Chương 1449. Này quá mạnh!
Xoát!
Xoát!
Trong tông môn, từng luồng ánh sáng bảy màu bay đến, nhanh chóng bao vây Cố Triều Tịch lại, ánh mắt lấp lóe sự tức giận và kinh ngạc.
Phẫn nộ là cũng có người dám đến địa bàn nhà mình gây sự, kinh ngạc là người này nhìn qua cũng chỉ mới mười hai, mười ba tuổi, trên phương diện tuổi tác cũng không hơn kém lắm với tiểu sư đệ Tôn Mục Thành.
Nếu đổi lại trước kia, Lý Thượng Thiên đánh không lại cũng bình thường, bây giờ đã bước vào Phá Không Cảnh, tại sao còn bị người khác đánh lõm vào bức tường?
“Tiểu tử!”
Giọng nói của Tô Tiểu Mạt rất lạnh lùng: “Dám đến Vạn Cổ Tông gây sự, có phải ngươi đã chán sống rồi hay không?”
Xoát!
Đột nhiên, Cố Triều Tịch khom lưng xuất hiện ở trước mặt hắn, hai quyền hội tụ lực lượng táo bạo, giọng nói lạnh lùng: “Nhớ kỹ, gọi ta là đại gia!”
Uỳnh!!
Tròng mắt của Tô Tiểu Mạt lồi ra, miệng bỗng nhiên méo, mắt lác, người bay ra ngoài, sau đó lõm vào tường ở bên cạnh Lý Thượng Thiên.
“Sư đệ!”
Sắc mặt của Lý Thanh Dương biến đổi.
Tuổi tác của cái tên này cũng không hơn kém so với tiểu sư đệ, mà thực lực có thể nói là cực kì kinh khủng, cảnh giới chỉ sợ...
Uỳnh!
Lúc hắn ta còn đang suy nghĩ thì quyền phong cực kỳ lạnh lẽo đang gào thét đi đến.
“Cẩn thận!”
Tiêu Tội Kỷ từ xa vọt tới, Vân Chu chắn ngang ở trước người Nhị sư huynh, lập tức hội tụ ra kết giới phòng ngự thực chất hóa.
Uỳnh! Uỳnh!
Giống như nắm đấm nặng đến nghìn cân, không chỉ phá phòng ngự mà thần binh chuyên chúc hội tụ, mà còn đánh bay cả hai người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ ra ngoài.
“Hừ.”
Cố Triều Tịch vẫn đứng ở vị trí ban đầu, khinh thường nói: “Đến cả một quyền của đại gia ta, các ngươi đều gánh không được, các ngươi quá yếu.”
Dạ Tinh Thần vừa chạy đến nhìn thấy hai vị sư huynh bị đánh bay ra ngoài, lập tức lửa giận ngút trời mở ra hình thức chiến thần vô song, cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích nhảy đến.
“Rác rưởi!”
“Chết đi!”
Vù vù!
Khí thế cường đại từ trên không áp xuống dưới, có thể thấy được lúc này A Ngưu đã phẫn nộ tới cực điểm.
Trước kia hắn lưu lại ở tông môn là vì muốn mạnh lên, hôm nay hắn lưu lại ở tông môn là vì muốn bảo vệ.
Có người hỏi lịch luyện ở Rừng Ma Vụ có ý nghĩa gì?
Đáp án chính là đây.
Ta không nghĩ đến chuyện của tông môn, lời này nghe có vẻ rất già mồm nói láo, nhưng trên thực tế, Lục Thiên Thiên và Dạ Tinh Thần đã thay đổi, chính là một đám người dần dần trở thành một gia đình lớn.
Ầm ầm!
Dạ Tinh Thần nhảy đến cũng bị đánh vào bên trong bức tường, bên cạnh là Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ, có thể nói người một nhà chỉnh tề.
...
Hà Vô Địch đang chuẩn bị xuất thủ cũng có chút do dự.
Từ trong quá trình giao thủ ngắn ngủi, hắn đã nhìn ra thực lực của thiếu niên này cực kỳ cường hãn, hắn mà đi qua chắc chắn sẽ bị ngược!
Không quản được nhiều như vậy!
