Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1581 - Chương 1581. Thạch Tượng Vực! Quân Thường Tiếu Ta Đến Đây!

Chương 1581. Thạch Tượng Vực! Quân Thường Tiếu ta đến đây!
Quân Thường Tiếu trở thành thiếu tộc trưởng Thạch Tượng tộc, cũng coi như nhớ mãi không quên, tất có tiếng vọng ăn vạ được thân phận cao quý.

Nhưng.

Tất cả bắt nguồn từ tượng đá.

Trong đó rốt cuộc che giấu chuyện xưa gì không muốn ai biết, vậy thì không thể nào biết được.

Quân Thường Tiếu căn bản không để ý, bởi vì Công Tôn Hầu từng nói, thiếu chủ lúc còn tã lót đã rời khỏi Thạch Tượng Vực, nếu mình đi hẳn là sẽ không lộ tẩy.

“Nhỡ đâu thử huyết mạch thì sao?”

“Ta cũng thức tỉnh rồi, còn cần kiểm tra?”

“Nói không chừng thì sao.”

Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi nha chính là không thể thấy ta có gì tốt, ngươi nha chính là ước gì ta gặp chuyện!”

“Cũng không phải.”

Hệ thống nói: “Ta chỉ là không muốn nhìn thấy kí chủ tiểu nhân đắc chí.”

“Cút cả nhà ngươi đi!”

...

Hôm sau.

Quân Thường Tiếu gọi Công Tôn Hầu đến, cẩn thận hỏi chuyện có liên quan Thạch Tượng tộc, ví dụ như tổ địa lớn bao nhiêu, dân cư có bao nhiêu, thực lực mạnh bao nhiêu?

Đã là thiếu tộc trưởng, khẳng định phải tìm hiểu tình huống, đừng đến lúc đó cái gì cũng không rõ liền ngu ngốc đi vào, nhìn thấy gì chấn động là lại con mẹ nó, thể hiện mình không có văn hóa không có hàm dưỡng.

“Ặc...”

Công Tôn Hầu cân nahức một chút, nói: “Thiếu chủ, tổ địa chúng ta không kém gì Ma Vọng Vực, phương diện dân cư ít nhất hơn ngàn vạn, thực lực thì không thua bất cứ một tiên tông nào của thượng giới.”

“Phải không?”

Trong lòng Quân Thường Tiếu vui vẻ.

Địa bàn lớn tương đương Ma Vọng Vực, thực lực lại không kém tiên tông, mình một khi kế nhiệm tộc trưởng, chẳng phải lập tức có tư cách ngồi ngang hàng với bọn họ?

Lúc trước đi Thần Thánh thành tham gia hội nghị, các thế lực lớn tuy biểu hiện rất khách khí, nhưng không gì ngoài việc đến từ sư tôn Thông Cổ chân nhân, cùng với Cố Triều Tịch xả thân thủ nghĩa, dứt bỏ hai nhân tố này, cho dù tông môn được nhận định Huyền tông, vẫn không được nhóm cao cấp tán thành.

Tộc trưởng Thạch Tượng tộc.

Cái thân phận này, đã phi thường đỉnh!

“Có chút sốt ruột không chờ được nữa!” Quân Thường Tiếu bẻ tay, ánh mắt dần dần phấn khởi.

Sốt ruột nữa cũng vô ích, bởi vì cửa vào đi thông Thạch Tượng Vực ít nhất hai ba tháng nữa mới mở ra, cho nên chỉ có thể cưỡng chế kích động, mang tâm tư tiếp tục dùng ở trên phát triển tông môn.

“Lão Hầu.”

“Đây là bảng nhập môn, điền một lần đi.”

Quân Thường Tiếu đã biết, đối phương ngay từ đầu không phải là sợ, mà là xem ở trên phần mình thiếu chủ Thạch Tượng tộc mới nghe lời như vậy.

Một khi đã như vậy, khẳng định không thể coi như người hầu thuần túy, phải thu vào môn hạ lớn mạnh thực lực.

