Chương 1906. Dạ Vương đại nhân, thời đại thay đổi rồi
“Ầm!”
“Ầm!”
Từng bộ Thần Hủy Diệt Bóng Đêm phi hành cực nhanh ở trong vũ trụ, vũ khí cầm không chỉ do Phạm Dã Tử đúc, đồng thời còn rót vào nguồn năng lượng, cho nên chiến hạm quân địch, ở dưới chúng nó liên hợp công kích ùn ùn tan rã phát nổ.
Trong thời gian ngắn.
Đã có mấy chục chiến hạm hủy diệt.
Dựa theo loại xu thế này, hơn một ngàn chiếc tựa như không đủ bọn họ diệt.
Đương nhiên.
Phương diện Thiên Ma Hoàng cũng không phải ăn chay, cũng không phải vươn đầu để người khác chặt.
Bọn họ từ trong bối rối ngắn ngủi kịp thời điều chỉnh lại, sau đó nhìn thấy các chiến hạm lớn đều mở ra khoang đáy, trào ra những tên Thiên Ma binh sĩ võ trang hạng nặng.
Thực lực kém chút.
Không chịu không gian đè ép, bắt nguồn từ đeo chí bảo phòng ngự.
Chẳng qua... Số lượng là thật nhiều!
Mọi người cũng đều nhất định biết, chiến hạm quy cách cao có thể cất chứa rất nhiều sinh linh.
Mỗi một chiến hạm phương diện Thiên Ma Hoàng đều cất giấu mấy chục vạn, khi chúng nó trào ra, chỉnh tề không đồng nhất xếp hàng, hình ảnh đó so với Vạn Cổ tông tới viện trợ càng thêm rung động.
“Phiền toái rồi!”
Dạ Tinh Thần vốn đang rất kích động, nhìn thấy quân địch trận thế lớn như vậy, lông mày nhất thời liền nhíu chặt lại.
Đồng thời bắt đầu cân nhắc, nên rút lui mang tính chiến lược hay không?
Dạ Vương đã sớm không phải Dạ Vương máu lạnh vô tình trước kia.
Ở thời điểm địch ta cách xa, hắn càng nguyện ý bình thản nhận là mình sợ, mà không phải để đồng môn và thủ hạ đi hy sinh vô vị.
Dạ Tinh Thần muốn lui.
Nhưng.
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ không muốn lui.
Thậm chí, nhìn thấy càng lúc càng nhiều Thiên Ma binh sĩ xuất hiện, sự phấn khởi trong ánh mắt càng thêm mãnh liệt.
“Ngao ô ————” Tô Tiểu Mạt ngửa đầu hú lên quái dị, sau đó dùng đầu lưỡi liếm liếm môi trên, nói: “Máu của ta hoàn toàn thiêu đốt lên rồi!”
Thiên Ma Hoàng nuôi sói.
Quân Thường Tiếu nuôi chó.
Đừng hiểu lầm, không phải là đang sỉ nhục đệ tử Vạn Cổ tông, mà là Tô miệng rộng kêu quái dị thật sự quá giống chó sủa.
“...”
Dạ Tinh Thần hết chỗ nói rồi.
Bọn họ chẳng lẽ còn chưa ý thức được, binh lực đối phương thật sự quá nhiều sao?
“Dạ sư đệ!”
Ngay lúc này, Tiêu Tội Kỷ tựa như xe tăng trang bị hạng nặng phi thân đến, mang tấm khiên ánh sáng khổng lồ chắn trước người, nói: “Có chúng ta, ai cũng không thương tổn được ngươi!”
Cảm động, muốn khóc.
Tâm tình trước mắt của Dạ Tinh Thần.
“Đừng chậm trễ thời gian, rút nhanh...” Dạ Tinh Thần vừa mới mở miệng, đột nhiên mở to mắt, bởi vì Tiêu Tội Kỷ chắn ở phía trước giơ lên ống phóng rốc két.
Loại vũ khí nóng này trước kia không phải chưa từng thấy, Dạ Đế cần gì ngạc nhiên như vậy?
