Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1914 - Chương 1914. Người Quen Cũ

Chương 1914. Người Quen Cũ
"Đứng lên!"

"Con mẹ mày, ngươi đứng lên nhanh!"

Địa điểm này giống như trên sàn quyết đấu, bốn phía vang lên tiếng gầm gừ tức giận.

Một tên võ giả thương tích mình đầy nằm trên mặt đất, vai phải để trần có khắc bốn cái con số '9527'.

Người nào?

Ma Tổ.

Năm đó bỏ trốn khỏi vũ trụ bằng linh hồn, kết quả bị cường giả Tinh Linh giới bắt được, sau đó đặt vào trong một thân thể trở thành thị thi số hiệu 9527, sau đó đi vào thượng giới.

Tính thời gian thì đã nhiều năm.

Con hàng này sống có được không?

Từ cảnh tượng mắt mặt mũi bầm dập trước mắt mà nhìn thì tựa hồ như là không.

Đâu chỉ vậy thôi.

Quả thực sống không bằng chết!

Nơi hẳn ở là Tinh Linh giới.

Nơi này thuộc tính thiên địa cực cao, địa vị còn có sự phân biệt rõ rệt hơn cả Hiên Viên Giới, Độ Thiên Giới, tuyệt đối có thể xưng là nhất đẳng.

Mới đầu Ma Tổ theo đội ngũ đi tới nơi này, cảm thụ thuộc tính thiên địa nồng đậm, kích động nhanh nhảy dựng lên, thậm chí bắt đầu điên cuồng tưởng tượng, bản thân mình sẽ dốc lòng trị quốc, đông sơn tái khởi, đánh đến thượng giới diệt Vạn Cổ Tông!

Thế nhưng là. ..

Ở vị diện thượng lưu này, tình hình mạnh được yếu thua lại càng nhiều hơn.

Ma Tổ mới vừa tới đến Tinh Linh giới, bởi vì được phân làm tùy tùng thi cấp thấp, cho nên được đưa đến mỏ Linh Thạch, mỗi ngày trừ việc lao động khai thác mỏ ra thì cũng là trên đường đi lao động khai thác mỏ.

Lãnh đạo của Ma Vọng Tộc.

Làm sao có thể cam tâm làm một người thợ mỏ.

Ma Tổ đã từng phản kháng, kết quả bị binh lính quặng mỏ ấn xuống mặt đất đánh đập.

Nói cách khác, cái này loại hình nhân vật phản diện đều là Boss giống như Thiên Ma Hoàng, những lại đánh không lại cả một tên lính của Tinh Linh giới.

Đương nhiên.

Mỏ Linh thạch là nguồn tài nguyên quan trọng.

thực lực binh lính được điều đến khẳng định rất mạnh.

Buổi tối.

Ma Tổ dựa vào trong một góc liếm láp vết thương như một con mèo nhỏ, vừa chảy nước mắt.

Đã đánh không lại, chỉ có thể thuận theo.

Từ đó, mỏ Linh Thạch lại xuất hiện thêm một anh hùng thất thế, mang đầy mình đầy thương tích thân thể đi sớm về trễ khai thác Linh thạch cũng giống như phần lớn tùy tùng thi bình thường khác.

Nếu như ngươi cho là hắn đã đánh mất ý chí chiến đấu vậy thì ngươi đã sai mười phần.

Ma Tổ đang ngủ đông, đang nằm gai nếm mật.

Năm đó bị thập đại tiên tông liên hợp đánh chết mà vẫn gắng gượng được đến bây giờ sao, trên đời này chẳng lẽ còn có chuyện đáng sợ hơn so với cái chết sao?

Không có!

Ta Ma Tổ sẽ không bị đánh ngục!

Mang theo suy nghĩ này, hắn vừa nỗ lực lao động, vừa nỗ lực tu luyện, công sức không phụ lòng người, rốt cục sau hai năm phục dịch, đã được trả lại sự tự do.

"Hô!"

Sau khi bỏ lại quặng mỏ phía sau lưg, Ma Tổ nắm chặt nắm tay, ngửa đầu hét lớn: "Hai năm ma luyện để tâm cảnh của bản tổ càng cường đại, từ giờ trở đi, từ giờ phút này trở đi rốt cuộc trời này, đất này cũng khó che được mắt của ta!"

Đề mình trở nên mạnh lên, để mình có thể sinh tồn.

