Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1469 - Chương 1469. Ma Tổ Đã Sống Lại

Chương 1469. Ma Tổ đã sống lại
Lão giả mặc áo bào màu đen đã xuất hiện, hội tụ năng lượng bao phủ Diêu Mộng Oánh mang đi, Quân Thường Tiếu lập tức không nhịn được đi qua đó, hắn cũng mặc kệ đây là mộng cảnh hay là hiện thực, tuyệt đối không cho phép người nào mang đệ tử đi.

Kết quả khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, cho dù hắn lấy thân phận của một người đứng xem xuất hiện ở trong giấc mộng, nhưng vậy mà có thể chạm đến đối phương.

Điều này đã có ý nghĩa gì?

Hắn cùng với lão giả đều thật sự tồn tại!

“Làm sao ngươi... sao ngươi có thể tiến vào trong giấc mộng của người khác?” Câu nói của người áo đen này, lập tức khiến cho Quân Thường Tiếu khẳng định được, người này cũng đột nhập vào trong mộng cảnh của Diêu Mộng Oánh, thế hắn không nói hai lời đã hung hăng đánh cho hắn ta dừng lại.

“Ách…”

Nhìn thấy Cố Triều Tịch bị đánh đến mặt mũi đã bầm dập, ánh mắt vẫn đờ đẫn như cũ Cẩu Thặng có chút xấu hổ, sau đó hắn vội vàng nâng đỡ hắn ta lên, lại sắp xếp lại cho hắn ta lần nữa ở bên cạnh đệ tử, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

“Tông chủ, vừa rồi ta đã gặp ác mộng.” Diêu Mộng Oánh chùi nước mắt nói, giống như còn chưa khôi phục, trong lời nói mang một chút nghẹn ngào.

“Cũng chỉ là giấc mơ mà thôi.”

Quân Thường Tiếu nói: “Đừng nghĩ lung tung.”

Hệ thống nói: “Vừa rồi kí chủ đã đánh người áo đen kia, chỉ sợ chính là người cầm đầu khiến cho đệ tử lâm vào mộng cảnh.”

“Thật đáng tiếc.”

Quân Thường Tiếu bí ẩn nói: “Lại để cho ông ta chạy mất.”

Dẫn đệ tử vào bên trong mộng cảnh, sau đó trình diễn tiết mục tông môn bị hủy diệt, cuối cùng lại ra mặt định mang nàng đi, đây nhất định là có kế hoạch.

“Xoát!”

“Xoát!”

Nhưng mà vào lúc này, đằng sau có các ma tu lần lượt đuổi theo.

Bọn họ đều không ngoại lệ đều đã bị ma khí quấy rối, sau đó mất đi ý thức đứng tại chỗ, ánh mắt dần dần trở nên ngốc trệ.

Quân Thường Tiếu không để ý đến bọn họ, đi đến trước mặt Cố Triều Tịch và đệ tử, xuất Hỏa Linh và Tà Linh chi lực ra, xua tan đi ma khi đang khống chế tâm trí bọn họ.

“Hô hô!”

“Hô hô hô!”

Một lát sau, đám người đã thoát ra khỏi mộng cảnh, bắt đầu thở gấp.

Bọn hắn đều tiến vào cùng một giấc mộng, bắt đầu vẫn là khu rừng rậm có chim hót hoa nở, sau đó số lượng lớn yêu thú có thực lực cường đại xuất hiện, bọn họ chỉ có thể bị ép buộc phải chiến đấu.

Nhất là Cố Triều Tịch.

Một người độc chiến với mấy trăm con yêu thú.

Kết quả bị vây đánh khổ không thể tả, toàn thân truyền đến cảm giác đau rất rõ ràng.

“Ai u!”

Sau khi hắn ta thoát ra khỏi mộng cảnh thì che mặt nói: “Đau chết mất!”

“Sư thúc, làm sao mặt ngươi lại sưng lên như vậy!” Tô Tiểu Mạt nói.

Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ cùng nhìn qua nhau, trong ánh mắt hiện lên sự khó hiểu.

Ở trong giấc mộng, bọn họ cũng bị yêu thú đến công kích, nhưng khi trở về hiện thực, thân thể không có sự thay đổi gì, vì sao sư thúc Tịch lại bị thương nặng như vậy? Hơn nữa nhìn thấy giống như đều được chào hỏi trên khuôn mặt?

“Không đúng!”

Cố Triều Tịch buồn bực nói: “Sao lại có mỗi một mình ta bị thương vậy!”

Quân Thường Tiếu làm bộ như không nghe thấy, sau đó quay người nhìn về phía đám ma tu vừa mới đến, nói: “Những người này cũng đều lâm vào mộng cảnh.”