Lúc Hà Vô Địch chuẩn bị động thủ, Tử Lân Yêu Vương đã bay tới đó trước một bước, quá trình rơi xuống đất, quần áo đã cởi xuống, lơ lửng ở trên Hà Vô Địch, sau đó hắn trực tiếp bị hun ngã xuống đất, miệng sùi bọt mép.
Mặc dù bộ quần áo này vĩnh viễn không bị mài mòn, nhưng sau khi mặc thì dường như chưa giặt lần nào, phía trên có mùi mồ hôi, hôi nách này kia, quả thực so với vũ khí sinh hóa còn kinh khủng hơn!
Vù vù!
Từ Đường chủ chỉ mặc một chiếc quần cộc màu đỏ, đeo bao tay phấn hồng, song quyền hội tụ lực lượng mười phần yêu khí đập tới!
“Ồ?”
Cố Triều Tịch kinh ngạc nói: “Yêu thú?”
Khi đang nói chuyện, thân thể dịch ra, tránh quyền ấn đang đánh tới, bình tĩnh nói: “Coi như có chút thực lực.”
Vù vù!
Một quyền của Tử Lân Yêu Vương lại đánh xuống.
Từ lực lượng bộc phát ra có thể thấy được, phương diện thực lực rõ ràng mạnh hơn không ít so với lúc ở Ma Vương Quật lúc trước!
Đại Thiên Phân Ảnh Quyết, cũng không phải tu luyện uổng phí.
Bốp!
Nhưng mà, lực công kích lớn như vậy lại bị Cố Triều Tịch nhẹ nhàng dùng bàn tay tiếp được, cũng lắc đầu nói: “Nhưng ở trước mặt đại gia ta, vẫn không đáng chú ý như cũ.”
Vù vù!
Khi đang nói chuyện, quanh thân lập tức hiện ra khí lãng bạo tạc, trong nháy mắt đánh bay Tử Lân Yêu Vương ra ngoài, cũng hiện lên chữ đại lõm ở trên tường.
“Đường chủ.”
Mấy tên đệ tử hạch tâm.
Ở trước mặt Cố Triều Tịch đều không chịu nổi một kích!
“Kết trận!” Đinh Thịnh Vượng chạy tới, quát lớn.
Xoát!
Xoát!
Lý Thanh Dương,Tiêu Tội Kỷ cùng mấy người khác từ bên trong bức tường đi đến, sau đó nhanh chóng bay ra ngoài, từ các địa điểm khác nhau vây quanh Cố Triều Tịch, cũng bố trí Tứ Phương Thiên Địa Trận.
Ong ong!
Trong khoảnh khắc, ánh sáng lấp lóe quanh đám người cũng xâu chuỗi lại hỗ trợ nhau.
Tứ Phương Thiên Địa Trận là một trận pháp chiến đấu do đám người bố trí trận pháp của Vạn Cổ Tông, hơn nữa càng nhiều người thì sẽ có uy lực càng mạnh, giờ phút này số người gia nhập vào trận pháp, tính từ cao tầng đến các đệ tử thì tổng cộng có năm trăm người.
“Hừ.”
Cố Triều Tịch bị vây nhốt ở bên trong cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt vẫn là sự khinh thường như cũ, không quan tâm.
“Bên trên!”
Lý Thanh Dương quát.
Xoát! Xoát! Xoát!
Năm trăm tên đệ tử hành tẩu, lần lượt đánh ra kết ấn phức tạp, trong nháy mắt ngưng tụ ra bàn tay thiên la địa võng áp xuống dưới!
Có Tứ Phương Thiên Địa Trận, uy lực của Độ Thiên Chưởng Ấn càng lớn hơn!
Nhưng Cố Triều Tịch đứng ở dưới chưởng ảnh đầy trời không những không có mảy may kinh hoảng nào, mà khóe miệng ngược lại còn cong lên một nụ cười chế giễu.
“Uỳnh!”
Một bước phóng ra, khí tràng bộc phát, quát: “Thương Minh Luân Hồi Thủ!”
Thân thể của Cố Triều Tịch tựa như to lớn hơn, phía sau hội tụ ra từng bàn tay lớn từ dưới ngang nhiên đập lên phía trên!
Phía trên có vạn chưởng đè xuống.
Phía dưới có vạn tay nghênh tiếp.
Hình tượng có thể nói là hoa lệ đến cực điểm!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Trong chốc lát, khu vực trống rỗng lập tức truyền đến âm vang đinh tai nhức óc, từ xa nhìn lại giống như pháo hoa nở rộ.
