Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1556 - Chương 1556. Lão Đệ Đi Rồi, Ai Tới Thử Thuốc?

Chương 1556. Lão đệ đi rồi, ai tới thử thuốc?
Hội nghị kết thúc.

Nói chính xác, là bị Quân Thường Tiếu mạnh mẽ rút ngắn thời gian.

Mười đại tiên tông lập tức làm ra bố trí, phái lượng lớn nhân thủ tới Hải Vương thành, tra rõ chỗ Táng Nguyệt các cùng Ma Tổ ẩn thân.

Táng Nguyệt các tổ chức này vẫn luôn tồn tại, luôn do phương diện Giới Đường phụ trách, nhưng lần này đề cập vấn đề gian tế, đề cập an toàn toàn bộ thượng giới, cho nên phải trở nên đủ nghiêm túc.

Quân Thường Tiếu chưa tham dự, bởi vì đã là mượn đao giết người, khẳng định không dùng tới mình, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi kết quả là được.

“Đồ nhi.”

Ngày hôm sau, Thông Cổ Chân Nhân nói: “Không đi sao?”

“Thần Thánh thành làm thành trì lớn số một số hai thượng giới, đã thật không dễ gì đến đây, khẳng định cần đi dạo vài ngày mới được nha.” Quân Thường Tiếu nói.

Thông Cổ Chân Nhân vốn muốn nói gì, bị Kỳ Dã Chân Nhân dùng ánh mắt cắt ngang, truyền âm nói: “Đồ nhi ngươi cùng đồ tức (vợ đồ đệ) ngươi thật không dễ gì ra ngoài một chuyến, tự nhiên phải hưởng thụ thật tốt một phen thế giới của hai người.”

Có lý!

Thông Cổ Chân Nhân nói: “Vậy được rồi, chúng ta trước hết về Cực Đạo động phủ.”

Sau khi nhìn theo hai người rời khỏi, Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Đi.”

“Đi đâu?” Hoa Mân Côi hỏi.

“Đi dạo phố.”

“...”

Đi dạo phố với nữ tử chuyện lãng mạn như vậy, từ trong miệng Quân Thường Tiếu nói ra, thật sự tràn đầy hương vị sắt thép.

Đương nhiên, Hoa Mân Côi loại nữ nhân nam chinh bắc chiến này, khẳng định không có sở thích đi dạo phố, nhưng phu quân đã nói, đành phải theo hắn rời khỏi phủ thành chủ.

Làm thành trì hạng nhất, Thần Thánh thành du khách đông đúc, các con đường phi thường náo nhiệt, tiếng buôn bán đàm phán và bình luận nối liền không dứt.

“Kiều muội.”

Một người trẻ tuổi đi đến trước tiệm trang sức, cười nói: “Thích kiểu dáng gì? Ta mua cho muội.”

Nữ tử phía sau cúi đầu, đỏ mặt nói: “Hiên ca, huynh cũng đã mua mấy cái cho muội rồi, đừng tiêu pha nữa.”

“Không được.”

Nam tử gọi là Hiên ca nói: “Vợ tương lai của ta, phải đeo trang sức tốt nhất.”

Loại hành vi phát cơm chó bên đường này, đưa tới một đám chó độc thân khinh bỉ, trong đó có thể có rất nhiều độc giả, trong ánh mắt tràn ngập ghen tị hâm mộ hận.

“Ông chủ.”

Hiên ca chọn một cái nhẫn tinh xảo, nói: “Cái này...”

“Rất xin lỗi.” Phía sau truyền đến thanh âm: “Toàn bộ trang sức trong tiệm trang sức, ta mua hết, ngươi có thể đi nhà khác xem.”

Mua hết? Thổ hào như vậy?

Hiên ca quay đầu nhìn, phát hiện một người trẻ tuổi tướng mạo oai hùng đứng ở sau người, bên cạnh có một nữ tử quốc sắc thiên hương, phục sức kỳ quái.

