Chương 1445. Rừng Ma Vụ tỏ vẻ, ta có thể cứu giúp một chút sao?
Bản mệnh khế ước thú của Lý Thanh Dương và những người khác đột nhiên suy yếu, đã nói lên chủ nhân gặp phải nguy hiểm, dù sao có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh.
Khoan hãy nói.
Có chút giống Linh Hồn Ngọc Giản.
Nhưng khác biệt chính là, chỉ cần bị thương thì có thể truyền đạt trên thân khế ước thú, mà không phải là chết rồi mới vỡ nát.
Đệ tử gặp nạn, toàn tông xuất động là truyền thống tốt đẹp của Vạn Cổ Tông, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, cao tầng và các đệ tử đã lấy ra Thất Thải Huyễn Quang Cánh tiến về phía Rừng Ma Vụ.
Quân Thường Tiếu bay nhanh nhất, ước chừng một hai canh giờ là có thể tới, nhưng trên đường lại lòng nóng như lửa đốt, cũng âm thầm cầu nguyện tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.
Sau khi đi vào thượng giới, sẽ có càng nhiều nguy hiểm đang chờ đệ tử, mặc dù Cẩu Thặng liên tục cường điệu mình đã chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng nếu như thật sự đến ngày đó thì hắn vẫn hoảng hốt như trước, dù sao không cần mặt cũng phải cần người.
“Không cần lo lắng.”
Hệ thống nói: “Nhiệm vụ cao cấp tuy là khó, nhưng đã tuyên bố ra, khẳng định sẽ tính toán kỹ càng, mấy tên đệ tử hạch tâm cùng đi làm, xác suất chết không lớn.”
“Vậy là còn có khả năng chết.”
“…”
Xoát!
Quân Thường Tiếu lôi Chiến thuyền Thông Cổ ra, thu hồi Thất Thải Huyễn Quang Cánh, rơi xuống đầu thuyền, vù một tiếng bay đi!
Tốc độ tăng tốc lên rất nhiều, nhưng nguồn năng lượng tiêu hao cũng lớn.
Chỉ cần có thể kịp thời chi viện cho đệ tử, giúp bọn hắn thoát khỏi hiểm cảnh, dù là hao hết sạch tất cả tài sản hắn cũng sẽ không do dự.
Đây chính là Quân Thường Tiếu.
Một người có thể không cần mặt mũi khiến cho người ta điên cuồng chửi là cặn bã tra nam, nhưng trong việc đối đãi với đệ tử tông môn thì giống như một gia trưởng vô tư quan tâm.
“Bảo bối, chịu đựng!”
“Bổn tọa tới cứu các ngươi!”
…
Vù vù.
Trên không trung của Rừng Ma Vụ nơi xa, một đoàn mây đen dần dần bay tới.
“Sắp biến thiên”
Võ giả lúc trước tiến vào bên trong thăm dò còn chưa rời đi, bởi vì bọn hắn đang chờ đệ tử của Vạn Cổ Tông.
“Nửa canh giờ.”
Bọn hắn khẳng định đã sớm biến thành cái xác không hồn.
“Ai, còn sống không tốt sao?”
Vừa rồi ở bên trong đó truyền đến rất nhiều động tĩnh, nhất là còn có tiếng gầm rú của Yêu Vương, cho nên võ giả ở đây đều nhận định năm người kia xác đã lạnh.
Đáng tiếc.
Người đàn ông trung niên mua đan dược lắc đầu thở dài.
Mặc dù bị ép mua ép bán, tốn không ít huyền thạch, nhưng thật ra trong lòng vẫn rất cảm kích đệ tử Vạn Cổ Tông, bởi vì nếu như không bọn họ cứu giúp, huynh đệ đã sớm trở thành cái xác không hồn.
“Đi thôi, đi thôi.”
Đám người lại đợi một lúc, đang chuẩn bị quay người rời đi, đột nhiên cảm giác được sau lưng có khí tức nặng nề vượt đến, thế là theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thấy một chiếc thuyền lớn lơ lửng ở trên không, phía trên rõ ràng khắc bốn chữ lớn Chiến thuyền Thông Cổ.
“Tông chủ của Vạn Cổ Tông!”
Vù!
Quân Thường Tiếu từ chiến thuyền bay xuống, sau đó ầm vang rơi bên ngoài cửa vào, trầm giọng nói: “Đệ tử của bổn tọa ở đâu?”
“Ở… Ở bên trong!”
Vù!
Quân Thường Tiếu không nói hai lời xông vào.
“Mẹ kiếp.”
“Sao cái tên này lại đi vào đó vậy?”
“Giai đoạn này là lúc sương mù cường thịnh nhất, dù là thực lực Lục, Thất Chuyển cũng không thể gánh được!”
“Khó trách mấy tên đệ tử kia dám vào, thì ra tông chủ của bọn hắn cũng là một người mạnh mẽ!”
Nhìn thấy Tống Quân Thường Tiếu không chút do dự tiến vào Rừng Ma Vụ, mọi người chỉ có thể viết chữ kính nể ở trong lòng, cùng lại hơi cảm thấy lành lạnh!
