Chương 1827. Quán quân giải đấu Thương Hải hệ
Lăng Lệ bị nhân viên ban tổ chức nâng xuống.
Trước khi đi, còn ở trên cáng không ngừng hộc máu, có thể thấy được bị chà đạp cực thảm.
Hắn tuy đã thua, nhưng ít ra xông vào hai mươi hạng đầu, đạt được tư cách tiến vào chung kết tổng.
Nói cách khác, về sau ở trên sân đấu chung kết tổng, chưa biết chừng lại gặp đệ tử Vạn Cổ tông, sau đó bị bọn họ hung hăng chà đạp một trận thì sao.
“Ta còn có cơ hội!”
Nhìn theo Lăng Lệ bị nâng đi, Lý Thượng Thiên siết chặt nắm tay.
Chưa thể ở nhánh thua hoàn thành báo thù, khiến hắn có chút không cam lòng, nhưng thật ra cũng rõ, lấy thực lực trước mắt khẳng định khó có thể địch nổi.
Không sao.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn.
Đi chung kết tổng, gặp được tên kia, Lý Thượng Thiên ta nhất định mang kẻ này đè ở trên mặt đất ma sát!
Quân Thường Tiếu cũng rất tin, vài năm sau trên chung kết tổng, đệ tử lại gặp Lăng Lệ khẳng định mang hắn nghiền áp, dù sao có Thiên Cơ Bí Cảnh, nói không chừng đã đột phá nửa bước thì sao.
...
Giải đấu vẫn phải tiếp tục tiến hành.
Tô Tiểu Mạt không hề nghi ngờ xông vào mười hạng đầu.
Có thể nói, đệ tử Vạn Cổ tông hầu như lại ôm đồm danh ngạch hai mươi hạng đầu, lần nữa dẫn lên sự chấn động.
“Quá lợi hại rồi!”
“Đây đều là như thế nào bồi dưỡng lên vậy!”
“Giải đấu tinh hệ kỳ này, Độ Thiên giới nổi bật nhất thời không ai bì được!”
Nghe được mọi người nghị luận, đặc biệt đề cập Độ Thiên giới, Cố Thiên Tinh lập tức ưỡn ngực, trên mặt hiện lên nét ngạo nghễ.
“Thúc!”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: “Sao ngài lâng lâng lên rồi!”
...
Vòng tiếp theo.
Lục Thiên Thiên cùng Nam Cung Khanh Huyền gặp nhau.
Hai tuyển thủ băng hệ còn chưa ra sân, khán giả đã sớm mặc sẵn áo bông.
Quả nhiên.
Đây là một trận chiến băng lạnh.
Hai người sau khi ra sân, sàn nháy mắt kết tầng băng thật dày, cũng hướng khán đài lan tràn, toàn bộ khu vực giống như lâm vào trong trời băng đất tuyết.
“Lạnh quá...”
Hai tay mọi người khoanh lại, không tự giác rùng mình.
Hai băng tu chiến đấu ước chừng hao phí hai ngàn chữ, cuối cùng Lục Thiên Thiên lấy một chiêu võ học tựa như Băng Thần hàng lâm mang Nam Cung Khanh Huyền đánh bay ra ngoài mới tuyên bố chấm dứt.
“Vù!”
Khí băng hàn tiêu tán, tất cả khôi phục như lúc ban đầu.
Võ giả từ trong hoàn cảnh trời đông giá rét đi ra, nhất thời cảm giác được xuân về hoa nở.
...
“Vù!”
“Vù!”
Kiếm khí tung hoành, xé rách không gian.
Tô Tiểu Mạt giống như hóa thành con khỉ, lấy thân pháp mơ hồ kỳ ảo tránh né qua lại ở trên sân đấu.
“Đáng giận!”
Kiếm Tiểu Hồng nghiến răng nói: “Ngươi trừ biết chạy, còn có thể làm cái gì!”
