Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1746 - Chương 1746. Khai Quan Đệ Tử Mạnh Nhất Vạn Cổ Tông

Chương 1746. khai quan đệ tử mạnh nhất Vạn Cổ tông
Thanh âm dày nặng vang vọng Vạn Cổ tông, các đệ tử nghe được rõ ràng.

“Thông quan rồi!”

“Đó là hình thức Địa Ngục đấy, không hổ là sư huynh!”

Rất nhiều đệ tử phổ biến kẹt ở dưới hai loại hình thức bình thường, khó khăn, đệ tử hạch tâm trực tiếp thông quan hình thức Địa Ngục, tự nhiên dẫn lên thảo luận sôi nổi ở tông môn.

Trong thư phòng.

Quân Thường Tiếu đắp mặt nạ ở trên mặt, sau đó lại nhẹ nhàng vỗ vài cái, lúc này mới vui mừng nói: “Quả nhiên không làm bổn tọa thất vọng.”

“Bởi lần đầu thông quan cao phẩm Sinh Tử Bí Cảnh hình thức Địa Ngục, đặc biệt thưởng thành viên cả tông giá trị kinh nghiệm.” Thanh âm dày nặng vang lên lần nữa.

“Còn có công năng này?”

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên, phóng thích linh niệm tràn ngập toàn bộ tông môn, phát hiện đệ tử đều bị thánh quang bao phủ.

Hiển nhiên.

Đây là cái gọi là điểm kinh nghiệm rồi.

“Cái gì vậy?”

“Cảm giác có thể hấp thu!”

Các đệ tử đều ngồi xếp bằng dưới đất, thu lấy thánh quang quay quanh thân.

Lực lượng này rất tinh thuần, lại ẩn chứa thiên địa áo nghĩa, cho nên sau khi bị hấp thu, liền nháy mắt dung hợp hoàn mỹ với kinh mạch cùng đan điền.

“Vù!”

“Vù!”

Trong thời gian ngắn, đệ tử kẹt ở cảnh giới nào đó bởi hấp thu điểm kinh nghiệm, đều đột phá cấp bậc cao hơn, hình thành thế thăng cấp cực kỳ khổng lồ.

“Ta đột phá rồi!”

“Ta bước vào Tầm Chân cảnh rồi!”

Thanh âm hưng phấn liên tiếp vang lên ở trong tông môn.

Đám người Lý Thanh Dương thông qua hình thức Địa Ngục, ngược lại mang đến lợi ích cho toàn bộ tông môn, đây là điều Quân Thường Tiếu tuyệt đối không ngờ tới.

Nhưng.

Có một điểm rất kỳ quái.

Thánh quang chỉ bao phủ đệ tử, không bao phủ cao tầng.

“Bởi vì thông quan là đệ tử.” Hệ thống giải thích.

Quân Thường Tiếu nói: “Nếu để bọn Liễu trưởng lão đi đánh hình thức Địa Ngục, sau khi thông quan cũng sẽ đạt được lợi ích?”

“Hẳn là vậy.”

Hệ thống không dám khẳng định, dù sao chỉ là một cái phụ trợ kiêm nói nhảm.

“Có thời gian có thể để bọn họ đi thử một chút.” Quân Thường Tiếu nâng cằm, nói: “Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.”

Lời này nếu để đám người Liễu Tư Nam nghe được khẳng định khóc lớn: “Vì chuẩn bị giải đấu các đỉnh núi, chúng ta đều bận gần chết rồi!

...

“Vù!”

“Vù!”

Hậu sơn, trước Sinh Tử Bí Cảnh, đám người Lý Thanh Dương bị đưa ra.

Sau khi giải quyết xong BOSS ải thứ ba, bọn họ cũng thu hoạch không ít điểm kinh nghiệm, đặc biệt đám người Lý Phi càng vừa mới bước vào Tầm Chân cảnh đỉnh phong.

Trước khi đi vào.

Thực lực mọi người có cao có thấp.

