Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1447 - Chương 1447. Tông Môn Bị Người Có Tâm Để Mắt Tới

Chương 1447. Tông môn bị người có tâm để mắt tới
“Đinh! Tổ năm người của Đệ tử Lục Thiên Thiên, Tiêu Tội Kỷ hoàn thành nhiệm vụ tông môn thu hoạch được 100 điểm cống hiến, 100 giá trị thành tựu, 10 điểm giá trị danh vọng.”

Khi Quân Thường Tiếu mang theo các đệ tử trở lại tông môn, bên tai lập tức truyền đến tiếng nhắc nhở.

Mẹ kiếp!

Vậy mà có ban thưởng danh vọng, đáng giá!

Trên mặt của Cẩu Thặng hiện lên nụ cười.

Mặc dù 10 điểm giá trị danh vọng ít một chút, nhưng còn có rất nhiều nhiệm vụ có độ khó cao, nếu như sau khi hoàn thành đều cho, vậy cũng tích lũy số lượng không nhỏ.

“Ta đã nói mà.”

Hệ thống nói: “Bảng nhiệm vụ mới của tông môn vẫn rất không tệ, ít nhất có thể cung cấp thu nhập ổn định cho ký chủ.”

“Không tệ.”

Quân Thường Tiếu gật đầu nói.

“Tông chủ.”

Nhưng vào lúc này, Tử Lân Yêu Vương đi vào đại điện, chân thành nói: “Đệ tử thấy Ma Vụ Yêu Vương ở Rừng Ma Vụ có điểm gì là lạ.”

“Tại sao lại kì lạ?” Quân Thường Tiếu nói.

Tử đường chủ nói: “Khi ta trộm xuống hạ giới, tên kia đã bị trận pháp phong ấn, không nên xuất hiện mới đúng.”

Đều là Yêu Vương, đương nhiên nghe nói qua về Ma Vụ Yêu Vương, hơn nữa còn biết bởi vì năm đó ở Rừng Ma Vụ không kiêng nể gì cả đồ sát nhân tộc, bị đại năng tự mình chạy đến cưỡng ép phong ấn.

“Hả?”

Quân Thường Tiếu mới biết, trầm tư suy nghĩ, nói: “Có phải là phong ấn bị nới lỏng hay không, mới khiến cho nó xuất thế?”

“Không có khả năng.”

Tử Lân Yêu Vương nói: “Phong ấn Ma Vụ Yêu Vương chính là cường giả trận đạo, tuyệt đối sẽ không bởi vì nguyên nhân thời gian mà buông lỏng, trừ khi...” Ngừng một chút nói: “Có người cố ý phá hư hết!”

Mười ngón tay tre hai bàn tay của Quân Thường Tiếu chụm lại, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng.

Thật ra vừa rồi khi suy đoán phong ấn nới lỏng, nội tâm của hắn đã sinh ra dao động, bởi vì Rừng Ma Vụ căn bản không có khí tức trận pháp phong ấn, nếu như là lâu năm thiếu tu sửa, khiến cho Yêu Vương nắm lấy cơ hội trốn ra, hẳn là có chút dấu vết để lại mới đúng.

“Rất đơn giản.”

Hệ thống nói: “Trận pháp phong ấn bị triệt tiêu sẽ không lưu lại khí tức.”

“Cho nên...”

Ánh mắt của Quân Thường Tiếu dần dần lạnh lùng, nói: “Bọn người Thanh Dương gặp được Yêu Vương không phải đơn thuần gặp phải phiền phức, mà là bị người cố ý nhằm vào!”

Hệ thống chân thành nói: “Nhiệm vụ tông môn hoàn toàn mới tuy có độ khó khác biệt, nhưng trải qua tính toán nghiêm ngặt, sẽ không xuất hiện nguy hiểm trí mạng, trừ khi có biến cố bất ngờ xảy ra.”

Đây cũng không phải là miệng độc, trên thực tế, nếu như không có Yêu Vương đột nhiên cản đường, bọn người Lục Thiên Thiên hoàn toàn có thể lui ra bên ngoài ngay lập tức, toàn bộ quá trình đơn giản, hữu kinh không có hiểm mà thôi.

Nhưng.

Xuất hiện một ít nhân tố ảnh hưởng đến kịch bản, chắc chắn không thể tính toán trước được.

“Tông chủ.”

Hắc La Sát từ đầu đến cuối trầm mặc không nói cũng mở miệng nói: “Theo ta được biết, năm đó cường giả tiến vào Rừng Ma Vụ phong ấn Yêu Vương chính là cường giả của Giới đường.”

“Ta cũng đã nghe nói.”