“Vù —————— “
Tô Tiểu Mạt bắt lấy cơ hội, nháy mắt vòng đến phía sau, lực lượng chân linh rót vào chân phải, đột nhiên đánh tới, nói: “Còn có thể mang ngươi đá xuống!”
“ẦM!”
Kiếm Tiểu Hồng chưa kịp thời né tránh, bị một cước quét ra khỏi sân thi đấu.
“Người thắng, Tô Tiểu Mạt!”
Đến tận đây, nhánh thua cũng đi tới trận chung kết, tranh đoạt quán quân là Lục Thiên Thiên cùng Tô Tiểu Mạt, người sau cũng dứt khoát, sau khi ra sân câu đầu tiên là: “Ta nhận thua!”
Ở trong Vạn Cổ tông.
Đại sư tỷ bị đồng môn kiêng kị nhất.
Cho nên đã gặp nhau, khẳng định sẽ không đi đấu.
Cứ như vậy, sau khi nhận thua đầu hàng như trò chơi trẻ con, toàn bộ quá trình thi đấu của nhánh thua kết thúc.
Mười mấy đệ tử lấy Lục Thiên Thiên cầm đầu, thuận lợi tiến vào chung kết tổng Vũ Trụ Thánh Chiến, tính cả đám người Hà Vô Địch đạt được tư cách tuyển thủ hạt giống, nhân số tổng cộng hai mươi người.
Thi đấu dự tuyển bốn mươi lăm người.
Thi đấu chính thức hai mươi người.
Gần nửa sổ đệ tử đnánh vào chung kết tổng, thành tích này có thể nói là chói mắt.
Dẫn tới rời khỏi hội trường, Cố Thiên Tinh còn đang nhếch miệng cười, cho dù đi đường cũng cho người ta một loại cảm giác lâng lâng.
“Ài.”
Quân Thường Tiếu thở dài một hơi.
“Hiền chất vì sao than thở?” Cố Thiên Tinh nói.
“Không dối thúc.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ta cho rằng lần này tới tham gia giải đấu chính thức, các đệ tử đều có thể thăng cấp, bây giờ xem ra, đã quá xem nhẹ thiên tài Thương Vân hệ.”
“...”
Khóe miệng Cố Thiên Tinh run rẩy.
Gã này sao không nói đánh giá cao đệ tử nhà mình đi.
“Vũ trụ thượng tầng có chúng sinh, hạng người phi phàm ùn ùn không hết, hiền chất không được ếch ngồi đáy giếng.” Cố Thiên Tinh nói.
“Thúc nói rất đúng.”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt nghiêm túc nói: “Cách chung kết tổng tổ chức còn có một đoạn thời gian, hiền chất sẽ luôn giám sát đệ tử tu luyện, tranh thủ để bọn họ bao hết hai mươi hạng đầu!”
“...”
Cố Thiên Tinh cạn lời.
Vừa rồi còn có chút bộ dáng khiêm tốn, sao đột nhiên lại kiêu ngạo rồi.
“Hy vọng đi.”
Cố Thiên Tinh thuận miệng ứng phó một câu.
Ở trên lôi đài giải đấu chính, đệ tử Vạn Cổ tông biểu hiện quả thực có thể nói là kinh diễm, nhưng núi cao còn có núi cao hơn, hắn tuyệt không cho rằng có thể bao hết hai mươi hạng đầu của chung kết tổng.
...
Giải đấu Thương Vân hệ viên mãn chấm dứt.
Giải đấu tinh hệ khác còn đang hừng hực khí thế cử hành.
Ví dụ như, Thương Hải hệ.
Thiên tài hàng đầu đến từ các giới tập trung một chỗ, đang đánh nhau chết sống vì vé vào chung kết tổng.
“Ầm!”
Trên lôi đài, một người dự thi thực lực không tầm thường bị đánh bay ra ngoài.
“Người thắng, Giải Lăng Dao!” Trọng tài cao giọng tuyên bố.
