Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1452 - Chương 1452. Đời Sau Chúng Ta Vẫn Là Huynh Đệ Sinh Tử!

Chương 1452. Đời sau chúng ta vẫn là huynh đệ sinh tử!
Cố Triều Tịch lộ ra hình xăm, rốt cuộc cũng chứng minh thân phận của mình.

Không thể không nói, y phục này có chất lượng thật tốt, tiếp nhận đòn roi ba mươi ngày mới bị rách, cái này nếu như đổi thành bộ quần áo của Tử Đường chủ, giống như lời nói của độc giả, cả một đời đều sẽ ở lại trong ngục giam mất.

“Nhị Nha!”

Quân Thường Tiếu vội vàng nói: “Nhanh mở trói!”

“Vù!”

Dây thừng lập tức bị buông ra, Cố Triều Tịch uỳnh một tiếng, bốn chân rơi xuống, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn hơn không ít.

“Huynh đệ!”

Quân Thường Tiếu vội vàng chạy tới, sau đó đỡ hắn dậy, ôm một cái ôm chân thành nhất giữa những người đàn ông: “Tại sao ngươi không nói sớm chứ!”

“...”

Suýt chút nữa Cố Triều Tịch đã phun máu tươi ra.

Ta cũng muốn nói, nhưng căn bản là không có cơ hội!

“Ta nhớ ra rồi!”

Nhị Nha vỗ trán một cái nói: “Người này là chính là tên xăm hình lúc trước một lòng muốn chết đây mà!”

“Đúng đúng vậy!”

Triệu Đậu Đậu vỗ tay nói: “Ta cũng nhớ rồi.”

Hai người rốt cuộc nhớ lại hình xăm quen thuộc, nhưng mà dường như đã hơi trễ, bởi vì Cố Triều Tịch đã bị tra tấn đến mức người không ra người quỷ không ra quỷ, cuối cùng hôn mê nằm ở trong ngực Cẩu Thặng.

“Huynh đệ!”

Quân Thường Tiếu bi thống hô lớn.

Hoa Mai Khôi vừa mới đi tới trùng hợp nhìn thấy được, thầm nghĩ trong lòng: “Vì sao phu quân lại quan tâm đến một tên nam nhân như thế chứ?”

...

Y Dược đường.

Tôn Bất Không mặc một bộ trang phục đại phu từ trong phòng đi ra, sau đó bỏ khẩu trang xuống, hơi lắc đầu bất đắc dĩ nói.

“Không thể cứu được người?”

Quân Thường Tiếu đứng chờ ở bên ngoài, sắc mặt biến đổi.

Tôn Bất Không nói: “Thân thể và linh hồn đã bị thương nghiêm trọng, coi như có thể may mắn nhặt về một cái mạng, về sau cũng khó có thể tu luyện võ thuật, thậm chí... vĩnh viễn rơi vào trạng thái ngủ say.”

Câu nói này giống như sấm sét giữa trời quang, khiến cho Quân Thường Tiếu sững sờ ngay tại chỗ, ngẩn ngơ.

Thật vất vả thì huynh đệ sinh tử mới có thể nhận ra nhau, vẫn còn nghĩ hắn sẽ có phụ tá, tông môn sẽ như hổ thêm cánh, nhưng kết quả vậy mà trở thành người thực vật!

“Trách ta!”

“Đều tại ta!”

Quân Thường Tiếu ngồi xổm xuống, ôm đầu vạn phần tự trách nói: “Nên nghĩ ra sớm, Tịch Triều Cố trái lại chính là Cố Triều Tịch!”

“Tông chủ.”

Tôn Bất Không nói: “Từ bỏ việc trị liệu đi!”

Một thầy thuốc chuyên nghiệp, nói ra câu nói này cần chấp nhận sự thống khổ lớn, bởi vì mình còn không cứu được người bệnh, đó chính là biểu hiện của sự vô năng!

Quân Thường Tiếu cũng không trả lời, mà là đi vào bên trong phòng cấp cứu, quan sát Cố Triều Tịch cắm đầy ống đang nằm ở trên giường, miệng mũi còn mang ống dưỡng khí, bi thương nói: “Huynh đệ, lão ca thật có lỗi với ngươi!”

