Chương 1773. Ta cần binh khí của hầu ca, cho nên liền kính nhờ các ngươi
Quân Thường Tiếu chỉ là đơn giản kiểm tra một lần Chí Trăn Bá Vương Thương, uy lực cụ thể còn cần thực chiến mới có thể biết được.
Đương nhiên.
Vũ khí này hắn tính trước tự mình giữ lại, về sau có thể cho đệ tử giỏi về dùng thương, ví dụ như Long Tử Dương.
“Ài.”
Hệ thống nói: “Mệt chết mệt sống đánh ra trang bị, cuối cùng ngược lại thành toàn kí chủ, đệ tử hạch tâm khẳng định là người công cụ.”
“Không có cách nào cả.”
Quân Thường Tiếu bất đắc dĩ nói: “Thiên Uy Bí Cảnh chỉ có thể do bọn họ đi vào.”
Nếu không có hạn chế chết tiệt, hắn khẳng định cày phó bản hàng ngày, hàng ngày quét trang bị, thẳng đến lúc chiến đấu với kẻ địch, tùy tay lấy ra tám mươi mốt loại trang bị Chí Trăn, lớn tiếng hỏi: “Có sợ không?”
“Thanh Dương.”
“Mang thêm đồng môn đi khiêu chiến Thiên Uy Bí Cảnh.”
“Vâng!”
Lý Thanh Dương sau khi rời khỏi đại điện, liền bắt đầu thông báo đám người Tiêu Tội, cũng quy định sẵn bảy ngày đánh một lần.
“Không thành vấn đề.”
Dạ Tinh Thần tỏ vẻ đồng ý.
Hắn cũng không để ý trang bị rơi trong bí cảnh, chỉ để ý có thể thống khoái chiến một trận.
Không thể không nói, trước sau chiến Lữ Bố cùng Hạng Vũ, Dạ Đế lý giải đối với võ đạo càng ngày càng mạnh, mơ hồ thăm dò được một tia thiên cơ.
Đám người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ cũng có cảm giác tương tự, nhưng, bởi vì mới một tia mà thôi, rất khó mang đến giúp đỡ có tính thực chất, cách bước vào nửa bước Thiên Cơ cảnh chỉ có thể dùng xa không thể chạm tới để hình dung.
“Ầm!”
“Ầm!”
Bảy ngày sau, đám người Lý Thanh Dương đến khiêu chiến lần nữa.
Bọn họ không chọn Hạng Vũ, chọn Bạch Khởi cũng là anh linh cấp SS, kết quả bị một trận đòn đau diệt đoàn.
“Không được.”
“Kẻ này quá mạnh, chúng ta lần sau đổi tên khác!”
Sau khi điều dưỡng, mọi người lần nữa tiến vào Thiên Uy Bí Cảnh, đầu tiên là đánh bại Liễu Sinh Thập Binh Vệ, lại chiến thắng ngũ hổ thượng tướng Hoàng Trung, cuối cùng chọn một anh hùng cấp SS vua Arthur, sau khi trải qua một phen khổ chiến, cuối cùng chiến thắng hắn, đạt được một thanh vũ khí Chí Trăn Excalibur.
“Thanh kiếm này cũng không tệ.”
Quân Thường Tiếu lắc lắc đầu, nói: “Đáng tiếc ta đã có Chí Trăn Tiên Kiếm, cho nên...”Nhìn về phía Lục Thiên Thiên nói: “Muốn hay không?”
“Cho nhị sư đệ.”
“Vậy được.”
Quân Thường Tiếu mang Excalibur ném cho Lý Thanh Dương, nói: “Thanh kiếm này là của ngươi rồi.”
“Đa tạ tông chủ!”
Lý Thanh Dương tiếp nhận kiếm, yêu thích không buông tay.
Vũ khí chuyên của hắn cũng là kiếm, nhưng trước mắt mà nói cấp bậc có chút theo không kịp cảnh giới, cho nên sử dụng kiếm phẩm chất Chí Trăn không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
“Dạ sư đệ.”
Lý Thanh Dương ra khỏi đại điện, cười nói: “Muốn luận bàn một lần hay không?”
“Được!”
...
Trên diễn võ trường.
Hai đệ tử hạch tâm cách nhau mấy trượng, phân biệt gọi ra vũ khí trang bị từ Thiên Uy Bí Cảnh đạt được.