“Thật xinh đẹp.”

Kiều muội thấp giọng nói một câu, cũng tự biết xấu hổ.

Người tới chính là Quân Thường Tiếu cùng Hoa Mân Côi, một người đẹp trai, một người đẹp gái, nhất thời trở thành tiêu điểm tuyệt đối trên đường.

“Bốp!”

Cẩu Thặng tùy tay mang một cái nhẫn không gian để trên quầy, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Bên trong có trăm vạn huyền thạch, có đủ mua toàn bộ trang sức hay không?”

Ông chủ đầu tiên là kinh ngạc cầm nhẫn, dùng linh niệm tra xét chút, vội vàng nặn ra nụ cười nói: “Đủ đủ đủ!”

“Bằng hữu!”

Hiên ca lui lại vài bước, ôm quyền nói: “Ra tay hào phóng, làm người ta kính nể!”

Đây là lời khách sáo, phiên dịch thành một loại khác, ý tứ là —— ca, ngươi tán gái thực sự bỏ vốn gốc nha, tiểu đệ ta cam bái hạ phong!

Sau khi mua toàn bộ trang sức, Quân Thường Tiếu xoay người rời khỏi.

Trên đường, Hoa Mân Côi khó hiểu nói: “Chàng mua cho ta nhiều trang sức như vậy làm gì?”

“Đương nhiên là đeo.”

Quân Thường Tiếu nói: “Chẳng lẽ làm dược liệu để trồng sao?”

“...”

Hoa Mân Côi không nói, trong lòng ngọt ngào vô cùng.

Trực tiếp mua toàn bộ trang sức của tiệm trang sức tặng cho ngươi, phu quân rất thương yêu mình nha.

Thật ra nàng không có thói quen đeo trang sức, thậm chí đeo khuyên tai hoặc vòng cổ còn thấy không thoải mái, cho nên ngày thường không có châu ngọc bảo thạch gì để làm đẹp.

Quân Thường Tiếu ngay từ đầu chưa chú ý tới, cho đến khi tới phủ thành chủ, nhìn thấy rất nhiều nữ tính trang phục xa hoa, trang sức đeo đầy người, mới ý thức được chỉ có lễ phục không được, còn cần trang sức để phụ trợ khí chất.

Sơ ý, sơ sẩy.

Cho nên lần này đi dạo phố, chuyện thứ nhất chính là mua trang sức.

Trực tiếp mang trang sức tiệm trang sức mua hết, thao tác này có chút phong cách chủ tịch bá đạo.

Vừa là trồng Mân Côi (hoa hồng), vừa là chuyển biển hoa, Cẩu Thặng lại làm ra việc như sắt thép, nếu khiến các ngươi thấy rất bình thường, vậy thì đúng rồi, bởi vì con người là sẽ thay đổi, mà thay đổi cần quá trình, khi nào tập mãi thành thói quen, chẳng khác nào đã đi xong quá trình.

Ví dụ như Dạ Tinh Thần.

Từ mới vào tông môn cao ngạo đến thỏa hiệp thành làm đệ tử, từ không lấy tông môn làm vinh dự, cho tới bây giờ cùng đồng môn sinh tử, biến hóa không thể nói là không lớn.

Có người có thể ngay từ đầu sẽ nghĩ, đường đường Dạ Đế ủy thân Thiết Cốt phái, làm sao buông xuống được cái giá của mình? Chờ kịch tình đi đến nơi đây, chỉ sợ đã không có ai sẽ đi nghĩ, thậm chí cho rằng Dạ Đế dung nhập tông môn là lẽ đương nhiên, nguyên nhân, trải qua đủ loại.

...

Quân Thường Tiếu ở Thần Thánh thành hai ngày, mang theo Hoa Mân Côi khởi hành quay về tông môn.

