Chương 1679. Vạn Cổ Tiên tông
Trong thư phòng.
Quân Thường Tiếu mang bản gốc bảy tàn quyển lấy ra, sau đó đối chiếu với chữ viết trên di thư, cuối cùng ra kết luận là tuy không phải ra từ tay cùng người, nhưng phong cách sáng tác cực kỳ tương tự.
Mỗi thế giới đều có hệ thống văn minh tương đối độc lập, sáng tạo ra văn tự và lời tiên đoán cũng có khác nhau.
Ví dụ như Tinh Vẫn đại lục.
Ví dụ như Thượng Giới.
Bọn họ văn tự và ngôn ngữ hoàn toàn khác nhau, vì tránh cho độc giả đọc sách, còn cần lại đi cố ý học tập tiếng Tinh Vẫn hoặc tiếng Thượng Giới, cho nên rất săn sóc phiên dịch trực tiếp thành tiếng Hoa Hạ.
“Hệ thống, ngươi thấy thế nào?”
“Văn tự trên tàn quyển cùng di thư cách viết tương tự, nói rõ hai bên hẳn là sinh hoạt ở cùng thế giới, từng tiếp nhận cùng văn minh hun đúc.”
“Ta cũng cho rằng như vậy.”
Biểu cảm trên mặt Quân Thường Tiếu trở nên nghiêm túc.
Tàn quyển là Thất Huyền Thánh Tôn sáng tạo, người này lại được xưng là thần thoại võ đạo, Lăng Dao Nữ Đế và hắn đến từ vị diện giống nhau, vậy cũng coi như thân phận không đơn giản.
Cái này không phải trọng điểm.
Trọng điểm ở chỗ, Dạ Tinh Thần!
Nhìn từ nội dung di thư, hắn có một thân phận kinh thiên.
Hôm nay chữ viết nữ nhân kia tương tự với Thất Huyền Thánh Tôn, chẳng lẽ thực có kiếp trước nữa? Hoặc là liên quan gì với loại siêu cấp đại năng này tồn tại?
“Nói không chừng.”
Hệ thống nghiêm túc nói: “Dạ Tinh Thần có lẽ là Thất Huyền Thánh Tôn chuyển thế đấy!”
“...”
Quân Thường Tiếu trừng mắt, nói: “Ngươi cái miệng này vừa khai quang, chuyện trong chuyện xưa, nói không phải thì không đúng cũng là đúng.”
“...”
Hệ thống hổn hển rít gào: “Ta trong khoảng thời gian này có từng nói gở mồm không!”
“Ngươi nếu ngày nào cũng phát công, không làm sao sống nổi nữa!”
Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu cũng rất buồn bực.
Vài tờ phía sau Thái Huyền Chân Kinh bị người ta viết thêm vào có khác biệt rất lớn với di thư, là ai tự tiện sửa chữa?
“Theo ta thấy.”
Hệ thống nói: “Tìm được người cố ý ghi thêm khẩu quyết, có lẽ có thể vạch trần thân phận kinh thiên của Dạ Tinh Thần.”
...
Sau khi đối chiếu di thư cùng tàn quyển, Quân Thường Tiếu ít nhất ra được một cái kết luận, Lăng Dao Nữ Đế và Thất Huyền Thánh Tôn hẳn là đều từng trải qua văn minh giống nhau hun đúc, cho nên mới sẽ ở trên bút tích nhìn như tương tự.
Dạ Tinh Thần có phải đại năng chuyển thế hay không, điểm ấy khó có thể được khẳng định, nhưng ít ra nói lên được nữ nhân kia không đơn giản.
“Thực lực Cố tiền bối đã phi thường khủng bố, nói về Thất Huyền Thánh Tôn vẫn vẻ mặt sùng bái, thậm chí xưng là thần thoại võ đạo, Lăng Dao Nữ Đế nếu sinh hoạt cùng một vị diện với hắn, cảnh giới hẳn là không tầm thường.”
“Vẫn bị Dạ Tinh Thần giết.”
