Chương 1579. Kẻ này cũng quá nhát gan rồi nhỉ!
Quân Thường Tiếu vốn tính một chọi một đơn đấu với Công Tôn Hầu, nhưng đột nhiên chụp ở trên cổ tay mình, hoàn toàn không có cơ hội phản ứng, liền ý thức được hai bên chênh lệch thật sự quá lớn.
Có thể đánh khó phân thắng bại với Liễu Tư Nam, bắt nguồn từ Nan Thu Chi Đao thêm vào.
Không có loại con bài chưa lật này, cho dù Cẩu Thặng bây giờ có thực lực không thua gì hạ vị Tầm Chân cảnh cũng khó chống lại trung vị Tầm Chân cảnh.
Thôi.
Vẫn là dùng biện pháp cũ đi, để hắn một mình đơn đấu tám người.
Quỷ bát tướng một lần nữa ra trận tập thể, như sát thủ không có cảm tình, lại giống như hóa bảo tiêu cường tráng to lớn, vây quanh ở trước người Công Tôn Hầu quyền cước cùng sử dụng, rất nhanh mang hắn ngược đãi mặt mũi bầm dập.
“...”
Liễu Tư Nam ngạc nhiên.
Không thể phủ nhận, tám gã quỷ tướng thực lực cường hãn.
Nhưng, trong quá trình tên kia bị điên cuồng ngược đãi, thế mà không đánh trả, thậm chí nằm ở trên mặt đất, khuôn mặt mập mạp còn nặn ra mỉm cười, tựa như bị hung hăng đánh một trận rất thoải mái!
Cái này hoàn toàn không phù hợp thiết lập nhân vật tính tình nóng nảy nha!
“Ha... Ha ha...”
Công Tôn Hầu gian nan cười lên, cười rất vui vẻ.
“Tên này có bệnh?”
“Bị đánh thê thảm như vậy còn cười?”
Các đệ tử nhỏ giọng nghị luận.
Bọn họ vẫn là lần đầu nhìn thấy, người bị hung hăng đánh một trận, còn có thể cười vui vẻ cổ quái như vậy.
“Mẹ kiếp!”
Quân Thường Tiếu cảm giác kẻ này đang cười nhạo mình, vì thế lạnh lùng nói: “Tiếp tục đánh!”
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Các loại bàn chân điên cuồng hạ xuống.
Không bao lâu, Công Tôn Hầu như bùn nhão gục ở trên mặt đất, người cũng bị hành hạ ngất đi rồi, nhưng trên khuôn mặt cha mẹ không nhận ra này luôn treo nụ cười.
“Gã này không lẽ có đẩu thuộc tính đặc thù giống với thông linh miêu?” Quân Thường Tiếu ở trong lòng nói thầm.
“Người đâu!”
“Giải vào nhà tù!”
Đã lấy phương thức phá quán đến Vạn Cổ tông ta, lại đánh bất tỉnh đám người Độ Nan cùng Hà Vô Địch, không quan tâm thân phận gì, không quan tâm là bằng hữu với Liễu Tư Nam, đều phải nhốt lại.
Trừ phi... Đền tiền!
“Tiểu Mạt, soát người!”
“Vâng!”
Tô Tiểu Mạt lon ton chạy qua, lục lọi trên dưới một phen, lắc đầu nói: “Tông chủ, thân thân kẻ này không có nhẫn không gian!”
“Mẹ kiếp!”
Quân Thường Tiếu mắng một câu: “Nghèo mạt rệp!”
...
“Kẹt...!”
Cửa mở ra, Công Tôn Hầu bị ném vào nhà tù Linh Thú đường.
Bị điên cuồng ngược đãi một trận, cơn giận trong lòng Quân Thường Tiếu yếu đi không ít, nếu không nhất định đưa đến Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp, giao cho tổ ba người ngục giam xử trí.