“Lão đại, có đi hay không?”
“Chờ một chút!”
Thời điểm tông chủ của Vạn Cổ Tông đi vào là lúc sương mù dày đặc nhất, mọi người chắc chắn sẽ không thể cứ thế mà đi.
Sau nửa canh giờ.
Vù!
Quân Thường Tiếu lao ra từ trong Rừng Ma Vụ, thuộc tính màu đen dính ở quanh thân dần dần nhạt đi, cả khuôn mặt cũng từ màu đen nhánh bình thường trở lại.
Võ giả không rời đi đều trợn tròn tròng mắt.
“Ông trời ơi!”
Tên này đi vào nửa canh giờ, vậy mà có thể sống sờ sờ nhảy ra, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
“Đáng chết!”
Sau khi hoá giải ma khí ở trong cơ thê, Quân Thường Tiếu phẫn nộ quay người nói: “Các ngươi ai biết đệ tử ta ở vị trí nào không?”
Sương mù ở trong Rừng Ma Vụ đã dày đặc, lại có hạn chế ý niệm tràn ngập cực lớn, hắn đã đi tìm nửa canh giờ ở bên trong cũng không tìm được, chỉ có thể chạy đến để hỏi thăm người khác.
Các võ giả trầm mặc.
Trong số bọn họ có không ít người biết vị trí của đám người Lý Thanh Dương, nhưng không dám nói ra, sợ bị tên kia kéo vào trong đó!
Ma khí mãnh liệt không làm khó được ngươi, nhưng có khả năng làm khó chúng ta nha!
“Quân tông chủ!”
Nhưng vào lúc này, tên đàn ông trung niên mua đan dược kia sải bước đi ra, nói: “Ta biết!”
Độc giả bằng hữu, xin tin tưởng ta, trong nháy mắt khi một người đứng ra, thì đã đại biểu lập tức sẽ có danh tự, tương lai tiền đồ cũng chắc chắn xán lạn.
“Cùng bổn tọa đi vào!”
“Được!”
Lý Đại Đảm đã dám đứng ra, thì đã chuẩn bị xong tâm lý đi vào.
Mẹ kiếp.
Thật đúng là đã cho cái tên rồi nha!
Xoát!
Quân Thường Tiếu một tay chụp trên bờ vai Lý Đại Đảm, muốn dẫn vào trong khu sương mù, nhìn thấy Hắc Bạch La Sát rốt cuộc cũng chạy tới, cũng đồng thời nói với tông chủ: “Ma khí ở Rừng Ma Vụ sẽ quấy rối tâm thần, tuyệt đối không thể tùy ý tiến vào!”
Làm người địa phương, cũng rất quen thuộc với cấm địa tam đẳng này.
“Lão tử không quản được nhiều như vậy!”
Quân Thường Tiếu đến cả từ bổn tọa đều chẳng muốn dùng, nói rõ hiện tại lòng nóng như lửa đốt.
Xoát
Hai người đi vào.
Kết quả một khắc đồng hồ lại quay về, bởi vì năm người đã không còn ở vị trí cũ nữa.
Phụt!
Trong miệng của Lý Đại Đảm điên cuồng phun ra vật sềnh sệch màu đen, có thể thấy được đã ma khí đã rót vào bên trong cơ thể, còn chưa nguội lạnh là bởi vì đang bị Tiểu Tà điên cuồng thu lấy thuộc tính bên trong.
Lúc này, bên ngoài ma vụ, một đám cao tầng và đệ tử Vạn Cổ Tông đã bao vây, bọn hắn hoặc là đứng ở trước cửa ra vào, hoặc là vỗ cánh bay giữa không trung, biểu hiện trên mặt đều vô cùng ngưng trọng.
Hơn một ngàn tên võ giả không rời đi, giờ phút này run lẩy bẩy rúc vào một chỗ.
Má ơi!
Tại sao một tông môn không có đẳng cấp lại có nhiều cao thủ như vậy
Hơn nữa, cánh bảy màu lộng lẫy ở sau lưng nhìn qua cũng biết là chí bảo cực kì cao cấp nha!
Thật ra nếu như chỉ là mấy người, sẽ không khiến cho bọn họ có phản ứng quá lớn như vậy, bây giờ một đám cao tầng và đệ tử hạch tâm tề tụ, lại bởi vì Lý Thanh Dương và những người khác sinh tử chưa biết, từng người nhíu mày sầu khổ, hình thành khí thế có chút dọa người.
Xoát!
Quân Thường Tiếu buông Lý Đại Đảm ra, lại muốn tiến vào Rừng Ma Vụ lần nữa.
“A Di Đà Phật!”
Lúc này, Độ Nan tóc đen tung bay từ trong đám người đi tới, hợp thành chữ thập nói: “Tông chủ, bên trong ma khí quá mạnh, tự tiện tiến vào rất dễ dàng bị mê hoặc tâm trí, không bằng để đệ tử lấy Phật pháp độ trì…”
Tới, tới.