“Cho nên trong đó tất nhiên tồn tại kỳ quái, lại có lẽ chính như di thư nói, thân phận kinh thiên của Dạ Tinh Thần thực sự sẽ lay động vũ trụ thượng tầng, thay đổi trật tự thiên địa.”
Quân Thường Tiếu tựa vào trên ghế tựa, day day huyệt Thái Dương, nói: “Đột nhiên có áp lực.”
Trước kia Dạ Tinh Thần đơn giản là trường phái Võ Đế trọng sinh, bây giờ nhìn từ di thư, tựa như tồn tại một cái hố khác sâu hơn nữa, chờ lúc chân tướng vạch trần mình cùng tông môn có năng lực chống đỡ được sóng triều ngập trời hay không?
“Không sao.”
Hệ thống nói: “Không chống đỡ được thì bật hack, cũng không phải chưa từng dùng.”
...
Ban đêm.
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên đại điện, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nói: “Ta tuy đăng đỉnh võ đạo Thượng Giới, nhưng ở trong vũ trụ mênh mông cũng chỉ là một ngôi sao không quan trọng gì mà thôi.”
Hoa Mân Côi đi tới, ngồi ở bên cạnh.
Nàng vuốt lọn tóc đen trên trán, nói: “Đối với người khác mà nói, phu quân là ngôi sao không quan trọng gì, đối với cao thấp Vạn Cổ tông mà nói, lại có thể ở trong lạc đường chỉ dẫn phương hướng tiến lên cho bản thân.”
Quân Thường Tiếu cay đắng nói: “Càng là như thế, càng có áp lực.”
Nếu chỉ là một mình hắn, sẽ không bận tâm sinh tử, sẽ không bận tâm tất cả, nhưng sau lưng còn có tông môn, còn có một đám đệ tử, ở trên con đường đi thông cường giả luôn như giẫm trên miếng băng mỏng, lại như đang gánh mười vạn ngọn núi lớn.
“Ta sẽ luôn bầu bạn ở bên phu quân.” Hoa Mân Côi rất muốn nghiêng đầu dựa tới, lại sợ bị hắn đẩy đi, cho nên chỉ có thể lẳng lặng ngồi ở tại chỗ.
Hai người không nói gì.
Ngắm sao cả đêm.
...
Dạ Tinh Thần ngồi xếp bằng trong phòng tâm thần không yên, như có người luôn ở bên tai nói: “Phổ thiên chi hạ, mạc phi vương thổ, suất thổ chi tân, mạc phi vương thần.”
“A!”
Hắn ôm đầu, rít gào: “Ta chưa từng nói! Ta chưa từng nói!”
Ngày hôm sau.
Dạ Tinh Thần vành mắt đen sì từ trong phòng đi ra.
Lẽ ra, báo được mối thù lớn, tâm tình nên rất thoải mái, nhưng sau khi xem thư ngược lại nó quấy nhiễu, ước chừng vài ngày không tu luyện võ đạo.
“Mẹ kiếp!”
Quân Thường Tiếu sau khi biết, rất tức giận nói: “Cái này có thể là nữ nhân kia trước khi chết cố ý giở thủ đoạn, để lừa Dạ Tinh Thần hoang phế võ đạo hay không?”
Hoang phế võ đạo?
Xem nhẹ định lực của Dạ Đế rồi.
Qua một ngày nữa, hắn rất nhanh điều chỉnh tâm tính, bắt đầu càng thêm chăm chỉ tu luyện võ đạo, về phần quấy nhiễu lúc trước đã sớm không còn tồn tại.
Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu tự mình giám sát quá trình chế tạo chiến hạm, cùng với tự hỏi như thế nào hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, hoàn toàn thoát khỏi trói buộc, mở ra thời đại vũ trụ.
“Nhiệm vụ yêu cầu là đạt tới Tiên tông, không được người đời tán thành, khẳng định khó hoàn thành.” Hệ thống nói.
“Ngươi đã cho ta cái nhắc nhở.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đã tới lúc nghĩ cách tăng lên cấp bậc tông môn.”
Bởi vì không có cơ cấu chứng thực tiến hành chứng thực, Vạn Cổ tông cho độc giả cảm giác còn dừng lại ở cấp bậc Huyền tông, nhưng trên thực tế liên tục tiêu diệt mười đại Tiên tông, đã thuộc loại tồn tại siêu phàm.