Vạn Thọ Yêu Vương đóng cửa lại, lạnh nhạt nói: “Dám đến Vạn Cổ tông ta gây sự, lão Thọ tinh thắt cổ sống lâu chán rồi à!”
A Tử tiến vào núi đao biển lửa cần trải qua chín chín tám mươi mốt ngày, cho nên Quân Thường Tiếu tạm thời để hắn phụ trách quản lý nội vụ Linh Thú đường.
Đương nhiên.
Công việc quét nhà xí vẫn phải đi làm, bởi vì là chính đường chủ an bài trước khi rời khỏi.
Vạn Thọ Yêu Vương tuy thời gian nhập môn tương đối ngắn, nhưng đã xem Vạn Cổ tông như nhà, dù sao có ân nhân ngày xưa, còn có... Đồ ăn mỹ vị.
Thú tộc vĩnh viễn không làm nô, trừ phi bao ăn bao ở.
“Tông chủ.”
Trong đại điện, Liễu Tư Nam lo lắng nói: “Công Tôn Hầu là kẻ tính tình nóng nảy, nhốt ở nhà tù sợ khó an phận, không bằng ném đến hoang sơn dã lĩnh đi.”
“Hừ.”
Quân Thường Tiếu tức giận còn chưa nguôi, lạnh nhạt nói: “Đánh người của bổn tọa, không đền tiền xong việc sao được!”
Xem ở trên phần là diệt ma sư trừ ma vệ đạo, Cẩu Thặng sẽ không thương tổn tới Công Tôn Hầu, nhưng nếu làm chuyện sai lầm, nhất định phải xử phạt.
“Theo ta được biết.”
Liễu Tư Nam nói: “Gã này rất thích bài bạc, hơn nữa cứ đánh bạc là thua, trên người chưa chắc còn có chút tích tụ nào.”
“Vậy càng tốt.”
Quân Thường Tiếu lạnh nhạt nói: “Lấy không ra tiền thì ở Vạn Cổ tông làm việc vặt hoàn lại.”
Tông môn phát triển đến lúc này, cũng không phải quá thiếu tiền, Công Tôn Hầu nếu không có năng lực hoàn lại, cưỡng chế lưu lại cũng không tệ.
“Để hắn làm việc vặt liền càng khó.”
Liễu Tư Nam rất hiểu biết đối với lão bằng hữu này, không chỉ có tính tình nóng nảy, hơn nữa để ý mặt mũi, để hắn lưu lại ở tông môn làm việc vặt, không bằng trực tiếp cho một đao để thống khoái.
“Yên tâm đi.”
Quân Thường Tiếu cười tà mị, tự tin nói: “Người rơi vào trong tay bổn tọa, mặc cho thiết cốt boong boong như thế nào cũng trốn không thoát định luật nào đó!”
...
“Kẹt....”
Ngày hôm sau, nhà tù mở ra.
Tiêu Tội Kỷ trước một bước đi vào cũng thuần thục bày ghế dựa.
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, nhẹ nhàng phất tay.
Tô Tiểu Mạt lon ton tiến lên dùng xích sắt mang Công Tôn Hầu đang hôn mê trói lại, sau đó trực tiếp treo lên.
“Ào!”
Nước lạnh giội vào đầu, kích thích tư duy.
Công Tôn Hầu mơ hồ mở mắt.
Khi một màn ngày hôm qua trở về thức hải, khi trong tầm nhìn xuất hiện bộ dáng Quân Thường Tiếu, trên mặt lần nữa hiện ra vẻ mặt hưng phấn.
“Thiếu...”
“Bớt con mẹ nó nói nhảm, đánh một trận nữa cho bổn tọa!”
“Ầm ầm ầm!”
Tô Tiểu Mạt quấn xiềng xích ở trên nắm tay, một combo đánh ở trên người Công Tôn Hầu, đánh hắn sắc mặt dữ tợn, sau đó... Đầu vẹo đi lại ngất tiếp.
“Ào!”