Bạch La Sát nói: “Hình như còn là chấp sự của Bộ Trận Pháp, cảnh giới tu vi không cao lắm, nhưng đối với trận pháp lại có sự lý giải rất mạnh, nhất là về trận pháp phong ấn thuật thì có uy danh vang xa.”

“Giới đường sao?”

Sắc mặt của Quân Thường Tiếu trầm xuống.

Chẳng lẽ biết mình có Thông Cổ Chân Nhân làm hậu trường, không dám bắt nạt ở ngoài sáng, bắt đầu ở vụng trộm giở trò?

“Mẹ nó!” Quân Thường Tiếu thô bạo nói: “Nhìn lão tử gần đây phát triển khiêm tốn, không trêu chọc thị phi gì, khiến cho bọn họ cảm thấy Vạn Cổ Tông đều dễ bắt nạt có phải không?”

Hắc La Sát nâng cằm lên nói: “Chuyện Giới đường phong ấn Ma Vụ Yêu Vương cả thiên hạ đều biết, nếu như bọn họ vụng trộm mở phong ấn ra, cái cách làm không khỏi cũng quá ngu xuẩn đi.”

Bạch La Sát nói: “Chấp sự tự tay bố trí trận pháp, cường độ không thể nói, không phải bọn họ vụng trộm mở phong ấn ra, chẳng lẽ còn có người khác?”

“Vậy cũng không dễ nói.” Hắc La Sát nói: “Cường giả ở Thượng giới đối với trận pháp có nghiên cứu không chỉ một, giống như Thái Huyền Lão Nhân, dù đã lâu chân không bước ra khỏi nhà, nhưng về mặt đạo lý chưa chắc đã thua kém chấp sự của Bộ Trận Pháp.”

“Cái này...”

Bạch La Sát lập tức liền trầm mặc.

“Ý của Hắc La Sát là, người mở trận pháp ra là người khác, cố ý vu oan cho Giới đường sao?” Quân Thường Tiếu nói.

Hắc La Sát nói: “Ta chỉ liệt kê ra khả năng này mà thôi.”

“Đúng vậy.”

Quân Thường Tiếu đồng ý nói: “Dưới việc không có chứng cứ, quả thật tồn tại khả năng vu oan.”

Hắn vốn có chút nóng nảy, sau lời mà Hắc La Sát nói thì cũng dần tỉnh táo lại, cũng thầm nghĩ: “Bất kể là ai làm, đều đại biểu tông môn đã bị người có tâm để mắt tới, còn cần phải càng cẩn thận hơn mới được.”

Kẻ địch ở bên ngoài, Quân Thường Tiếu cũng không sợ trêu chọc thượng giới, phiền nhất chính là chiêu giở trò phía sau, bởi vì thực sự khó lòng phòng bị.



Trên không của Rừng Ma Vụ hóa thành điểm cháy đen, Lăng Dao Nữ Đế dần dần hiện ra, bởi vì mây mù lượn lờ, khó mà thấy rõ biểu cảm ở trên mặt nàng.

“Chậc chậc.”

Đột nhiên, càng bầu trời hơn truyền đến âm thanh: “Ngươi không đuổi theo bắt Cố Triều Tịch, tại sao lại tới đây chứ?”

“Uỳnh!”

Chiến xa màu vàng óng chầm chậm hiện ra, Kim Hạo có chút lười biếng ngồi ở phía trên, trên mặt mang biểu tình cười như không cười, nhìn qua còn muốn ăn đòn hơn so với Quân Thường Tiếu.

“Giới đường ra lệnh cho hai người chúng ta cùng đuổi bắt, cũng không phải để ngươi đến giám thị ta.” Lăng Dao Nữ Đế nói.

“Đừng hiểu lầm.”

Kim Hạo nhún vai nói: “Ta không phải đang giám thị ngươi, ta chỉ là rất hiếu kỳ, vì sao ngươi để ý chuyện có quan hệ với Vạn Cổ Tông như thế?”

“Có quan hệ gì đến ngươi sao?”

“Không có quan hệ với ta, ta chính là hiếu kỳ mà thôi.”

“Cũng là bởi vì lòng hiếu kỳ đó mới khiến ngươi phải dưỡng thương ở Sinh Cơ Trì hơn hai năm.”

Đây là trần trụi bóc vết sẹo ra.

Trên mặt Kim Hạo mặc dù vẫn treo biểu tình cười như không cười, nhưng trong ánh mắt lóe lên hận ý, nói: “Thù này sớm muộn ta cũng sẽ báo!”

“Khuyên ngươi một câu.”s

Lăng Dao Nữ Đế nói: “Muốn tiếp tục sống, tốt nhất đừng đi trêu chọc hắn.”