“Vâng!”

Công Tôn Hầu không chút do dự điền bảng, thuận lợi trở thành một thành viên Vạn Cổ tông.

Đây chỉ sợ là Quân Thường Tiếu chiêu mộ cường giả nhẹ nhàng nhất không hồi hộp nhất nhiều lần như vậy tới nay, mà đối phương cũng không phải bởi vì định luật chân hương.

...

Hai ba tháng không lâu.

Nhưng, Quân Thường Tiếu sống một ngày như một năm.

Rốt cuộc qua vài ngày nữa, Công Tôn Hầu tới gặp nói: “Thiếu... Tông chủ, cửa vào đi thông tổ địa còn mười ngày nữa là mở ra, chúng ta cần sớm chạy qua.”

“Đi!”

Quân Thường Tiếu lập tức ra khỏi đại điện, mang Thông Cổ Chiến Thuyền triệu ra.

Sớm ở nửa tháng trước, hắn đã mang công việc tông môn phân phó xuống, chỉ chờ nhấc mông hướng tới Thạch Tượng Vực.

“Vù!”

“Vù!”

Lúc hai người bay lên chiến thuyền, chuẩn bị rời khỏi, Hoa Mân Côi cũng nhảy lên.

“Làm gì?”

“Đi cùng phu quân.”

“Không được!”

Quân Thường Tiếu trực tiếp phủ quyết nói: “Ngươi đi rồi, việc trong tông môn ai xử lý?”

“Đinh lão bọn họ có thể đảm nhiệm.” Hoa Mân Côi nói.

“...”

Quân Thường Tiếu nhíu mày.

Hoa Mân Côi truyền âm nói: “Không có ý tứ khác, chính là lo lắng sau khi trở lại tổ địa, bọn họ sẽ tìm cho phu quân một đám vị hôn thê, hoặc là từ nhỏ đã đính thân sẵn.”

“...”

Quân Thường Tiếu ở trong lòng rít gào: “Cô ta có phải đọc nhiều bình luận hay không!”

“Tông chủ.”

Công Tôn Hầu nói: “Thiếu phu nhân có thể đi cùng.”

Trong khoảng thời gian này ở lại tông môn, hắn đã biết được Quân Thường Tiếu và Hoa Mân Côi đã thành hôn, nói từ trên lễ pháp không chỉ là tông chủ phu nhân, còn là thiếu phu nhân Thạch Tượng tộc.

“Người ta cũng đồng ý rồi, phu quân còn muốn từ chối sao?”

“...” Quân Thường Tiếu tức giận nói: “Chân ở trên người ngươi, muốn đi đâu thì đi.”

“Vù ———— “

Thông Cổ Chiến Thuyền cắt qua bầu trời, chở ba người rời khỏi Vạn Cổ tông.

Các đệ tử bởi vì quen tông chủ thường xuyên ra ngoài, cho nên nhìn theo ánh sáng biến mất đều mang tâm tư dùng ở trên tu luyện cùng làm nhiệm vụ.

...

Vài ngày sau.

Thông Cổ Chiến Thuyền dừng trong một khe lớn, vách đá hai bên bằng phẳng như đao vót, phía dưới có dòng sông chạy chồm gào thét, thanh thế có thể nói là to lớn.

“Tông chủ.”

Công Tôn Hầu nói: “Nơi này chính là cửa vào tổ địa, chờ vài ngày sẽ tự động mở ra.”

“Ừm.”

Quân Thường Tiếu gật gật đầu.

Đừng nhìn hắn mặt ngoài rất bình tĩnh, thật ra trong lòng hoảng hốt.

Hơn nữa, nghĩ đến lập tức phải gặp mặt tộc trưởng Thạch Tượng tộc, trong lòng dâng lên tư vị khác.

