Chương 1578. Diệt ma sư, Công Tôn Hầu
“A!”
Hà Vô Địch ngáp, dụi mắt đi về phía sơn môn.
Gia nhập Vạn Cổ tông nhiều năm qua như vậy, ngủ dậy chuyện đầu tiên không phải đi WC, mà là mở cổng sơn đỏ trước, tuy buồn tẻ vô vị, nhưng đã trở thành thói quen.
“Kẹt...!”
Mở cửa, hít sâu một ngụm không khí tươi mới.
“Ầm!”
“Phốc!”
Hà Vô Địch hoa mỹ từ cửa chính bay đi, như ném thia lia* liên tiếp lăn rồi dừng ở trên diễn võ trường.
(*: tương tự như trò cầm viên đá dẹt ném cho nó lướt trên mặt nước được càng nhiều lần càng tốt)
Lúc này, lục tục có đệ tử từ các đỉnh núi xuống chuẩn bị thể dục buổi sáng theo lệ thường, phát hiện sư huynh đột nhiên bay vút đến, đều kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
“Bịch!”
Cửa chính mở rộng, người trung niên ngạo nghễ bước qua.
Hắn hai tay khoanh vào nhau, đầu chỉ có mấy lọn tóc đen theo gió phiêu lãng, lạnh nhạt nói: “Vạn Cổ tông? Chỉ có vậy mà thôi.”
“Thông báo tông chủ! Có người phá quán!”
...
“Ào!”
Trong phòng, Quân Thường Tiếu sau khi rửa mặt, ngồi ở trước gương dán lên mặt nạ ma pháp cải tạo, nhẹ nhàng vỗ mặt, hài lòng nói: “Bạn trẻ đẹp trai căng mịn.”
Tiếng Lý Thanh Dương dồn dập vang lên ở bên tai: “Tông chủ! Có người tự tiện xông vào tông môn, còn đánh bất tỉnh Hà sư đệ cùng Cẩu sư đệ!”
“Cái gì?”
Quân Thường Tiếu vù một cái đứng dậy, thuận tay tháo đi mặt nạ đắp mặt, hiển lộ ra một khuôn mặt phẫn nộ.
Ai ăn gan hùm mật báo dám đến phá quán Vạn Cổ tông ta!
“Vù!”
Một cước đá văng cửa, phi thân mà đi.
“Phốc!”
Quân Thường Tiếu vừa hạ xuống đỉnh núi cao nhất, chỉ thấy Đinh Thịnh Vượng chật vật ngã xuống ở trước đại điện, sau đó ôm ngực muốn đứng dậy, thống khổ mãnh liệt thổi quét đến, nhất thời trợn mí mắt ngất đi.
“Ài.”
Người trung niên đứng ở trên diễn võ trường, lắc đầu nói: “Một tên có thể đánh cũng không có.”
Đừng hỏi hộ tông đại trận, lười giải thích.
“Đáng giận!”
Giang Tà cùng Cát lão đám cao tầng đang muốn giận dữ xông lên, lại bị Quân Thường Tiếu kịp thời ngăn cản: “Lui ra.”
Võ giả trung niên ngẩng đầu, nhìn về phía người trẻ tuổi lơ lửng ở trên không đại điện, lạnh nhạt nói: “Ngươi chính là tông chủ Vạn Cổ tông, đồ đệ Thông Cổ chân nhân?”
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng hạ xuống, chắp tay sau lưng nói: “Ngươi là ai?”
Cao tầng cùng đệ tử bị hắn đánh bất tỉnh mấy người, trong lòng Cẩu Thặng tuy siêu phẫn nộ, nhưng đối phương phát ra khí tức rất mạnh, thực lực chỉ sợ không kém gì Liễu Tư Nam!
“Ta là ai, không quan trọng.”
Người trung niên tiêu sái vuốt vuốt mấy lọn tóc đen, nói: “Quan trọng là, ta lần này tới Vạn Cổ tông không phải phá quán, là tới tìm một người bạn.”