Hắn bắt đầu du lịch vùng đất Tinh Linh giới rộng lớn, cũng chánh thức ý thức được sự khủng bố của vị diện này.

Chỗ nào cũng có đỉnh phong Tầm Chân Cảnh, nửa bước cảnh giới Thiên Cơ .

Sự đã kích to lớn này khiến Ma Tổ muốn tim mình trở nên mạnh mẽ hơn, vì thế, bắt đầu ẩn hiện tại rừng sâu núi thẳm, bắt đầu trải qua những ngày tháng sống bằng chém giết.

Linh hồn càng ngày càng thích ứng với cơ thể, thực lực cũng là vững bước tăng lên.

Khi Quân Thường Tiếu du lịch trong vũ trụ, Ma Tổ đang cố gắng tu luyện, khi Quân Thường Tiếu mang đệ tử tham gia vũ trụ thánh chiến, Ma Tổ vẫn đang cố gắng tu luyện.

Mấy năm sau.

Hắn đi ra khỏi sơn cốc.

Bắp thịt rắng chắc, huyệt Thái Dương hai bên trán nhấp nhô, điều này biểu hiện cho thực lực tăng lên rõ rệt.

Thế mà.

Như thế vẫn chưa đủ.

Muốn bước vào giai cấp cao hơn, nhất định phải có tài nguyên.

Ma Tổ đi vào thành trì, theo thông báo phía trên thì biết được nơi này có sàn quyết đấu, chỉ có người chiến thắng trong sàn quyết đấu thì sẽ được thưởng Linh thạch có đẳng cấp cao, sau đó quả quyết báo danh tham gia.

Trước khi bắt đầu tranh tài, hắn lạnh lùng ngồi trên ghế, khóe miệng mỉm cười nói: "Bản tổ cần phải dùng máu tươi để chứng minh bản thân mình."

"Bốp "

Trận đầu, hắn bị một quyền đánh ngã xuống đất, lập tức bắt đầu có người xem lần lượt tức giận chửi mắng, dù sao rất nhiều người đã đặt cọc tiền cho hắn, nếu như thua thì chẳng khác nào công sức đổ xuống sông xuống biển.

"Đứng lên!"

"Đứng lên!"

Ma Tổ nắm chặt nắm tay, chậm rãi đứng lên trong tiếng hô hoán tức giận phía dưới, kết quả còn chưa đứng dậy, liền bị một cái chân đạp ở trên mặt, trong nháy mắt cả người bay ra, trực tiếp đập lên bức tường bên ngoài, sau đó 'Phụt' phun máu ra.

Máu tươi đã nhuộm đỏ.

Nhưng hắn thì chưa chứng minh được bản thân mình.

"Một, hai, ba. . ."

Trọng tài hô đến mười, trận đấu đầu tiên của Ma Tổ đã thất bại, thậm chí bị người ta dùng băng ca khiêng xuống đài.

"Mẹ hắn!"

"Lão tử nhìn nhầm người!"

"Vốn nghĩ là hắn là thứ hung ác, không ngờ chỉ là đồ bỏ đi."

Võ giả ngồi xem trên khán đài thu tiền chửi ầm lên, thanh âm truyền vào trong tai Ma Tổ, khiến hắn nắm thật chặt hai tay.

"Biểu hiện không tệ."

Lúc này, một người đàn ông trung niên tai to mặt lớn đi tới, tiện tay ném cho Ma Tổ một chiếc nhẫn không gian, giống như chủ nhân cao cao tại thượng nói: "Đây là thù lao mà ngươi nên có."

Thù lao gì?

Thù lao cho việc giả vờ thua sao.

Linh niệm Ma Tổ quét vào bên trong, đếm chính xác đúng là con số đã thương lượng lúc trước, lúc này mới khó khăn leo xuống khỏi băng ca, lê cơ thể chồng chất vết thương rời khỏi sàn quyết đấu.

Đường đường là lãnh đạo của Ma Vọng Tộc mà lại lâm vào cảnh ngộ phải giả làm kẻ thua cuộc trong một trận đấu, thực sự khiến người ta thổn thức không thôi.

Một khắc này, hắn bước đi ở dưới ánh tà dương, bóng lưng nhìn vô cùng thê thảm, vô cùng hiu quạnh, các ngươi không thể nhỏ nước mắt lên trên mấy chỗ bình luận được sao?

"!"

"!"

Ma Tổ còn chưa trở lại chỗ ở, thành trì đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo.

