Chương 1803. Chia bảng kỳ quái
Quân Thường Tiếu mang đệ tử đến đây.
Quả nhiên, phương thức ra sân rung động trước sau như một, ánh mắt trước sau như một, ... ngu ngốc trước sau như một.
“Loè loẹt!”
“To mồm không biết ngượng!”
“Kiêu ngạo ương ngạnh!”
Mọi người đều ném đến ánh mắt khinh rẻ.
Lần này lọt vào trào phúng, cũng không thể trách mọi người, chủ yếu Quân Thường Tiếu quá gợi đòn, phô trương ra sân thì phô trương ra sân đi, còn cứ phải bày ra động tác hô lên Vạn Cổ tông muốn bao hết.
“...”
Cố Thiên Tinh lắc lắc đầu, nói: “Người trẻ tuổi cuồng một chút không có gì, nhưng cuồng quá thì không tốt.”
Hắn vẫn tương đối xem trọng Dạ Tinh Thần, nhưng tổng cộng năm mươi danh ngạch thăng cấp, Vạn Cổ tông bao hết, khẳng định không có khả năng, như là gặp Sở Vãn Ca, khẳng định có đệ tử bị đào thải.
“Vào sân.”
Lúc này, Quân Thường Tiếu búng vang ngón tay một cái.
Đệ tử dự thi lấy Lục Thiên Thiên và Lý Thanh Dương cầm đầu cất bước mà vào, trên đường Dạ Đế lặng lẽ mang loa ma pháp trên vai thu về nhẫn không gian.
Bọn họ muốn đi khu dự thi.
Cẩu Thặng đi là khu khán đài.
Bởi vì trước đây Cố Thiên Tinh dẫn tới báo danh, cho nên vị trí giáp với đối phương.
“Thúc.”
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, hai tay đặt ở phía sau, đầu gối lên trên, hai chân gác ở khán đài phía trước, cười nói: “Vãn bối không tới muộn chứ?”
“Vừa lúc.” Cố Thiên Tinh nói.
Quân Thường Tiếu phóng thích linh niệm, tràn ngập về phía góc bên trong hội trường, các võ giả trẻ tuổi muôn hình muôn vẻ kia, nói: “Những người này chính là thiên tài Độ Thiên giới?”
“Ừm.”
“Có chút bình thường.”
“...”
Cố Thiên Tinh chỉ hướng Sở Vãn Ca hạc trong bầy gà, nói: “Kẻ này chính là thiên tài số một Độ Thiên giới ta, đệ tử của ngươi nếu gặp, khẳng định tránh không được bị đào thải, cho dù Dạ Tinh Thần.”
“Phải không?”
Quân Thường Tiếu sau khi đánh giá một phen, nói: “Người này quả thực có chút không đơn giản, nhưng chỉ sợ rất khó mang đến uy hiếp cho Dạ Tinh Thần.”
Cố Thiên Tinh ý thức được tiểu tử này quá biết làm màu, cho nên lựa chọn lặng lẽ, yên lặng chờ thi đấu dự tuyển mở ra.
Quân Thường Tiếu cũng không nói chuyện nữa, âm thầm nói thầm, mình nên nhân cơ hội quảng cáo hay không?
Nhắc tới quảng cáo, da đầu võ giả Tinh Vẫn đại lục sẽ phát tê, bởi vì Long Hổ Tranh Bá trước đây, quả thực là chuyện cũ nghĩ lại mà kinh lại đau khổ vô cùng, đến ngày nay, Hàn thành chủ của Đại Tôn hoàng thành vẫn đắm chìm ở trong quảng cáo không thể tự thoát ra được.
“Mà thôi.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Tùy duyên đi.”
Hắn bây giờ không quá theo đuổi nhân số đệ tử, chỉ theo đuổi thiếu niên thiên tư phi phàm, cho nên trên chiêu mộ tương đối xem mặt, huống chi, Vạn Cổ giới hàng năm đều có thiếu niên ùa vào tông môn, hoàn toàn có thể tự cấp tự túc.
...
Khu hội trường dự thi, càng lúc càng nhiều thiên tài đi vào.
Bọn họ hoặc đứng một mình, hoặc hai ba người kết bạn, đều lấy ánh mắt đặc thù nhìn về phía mấy chục đệ tử Vạn Cổ tông hội tụ trong góc.
Nếu không phải xác định Vũ Trụ Thánh Chiến thuộc loại giải đấu tính chất một chọi một đơn đấu, mọi người có thể sẽ hoài nghi, các đệ tử tông môn trang phục quái dị này là cố ý đến tổ chức thành thi đấu đoàn thể!
“Sư huynh.”
Lý Thượng Thiên nói: “Ta có chút kích động!”
Hắn từng cũng xuất ngoại tham gia thi đấu, nhưng vẫn là lần đầu tham gia loại quy cách cao này, hơn nữa xung quanh ngồi gần trăm vạn khán giả, cho nên trong lòng rất thấp thỏm.
“Dùng tâm tính bình thường đi luận bàn với đồng môn đi đối đãi.” Lý Thanh Dương nói.
“Éc...” Lý Thượng Thiên gãi gãi đầu nói: “Vậy cũng phải xem luận bàn cùng đồng môn nào, nếu là Dạ sư huynh, tâm tính xác định vững chắc bùng nổ.”
Đám người Tư Mã Trọng Đạt cùng Hoắc Linh tỏ vẻ đồng ý.
Nếu là bọn họ những đồng môn này luận bàn với nhau, vấn đề không tính là quá lớn, nhưng đụng tới Dạ Tinh Thần, Tiêu Tội Kỷ loại đệ tử hạch tâm này, vậy thì không gọi là luận bàn, đó gọi là ra sân chịu bạo hành.
