Chương 1905. Thiêu đốt đi, hậu bối!
Thành viên Dạ Vương minh bảo hộ ở bốn phía Dạ Tinh Thần cũng ý thức được, khi bọn họ theo bản năng quay đầu nhìn lại, đều trợn tròn mắt.
Trong vũ trụ ngoài vòng vây, từng chiếc chiến hạm vũ trụ cỡ lớn ở phía trước mở đường, từng bộ Thần Hủy Diệt Bóng Đêm chạy trong đó, từng võ giả trang bị hoàn mỹ lại hình thái khác nhau theo đuôi sau đó.
Đặc biệt.
Tàu Vạn Cổ dung nhập trong đó.
Quân Thường Tiếu ngạo nghễ ngồi ở đầu thuyền, cực kỳ giống thống soái tối cao giữa vạn quân, hình ảnh đó tuyệt đối siêu cấp rung động.
“Đây là...”
Ánh mắt Chung Ly Tử Yên nổi lên sự hó có thể tin.
Các chiến hạm đi tới đó, thoạt nhìn không khác gì chiến hạm của Thiên Ma Hoàng, khiến nàng nghĩ đến đối phương lại điều viện quân tới, nhưng cẩn thận quan sát lại phát hiện có sửa chữa trình độ khác nhau, còn đều chỉnh tề khắc hai chữ ‘Vạn Cổ’.
“Vạn Cổ tông sao?” Một cao tầng nói.
“Không sai, là Vạn Cổ tông.” Dạ Tinh Thần dừng một chút, nói: “Tông môn của bổn vương, chỗ dựa của bổn vương!”
Dứt lời, loa ma pháp cải tạo khiêng trên vai, sau đó cực kỳ tự hào ấn nút chạy.
“Oai phong một cõi, ta mặc ý xông lên vạn người ngước nhìn!”
“Oai phong một cõi, ta tuyệt không cần nhìn lại phía sau!”
“Nghiêng trời lệch đất, ta định ta viết pháp luật tôn chính ta!”
“Con sói hoang lóe ra ánh mắt hung hãn này!”
“...”
Âm nhạc nhiệt huyết sôi trào vang vọng vũ trụ tinh không, khiến thủ hạ Dạ Vương minh bảo vệ ở bên cạnh thiếu chút nữa nhịn không được nhảy lên theo.
Âm luật xuyên thấu qua tầng tầng không gian, dung nhập chiến hạm cùng cơ giáp bên trong, dung nhập đi theo đồng môn trong tai.
Trong lúc nhất thời.
Mọi người đều cười.
“Vù!” Quân Thường Tiếu đứng dậy, chỉ hướng chiến hạm của Thiên Ma Hoàng, gân xanh hiện rõ hét lớn: “Xử bọn chúng!”
“Rắc rắc rắc!”
“Rắc rắc rắc!”
Vừa dứt lời, hơn trăm chiếc chiến hạm ở phía trước mở đường toàn thân các nơi cửa khoang thuyền mở ra, từng cái ống phái nòng to kéo dài ra, sau khi trải qua điều chỉnh đơn giản, bắt đầu hội tụ hào quang lấp lánh.
Những chiến hạm này phần lớn từ trong tay Thiên Ma Hoàng cướp được, tuy có không ít pháo đài tính chất công kích, nhưng số lượng cực kỳ có hạn, hôm nay toàn thân đều có, nhìn qua giống con nhím, tự nhiên...
“Không sai.”
Thái Huyền lão nhân nói: “Ta sửa!”
Thần Hủy Diệt Bóng Đêm do đệ tử lấy linh hồn thao tác cũng đều lắp pháo.
Giờ phút này, chúng nó sớm tản ra dày đặc, cánh tay, trước ngực, hai chân, ngay cả vỏ đầu đều có các loại phương tiện công kích xuất hiện.
“Không sai!”
Phạm Dã Tử nói: “Ta sửa!”
Hơn trăm chiếc chiến hạm, mấy vạn cơ giáp tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nhạc nền Loạn Thế Cự Tinh vẫn vang vọng vũ trụ, không khí nhiệt huyết dâng trào càng lúc càng dữ dội.