“Phù phù!”

Đột nhiên có một tên ma tu ngã xuống mặt đất, ánh mắt cũng dần mất đi ánh sáng.

Cố Triều Tịch nói: “Chết rồi sao!”

Nhưng mà vào lúc này, ở bên trong thi thể lại hiện ra một sợi ánh sáng màu đen, sau đó trong nháy mắt đã dung nhập vào bên trong vách đá rồi lại biến mất không thấy gì nữa.

Quân Thường Tiếu lập tức nhíu mày.

Loại thuộc tính này, cũng đã từng xuất hiện sau khi hắn đánh lão giả mặc áo bào màu đen.

“Phù phù!”

“Phù phù!”

Càng ngày càng nhiều ma tu ngã xuống mặt đất rồi cũng mất đi sức sống, từng sợi ánh sáng màu đen bay ra từ trong cơ thể, giống như quỷ hồn dung nhập vào trong bức tường.

“Ta đã hiểu!”

Cố Triều Tịch quan sát một lúc, nói: “Đây chính là một thủ đoạn ở bên trong ma đạo, tên là Mộng Cảnh Câu Hồn!”

“Những cái ánh sáng màu đen bay ra bên ngoài chính là hồn phách của bọn họ sao?”

“Đúng vậy!”

Quân Thường Tiếu nghe thấy vậy, cả khuôn mặt hắn lập tức trở nên cực kì lạnh lùng âm u.

Vừa rồi trong khi Diêu Mộng Oánh tiến vào bên trong mộng cảnh, lão giả mặc áo bào màu đen muốn mang nàng đi, chắc chắn là muốn mang hồn phách của nàng.

May mà hắn đã tiến vào, cũng may đã kịp thời ngăn cản, nếu như nàng cũng đi theo, như vậy kết cục chính là sẽ trở thành một cỗ thi thể.

“Thủ đoạn thật sự độc ác!”

Suýt chút nữa đã khiến cho đệ tử mệnh tang hoàng tuyền, điều này hoàn toàn chọc giận Quân Thường Tiếu.

“Nhưng mà.”

Cố Triều Tịch nói: “Mộng Cảnh Câu Hồn chỉ có tác dụng với những ma tu, nếu như võ giả chính thống có thể tiến vào bên trong mộng cảnh cũng sẽ không bị câu đi hồn phách.”

“Phù phù!”

“Phù phù!”

Từng người, từng người ma tu ngã xuống mặt đất, hồn phách bay ra khỏi cơ thể.

Quân Thường Tiếu nghĩ mà bật cười ý đồ muốn ngăn cản của hắn, nhưng căn bản cũng không có cách nào chạm đến thuộc tính màu đen kia, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn thấy bọn họ đang mất đi sức sống.

“Đi thôi.”

“Chúng ta tiếp tục đi lên.”

Đã đi vào Ma Duyên Chi Địa để tìm kiếm cơ duyên, bọn họ nhất định phải nhận thức được cái chết, Cẩu Thặng cũng sẽ không rủ lòng từ bi đi vận dụng hai chủng linh thể đi hóa giải nguy cơ cho bọn họ, thứ nhất là tiêu hao quá lớn, thứ hai là có quá nhiều người, căn bản không thể cứu kịp.

“Lão ca.”

Cố Triều Tịch vừa đi vừa nói: “Đem Mộng Cảnh Câu Hồn sắp xếp ở chỗ này, cũng không phải là bố trí tăng độ khó của cạm bẫy gia đơn giản như vậy, rõ ràng chính là trần trụi muốn lấy đi hồn phách của những người này.”

“Chắc chắn là có ý đồ gì đó?”

“Ta đã nghe người kể chuyện nói qua, Ma Tổ sáng tạo ra Ma Duyên Chi Địa còn có một nguyên nhân khác, giống như muốn mở đường cho ông ta sống lại, nơi này có Mộng Cảnh Câu Hồn, có lẽ…”

“Tập hợp số lượng lớn hồn phách của các ma tu để sống lại sao?”

“Đúng vậy!”

“...”

Sau khi Quân Thường Tiếu rơi vào trầm mặc ngắn ngủi, nói: “Nếu là như vậy, những ma tu tìm kiếm cơ duyên thật ra chính là tự mình tiến vào bên trong mộ địa của mình đã được chuẩn bị từ sớm.”

Trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, đám người đã đi tới đường hầm cuối cùng, tiến vào bên trong một không gian tương đối rộng rãi, sau đó bị cảnh tượng trước mắt khiến cho sợ ngây người.

