Chương 1828. Vì sao không quên được!
Quân Thường Tiếu chính là từ Thương Hải hệ tới, cho nên sau khi nhìn thấy bố cáo, tự nhiên khá lưu ý.
Không xem còn tốt, vừa thấy bị dọa nhảy dựng.
Quán quân?
Giải Lăng Dao?
Đối với cái tên này, Quân Thường Tiếu và các đệ tử đều có ấn tượng, dù sao trước đó không lâu từng cùng Dạ Tinh Thần có dính dáng nói không rõ được.
“Không thể nào!”
Tô Tiểu Mạt khó có thể tin nói: “Nữ nhân có khúc mắc với Dạ sư đệ thế mà đoạt giải quán quân?”
“Có thể trùng tên không?” Lý Phi nói.
Mọi người rất khó tin tưởng Giải Lăng Dao có thể đoạt được quán quân thi đấu Thương Hải hệ, bởi vì bọn họ nhớ rõ lúc ấy đến Vạn Cổ hào, nữ nhân kia tựa như cũng không quá mạnh, cùng lắm chỉ Chuyển Đan cảnh.
“Hẳn là cùng tên.”
Quân Thường Tiếu cũng không cho rằng Giải Lăng Dao có thực lực đoạt giải quán quân.
“Chưa chắc.”
Hệ thống nói: “Trước khi đi, kí chủ cho nàng không ít tài nguyên, đổi làm người thường mấy đời cũng khó đạt được.”
Quân Thường Tiếu nâng cằm nói: “Có đạo lý.”
“Hơn nữa.” Hệ thống lại nói: “Chỉ cho đệ tử nhà ngươi có thể
nhanh chóng tăng lên tu vi, không cho người ta gặp được kỳ ngộ gì sao.”
“Bốp.”
Quân Thường Tiếu vỗ tay một cái, khẳng định như đinh đóng cột: “Bị ngươi nói như vậy, tuyệt đối trùng tên.”
“...”
Hệ thống rít gào: “Ta là đang rất nghiêm túc phân tích với ngươi!”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Ta cũng rất nghiêm túc.”
“Cút cả nhà ngươi đi!”
“Mắng một câu nữa cho ta thử xem!”
“Cút cả nhà ngươi đi!”
“Đệch!”
Cẩu Thặng bất chấp đang đi ở trên đường, trực tiếp bóp chặt cổ mình.
Nam nhân.
Nên ác một chút.
“Hiền chất đây là làm sao vậy?”
“Cố tiền bối chớ hoảng sợ, đây là phương thức tu luyện đặc thù của tông chủ nhà ta.”
Các đệ tử thấy hành vi tự mình hại mình của Quân Thường Tiếu nhiều rồi, đã sớm có thể sử dụng tâm thái bình thường đối đãi, thậm chí thầm nghĩ, tông chủ đột phá Thiên Cơ cảnh, có phải có liên quan với quanh năm bóp cổ hay không?
Vì thế.
Hà Vô Địch quyết định noi theo, bóp tới lúc thở không nổi, lúc này mới vội vàng thả tay, cũng ở trong lòng cảm khái: “Tông chủ quả nhiên không giống người thường, ta không bằng được!”
“Này!”
Mới vừa ra khỏi cổng thành, Kiếm Tiểu Hồng từ phía sau đuổi theo.
Nàng đầu tiên là che ở trước mặt Quân Thường Tiếu, sau đó chống hông nói: “Chúng ta không phải đã nói sao, phải cho Chu Hồng theo ta về Quy Khư giới.”
“Thiếu chút nữa quên!”
Quân Thường Tiếu vỗ ót, sau đó nhìn về phía Chu Hồng nói: “Kiếm cô nương đã nhiệt tình như vậy, ngươi cũng đừng chối từ nữa, không ngại cùng nàng đi Quy Khư giới một chuyến đi.”
“...”
Chu Hồng vốn muốn từ chối, nhưng nhìn thấy bộ dáng tông chủ cười tủm tỉm, sửa lời nói: “Đệ tử tuân mệnh.”