“Thanh Dương!”
Quân Thường Tiếu từ đại điện đi ra, cất cao giọng: “Mang bảng hiệu treo sơn môn đổi thành Vạn Cổ Tiên tông, sau đó mang tin tức truyền tới các thành trì lớn!”
“Vâng!”
Lý Thanh Dương mang ý niệm dung nhập nhẫn không gian, bắt đầu chọn lựa bảng hiệu khác nhau.
Vì sao phải chọn?
Bởi vì có cái khắc ‘Vạn Cổ chân tông’, có cái khắc ‘Vạn Cổ đạo tông’, còn có cái khắc ‘Vạn Cổ thần tông’, có thể thấy được sớm đã làm tốt chuẩn bị, dùng để thay bất cứ lúc nào.
Một lát sau.
Bảng hiệu hoàn toàn mới treo chỗ sơn môn.
Bên trên khắc ‘Vạn Cổ Tiên tông’ có thể xưng là cứng cáp hữu lực, trình hiện khí thế khí nuốt núi sông.
Đồng thời, trên biển bố cáo của các thành trì lớn Thượng Giới đều xuất hiện thông báo hoàn toàn mới, nội dung là —— Từ hôm nay trở đi, Vạn Cổ tông ta tấn thăng thành cấp chữ Tiên, ai nếu không phục, có thể đến Vạn Cổ tiên sơn nói thẳng mặt.
Đoạn lời này nhìn qua là biết Quân Thường Tiếu nói, bởi vì quá có ‘cái mùi đó’.
“Quả nhiên!”
“Tự phong Tiên tông rồi!”
Các lộ võ giả ở sau khi xem thông báo cũng không quá bất ngờ, dù sao có thể diệt mười đại Tiên tông, Vạn Cổ tông đủ để gánh vác được cấp chữ Tiên, cho dù lại thêm một cái cấp bậc vượt lên trên Tiên tông cũng là lẽ đương nhiên.
Có cái cao hơn nữa Cẩu Thặng cũng sẽ không dùng, bởi vì nhiệm vụ chủ tuyến viết như vậy, cần chỉ có thể Tiên tông, nếu tự tiện chủ trương tự phong làm Thần tông hoặc Thiên tông, không được tán thành cũng vô ích.
Lịch Thượng Giới.
Không biết năm bao nhiêu.
Mười đại Tiên tông trở thành lịch sử, Vạn Cổ Tiên tông ngạo thị quần hùng!
...
“Đinh! Nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành, đang kết toán.”
Phụ trách giám sát chế tạo chiến hạm, Quân Thường Tiếu nghe được bên tai truyền đến tiếng vang thanh thúy, cả người nháy mắt ngây ra tại chỗ.
Lệnh đệ tử treo lên bảng hiệu ‘Vạn Cổ Tiên tông’, sau đó đối ngoại công bố một phen, nhiệm vụ chủ tuyến liền... Đột nhiên kết toán? Cái này con mèo nó cũng quá đơn giản rồi nhỉ! Sớm biết đã đổi rồi!
“Ha ha ha!”
“Ha ha ha ha ha!”
Quân Thường Tiếu chống hông, không kiêng nể gì cất tiếng cười to.
Đám người Chân Đức Tuấn thi nhau nhìn tới, sau đó lại bình tĩnh tiếp tục nghiên cứu chiến hạm, dù sao... quen rồi.
“Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, đạt được giá trị kinh nghiệm võ đạo hậu hĩnh!”
“Đinh! Kí chủ thành công đột phá nửa bước Thiên Cơ cảnh.”
“Vù vù!”
Một ngày này, trên không Vạn Cổ tông đột nhiên bị thuộc tính mênh mông bao phủ, cũng hướng ra bên ngoài không ngừng kéo dài, ước chừng bao trùm hơn phân nửa vị diện, sách sử đời sau ghi lại —— Tông chủ Vạn Cổ tông thăm dò Thiên Cơ cảnh, đúc ra truyền thuyết vĩnh hằng bất diệt của Thượng Giới.