Nơi này có chút giống với cung điện, mặt đất được làm từ những phiến đá quy chuẩn rất cao, bên trên bốn bức tường cũng là một loại tượng đá đầu lâu của yêu thú, bọn chúng đều đang hé miệng, cũng phun dòng nước màu đổ ra tung tóe.

Rất tanh, gay mũi.

“Máu!”

Cố Triều Tịch nói: “Tất cả đều là máu của ma tu!”

“Vì sao lại khẳng định được như vậy?”

“Bởi vì những võ giả tu luyện ma đạo, trong máu sẽ tồn tại năng lượng ma khí, chỉ cần hơi dùng ý niệm thì cũng có thể phát hiện ra được.

Trong cung điện có tất cả mười ảnh chân dung của yêu thú, cho nên có mười vị trí ở đây phun ra máu tươi, những hình ảnh được bày biện ở đây thật sự rất đáng sợ.

“Máu này thật nóng.”

Quân Thường Tiếu nói: “Chắc vừa mới chết không lâu?”

Hà Vô Địch nhìn kỹ mười cái đầu lâu yêu thú một chút, nói: “Lúc trước nhìn thấy mười cái hoa văn trên cửa đã đều giống nhau, có thể nào…”

Hắn cũng không nói tiếp nữa, nhưng mọi người đều đã hiểu, máu ở nơi là đến từ nơi nào.

“Ào ào!”

“Ào ào ào!”

Máu của ma tu chảy vào bên trong rãnh nước, sau đó xuôi theo con đường cố định phun trào, cuối cùng được vận chuyển đến Huyết Trì khổng lồ ở bên trong khu vực trung ương.

Mặc dù Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và mấy người khác đã trải qua chiến trận lâu dài, nhưng khi nhìn thấy một ao máu lớn như vậy, lập tức có chút buồn nôn.

Quân Thường Tiếu đi qua đó, phát hiện ở vị trí phươg bắc của huyết trì có một cái ngai vàng xa hoa dùng chất liệu đặc biệt để chế tạo ra, phía trên còn phác hoạ những kí hiệu phức tạp và cũng bày ra một cái hộp vô cùng tinh xảo.

“Lão ca.”

Cố Triều Tịch nói: “Cái ngai vàng này chỉ sợ có giá trị không nhỏ, trước khi rời đi chúng ta có thể mang theo.”

“Ta cũng đang có ý này.”

Hai người cùng nhìn nhau, mỉm cười rạng rỡ.

“Tông chủ!”

Nhưng mà vào lúc này, Lý Thanh Dương la lên: “Sư muội đang đi lên trên đó!”

Quân Thường Tiếu cùng Cố Triều Tịch vội vàng quay đầu lại nhìn đã nhìn thấy Diêu Mộng Oánh đã dừng ở trước ngai vàng, sau đó cũng ngồi xuống ôm lấy cái hộp, hiện ra khuôn mặt giống như đang rơi vào trạng thái đờ đẫn, hai con ngươi lấp lóe ánh sáng màu hồng.

...

“Ông!”

“Ông!”

Ở bên ngoài, cánh cửa sắt đang đóng chặt đột nhiên rung chuyển.

Thông Cổ Chân Nhân vội vàng ngẩng đầu lên nhìn lại, trong khi Kỳ Dã Chân Nhân cũng đang nhìn lên thì phất tay lên đảo loạn bàn cờ, nói: “Tình huống này là như thế nào?”

“Kẹt, kẹt, kẹt!”

“Kẹt kẹt kẹt kẹt!”

Đột nhiên, cửa sắt lớn truyền đến một tiếng cười qủy dị, cũng vang lên âm thanh mạnh mẽ rung trời: “Thập Đại Tiên Tông, các gia tộc lớn, ác mộng của các người đã đến!”

“Không được rồi!”

Thông Cổ Chân Nhân và Kỳ Dã Chân Nhân cùng kêu lên, hoảng sợ nói: “Ma Tổ đã sống lại!”

“Phốc phốc!”

Nhưng mà vào lúc này, một con tiên hạc bay từ đằng xa đến, cũng truyền tống một ít thông tin.

Khóe miệng của Kỳ Dã Chân Nhân nhếch lên nói: “Vừa mới nhận được tin tức, đồ đệ Quân Thường Tiếu của ngươi mang theo mấy tên đệ tử đã tiến vào Ma Duyên Chi Địa!”

“Cái gì?”

Thông Cổ Chân Nhân mở to hai mắt ra nhìn, sau đó giận dữ xốc hết bàn cờ lên, gầm thét lên: “Hắn cũng không phải ma tu, hắn đi đến đó góp náo nhiệt làm gì!”


Bình Luận (0)
Comment