Cẩu Thặng kiếp trước cùng kiếp này đều là cha mẹ chết sớm, chưa từng thể hội thân tình, hôm nay thân là thiếu tộc trưởng Thạch Tượng tộc, há chẳng phải là có thêm một người cha một người mẹ?

“Lão Hầu.”

Quân Thường Tiếu nói: “Cha ta dễ ở chung không?”

Công Tôn Hầu cung kính nói: “Ta quanh năm không ở tổ địa, tiếp xúc cùng tộc trưởng rất ít, cho nên không quá hiểu biết.”

“Mẹ ta thì sao?”

“Tộc mẫu lão nhân gia đã đi về cõi tiên.”

“Ồ.”

Quân Thường Tiếu đáp, ánh mắt nổi lên cảm giác mất mát.

Trên đời này vĩ đại nhất chính là tình thương của mẹ, không có cơ hội nhìn thấy đúng là tiếc nuối.

Thôi, thôi.

Có người cha đã không tệ rồi.

Cẩu Thặng bắt đầu ảo tưởng gặp tộc trưởng Thạch Tượng tộc, hẳn sẽ là một màn rất ấm áp rất dễ rơi nước mắt nhỉ, ta cần chuẩn bị sẵn thuốc nhỏ mắt hay không?

“Kí chủ tiêu phí 10 điểm giá trị cống hiến, đạt được bom cay cải tạo ma pháp ×1, đã vận chuyển đến trong nhẫn không gian.”

...

“Vù vù!”

Vài ngày sau, dòng sông dưới khe hẹp sôi trào lên, vách đá bằng phẳng như gương ở hai bên bắt đầu hiện ra hoa văn quỷ dị.

“Vù!”

“Vù!”

Hai luồng hào quang từ trái phải phun ra, sau đó đan vào nhau, theo không ngừng va chạm sinh ra đốm lửa, dần dần hình thành vòng xoáy to lớn.

“Tông chủ!”

Công Tôn Hầu nói: “Có thể đi vào rồi!”

“Phù!”

Quân Thường Tiếu hít sâu một hơi, lấy ngón tay búng búng tay Hoa Mân Côi.

“Làm gì thế?”

“Ngươi ngu ngốc sao! Đương nhiên là bảo ngươi vươn tới!”

Cẩu Thặng vừa nói, vừa chủ động nắm lấy, sau đó lấy ý niệm thao túng Thông Cổ Chiến Thuyền từ từ hướng lốc xoáy bay đi.

Thạch Tượng Vực!

Quân Thường Tiếu ta đến đây!

“Vù!”

Thông Cổ Chiến Thuyền nháy mắt hòa vào.

“Vù vù!”

Nước sông dần dần bình ổn lại, vách đá hai bên ngừng phóng thích hào quang, lốc xoáy thật lớn hoàn toàn nhạt đi, như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

...

Sau khi Quân Thường Tiếu tiến vào Thạch Tượng Vực không bao lâu, Độ Nan đang ở trước bậc đá tông môn quét tước vệ sinh phát hiện có hai người đi đến, vì thế vội vàng cảnh giác.

Chẳng lẽ...

Lại có người đến phá quán?

“Phốc!”

“Phốc!”

Hai người đi lên như mất đi toàn bộ khí lực, như vũng bùn gục ở trên mặt đất.

Bọn họ mặc quần áo viền vàng gia cảnh bần hàn, giản dị tự nhiên, có tóc màu vàng khác hẳn với người thường.

“Ta... Chúng ta... Muốn gặp Quân tông chủ... Có... Chuyện cấp... Cấp tốc...” Một người trong đó suy yếu mở miệng, nhưng còn chưa dứt lời đã ngất đi.

“Tôn sư huynh!”

“Mau, tới cứu người!”

...

Y Dược đường.

Liễu Tư Nam cẩn thận phân tích hai tấm lệnh bài màu vàng từ trên thân người hôn mê lục soát ra.

Một lát sau, hắn giọng điệu ngưng trọng nói: “Bọn họ là long tộc!”


Bình Luận (0)
Comment