truyền gì, nhưng sau khi rất nhiều đại gia tộc ở Lận Uyên Thành đã từng mua đan dược biết được tin tức, đã sớm bắt đầu chuẩn bị.

...

Tế Vũ Đường.

Bọn người Lý Thượng Thiên xếp thành một hàng ngồi trong đại sảnh, các lưới truyền âm đồng loạt đưa đến tin tức.

Chi nhánh khai trương ở Khánh Dương thành một canh giờ, lợi nhuận tám mươi sáu vạn huyền thạch.

Chi nhánh khai trương ở Tinh Hà Thành một canh giờ, lợi nhuận 240 vạn huyền thạch.

Chi nhánh ở XX Thành khai trương một canh giờ, lợi nhuận một trăm hai mươi vạn huyền thạch.

...

Thành viên phụ trách tiếp thu tin tức lần lượt hô lên thời gian thực và tình huống lợi nhuận, cũng từ chuyên gia đưa vào trong trận pháp, bên trên bức tường màn sáng in số lượng đang điên cuồng biến hóa.

Ngồi ở đối diện, hai tay Quân Thường Tiếu đan xen vào nhau, nhìn chằm chằm không chuyển mắt.

“Tông chủ!”

Đinh Thịnh Vượng kích động nói: “Một giờ liền phá một trăm triệu!”

Quân Thường Tiếu ngửa ra sau, lưng tựa vào ghế ngồi, sau đó đem hai tay khoác lên trên đùi, nói: “Chuyện trong dự liệu.”


Bình Luận (0)
Comment