“Nã pháo!”
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Họng pháo lóe ra ánh lửa lấp lánh, hào quang đạn pháo hoa cả mắt tạo thế như mưa rào hướng tới chiến hạm vây khốn đám người Dạ Tinh Thần đánh tới.
Tàn khốc, vô tình!
Có tiền, tùy hứng!
Vì sao phải nói như vậy?
Bởi vì hào quang đạn pháo đều lấy linh thạch quy cách cao ngưng tụ thành.
Bất kể phí tổn, bất kể hậu quả bùng nổ, hoành tráng mặc dù có, kinh phí cũng nháy mắt tăng vọt.
Nói không chút khoa trương, chiến hạm cùng cơ giáp Vạn Cổ tông oanh tạc một vòng ra ngoài, tương đương với hao phí toàn bộ tài nguyên võ đạo của thượng giới!
Nhớ kỹ.
Chỉ là một vòng mà thôi.
Nhìn từ tư thế trước mắt, tựa như căn bản không dừng được.
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Đợt hào quang đạn pháo đầu tiên còn có đoạn khoảng cách với mục tiêu, đợt thứ hai, đợt thứ ba đã đuổi kịp.
Loại công kích quy mô này, bất kể phí tổn như vậy, nói có tiền tùy hứng hoàn toàn không sai!
Vì đệ tử.
Quân Thường Tiếu vui vẻ.
“Ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Hào quang đạn pháo rậm rạp nhanh chóng trúng mục tiêu, lực công kích mạnh mẽ cùng lực lượng bá đạo nháy mắt xé rách tầng phòng ngự mặt ngoài, khiến từng chiếc chiến hạm tan vỡ thành hư vô ngay lập tức, cũng phun trào ra ngọn lửa nóng rực.
Trường hợp như sau.
Hỏa hỏa thuyền hỏa hỏa
Hỏa thuyền hỏa hỏa thuyền
Hỏa hỏa hỏa thuyền hỏa
“Tên đáng giận!” Ánh mắt Đa Lạt Vương lóe ra tức giận, tiếp đó mang ngón tay từ phương hướng vị trí Dạ Tinh Thần dời ra, tập trung trên hạm đội Vạn Cổ nơi xa đang bắn đạn pháo.
“Vù —————————— “
Hắc quang phun ra, xuyên thủng hư không.
“Ầm!”
Mắt thấy sắp trúng mục tiêu một chiếc chiến hạm, chùm tia màu đen đột nhiên nổ tung ở giữa đường.
“Vù vù!” Khu vực năng lượng gào thét bùng nổ, Quân Thường Tiếu cầm kiếm lập lòe phát sáng đi ra từng bước một, cũng cười tà mị nói: “Đối thủ của ngươi là bổn tọa.”
“Ừm?”
Đa Lạt Vương hoa mắt, thấy rõ vũ khí đối phương cầm, kinh ngạc nói: “Ngươi sao lại có Hiên Viên thần kiếm!”
“Vù ———————— “
Lời còn chưa dứt, Quân Thường Tiếu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt gã, Hiên Viên thần kiếm cắt qua hư không, ngưng tụ Thiên Cương kiếm khí chém đến.
“Bởi vì, ta đẹp trai!”
“Ầm!”
Đa Lạt Vương dù sao mạnh hơn Già La Vương, lấy thời gian nhanh nhất đưa tay giơ ngang, vững vàng đỡ Hiên Viên thần kiếm, da thịt tiếp xúc với nó đã cứng đờ, đã hóa thành đen sì.
“Võ trang sắc*?”
(*): 1 loại năng lực trong One Piece - Busoshoku Haki cho phép người sử dụng tạo ra một sức mạnh tương tự như một áo giáp vô hình xung quanh cơ thể gần giống như Tekkai, điều này cho phép người sử dụng bảo vệ hoặc chống lại các cuộc tấn công.
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói.
“Ầm ————————” Đa Lạt Vương siết chặt nắm tay, da thịt hắc hóa đột nhiên bùng nổ một lực lượng, nháy mắt mang Quân Thường Tiếu cả người lẫn kiếm bắn đi.
“Khặc khặc khặc!”