“Vấn đề không lớn.”
Tô Tiểu Mạt nói: “Những người dự thi này hẳn là không có cấp bậc của Dạ sư đệ, các ngươi có thể yên tâm lớn mật chiến một trận.”
“Vậy thì tốt.”
Lý Thượng Thiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, tiếp tục nhìn về phía người dự thi nơi xa, ánh mắt không tự chủ được đặt ở trên người Sở Vãn Ca, thấy đối phương bình tĩnh tự nhiên, lúc này cũng ưỡn ngực ngẩng đầu lên.
Mình đại biểu là Vạn Cổ tông, lúc trận đấu sắp bắt đầu sao có thể ở trên khí thế thua người khác.
“Các vị.”
Ngay lúc này, Lý Nhân Phúc phụ trách thi đấu dự tuyển xuất hiện ở trung ương hội trường, cất cao giọng nói: “Hoan nghênh tới tham gia Vũ Trụ Thánh Chiến lần thứ mười một, thi đấu dự tuyển phân khu Độ Thiên giới, kế tiếp, sẽ đấu ra năm mươi danh ngạch thăng cấp.”
“A...”
Mọi người ngáp.
Bọn họ càng hy vọng lập tức nhìn thấy trận đấu bắt đầu, mà không phải nghe loại lời dạo đầu buồn tẻ chán nản này.
“Toàn bộ người dự thi đã vào chỗ.”
“Mời nhìn màn hình lớn!”
Lý Nhân Phúc xoay người, giữa không trung dần dần hội tụ hào quang, bên trên từng ô một, cùng điền hai cái tên.
Quân Thường Tiếu rất kinh ngạc nói: “Thi đấu dự tuyển này không chọn đối thủ, mà là ban tổ chức trực tiếp sắp xếp?”
Cố Thiên Tinh nói: “Không sai.”
Nhìn từ màn hình, giải đấu lần này chia không ít bảng.
Võ giả thăng cấp mỗi bảng đều sẽ chiến đấu với người thăng cấp một bảng khác, sau đó lấy nó loại suy, cho đến đi đến điểm cuối, tương đương thu hoạch một danh ngạch thăng cấp.
“Kỳ quái.”
Quân Thường Tiếu phát hiện vấn đề.
Bốn mươi lăm đệ tử mình báo danh, đều bị chia ở trong bảng khác nhau.
Bọn họ nếu đánh hạ từng vòng một, đều có thể thu hoạch một danh ngạch, sẽ không ở trong quá trình theo trình tự gặp gỡ đồng môn, thành công tránh được nội chiến.
“Thúc.”
Quân Thường Tiếu nói: “Mang đệ tử của ta tách hết ra, vừa thấy chính là cố ý làm nha.”
“Đoạn thời gian trước, Lý Nhân Phúc từng đi tìm ta.”
Cố Thiên Tinh giải thích: “Nói Vạn Cổ tông các ngươi đệ tử báo danh quá nhiều, vì tránh cho ở trong đấu từng lượt gặp nhau cố ý nhường, cho nên phải tách ra, muốn đạt được danh ngạch, dựa vào bản lãnh đánh ra.”
“...”
Quân Thường Tiếu cạn lời.
Ban tổ chức đây là hoài nghi mình báo danh nhiều đệ tử như vậy, là hy vọng ở trong thi đấu gặp nhau sau đó nhường, để bộ phận đệ tử thuận lợi thăng cấp.
“Ài.”
Cẩu Thặng lắc lắc đầu, nói: “Lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.”
Được rồi.
Đã tách hết ra, vừa vặn có thể đặt bao hết.
Đối với ban tổ chức chia bảng nhìn như phòng bị đệ tử Vạn Cổ tông chơi xấu, Quân Thường Tiếu vẫn tương đối ủng hộ, ít nhất không cần lo lắng đánh nội chiến, do đó khiến các đệ tử đều có thể thuận lợi thu hoạch một danh ngạch.
“Đến đi, đến đi.”
Quân Thường Tiếu ánh mắt nóng rực nói: “Bổn tọa cũng có chút sốt ruột không chờ nổi muốn thấy hình ảnh các đệ tử thuận lợi thăng cấp!”
Cố Thiên Tinh lắc lắc đầu, chỉ hướng bảng góc dưới ngoài cùng bên trái màn hình nói: “Đệ tử tên Lý Thượng Thiên này của ngươi hiệp đầu đã phải đối mặt Sở Vãn Ca, cũng đừng có mộng đẹp thăng cấp hết nữa.”
Trả qua hắn nhắc nhở như vậy, Quân Thường Tiếu mới ý thức được, bảng Lý Thượng Thiên cùng với đối thủ đầu tiên, thế mà chính là Sở Vãn Ca, vì thế ôm mặt nói: “Xong rồi.”
“Tất nhiên.” Cố Thiên Tinh nói.
Theo hắn thấy, nếu gặp Dạ Tinh Thần, hai người có thể sẽ có một hồi ác chiến, ai thắng ai thua còn khó mà nói, nhưng đụng tới đệ tử khác, hơn nữa không phải hạch tâm khẳng định xong rồi.
“Thúc.”
Quân Thường Tiếu bổ sung nói: “Ta nói xong rồi, là chỉ...”
Dừng một chút, nói: “Sở Vãn Ca.”
Cố Thiên Tinh vươn tay, véo da mặt hắn, rít gào: “Không làm màu, ngươi có thể chết sao!”