“Tam sư huynh.”
Lý Phi ngồi xổm ngoài sân, nói: “Nhị sư huynh cùng Dạ sư đệ ai sẽ thắng?”
Tô Tiểu Mạt nâng cằm phân tích: “Nếu không có vũ khí, Dạ sư đệ phần thắng lớn, bây giờ... Chỉ sợ khó mà nói.”
“Ầm!”
“Ầm!”
Lúc này, Dạ Tinh Thần cùng Lý Thanh Dương bắt đầu chiến.
Một người cưỡi ngựa Xích Thố lao vút đi ở trên sân, một người cầm Excalibur đóng vững đánh chắc, rất khó phán đoán ai chiếm thượng phong.
Quân Thường Tiếu đưa tay đặt lên trên cột của đại điện, nhìn hai đệ tử đấu đi đấu lại, nói: “Tinh Thần trang bị tuy nhiều, nhưng đơn giản cấp chữ Tiên, Thanh Dương Excalibur là cấp bậc Chí Trăn, hẳn là rất nhanh có thể lấy được áp chế.”
Quả nhiên.
Sau khi giao thủ mấy chục hiệp, dựa vào Chí Trăn Excalibur, cùng với phong cách đóng vững đánh chắc, Lý Thanh Dương dần dần chiếm thượng phong.
“Ầm!”
Đánh thêm một lát, Dạ Tinh Thần thu hồi phương thiên họa kích, nói: “Không thú vị, không đánh nữa!”
“...”
Khóe miệng Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi run rẩy.
Kẻ này sợ là ý thức được bị trang bị áp chế, đánh tiếp sẽ thua, cho nên chủ động tìm cái bậc thang cho bản thân xuống nhỉ.
“Dạ sư đệ.”
Lý Thanh Dương chắp tay nói: “Đa tạ.”
Hắn cũng chưa đắc chí, bởi vì hiểu rất rõ, đơn giản đồng môn luận bàn, đổi làm sinh tử bất luận chiến trường, dù có Chí Trăn Excalibur cũng chưa chắc là đối thủ của Dạ sư đệ.
...
Thiên Uy Bí Cảnh.
Đám người Lý Thanh Dương khiêu chiến lần thứ N.
Xét thấy số lần bọn họ đánh bại anh linh cấp A, S khá nhiều, bí cảnh cho một lần quyền hạn khiêu chiến anh linh cấp SSS.
“...”
Tô Tiểu Mạt cạn lời: “Cấp SS cũng đánh cực kỳ lao lực, đi đánh cấp cao hơn khẳng định bị hành hạ.”
“Chỉ có kẻ yếu.”
Dạ Tinh Thần nói: “Mới sẽ lùi bước.”
“Được rồi.”
Tô Tiểu Mạt hạ quyết tâm, nói: “Vậy thì khiêu chiến cấp SSS.”
Mọi người đứng ở trước thân tường kích hoạt, sau khi trải qua thận trọng cân nhắc lựa chọn một anh linh.
“Vù!”
Cảnh tượng trước mắt biến hóa, đặt mình trong tiên cảnh như thực như ảo, bên cạnh có một hồ nước lơ lửng, bên trong trồng đầy hoa sen.
“Aa...”
Lúc này, thanh âm lười biếng truyền ra: “Là ai quấy rầy tiểu gia ta nghỉ ngơi.”
Mọi người quay đầu nhìn lại, liền thấy trên một bông hoa sen của hồ nước, một đứa bé chừng năm sáu tuổi, mặc cái yếm nằm.
“Phù!”
Tô Tiểu Mạt thở phào nhẹ nhõm một hơi nói: “Quả nhiên không khác với bức tranh, chỉ là một đứa con nít.”
Bọn họ ngay từ đầu thương lượng tính chọn tên ba mắt, hoặc là con khỉ vác gậy, nhưng nhìn qua quá mức uy vũ, quá mức dọa người, cho nên chọn anh hùng thấp nhất trên tranh tường.
“Con nít?”
“Ngươi là đang nói ta sao?”
Tô Tiểu Mạt cúi đầu, phát hiện đứa nhóc đứng ở trước mặt mình ngẩng đầu mỉm cười, cũng lộ ra hai hàm răng trắng noãn, trong lòng nhất thời dâng lên không lành...