Đa Lạt Vương đứng ở tại chỗ, ôm mặt cười quái dị nói: “Tiểu tử, ngươi tuy có Hiên Viên thần kiếm sắc bén vô cùng, lại khó có thể lay động ta mảy may.”
“Ngươi nhất định muốn hỏi vì sao?”
“Bổn đại gia liền nói cho ngươi, ta đã đắp nặn hắc kim chi thể!”
“Bốp!” Hai tay nắm chặt, mặt, cánh tay nhanh chóng hắc hóa, nhìn qua liền nghĩ tới một cục than đá, đen triệt để, đen cá tính.
“...”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt cạn lời.
Loại nói chuyện kiểu tự hỏi tự đáp này, quả thực chính là làm riêng theo yêu cầu cho ‘nhân vật phản diện chết bởi nói nhiều’.
Hắn giơ Hiên Viên thần kiếm, cuồn cuộn không dứt rót vào Thiên Cương kiếm ý, cười nói: “Bổn tọa ngược lại muốn xem, hắc kim chi thể này của ngươi cứng rắn bao nhiêu.”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Hai người nháy mắt bắt đầu chém giết ở vũ trụ tinh không.
Loại chiến đấu tiếp cận thượng lưu Thiên Cơ này, cấp bậc thật sự có chút cao, các độc giả võ đạo theo không kịp, khó có thể đặt mình trong đó mà nhìn, cho nên đạo diễn mang màn ảnh chuyển hướng trên trường hợp lớn phía dưới đạn pháo oanh tạc liên miên không dứt.
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Phàm là chiến hạm Thiên Ma Hoàng bị đạn pháo rậm rạp tập trung, kết cục cuối cùng đều là hủy diệt trong biển lửa.
Đương nhiên, tài phú Quân Thường Tiếu không phải vô cùng tận, chiến hạm phương diện Thiên Ma Hoàng lại thật sự nhiều, chỉ dựa vào loại hỏa lực này chỉ có thể ra oai phủ đầu, rất khó làm được tiêu diệt triệt để, cho nên mấy vạn chiếc cơ giáp thu về pháo đài, lần lượt lấy ra vũ khí lao tới chém giết.
Thời điểm đâm lưỡi lê đến rồi!
“Hãm trận chi chí, hữu tử vô sinh, giết ————” Chung Nghĩa hét lớn một tiếng.
“Giết!”
“Giết!”
Ở dưới tình huống Thần Hủy Diệt Bóng Đêm đánh tiền trận, thành viên tiên phong đoàn theo sát sau đó, bọn họ nhân số không nhiều, nhưng trang bị hoàn mỹ, tu vi không tầm thường, đặc biệt khí thế như sấm, thiết cốt boong boong, nháy mắt dẫn dắt tiết tấu toàn trường.
“Giết giết!”
Lực lượng lấy các tộc đàn lớn hình thành cũng tràn qua.
“Vù!”
“Vù!”
Cơ giáp, đệ tử như sóng triều ập tới.
Một khắc đó, nét tự hào trên mặt Dạ Tinh Thần càng thêm nồng đậm.
Ở thời điểm nguy hiểm nhất, có một đám đồng môn không sợ hãi gì đến giúp đỡ, loại cảm giác đó thật sự khiến người ta vừa kích động vừa rơi lệ.
“Ong!”
Không gian nhộn nhạo, phương thiên họa kích xuất hiện.
Dạ Tinh Thần một tay bắt lấy, tiêu sái đứng ở trước người, mái tóc đen bay múa, hiển lộ ra chữ ‘Công’ hiện lên trên trán, tiếng như sét đánh: “Chiến!”
“Ông!”
“Ông!”
Đám người Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, Tô Tiểu Mạt, Hà Vô Địch cũng đều kích phát hiệu quả đặc biệt của văn tự, ánh mắt nổi lên chiến ý mãnh liệt chưa từng có.
Như Trương Tam nói.
Nếu các ngươi vẫn như cũ muốn chúng ta chúc phúc.
Như vậy...
Thiêu đốt đi, hậu bối!
Bố cục thời đại vũ trụ thượng tầng, từ hôm nay do các ngươi đến sáng tạo!