Đệch!
Đả thương cao tầng cùng đệ tử tông ta, thế mà nói không phải phá quán, con người có thể không biết xấu hổ đến loại trình độ này sao?
“Bằng hữu?”
Quân Thường Tiếu đè nặng lửa giận, nói: “Ai?”
“Ta.”
Liễu Tư Nam từ Long Tích phong bay tới, đáp ở trên diễn võ trường, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén, nói: “Công Tôn Hậu, ngươi quá phận rồi.”
Người trung niên nhếch miệng cười nói: “Đồn đãi quả nhiên không giả, ngươi thực gia nhập Vạn Cổ tông rồi.”
“Liễu trưởng lão.”
Quân Thường Tiếu truyền âm hỏi: “Người này là ai?”
“Đồng nghiệp.”
“Diệt ma sư?”
“Không sai.”
“Thì ra là thế.”
Quân Thường Tiếu tỉnh ngộ nói: “Khó trách thực lực mạnh như vậy.”
Cẩu Thặng cũng không biết hai diệt ma sư khác, nhưng kết hợp cảnh giới của Liễu Tư Nam cũng có thể đoán ra, hẳn là sẽ không chênh lệch nhau quá xa.
“Người này nắm giữ sa lịch* chi linh, cảnh giới cũng không dưới ta nữa.” Liễu Tư Nam vẻ mặt ngưng trọng nói.
(*: cát)
“Sa lịch chi linh?”
Quân Thường Tiếu khẽ biến sắc, thầm nghĩ: “Khó trách phụ cận diễn võ trường có cát bụi lơ lửng, ta còn tưởng rằng Cẩu Phú Quý chưa quét tước sạch sẽ.”
“Hơn nữa...”
Liễu Tư Nam nói: “Hắn và tông chủ có được huyết mạch giống nhau.”
Vẻ mặt Quân Thường Tiếu ngẩn ra, bật thốt lên nói: “Gã này là Thạch Tượng tộc?”
“Không sai.”
“...”
Vẻ mặt Quân Thường Tiếu trở nên đặc sắc.
Lúc trước ở Linh Ẩn đảo luận bàn, Liễu Tư Nam từng đề cập, không ngờ nhanh như vậy đã gặp được, thế mà còn có thân phận diệt ma sư!
Không đúng nha.
Đã có huyết mạch giống với ta, vì sao không cảm thấy thân thiết?
Hệ thống cạn lời: “Kí chủ thật sự mang mình coi là hậu duệ Thạch Tượng nhất tộc sao?”
“Ặc...”
Quân Thường Tiếu lúc này mới nhớ tới mình tuy có huyết mạch Thạch Tượng tộc, nhưng thật ra cũng là hồ đồ đạt được, căn bản không tính là chính thống, nhiều nhất chỉ là hàng giả.
Ài.
Đu bám kẻ thân phận cao quý, sao lại khó như vậy.
Quân Thường Tiếu vẫn luôn ảo tưởng, mình có phải con thiên đế hay không, lại hoặc là kẻ kế thừa ngôi vị hoàng đế Thạch Tượng tộc đau khổ tìm kiếm, lưu lạc dân gian, hôm nay đụng tới huyết mạch tương tự không có bất cứ cảm giác gì, tương đương bị hiện thực tàn khốc hung hăng tát một cái.
Đau.
Mộng cũng tỉnh rồi.
Không hiểu sao, lòng Cẩu Thặng có chút chua xót.
“Tiểu tử.”
Công Tôn Hầu thản nhiên nói: “Thuyết phục Liễu Tư Nam gia nhập tông môn, ngươi trái lại cũng có chút năng lực nha.”
“Cũng tàm tạm.”
Quân Thường Tiếu chắp tay nói: “Đã là bằng hữu của Liễu trưởng lão, vậy là bằng hữu của Vạn Cổ tông ta, mời vào đại điện nói chuyện.”