“Kiếm cô nương.”
Quân Thường Tiếu quay đầu, cười nói: “Đệ tử này của ta luyện kiếm luyện ngốc rồi, sợ lúc đi thêm phiền toái cho ngươi, không bằng do bổn tọa tự mình đưa qua.”
Quy Khư Kiếm Thánh.
Khẳng định một vị trâu bò nha.
Đệ tử bái vào môn hạ hắn là cơ duyên, mình may mắn kết bạn cũng là cơ duyên.
Hệ thống nói: “Kí chủ lại muốn ôm đùi!”
“Không thể.” Kiếm Tiểu Hồng quyết đoán từ chối: “Ông của ta không thích người ngoài, hơn nữa không thích nhị bì kiểm*.”
(*): Câu nói dân gian thường ám chỉ kẻ mặt dày (không nói tục, đa phần là nói đùa), kiêu ngạo, vô liêm sỉ.
“Được rồi.”
Quân Thường Tiếu nhìn về phía Chu Hồng nói: “Có thể đi cùng Kiếm cô nương.”
“...”
Chu Hồng bước ra khỏi hàng, theo Kiếm Tiểu Hồng rời khỏi.
Nhưng, trước khi đi, nghe Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Bổn tọa cho ngươi hai năm thời gian, hai năm sau quay về Độ Thiên giới.”
“Vâng!”
Cứ như vậy, Chu Hồng đi rồi.
Vốn đã không nhiều cảnh, hắn hoàn toàn ở trạng thái tắt máy offline.
Nhìn theo bóng lưng đệ tử dần dần biến mất ở trong đám người, Quân Thường Tiếu ý vị sâu xa nói: “Hồng, hai năm sau trở về, cho bổn tọa một niềm vui bất ngờ.”
“Đi đi.”
Cẩu Thặng búng vang ngón tay, mang đệ tử đi hướng một phương vị khác.
Đi đến nửa đường, đột nhiên dừng lại, quay đầu rít gào: “Nữ nhân kia nói ai nhị bì kiểm!”
“...”
Các đệ tử cạn lời.
Tông chủ hôm nay độ trễ phản xạ có hơi dài!
...
“Vù ———— “
Vạn Cổ hào xuyên phá bức tường không gian, dung nhập trong vũ trụ vô tận.
Cách chung kết tổng Vũ Trụ Thánh Chiến còn có hai ba năm, Quân Thường Tiếu kế tiếp tính ở tạm Độ Thiên giới, toàn lực bồi dưỡng đệ tử tăng lên cảnh giới.
Giải đấu lần này, đệ tử biểu hiện không tệ, thành tích cũng còn ở phạm vi có thể tiếp nhận, nhưng cũng bại lộ một vấn đề rất lớn, đó là trừ đệ tử hạch tâm, đệ tử khác có chút kéo quần* rồi.
(*): Có nguồn gốc từ phương ngữ Đông Bắc, có nghĩa là mắc lỗi và không đáng tin cậy vào những thời điểm quan trọng.
Ví dụ như.
Tĩnh Tri Hiểu và Mao Tiểu Đạo.
“Chung kết tổng mới là tàng long ngọa hổ thật sự.”
Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói: “Nếu đệ tử ở mấy năm này không có đột phá trọng đại, chỉ sợ rất khó bao hết hai mươi hạng đầu.”
Hệ thống nói: “Đệ tử ngươi liên tiếp chà đạp Lăng Lệ, cũng coi như đắc tội Thiên Ma Hoàng rồi, không nói âm thầm ngáng chân ngươi, chờ lúc chung kết tổng, khẳng định sẽ cố ý nhằm vào.”
“Đúng vậy.”
Quân Thường Tiếu nói: “Tên kia còn có tám mươi nghĩa tử, vài năm sau chung kết tổng đối với bọn Thanh Dương mà nói chỉ sợ là trận ác chiến.”