Nước lạnh hắt đến lần nữa.
Lần này, thừa dịp đối phương vừa tỉnh, Quân Thường Tiếu đầu tiên nói: “Ngươi không cần nói chuyện, chỉ cần nghe.”
“...”
Công Tôn Hầu ngậm chặt miệng, ánh mắt vẫn lóe ra phấn khởi.
Tô Tiểu Mạt và Tiêu Tội Kỷ hết chỗ nói rồi, kẻ này khẳng định có quái bệnh không bị ngược đãi thì không thoải mái!
“Đả thương hai đệ tử một cao tầng tông môn ta, ngươi cần trả phí chữa bệnh tương ứng.” Quân Thường Tiếu nói: “Không ý kiến gật đầu, có ý kiến lắc đầu.”
Công Tôn Hầu gật đầu.
Liễu Tư Nam đứng ở ngoài nhà tù nhất thời trợn tròn mắt.
Tên này thế mà đồng ý trả tiền chữa bệnh? Quả thực không thể tưởng tượng!
Quân Thường Tiếu cũng rất bất ngờ.
Vốn tưởng là một nhân vật cứng rắn, không ngờ nhát gan như vậy.
“Có tiền gật đầu, không có tiền lắc đầu.”
Công Tôn Hầu lắc đầu.
Quân Thường Tiếu mười ngón tay đan vào nhau, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nếu không có tiền đền phí chữa bệnh, thì ở lại Vạn Cổ tông ta làm việc vặt hoàn lại, đồng ý gật đầu, không đồng ý lắc đầu.”
“Lấy tính tình tên kia có thể đáp ứng mới là lạ.”
Ngay tại lúc trong lòng Liễu Tư Nam tự nói, Công Tôn Hầu gian nan gật gật đầu, điều này làm hắn nháy mắt ngây ra như phỗng.
Đại ca!
Ngươi quá nhát gan rồi nhỉ!
Trên mặt Quân Thường Tiếu dần dần nổi lên sự thất vọng.
Hắn tự nhiên rất hy vọng chiêu mộ diệt ma sư thực lực mạnh mẽ này, nhưng chỉ bị ngược đãi hai trận liền trực tiếp giao nộp vũ khí đầu hàng, thật sự quá mức không có cốt khí.
Hôm nay có thể sợ ta.
Ngày mai cũng có thể sợ người khác.
“Như vậy đi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đem linh hồn bổn nguyên giao ra.”
Công Tôn Hầu nhát gan quá nhanh, điều này làm Cẩu Thặng rất khinh thường, cho nên không tính thu vào tông môn, lựa chọn mạnh mẽ khống chế, thuần túy dùng làm người hầu.
Liễu Tư Nam nhíu mày.
Giao ra linh hồn bổn nguyên không khác gì bị người khác khống chế sinh tử, bất cứ một võ giả nào cũng khó tiếp nhận, tên kia khẳng định sẽ lửa giận ngút trời...
Con mẹ nó!
Hắn sao lại gật đầu!
Nhìn thấy đầu Công Tôn Hầu không chút do dự gật lên gật xuống, biểu cảm trên mặt Quân Thường Tiếu cũng đọng lại.
Chuyện khiến võ giả giao ra linh hồn bổn nguyên, hắn chơi rất nhiều hơn nữa thuần thục, nhưng đương sự không ai không trải qua một phen cân nhắc gian nan, hoặc chịu uy hiếp lớn hơn nữa mới sẽ thỏa hiệp.
Trái lại vị này!
Cũng chỉ bị Tô Tiểu Mạt đấm một trận, trực tiếp nghe lời răm rắp, quả thực nhát gan ra thái độ rồi!
Hay là nói, Quân Thường Tiếu ta rốt cuộc thức tỉnh vương bá khí trong truyền thuyết, cường giả thấy cam nguyện thần phục, mỹ nữ thấy cam nguyện theo đuổi ngược lại?