Khán giả trợn tròn mắt.
Nữ nhân này không được mọi người đánh giá cao, liên tiếp đánh bại mấy đối thủ, thẳng đến hôm nay lại mang một hạt giống tranh đoạt quán quân đánh rớt lôi đài!
“Nàng rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
“Ta từng đi Thiên Diễn giới vài lần, chưa từng nghe nói có nhân vật này nha.”
“Quá mức không thể tưởng tượng rồi!”
Dưới sự nghị luận của mọi người, Giải Lăng Dao đi xuống sân thi đấu, sau đó một mình ngồi ở trong một góc.
“Giải cô nương...”
“Cút.”
Người dự thi anh tuấn ý đồ tới giao lưu lập tức dừng bước, sau đó rất bất đắc dĩ xoay người lui về phía sau, cũng thầm nghĩ: “Nữ nhân có gai.”
“Ông!”
Ngay lúc này, trên màn hình khổng lồ trên không sân thi đấu lóe ra hào quang, lâm thời phát chèn một tin tức, tiêu đề là: Thi đấu Thương Vân hệ chấm dứt, bốn mươi người dự thi đã đạt được vé vào chung kết tổng.
“Thương Vân hệ nhanh như vậy đã kết thúc rồi?”
“Tổ chức sớm hơn chúng ta.”
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn màn hình, cũng lần lượt mặc niệm danh sách thăng cấp.
“Má!”
Một cường giả kinh ngạc nói: “Độ Thiên giới mạnh như vậy sao? Thế mà chiếm cứ một nửa danh ngạch!”
“Đâu chỉ vậy!”
“Còn con mẹ nó đều đến từ một cái tông môn!”
Danh sách thăng cấp lục tục bày biện ra, phần lớn có tiền tố ‘Độ Thiên giới, Vạn Cổ tông’ làm chủ, cho nên võ giả Thương Hải hệ đều ngây dại.
“Là hắn!”
Giải Lăng Dao tập trung ở trên cái tên ‘Dạ Tinh Thần’, đôi mắt sáng nhất thời lóe ra tức giận ngập trời, hình ảnh nghĩ lại mà kinh lại một lần nữa hiện lên ở trong đầu.
...
Quân Thường Tiếu cũng chưa mang đệ tử lập tức quay về Độ Thiên giới, mà là ở trong chủ thành tạm thời nghỉ ngơi hồi phục vài ngày.
Đương nhiên.
Dụng ý thật sự là, có thể bắt được Lăng Lệ hay không.
Lục Thiên Thiên và Hà Vô Địch tuy mang tên kia chà đạp rất thê thảm, nhưng nói thật, thật sự không có chút hàm lượng kỹ thuật, nếu đưa đến trong Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp giao cho Nhị Nha, khẳng định sẽ làm hắn sướng ngất trời.
Chỉ tiếc.
Lăng Lệ sau khi bị nâng xuống liền biến mất, tùy ý linh niệm Quân Thường Tiếu tràn ngập toàn bộ vị diện cũng chưa tìm được, không khỏi đoán: “Chẳng lẽ bị vụng trộm đưa đi rồi?”
“Hiền chất.”
Cố Thiên Tinh nói: “Ngày mai lên đường quay về chứ?”
“Được, thúc.”
Đã không bắt được Lăng Lệ, Quân Thường Tiếu cũng có dự tính trở về.
Nhưng mà, ngày hôm sau vừa muốn chuẩn bị lên đường, liền thấy màn hình trên không trong thành lóe ra, dần dần xuất hiện ra văn tự —— Thương Hải hệ thi đấu chấm dứt, bốn mươi người dự thi đã đạt được vé vào chung kết tổng.
“Giải Lăng Dao?”
Nhìn thấy tên quán quân, Quân Thường Tiếu và các đệ tử theo bản năng nhìn về phía Dạ Tinh Thần.