Bởi vì Tiêu Tội Kỷ vác tên lửa, tay dán ở bên trên, phóng ra hào quang hoa mỹ, sau đó chậm rãi dung nhập bên trong.
“Ngươi đây là cái gì...”
“Ầm ————————— “
Dạ Tinh Thần vừa muốn hỏi, đạn pháo liền từ nòng pháo bay ra, thanh âm truyền đến phá vỡ màng tai, chấn động tâm thần cũng theo đó run lên, cùng lúc đó, biểu cảm trên mặt dần dần cứng ngắc, cả người ngây ra như phỗng.
Cao tầng Dạ Vương minh cũng tất cả đều ngây dại.
Trong tầm nhìn, viên đạn pháo kia như xuyên qua hư không, đến thẳng mục tiêu, nháy mắt nổ tung ở đám người quân địch, đầu tiên là hiện lên hào quang chói mắt, sau đó mang vũ trụ nơi đó nổ ra lỗ thủng lớn khoảng mấy ngàn trượng.
Chiến hạm, binh sĩ.
Ở một khắc đó, không còn sót lại chút gì!
“Cái này cái này...” Dạ Tinh Thần ôm đầu.
Ống phóng rốc két thương tổn phạm vi lớn, hắn trước kia thấy không ít ở hạ giới, nhưng chung quy ở vị diện tầng cấp thấp, hôm nay đặt mình trong vũ trụ thượng tầng, lại có thể sinh ra uy lực lớn như thế, chẳng lẽ đã loại hình?
Không.
Vẫn là mua ở hạ giới.
Có uy lực như vậy, bắt nguồn từ lực lượng tiên âm!
Loại thuộc tính đến từ Vĩnh Sinh Chi Địa này, có thể làm năng lượng vận hành võ kỹ, cũng có thể đảm đương nguồn năng lượng của một số trang bị đặc thù nào đó.
Ví dụ như...
“Ầm!”
“Ầm!”
Trên tinh không nơi xa, một cơ giáp so với Thần Hủy Diệt Bóng Đêm còn lớn hơn vài lần, hội tụ vũ khí bị lực lượng thiên âm bao phủ, tựa như sát thần lao vào đám địch.
Không sai!
Hiểu Thiên, Thí Ma.
Người thao tác, Vạn Cổ tông thủ tịch cơ giáp sư Tĩnh Tri Hiểu!
“Vù! Vù! Vù!”
Hiểu Thiên hào lao vào trong đám người giơ tay chém xuống, rất nhiều Thiên Ma binh sĩ bị tiêu diệt ngay tại chỗ, trường hợp có thể nói là... Sảng khoái lòng người!
“...”
Dạ Tinh Thần gian nan quay đầu, nhìn về phía đồng môn đã lao vào chiến trường, thấy bọn họ đều ngưng tụ thuộc tính mình chưa từng thấy, lấy tư thái bá đạo tiêu diệt quân địch, biểu cảm trên mặt càng lúc càng đặc sắc.
Tính thời gian.
Mình ra ngoài tìm tài liệu thuốc dưỡng thai cũng mới một năm mà thôi.
Nhưng vì sao một lần nữa gặp gỡ đồng môn, lại có một loại cảm giác ‘Thời đại thay đổi rồi’!
Không sai.
Đại nhân, thời đại thực sự thay đổi rồi.
Tuy chỉ trôi qua ngắn ngủn ba trăm ngày, nhưng hôm nay Vạn Cổ tông đã hoàn toàn thay da đổi thịt, đã bước đầu nắm giữ vận dụng lực lượng thiên âm.
Người khác còn đang đau khổ tìm kiếm Vĩnh Sinh Chi Lộ, bọn họ đã có thể nghe tiên âm.
Người khác còn đang đau khổ thăm dò phía trên Thiên Cơ, bọn họ đã thành công nắm giữ lực lượng đến từ Vĩnh Sinh Chi Địa.
Chỉ hỏi ngươi.
Thế này còn chơi như thế nào?
“Tránh ra!”