Sau khi thông quan.

Thực lực mọi người đều ở đỉnh phong Tầm Chân cảnh.

Lý Thanh Dương và Dạ Tinh Thần những người này tuy chưa đột phá, nhưng đối với võ đạo có lý giải sâu hơn, về sau cơ duyên tới, có lẽ có thể bước vào nửa bước Thiên Cơ cảnh.

Đương nhiên.

Giờ này khắc này, bọn họ không có tâm tư đi để ý lợi ích thông quan mang đến, một mực trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Hà Vô Địch đưa lưng về phía mình.

Gã này vừa rồi... Miểu sát BOSS!

“Quá mạnh rồi!”

Dạ Tinh Thần chấn động không thôi.

Ở trong đệ tử tông môn, hắn tự xưng là không tụt lại phía sau người ta.

Nhưng từ Hà Vô Địch vừa rồi biểu hiện cường thế, hai người chênh lệch thật sự quá xa!

“Má của con ơi!”

Tô Tiểu Mạt đi qua, khó có thể tin nói: “Sư đệ, ngươi che giấu cũng quá sâu rồi nhỉ!”

Trước kia Hà Vô Địch từng ra tay, phương diện thực lực không tính là ưu tú nhất cũng không tính kém cỏi nhất, nhưng nhìn từ hôm nay biểu hiện, khẳng định đệ tử mạnh nhất Vạn Cổ tông, không có một trong những!

Không chỉ đệ tử.

Chỉ một chiêu Hàng... Cửu Long Phân Liệt Chưởng hắn ở trong phó bản thi triển, đừng nói Liễu Tư Nam và Công Tôn Hầu, ngay cả Quân Thường Tiếu cũng hâm mộ khóc.

“Phốc!”

Ngay lúc này, Hà Vô Địch vốn ngạo nghễ mà đứng, đột nhiên như vũng bùn nhão gục xuống đất.

“Hà sư đệ!”

Tô Tiểu Mạt vội vàng tới đỡ.

“Không... Không có việc gì...” Hà Vô Địch nói: “Chỉ là có chút đuối...”

Mọi người nhất thời hiểu.

Hà sư đệ vừa rồi tuy một chiêu bùng nổ giết BOSS, nhưng cũng bởi vậy trả giá thân thể đều bị vét sạch.

Cái này bình thường.

Bằng không... Cũng quá đáng sợ rồi nhỉ!

“Nhanh!”

Lý Thanh Dương nói: “Đưa Hà sư đệ đi Y Dược đường!”

“Không... Không cần...” Hà Vô Địch nói: “Mang... Ta nâng về chỗ ở... Nghỉ ngơi vài ngày là khôi phục.”

...

“Kẹt...!”

Cửa phòng đóng lại.

Lý Thanh Dương bên này mới vừa đi, Hà Vô Địch lập tức từ trên giường đứng dậy, thầm nghĩ: “Vẫn là bại lộ rồi.”

Nguyên tắc của hắn là sống tùy tiện mãi, nhưng bị đám người Tiêu Tội Kỷ cuốn hút, cho nên cuối cùng lựa chọn ra tay.

Về phần vừa rồi gục dưới đất cũng là cố ý, vì là để đồng môn nhận định, mình cường hãn thành lập ở trên sự trả giá thật lớn.

Nói ngắn gọn.

Bùng nổ qua đi phải khiêm tốn.

Nhưng mà.

Hắn khiêm tốn như thế nào nữa, tùy tiện như thế nào nữa cũng vô ích.

Bởi vì bùng nổ khủng bố đã khắc thật sâu ở trong đầu đám người Lý Thanh Dương, đặc biệt... Tô Tiểu Mạt còn ở hiện trường.

Ngày hôm sau.

Tên kia mang ghế dựa đặt ở diễn võ trường, một chân giẫm ở bên trên, mở cổ họng bắt đầu nói về tình huống ngày hôm qua đánh BOSS ải thứ ba.