Hắn chưa bởi vì Lăng Lệ bị đệ tử điên cuồng chà đạp, mà đi xem nhẹ bản thân Thiên Ma Hoàng. Huống chi, ở giải đấu công khai dùng thuốc, ban tổ chức mặc kệ không hỏi, nói rõ đối phương có năng lượng lớn.
“Cũng may có Vạn Cổ giới giấu ở trong cơ thể.”
Quân Thường Tiếu vui vẻ nói: “Nếu không, ta thật sự có chút không dám trêu chọc tên kia đâu.”
Cẩu Thặng luôn luôn không sợ trời không sợ đất thế mà có thái độ đúng với bản tâm, việc này thật sự có chút ra ngoài dự liệu nha.
“Kí chủ chính bởi vì có Vạn Cổ giới, lại không thể không đi đối địch với hắn.” Hệ thống nói.
“Cho nên ta mới hy vọng đệ tử mạnh lên nhanh hơn, chờ có được đủ nhiều nửa bước cùng Thiên Cơ cảnh, sao lại e ngại cái gọi là Thiên Ma Hoàng.” Quân Thường Tiếu có thể nhát, nhưng tuyệt đối sẽ không nhát đến cùng, chỉ cần có vốn gọi nhịp với đối phương, khẳng định chiến đến cùng.
...
Thanh Viễn hệ.
Tương tự đang tổ chức thi đấu tinh hệ.
“Ầm!”
Trên sân đấu chợt phát ra tiếng nổ vang, tựa như sóng năng lượng của quy phái khí công* đột nhiên va chạm ở trên kết giới phòng ngự biên giới, sinh ra vết nứt rậm rạp.
(*): môn phái Kame trong Bảy viên ngọc rồng
“Phốc!”
“Phốc!”
Mấy chục trận pháp sư phụ trách củng cố đều hộc máu bay ra.
“...” Khán giả kinh hãi đứng lên, nhìn về phía sân thi đấu bên dưới sụp xuống, nhìn về phía kẻ dự thi mang đối thủ xuyên thủng ngực, da đầu đều tê dại rồi!
“Quán quân giải đấu Vũ Trụ Thánh Chiến Thanh Viễn hệ, Lăng Uyên!” Thanh âm run rẩy vang lên ở ngoài sân thi đấu.
“Xì.”
Lăng Uyên đưa tay từ chỗ ngực vươn ra, máu cực nóng bắn tung tóe trên mặt đất, khinh thường nói: “Nghĩa phụ đại nhân vì sao cứ phải bảo ta tới tham gia thi đấu nhàm chán như vậy?”
“Còn có Lăng Lệ.”
“Thế mà không giành được quán quân, quả nhiên là phế vật.”
Hắn đi xuống khỏi sân thi đấu, thậm chí ngay cả cúp và phần thưởng cũng chưa đi nhận.
Một màn tương tự, còn xuất hiện ở tinh hệ khác, phàm nghĩa tử Thiên Ma Hoàng phái đi, đều không hề hồi hộp giành được quán quân, nếu hình dung, đó là nhiều tuyến tác chiến, toàn diện nở hoa.
Thực lực mạnh, mọi người tán đồng.
Nhưng mà, vừa ra tay đã dồn người ta vào chỗ chết cũng quá tàn nhẫn rồi.
...
Thương Hải hệ.
Giải Lăng Dao ngồi ở trên ngọn núi.
Trong tay nàng gắt gao nắm một miếng vải rách.
Nhìn từ màu sắc, hiển nhiên là góc tay áo trên giáo phục Vạn Cổ tông.
“Dạ Tinh Thần!”
Giải Lăng Dao ngẩng đầu, nhìn về phía vũ trụ vô tận, lửa giận tràn lên đuôi lông mày nói: “Ta sẽ ở chung kết tổng tự tay giết ngươi!”
Dạ Tinh Thần ở Vạn Cổ hào tương tự đang nhìn hướng tinh không ngoài cửa sổ, trong lơ đãng nhớ lại chuyện đã xảy ra trước kia, nhất thời có cảm giác cắt không đứt chải còn loạn thêm.
“Đáng giận!”
“Vì sao không quên được!”