“Ầm!”
Đột nhiên, đứa bé đấm một phát ở trên cằm hắn.
“Ầm ——————” Tô Tiểu Mạt hoàn toàn chưa có bất cứ phản ứng gì, thậm chí cũng chưa cảm nhận được thống khổ, người đã biến mất tại chỗ.
“Tô sư đệ!”
Lý Thanh Dương kinh hô.
Hà Vô Địch luôn luôn rất tùy tiện ánh mắt nổi lên sự kinh ngạc.
Anh linh cấp SS tuy cũng rất mạnh, nhưng muốn ra tay bất ngờ nháy mắt giết chết Tô Tiểu Mạt hầu như rất khó khăn, anh linh cấp SSS này thế mà...
“A.”
Đứa bé ngáp một cái, lắc lư lui về phía sau vài bước, nói: “Các ngươi quá yếu, chưa có tư cách khiêu chiến ta, cho nên...” Khoanh chân ngồi ở trên mặt đất, một tay chống cằm, nói: “Cút hết đi.”
“Ầm!”
“Ầm!”
Trong khoảnh khắc, đám người Lý Thanh Dương cùng Dạ Tinh Thần toàn bộ nát thành hư vô, chật vật xuất hiện ngoài Thiên Uy Bí Cảnh, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng nổi lên sóng triều ngập trời.
“Oh my god!”
Lý Phi khó có thể tin nói: “Quá mạnh rồi nhỉ!”
“Loại anh linh cấp bậc này không phải tu vi chúng ta bây giờ có thể chống lại, ít nhất cũng phải bước vào...” Hà Vô Địch nghiêm túc nói: “Thiên Cơ cảnh!”
“Ài.”
Tô Tiểu Mạt ôm cằm nói: “Chúng ta vẫn là ngoan ngoãn đánh cấp S cùng cấp SS đi.”
Bị một câu nháy mắt giết chết, làm bọn họ rất khó chịu, nhưng chỉ có thể tiếp nhận sự thật, dù sao thực lực không cho phép đi làm bất cứ ảo tưởng gì.
“Ồ?”
Quân Thường Tiếu sau khi biết được đệ tử khiêu chiến anh linh cấp SSS, căn cứ tướng mạo Tô Tiểu Mạt hình dung phán đoán: “Ngồi ở trong hoa sen? Chẳng lẽ là Na Tra?”
“Nói như thế.”
“Anh linh cấp SSS hẳn là phân loại là dòng thần thoại.”
Căn cứ anh linh lúc trước gặp được, Cẩu Thặng đại khái đã biết phân chia cấp bậc anh linh của Thiên Uy Bí Cảnh.
“Đúng rồi.”
“Có Hầu ca hay không?”
Quân Thường Tiếu nhìn về phía Tô Tiểu Mạt, người sau trả lời: “Có con khỉ!”
“Bốp.”
Cẩu Thặng đi xuống, vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Ta cần binh khí của Hầu ca, cho nên liền kính nhờ các ngươi.”
Khóe miệng Tô Tiểu Mạt run rẩy nói: “Đứa con nít kia một câu đã mang chúng ta toàn diệt, con khỉ xếp hạng lùi về phía sau hơn của tranh tường, chỉ sợ một cái hắt xì cũng có thể thổi chết chúng ta.”
“Cố lên.”
Quân Thường Tiếu cho ánh mắt cổ vũ, nói: “Các ngươi có thể được!”
“Tít tít!”
Lúc này, Vạn Cổ hào phát đến tin tức cảnh báo.
Quân Thường Tiếu trở lại khoang điều khiển, nhìn thấy trên bản đồ tinh không có điểm sáng rậm rạp đang tới gần, vì thế vội vàng mở rộng màn ảnh, nhíu mày nói: “Lại là thủ hạ Thiên Ma Hoàng? Bọn họ làm sao tìm được ta?”
“Vù —————— “
Cánh đuôi Vạn Cổ hào phun ra hào quang cực nóng, sau đó dung nhập chỗ sâu trong hư không.
Quân Thường Tiếu tạm thời chưa tính chơi cứng với Thiên Ma Hoàng, cho nên chỉ có thể lựa chọn rời khỏi, dựa vào tốc độ hoàn toàn cắt đuôi họ.