Nhập môn nhiều năm Phật tu, rốt cục cũng phát huy được tác dụng!
“Hừ.”
Nhưng nói còn chưa dứt lời, đã nhìn thấy Diêu Mộng Oánh đi tới, sau đó chống nạnh dừng ở cửa ra vào, ngạo nghễ nói: “Hút toàn bộ những ma khí này không phải là được rồi hay sao?”
“Đúng thế”
Quân Thường Tiếu vỗ trán một cái nói.
“Cha!”
Tiểu Tà ở bên tai nói: “Ta cũng muốn hấp thu!”
“Được.”
Vù!
Tà Ác Chi Linh hoá thành ba, năm tuổi bay ra, sau đó cùng Diêu Mộng Oánh song song đứng cùng một chỗ.
“Đều tránh ra!”
Xoát xoát xoát.
Đám người thối lui, giữ một khoảng cách cùng hai người.
“Hút!”
Tiểu Tà hít sâu, miệng trong nháy mắt vô hạn khuếch đại, từng ngụm từng ngụm hấp thu.
Diêu Mộng Oánh không có hung hãn như vậy, xếp bằng ngồi dưới đất, vận chuyển tâm pháp ma đạo và ma khí bên trong sinh ra cộng minh, trong nháy mắt dẫn dắt đến thể nội.
Ma khí trong Rừng Ma Vụ đối với Tà Linh và ma tu mà nói, quả thực chính là đồ đại bổ siêu cấp.
“Mẹ kiếp!”
“Thế này thì quá mức rồi!”
“Ăn sống thuộc tính ma khí, bọn hắn cũng không sợ bạo thể mà chết sao?”
Các võ giả kinh ngạc đến mức tròng mắt trừng ra ngoài.
“Không được!”
“Tốc độ vẫn quá chậm.”
Quân Thường Tiếu vung tay lên, từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra Ma Cải máy hút bụi, sau đó ném cho các đệ tử:”Hút sạch sẽ toàn bộ ma khí!”
“Vâng!”
Kết quả là, đệ tử Vạn Cổ Tông sắp xếp thành hàng chỉnh tề, giống nhân viên chữa cháy dập lửa đứng ở cửa ra vào chỗ điên cuồng thu lấy, sương độc còn nồng đậm đã bắt đầu dần dần nhạt đi!
“Cẩu Phú Quý!”
Quân Thường Tiếu nói: “Đừng nhàn rỗi, mau chạy tới độ hóa!”
Xoát
Độ Nan vội vàng chạy tới, sau đó như lão tăng ngồi xếp bằng, trong miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Uỳnh!
Kim quang lấp lóe, pháp tướng hiện ra!
“Nam Vô A Di Đà Phật.” Độ Nan cấp tốc đánh ra kết ấn phức tạp, hai tay giơ lên trời, quát lớn: “Kim Cương Kinh!”
Uỳnh!
Phật tượng to lớn sau lưng đột nhiên mở to mắt, ánh sáng trong nháy mắt tỏa ra, phủ quanh thân ánh vàng rực rỡ, cũng khiến cho đám người kinh ngạc hô to: “Con mắt của ta!”
“Còn chưa đủ nhanh!”
“Tiểu Hoả, cũng đi ra tịnh hoá đi!”
Hỏa Hồn Chi Linh xuất hiện, trực tiếp hóa thành hỏa nhân xông vào, trong ánh lửa hoả diễm mãnh liệt, sương mù dày đặc bỗng nhiên bị thiêu mất một mảng lớn!
Có người đang ăn, có người hấp thu, có người đang độ hóa, có người đang tịnh hóa, từ xa ống kính nhìn lại, giống như Rừng Ma Vụ bị một yêu thú chiếm cứ, giờ phút này đang run rẩy kịch liệt, cũng tỏ vẻ mình có thể được cứu không?
Không cứu được.
Bởi vì, vẻn vẹn sau nửa canh giờ, ma khí tồn tại trong đó đã bị thu lấy bảy tám phần, bởi vì cường độ và mật độ lớn, số lớn đệ tử đang kề vai sát cánh.
“Cha.”
Nhưng vào lúc này, Tiểu Tà đang ở phía trước nhất mở đường hô lên: “Có phát hiện!”
Xoát.
Quân Thường Tiếu vội vàng chạy tới, đợi sương mù ở chung quanh dần dần nhạt bớt, phát hiện trên đất trống nơi xa bày ra năm khối băng to lớn, bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ bị băng phong ở trong đó!
Tạch tạch tạch!
Tạch tạch tạch!
Khả năng cảm nhận được ma khí đã yếu dần, khối băng cấp tốc vỡ vụn, năm người có thể từ đó đi ra ngoài, sau đó nằm trên mặt đất thở hổn hển.
Phù!
Lục Thiên Thiên nửa ngồi trên mặt đất, phun ra một ngụm máu, tóc trắng phơ nhanh chóng khôi phục nguyên dạng, sắc mặt tái nhợt đến cực hạn, sau đó lại khó chống đỡ ngã xuống đất bất tỉnh.