Phương diện mười đại tiên tông đang gia tăng điều tra Táng Nguyệt các, toàn bộ thượng giới theo sau khi hội nghị kết thúc đột nhiên trở nên nghiêm túc hẳn lên.

Sau khi trở lại Vạn Cổ tông Quân Thường Tiếu cũng bắt đầu tích cực chuẩn bị, dù sao ba năm sau Tinh Linh giới đến xâm phạm, tiên tông cùng các thế lực lớn nếu không thể chống lại, mình khẳng định cần thực lực để bảo hộ tông môn.

Đương nhiên.

Trong lòng Cẩu Thặng không phải đặc biệt hoảng, bởi vì có rất nhiều con bài chưa lật chưa lấy ra, ví dụ như trăm vạn binh sĩ Ma Vọng tộc an trí ở núi rừng.

Đề cập binh sĩ, khiến Quân Thường Tiếu nhớ tới Nhất Chuyển Tốc Thành Đan.

Loại đan dược này nếu luyện chế thành, để các đệ tử đạt hết tới tu vi ai cũng nhất chuyển, sức chiến đấu tuyệt đối tăng vọt!

“Miêu đường chủ.”

Quân Thường Tiếu tới Luyện Độc đường, dò hỏi: “Nghiên cứu thế nào rồi?”

Miêu Tái Phượng nói: “Đã luyện chế ra rất nhiều loại giải độc đan, nhưng có hiệu quả hay không cần dùng mới biết được.”

Nhất Chuyển Tốc Thành Đan thành phần thuốc độc quá nhiều, nàng vị chuyên gia độc đạo này cũng không thể xác định, giải độc đan luyện chế có hiệu quả giải độc hay không, phải tự mình làm thí nghiệm mới biết được.

“Vậy được

Quân Thường Tiếu nói: “Ta mang bọn Đỗ Hồng Trần gọi đến, đến thử nghiệm luyện chế loại đan dược này.”

“Ai tới thử đan?”

“Huynh đệ ta...”

Khi Cẩu Thặng thuận miệng nói ra câu này mới lập tức ý thức được, Cố Triều Tịch đã đi rồi, tam thất (21 ngày) cũng qua rồi, nếu có thi thể lưu lại, lúc này cũng nên bắt đầu thối rữa rồi nhỉ.

Đợi một chút!

Lão đệ đi rồi, ai tới thử đan?

Lúc có Cố Triều Tịch không thấy quan trọng bao nhiêu, khi hắn đi rồi mới phát hiện, thiếu một luân hồi chi linh, rất nhiều chuyện còn không làm được!

...

Sơn thôn nhỏ.

Cố Thiên Tinh cầm một cái hộp nhỏ tinh xảo quơ quơ ở trước mặt con trai, nhếch miệng cười nói: “Con, phụ thân sớm chuẩn bị cho con một viên tốc thành linh đan, chờ về sau lớn lên dùng, tất nhiên có thể nhanh chóng tăng lên cảnh giới.”

“Ầm!”

Cố mẫu đạp một cước, quát lớn: “Loại đan dược này độc tính cực mạnh, ngươi dám cho con ăn, bà đây liều mạng với ngươi!”

“Vợ...” Cố Thiên Tinh ngã ra xa mấy chục mét, nói: “Độc tố của đan dược này đã bị ta hóa giải...” Dứt lời, quang vinh ngất đi.

“...”

Cố Triều Tịch thở dài trong lòng: “Lão cha đáng thương.”

...

Vài ngày sau.

Đám người Phùng Quy Trần cùng Đỗ Hồng Trần gác lại việc làm ăn của tiệm thuốc Vạn Cổ đan tập trung ở Vạn Cổ tông, cũng do Y Dược đường cùng Luyện Độc đường cung cấp tài liệu thành công luyện chế ra một lò Nhất Chuyển Tốc Thành Đan.

“Các vị.”

Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói: “Ai tới thử thuốc?”


Bình Luận (0)
Comment