Bịch bịch bịch!
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ nhất thời gặp lực lượng phản phệ, bị đánh bay ra bên ngoài, sau đó cực kỳ chật vật rơi xuống mặt đất.
“Nhị sư huynh...” Tô Tiểu Mạt đè ép máu đang sôi trào trong cơ thể, sụp đổ nói: “Tên này quá mạnh!”
Đâu chỉ mạnh.
Quả thực chính là vô tình nghiền ép!
Cố Triều Tịch thu hồi khí tức cường đại, lắc đầu nói: “Ta nhìn trận pháp này cũng không tệ lắm, ai ngờ cũng không thể gánh được hai phần lực lượng của ta.”
...
Nghe được giọng điệu làm màu của tên này, đệ tử của Vạn Cổ Tông lập tức tức giận đến mức không kìm chế được.
Nhưng vào lúc này, Hắc Bạch La Sát từ trong tông môn bay ra ngoài, sau đó rơi xuống chân núi, ánh mắt ngưng trọng nói: “Các hạ xuất thân từ đâu.”
“Tán tu Tịch Triều Cố.” Cố Triều Tịch nói.
Hắn là tới đây để làm nội ứng, chắc chắn cần che giấu tung tích, nhưng lại trực tiếp đảo ngược tên lại, thao tác này có chút thông minh.
“Vạn Cổ Tông đã đắc tội các hạ sao?”
“Không có.”
Cố Triều Tịch ngạo nghễ ôm tay, nói: “Nhưng mà ta đến bái phỏng lại bị cự tuyệt, khiến đại gia ta rất khó chịu.”
“...”
Biểu cảm ở trên mặt Hắc Bạch La Sát có chút đặc sắc.
Không cho hắn nhập môn cho nên đã trực tiếp động thủ đánh người, tính tình của tên này có chút táo bạo.
“Bằng hữu.”
Nhưng vào lúc này, trên núi truyền đến âm thanh vang dội: “Có thể gia nhập Vạn Cổ Tông của ta nhưng cần phải thông qua khảo hạch thì mới được.”
Cố Triều Tịch ngẩng đầu lên nhìn lại, đã nhìn thấy một người trẻ tuổi ung dung nhẹ nhàng đứng ở trước cửa núi, mặc dù dáng vẻ rất muốn ăn đòn, nhưng lại có một chút cảm giác quen thuộc, thế là vô thức hỏi: “Ngươi là ai?”
“Tông chủ của Vạn Cổ Tông.”
Đừng nhìn khuôn mặt bây giờ của Quân Thường Tiếu tràn đầy ý cười, nhưng trong lòng sắp tức đến mức nổ tung rồi.
“Mẹ kiếp!”
Đến tông môn của ta đập phá, còn đả thương đệ tử của ta, hôm nay nếu lão tử đây không xử lý ngươi, thì về sau còn mặt mũi nào làm tông chủ nữa!
“À.”
Cố Triều Tịch nói: “Hóa ra ngươi chính là đệ tử thân truyền của Thông Cổ Chân Nhân.”
“Tới đi.”
“Đại gia ta tiếp nhận khảo hạch!”
Ầm ầm!
Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp dừng ở chân núi, nghe Quân Thường Tiếu nghiêm túc lừa gạt nói: “Tháp này chính là sư tôn của ta tặng cho, bên trong ẩn chứa các loại khảo nghiệm, nếu như ngươi có thể trong vòng một canh giờ, thông qua khảo hạch, thì sẽ có tư cách làm đệ tử của Vạn Cổ Tông!”
Quả nhiên!
Trong lòng của Hắc Bạch La Sát thầm nghĩ: “Cái tháp này là của Thông Cổ Chân Nhân cho!”
Không giống với hai người, Hà Vô Địch thì tại oán thầm: “Có thể luyện hóa các loại thuộc tính âm tà, lại có thể dùng để dung nạp sinh linh, chí bảo của Thất Huyền Thánh Tôn quả thật là quỷ thần khó lường!”
“Qua cửa thì có thể nhập môn sao?”
“Đúng vậy!”
“Được!”
Cố Triều Tịch khẽ lắc đầu, kiêu ngạo tung hoành nói: “Đại gia ta sẽ xông vào đó một lần!”