Đừng hỏi tại sao lại có thiết bị chữa bệnh, hỏi thì chính là mua ở Thương Thành hệ thống.

...

Một tháng tra tấn, Cố Triều Tịch lâm vào hôn mê.

Sau khi trải qua quá trình tự trách, Quân Thường Tiếu vẫn quyết định bỏ bình dưỡng khí ra, bởi vì huynh đệ có Luân Hồi Chi Linh, chết đi cũng có thể trùng sinh, nếu cứ hôn mê như thế này còn thống khổ hơn so với chết đi.

“Lão đệ.”

Quân Thường Tiếu ngồi ở trước giường bệnh, lấy Thanh Long Yển Nguyệt Đao ra gọt sạch quả táo, sau đó bày ra ở trước tủ giường, nói: “Chúng ta vừa mới gặp lại nhau giờ lại muốn phân biệt, kiếp sau, hi vọng còn có thể gặp lại.”

Lúc này, nếu như Cố Triều Tịch có tư duy có thể nói chuyện, khẳng định sẽ nhổ ống dưỡng khí ra, gào thét: “Tốt nhất là không gặp lại nhau.”

Phù!

Quân Thường Tiếu hít một hơi, dùng bàn tay lau nước mắt ở trên mặt đi, đứng dậy quay lưng lại nói: “Động thủ đi.”

Tôn Bất Không đeo khẩu trang đi đến trước giường bệnh, đưa tay tiếp nhận loại ống tiêm cực lớn mà Lý Thượng Thiên đưa tới, bên trong còn có chất lỏng đen sì sền sệt.

Đây là độc dược mạnh nhất mà Miêu Tái Phượng đã nghiên cứu chế tạo ra, ẩn chứa hơn ba ngàn loại kịch độc, cho nên được mệnh danh là: Đòi mạng ngươi gấp ba ngàn lần!

Bởi vậy có thể thấy được, muốn để Cố Triều Tịch chết, không chỉ cần bỏ ống dưỡng khí ra, còn phải tiêm độc dược vào, có thể nói là bảo hiểm hai lần, cam đoan khiến hắn chết hoàn toàn, phòng ngừa xuất hiện tình huống không chết được.

“Tông chủ.”

Tôn Bất Không giơ ống tiêm nói: “Còn có lời gì muốn nói với hắn nữa không?”

Quân Thường Tiếu đứng ở phía trước cửa sổ, từ đầu đến cuối đưa lưng về phía giường bệnh, mà sau khi cố gắng khắc chế cảm xúc, thân thể vẫn không thể khống chế được mà run rẩy nói: “Lão đệ, đời sau chúng ta vẫn là huynh đệ sinh tử!”

Mỗi lần gặp Cẩu Thặng đều phải chết, thật sự là huynh đệ sinh tử!

Đau dài không bằng đau ngắn!

Quân Thường Tiếu hít sâu một hơi, khó khăn nói: “Hành hình đi!”

Hệ thống: “Hành hình???”

Xoát!

Tôn Bất Không ôm ống tiêm cực lớn tiến lên, sau đó hung hăng đâm vào trên mông Cố Triều Tịch, bởi vì linh hồn và thân thể của đối phương ở trạng thái suy yếu nhất, cho nên tùy tiện là có thể đâm vào.

Vù vù!

Đòi mạng ngươi gấp ba ngàn lần nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể.

A!

A a a!

Cố Triều Tịch trong hôn mê đột nhiên hét thảm lên, da thịt toàn thân nhanh chóng hiện ra chấm đỏ cũng dần dần trở nên đen sì, cả người nhìn qua cực kì kinh khủng!

Két!

Đột nhiên, Giang Tà đẩy cửa đi ra ngoài, gấp rút hô lớn: “Tông chủ, nếu như hắn là linh hồn khó khăn, vì sao không dùng Cửu Chuyển Thanh Thần Đan thử một chút!”

Một câu khiến cho người trong mộng bừng tỉnh!

Đinh! Kí chủ tiêu phí 10000 điểm giá trị cống hiến, thu hoạch được Cửu Chuyển Thanh Thần Đan x1, đã chuyển đến trong Không Gian Giới Chỉ.

Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 643800.

Uỳnh!

Quân Thường Tiếu cất bước vọt tới, đá bay Tôn Bất Không đang tiêm ra ngoài, đụng vào vách tường, hiện lên đường vòng cung hoàn mĩ bay ra khỏi Dược Phòng, ống kính phía xa nhìn lại cực kì mỹ lệ.

Huynh đệ!

Ta tới cứu ngươi!

Sống sót, sống sót!

Quân Thường Tiếu trước tiên lấy dưỡng khí ra, đẩy miệng của Cố Triều Tịch ra, đem Cửu Chuyển Thanh Thần Đan ném vào trong đó, sau đó khép lại, vung nắm đấm lên triển khai điên cuồng oanh kích!

Bị bạo lực công kích, miệng của vị lão đệ này lõm vào, đan dược ở bên trong vỡ nát cùng tiếp xúc với nước bọt rồi được hòa tan, hình thành từng sợi năng lượng dung nhập vào cơ thể, nhanh chóng tiến vào thức hải, tràn vào chỗ sâu nhất của linh hồn.

Loại phương thức mớm thuốc này, chỉ có thể nói siêu cứng rắn!

Vù vù!

Dược hiệu đã phát huy tác dụng trong nháy mắt, Cố Triều Tịch bị ánh sáng bao phủ, linh hồn ban đầu còn bị hao tổn đã được chữa trị, người cũng từ trong hôn mê tỉnh lại.

Phía trước có hình ảnh rất nóng, mời chuẩn bị đầy đủ cà rốt cùng với khăn tay.

A!

A a a!

Sau khi linh hồn của Cố Triều Tịch được chữa trị, từ trên giường đột nhiên bật dậy, sau đó nằm trên mặt đất lăn lộn, đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết đến rùng mình, làn da quanh thân dần dần bị hư thối, giống như tùy thời sẽ hóa thành Zombie!

Không sai.

Linh hồn đã được chữa trị, không còn là người thực vật!

Chỉ là... Đòi mạng ngươi gấp ba ngàn vẫn đang lan tràn ở đang cơ thể!

“Miêu Đường chủ!”

Quân Thường Tiếu hét lớn nói: “Thuốc giải! Thuốc giải.”

Miêu Tái Phượng đang ở bên ngoài phòng cấp cứu chơi đùa với một con rắn độc lắc đầu nói: “Loại độc này không có thuốc giải, trừ khi dùng lực lượng sức mạnh và ý chí chân chính để hóa giải.”

Sức mạnh và ý chí chân chính?

Quân Thường Tiếu vội vàng gọi Tiểu Hỏa ra, nói: “Nhanh! Giúp hắn hóa giải độc tố trong cơ thể!”

“Vâng!”

Tiểu Hỏa trước tiên bắt lấy Cố Triều Tịch còn đang lăn lộn ở trên mặt đất, sau đó đưa ra bên ngoài, lúc này mới dùng hỏa diễm trực tiếp tịnh hóa.

A!

A a a!

Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên ở toàn bộ tông môn, các đệ tử nghe được đều thấy da đầu nổ tung.

...

Sau một tiếng đồng hồ.

Cố Triều Tịch nằm ở trên mặt đất, tóc, quần áo đều đã bị đốt rụi.

Nhìn thấy diễn võ trường cháy đen, hiển nhiên đã kéo dài một đoạn thời gian rất dài.

Phụt!

Bọt mép từ trong miệng phun ra, tứ chi run rẩy.

“Tông chủ!”

Tôn Bất Không băng bó băng vải ở đầu bắt lấy mạch đập của Cố Triều Tịch, vui vẻ nói: “Linh hồn đã được khôi phục, độc dược trong cơ thể cũng đã được hóa giải, nghỉ ngơi một đoạn thời gian thì có thể khỏi hẳn!”

Phù!

Quân Thường Tiếu lập tức như trút được gánh nặng, trên mặt dần dần hiện lên nụ cười xán lạn.

Ta.

Lại cứu được một mạng nữa của huynh đệ!


Bình Luận (0)
Comment