“Má ơi!”

“Hà sư huynh mạnh như vậy sao!”

Chuyện có liên quan Hà Vô Địch nháy mắt giết chết BOSS cửa ải thứ ba rất nhanh truyền khắp Vạn Cổ tông, các đệ tử bắt đầu tranh nhau thảo luận.

“Còn có việc này?”

Quân Thường Tiếu cũng biết, nâng cằm nói: “Quan môn đệ tử này của ta có hàng.”

“Còn không đúng sao.”

Tô Tiểu Mạt nói: “Tông chủ là không thấy, Hà sư đệ thi triển võ kỹ quả thực... Ta cũng không có cách nào đi hình dung, tóm lại, kinh thiên địa khiếp quỷ thần!”

“Bổn tọa đi thăm chút.”

Quân Thường Tiếu xuất phát tới ngọn núi của đệ tử.

Trên đường, hệ thống nói: “Con hàng này lại coi trọng võ kỹ của người ta.”

Vì sao lại?

Bởi vì toàn tông đều đang tu luyện, đến nay còn chưa lạc đơn vị thần kỹ làm màu ẩn tu thuật, chính là từ trên người Hà Vô Địch kiếm được.

...

“Vô địch.”

“Là tịch mịch cỡ nào.”

Hà Vô Địch ngồi ở trên giường hát tiểu khúc, đột nhiên cảm giác có người đến, vội vàng bày ra một bộ dáng suy yếu nằm ở trên giường.

“Kẹt....”

Quân Thường Tiếu đẩy cửa vào, nói: “Biết ngươi bây giờ rất suy yếu, bổn tọa cũng sẽ không gõ cửa đã vào.”

“Tông... Tông chủ... Ta không sao...”

Không thể không nói, Hà Vô Địch mới là trường phái (diễn xuất) thực lực thật sự.

“Vô Địch à.”

Quân Thường Tiếu lấy cái ghế dựa ngồi ở đầu giường, nhìn đệ tử sắc mặt suy yếu này, nói: “Nhập tông bao lâu rồi?”

“A...”

Hà Vô Địch nói: “Hơn mười năm rồi.”

“Đã quen chưa?”

“Quen.”

“Thích ứng không?”

“Thích ứng.”

Hà Vô Địch vừa trả lời, vừa ở trong lòng nói thầm: “Tình huống không đúng!”

“Ài.”

Quân Thường Tiếu đứng dậy, chắp tay sau lưng nói: “Vạn Cổ tông ta tuy truyền thừa Thất Huyền Thánh Tôn, nhưng... Võ học lão nhân gia lưu lại ít ỏi không có mấy, cho nên theo cảnh giới các ngươi càng ngày càng mạnh, cũng liền càng ngày càng trứng chọi đá.”

“...”

Hà Vô Địch ở trong lòng âm thầm kêu khổ: “Lại tới lừa võ học của ta!”

“Vô Địch.”

Quân Thường Tiếu nói: “Mấy năm nay, bổn tọa đối với ngươi tốt không? Mấy năm nay, tài nguyên ngươi đạt được ít hay không? Mấy năm nay...”

“Tông chủ, đừng nói nữa!”

Hà Vô Địch vừa từ nhẫn không gian lấy ra một quyển bí tịch võ học, vừa nức nở nói: “Ta giao!”

“Chỉ một quyển?”

“...”

Hà Vô Địch lại mang một bản bí tịch khác lấy ra, không đợi Quân Thường Tiếu mở miệng, giành trước nói: “Lần này thực không còn nữa!”

Thật ra hắn còn có rất nhiều.

Nhưng, cho dù lấy ra, bởi hoàn cảnh cùng thuộc tính cũng không có cách nào tu luyện.

“Vô Địch.”

Quân Thường Tiếu vỗ vỗ bờ vai hắn, nói: “Dưỡng thương cho tốt, bổn tọa có rảnh còn có thể tới thăm ngươi.”


Bình Luận (0)
Comment