Sinh sống đã lâu ở chỗ này, hắn biết nhất định có chuyện gì đó đặc biệt đã xảy ra.

Quả nhiên.

Thanh âm hùng hậu vang vọng khắp thành trì: "Có vật phi hành lại lịch bất minh, tự tiện xâm lấn Tinh Linh giới chúng ta, tất cả thành trì, tất cả võ giả cần phải ngăn chặn."

"Rầm rầm rầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Vừa dứt lời, trong vùng trời ngoài thành hỏa lực không ngớt.

Ma Tổ ngẩng đầu nhìn lên, mơ hồ nhìn thấy khu vực có ánh lửa kia lấp lóe, một luồng sáng lao đi với tốc độ tối đa, sau đó lao nhanh trên bầu trời, cố gắng cũng có thể nhìn thấy phía trên có khắc số '66'.

"Bắt lấy vật kia!"

"Đây là công huân tam đẳng a!"

"Vuốt! Vuốt!"

Trong nháy mắt, võ giả trong nội thành lần lượt bay lên, ánh mắt nóng rực đuổi theo phía luồng sáng kia.

"Tam đẳng công huân?"

Ánh mắt Ma Tổ cũng sáng lên.

Tinh Linh giới có phân chia đẳng cấp nghiêm ngặt, mặc dù hắn đã mãn hạn phục dịch, nhưng chỉ là cư dân hạ đẳng, nếu muốn vào giới thượng tầng thì phải dùng tiền, hoặc là lấy được công huân.

Nếu như bản thân mình bắt được vật bay lại lịch bất minh xâm lấn Tinh Linh giới, nhận được tam đẳng công huân, hoàn toàn có thể thoát khỏi hạ đẳng, tiến vào trung tầng, như vậy thì sẽ được hưởng càng nhiều quyền lợi!

Truy!

"Vuốt "

Ma Tổ bay với tốc độ cao, trở thành một thành viên trong nhóm đuổi bắt.

Đáng tiếc.

Luồng sáng thực sự quá nhanh.

Trong khoảng thời gian ngắn, đã chẳng còn thấy bóng dáng.

Vì tam đẳng công huân, võ giả Tinh Linh giới sẽ không buông tha như vậy, bọn họ lần lượt tản ra một mình tìm kiếm, cố gắng tìm kiếm mục tiêu từ phía trước cho tới mấy vạn dặm núi rừng nguyên thủy.

"Ai."

Ma Tổ lắc lắc đầu nói: "Có chút ngây thơ."

Mới vừa rồi bị tam đẳng công huân làm cho choáng váng đầu óc, hiện tại suy nghĩ kỹ lại, kẻ có can đảm tự tiện tiến vào Tinh Linh giới, thực lực tuyệt đối cường hãn, bản thân mình có thương tích trong người, coi như có tìm được thì cũng không phải là đối thủ của hắn.

Thôi.

Vẫn là đi dưỡng thương thôi.

Nghĩ đến đây, Ma Tổ để tiết kiệm bớt sức lực, đáp xuống ngọn núi rồi chọn cách đi bộ trở về.

"Ừm?"

Vừa đi chưa được mấy bước, bên tai nghe đến 'Sa sa sa' âm thanh, sau đó theo bản năng quay đầu nhìn lại, thì nhìn thấy ở mảnh rừng rậm rạp phía trước, có một thằng nhóc được chế tạo từ sắt thép đang núp, phía trên thình lình có khắc. . . Số 66 mà lúc trước hắn nhìn thấy.

Bỗng nhiên!

Ma Tổ sững người đứng ở tại chỗ!

Thanh kiếm lạnh buốt đã dán lên cổ hắn từ phía sau, cũng truyền đến một giọng nói quen thuộc mà lại lạnh lẽo âm u: "Không được nhúc nhích."

Ống kính chuyển cảnh.

Quân Thường Tiếu mặc y phục cơ giáp, cầm trong tay Hiên Viên Thần Kiếm.

Tĩnh Tri Hiểu bị phạt đi tiếp tục đi quét nhà xí, lần này đi thám thính tình báo, hắn quyết định tự mình đến.

"Phụt!"

Hệ thống phun một ngụm đàm, hùng hùng hổ hổ nói: "Kí chủ chăng qua là muốn lái cơ giáp, Hiểu Thiên Hào tan rã trên đường chạy, cũng do hắn lén lúc động tay động chân!"


Bình Luận (0)
Comment