“Xin lỗi.”
Công Tôn Hầu nói: “Ta là đến phá quán, không phải tới thăm người thân bạn bè.”
Quân Thường Tiếu nhất thời trợn tròn mắt.
Ngươi nha vừa rồi rõ ràng nói là, ta không phải đến phá quán, là tới tìm bằng hữu, sao đột nhiên lại chuyển biến rồi!
“Tông chủ.”
Liễu Tư Nam truyền âm nói: “Người này tính cách cổ quái, thường xuyên câu trước chẳng liên quan câu sau.”
“...”
Khóe miệng Quân Thường Tiếu giật giật nói: “Diệt ma sư đều cá tính như vậy sao?”
Một kẻ là siêu cấp mù đường, một kẻ câu trước không liên quan câu sau, quỷ biết tên thứ ba có chỗ gì khác biệt!
“Liễu Tư Nam.”
Công Tôn Hầu thản nhiên nói: “Ngươi ta lần trước chưa phân ra thắng bại, hôm nay ở nơi này phân cao thấp đi.”
“Xin lỗi.”
Liễu Tư Nam nói: “Không có hứng thú.”
“Ầm!”
Công Tôn Hầu bước ra một bước, sàn nhất thời lõm xuống, nói: “Quân tông chủ có hứng thú chiến một trận hay không!”
“...”
Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa chửi ầm lên.
Ngươi tìm hắn đánh nhau, không đồng ý thì lập tức tìm ta, mục tiêu chuyển cũng quá nhanh rồi nhỉ!
“Vù vù!”
Ngay lúc này, quanh thân Công Tôn Hầu bùng nổ ra khí tức đặc thù, nửa khuôn mặt nhanh chóng tượng đá hóa.
“Mẹ kiếp!”
Quân Thường Tiếu trợn to mắt.
Hắn biết, đối phương nhất định đã kích phát huyết mạch Thạch Tượng, nhưng nửa khuôn mặt bình thường nửa khuôn mặt hóa đá, đây là làm như thế nào?
“Tông chủ.”
Liễu Tư Nam truyền âm nói: “Người này chỉ cần nổi lên chiến ý, sẽ thức tỉnh huyết mạch, nếu không bồi hắn thống thống khoái khoái chiến một trận sẽ dây dưa mãi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đã như vậy, cung kính không bằng tuân mệnh.”
“Vù!”
Nhẹ nhàng đáp xuống diễn võ trường, nhẹ nhàng giơ tay, máu trong cơ thể nhất thời sôi trào, quanh thân dần dần tràn ra lực lượng thạch tượng, cả khuôn mặt thậm chí da thịt loã lồ bên ngoài nhanh chóng tượng đá hóa.
Công Tôn Hầu cả kinh nói: “Đồng tộc?”
Không đúng!
Người trong tộc ta đều biết, vì sao chưa từng thấy hắn?
“Chẳng lẽ...”
Công Tôn Hầu bước dài một cái lao tới, chụp lấy cổ tay Quân Thường Tiếu cũng vén lên ống tay áo, thẳng đến khi phát hiện bên trên khắc dấu ấn tượng đá, liền ‘Thịch thịch’ lui vài bước, vui sướng như cuồng nói: “Thiếu... Thiếu...”
“Quỷ bát tướng!”
Cẩu Thặng hét lớn: “Đánh hắn!”
“Vù!”
“Vù!”
Trong khoảnh khắc, tám quỷ tướng từ phương vị khác nhau bay đến, như môn thần chặn ở trước người Công Tôn Hầu, sau đó lấy phương pháp ngược đãi Vạn Thọ Yêu Vương ngươi một cước ta một cước bắt đầu đạp.
“...”
Khóe miệng Liễu Tư Nam run rẩy.
Tông chủ kích phát huyết mạch, vốn tưởng muốn đường đường chính chính chiến một trận với đối phương, kết quả lại để quỷ bát tướng ra tay, thao tác này cũng quá đũy rồi!