Ngay tại thời điểm đệ tử Vạn Cổ tông ra sức giết địch, thanh âm đến từ Chân Đức Tuấn xuyên thấu qua loa to khuếch đại âm thanh truyền tới trong lỗ tai mọi người.
“Vù! Vù! Vù!”
Nháy mắt, mọi người nhao nhao tránh ra.
Chân Đức Tuấn đặt mình trong tàu Vạn Cổ tay cầm bàn xoay, biểu cảm trên mặt dần dần trở nên dữ tợn.
“Rắc rắc rắc!”
Khoang thuyền chậm rãi mở ra, pháo đài đường kính siêu lớn nhô ra.
“Vù!”
“Vù!”
Các đệ tử chiến hạm khác thấy thế, đều ùa vào một khoang độc lập, cũng mang hai tay dán ở trên hoa văn trận pháp.
“Ong ong!”
Các chiến hạm lớn bị lực lượng thiên âm tràn ngập, sau đó lẫn nhau xâu chuỗi lại, cuối cùng tràn hết về phía tàu Vạn Cổ, hội tụ ở trên pháo đài đường kính siêu lớn.
“Tít tít tít!”
Trong phòng điều khiển truyền đến thanh âm.
“Chân lão.” Thượng Quan Hâm Dao nói: “Vạn Cổ bảo lũy, tích lũy năng lượng xong!”
Chân Đức Tuấn bước nhanh đi đến vị trí gần cửa sổ, một bàn tay đặt lên trên cái nút màu đỏ, vẻ mặt cùng động tác cơ thể cực độ điên cuồng hô lớn: “Nghệ thuật! Bắt nguồn từ nổ!”
“Bốp!”
Không chút do dự ấn xuống.
“Rầm ———————————— “
Trong nháy mắt, khu vực hội tụ rất nhiều binh sĩ cùng chiến hạm quân địch kia bị nhuộm đẫm thành ban ngày, sóng năng lượng như thủy triều ngập trời tràn đi bốn phương tám hướng.
“Chân lão nhanh như vậy đã vận dụng Vạn Cổ Bảo Lũy?”
Quân Thường Tiếu một tay nắm Hiên Viên thần kiếm, một tay xách đầu Đa Lạt Vương, thấy dâng lên hào quang loá mắt, khóe miệng dần dần hiện lên mỉm cười.
Đầu?
Hai trong Bát Bộ Thiên Long đã chết?
Bằng không thế nào?
Đánh nửa chương lại nói kéo dài thêm chữ, dứt khoát thừa dịp các ngươi cảnh giới không cao, không thể đặt mình trong đó quan sát, để hắn lĩnh cặp lồng đựng cơm đi, ít nhất có thể tiết kiệm kinh phí cho nhóm truyện tranh.
Thật ra khi Quân Thường Tiếu đạt được Hiên Viên thần kiếm cũng ký kết khế ước bản mạng với Hề Tịnh Tuyền, đám thủ hạ đắc lực này của Thiên Ma Hoàng đã bị phán tử hình, càng đừng nói hôm nay còn bước đầu nắm giữ lực lượng thiên âm.
Hình ảnh chuyển hướng khu vực vụ nổ.
Mảnh tinh không đó bị đánh vô cùng thê thảm.
Lỗ thủng lõm xuống so với tên lửa đánh phá còn lớn hơn gấp mười.
Mấy trăm vạn binh sĩ cùng hơn trăm chiếc chiến hạm vốn tồn tại trong đó tất cả đều không còn.
Lúc này có người sẽ hỏi.
Uy lực lớn như vậy, đệ tử Vạn Cổ tông không có việc gì?
Không có việc gì!
Phi thường an toàn.
Cho dù Hiểu Thiên hào cách khu vực vụ nổ gần nhất, trải qua dư uy như sóng triều ngập trời lan đến, vẫn như cũ là lông tóc không tổn hao gì!
Đây là một tác dụng khác của lực lượng tiên âm, tuyệt đối công bằng công chính, tuyệt không ngộ thương đồng đội!