“Bởi vì Thông Cổ Chân Nhân sao?”

“Có lẽ vậy.”

“Hừ, không có hậu trường này, hắn còn không bằng con kiến.”

Nếu như Quân Thường Tiếu nghe được lời nói này của tên này, khẳng định sẽ nói không có vấn đề: “Đúng vậy, nếu như ta không có hậu trường thì đúng là không thể lăn lộn được ở thượng giới, nhưng vấn đề là ta muốn hỏi ngươi, có tức hay không?”

...

Vạn Cổ Tông.

Sau khi trải qua mấy ngày điều dưỡng, thương thế của Lục Thiên Thiên đã khôi phục.

Nhưng mà lúc chuẩn bị tiếp tục tiến vào Cửu Thiên Bí Cảnh để tu luyện, bị Quân Thường Tiếu gọi lại nói: “Nếu như bổn tọa không chạy đến cứu viện, ngươi sẽ có kết cục gì?”

Chuyện xảy ra ở Rừng Ma Vụ, hắn đã biết được từ trong miệng của Lý Thanh Dương, nhất là khi biết được sau khi giải quyết Yêu Vương, nữ nhân này lấy văn tự đặc hiệu để bảo vệ mọi người, quanh thân lấp lóe sánh sáng, tựa như đang thiêu đốt cái gì đó.

Cái gì có thể thiêu đốt?

Tinh hạch, thuộc tính, linh hồn đều có thể.

Nhưng thường thường đều đại biểu cực đoan, nhẹ thì tạo thành tổn thương không thể chữa được, nặng thì hồn phi phách tán.

“Cũng chỉ là bị thương nặng hơn một chút.” Lục Thiên Thiên nói.

Quân Thường Tiếu đương nhiên không tin, ngữ khí sâu xa nói: “Về sau gặp được nguy hiểm, ngay lập tức nghĩ biện pháp thông tri cho tông môn.”

“Đã hiểu.”

Lục Thiên Thiên nói: “Không có gì phân phó, đệ tử muốn đi tu luyện.”

Đưa mắt nhìn nàng tiến vào Cửu Thiên Bí Cảnh, Quân Thường Tiếu sờ mũi, cười nói: “Từ khi đi qua Thái Huyền Động Phủ, đại đệ tử này thay đổi càng ngày càng lớn.”

“Haizz.”

Hệ thống cảm khái nói: “Một đệ tử duy nhất coi như bình thường, dưới sự thay đổi một cách vô tri vô giác của kí chủ, cũng đã học được cách chăm sóc người bị thương, ép mua ép bán.”

“Đúng rồi.”

Quân Thường Tiếu vỗ trán, nói: “Giải Độc Đan mà Miêu Đường chủ luyện chế đã hữu hiệu như vậy, cầm tới tiệm đan dược để buôn bán đi, hẳn là có thể mang đến không ít lợi nhuận.”

Vì thế.

Tự mình đi Luyện Độc Đường một chuyến.

Nói thật, Quân Thường Tiếu rất không nguyện ý đến đến núi Luyện Độc, bởi vì từ khi sắp xếp nơi này để luyện độc, nơi này lâu dài hội tụ từng tầng khí độc, trong không khí tràn ngập khí tức khiến cho người ta buồn nôn.

“Tông chủ tới chơi, có việc à?”

Trong đại sảnh, Miêu Tái Phượng nâng một ly trà lên, nói.

Nàng chính là bị ép buộc gia nhập Vạn Cổ Tông, hôm nay đã sớm thích ứng.

Nữ nhân này giống như Lê Lạc Thu, thuộc về loại hình ngự tỷ, lại bởi vì lâu dài chơi độc, quanh thân lộ ra một loại phong tình khác.

Nhưng mà.

Quân Thường Tiếu không có cái ý nghĩ đó, điểm ấy độc giả rất yên tâm.

“Trong trà không có độc chứ?”

“Cho dù có độc cũng không thể độc chết được tông chủ.”

“Đúng vậy.”

Quân Thường Tiếu nhấp một ngụm trà, sau đó phân phó nàng luyện chế nhiều Giải Độc Đan một chút.

Đến tận đây, một Đường chủ gần như chơi không, cũng chính thức từ trạng thái treo máy chuyển sang làm công cụ hình người.

Phụt!

Trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng vang.

Sau đó, Quân Thường Tiếu đã đi vệ sinh lần thứ tám, một tay vịn tường, hai chân như nhũn ra từ bên trong đi ra, trong lòng gào thét: “Nữ nhân này thật đúng là lại hạ độc ở trong trà.”


Bình Luận (0)
Comment