Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1944 - Chương 1944. Gánh Nặng Đường Xa

Chương 1944. Gánh Nặng Đường Xa
"Ầm ầm!"

Một ngọn núi lớn đang lơ lửng, đột nhiên nổ tung thành bụi phấn.

". . ."

Trên võ trường đỏ thẫm như tuyết, mấy trăm tên võ giả quỳ xuống đất, trán lấm tấm mồ hôi.

Hoàng!

Nổi giận!

Bởi vì kể luôn cả hai tên tướng tài đắc lực cộng thêm chiến hạm và binh lính phái đi viện trợ Tinh Linh giới, đều một đi không trở lại.

Rốt cuộc là do kẻ nào làm?

Tạm thời còn chưa được điều tra rõ ràng.

"Thịch Thịch Thịch!"

Lúc này, một lão giả nhìn như là thầy mo chắp hay tay, cúi đầu đi xuống theo bậc thang, sau đó quỳ trên mặt đất, cung kính nói: "Bẩm ngô hoàng, đã bói được."

"Nói."

Âm thanh lạnh rét vọng ra từ trong điện, rất rõ ràng là đang cực kỳ tức giận.

"Kẻ đã giết Siêu Sinh Vương, Sát Sinh Vương và Già La Vương, Đa Lạt Vương đều là một người." Lão giả run sợ trong lòng nói.

Lời vừa nói ra, võ giả đang quỳ trên đất lập tức nhớ đến là ai!

"Vù "

Đột nhiên, một tia sáng bay ra từ trong điện, lướt qua bên tai của lão giả, trực tiếp đánh một ngọn núi lớn đang lơ lửng trong không trung thành hạt bụi.

Lực phá hủy này vô cùng kinh khủng.

Mọi người chỉ cảm thấy khí lạnh chạy dọc theo bàn chân xông lên.

Bọn họ chưa từng thấy Thiên Ma Hoàng đại nhân tức giận như vậy.

Có thể hiểu được.

Nhiều thủ hạ, nhiều tướng tài đắc lực đều chết trong tay của một người như vậy, thậm chí ngay cả phân thân của bản thân đều không thể tránh được, ai mà có chút cá tính cũng nhịn không được.

"Quân Thường Tiếu!"

"Thù giữa ta và ngươi, không đội trời chung!"

Giong nói phẫn nộ của Thiên Ma Hoàng vang vọng cả vị diện, lại như xuyên thủng hư không, truyền vào trong tai của Quân Thường Tiếu đang ở Tinh Linh giới kiểm kê tài vụ, mười ngón tay của hắn chậm rãi đan vào nhau, thản nhiên nói: "Trò vui chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi!"

. ..

Đánh hạ được Tinh Linh giới.

Quan chỉ huy bị ném vào trong tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục.

Tầm quan trọng của Nhị Nha lại được phát huy, sau khi được chăm sóc mấy ngày, đối phương đã khai hết những chuyện mà mình biết.

Tinh Linh giới.

Chỉ là một trong những vị diện mà Thiên Ma Hoàng khống chế.

Trong thượng tầng vũ trụ mênh mông, cũng vẫn còn mấy cứ điểm nữa, thực lực tổng hợp đều xếp đầu.

"Sao lại có thể như vậy. . ."

Kiếm Quy Khư ngồi xuống, ánh mắt hiện lên sự khó tin.

Trong số những vị diện mà quan chỉ huy khai ra, có một vi diện tên là vị diện Hằng Viễn mà hắn quen thuộc, thậm chí đã từng quen biết với Giới Chủ của vị diện đó, chưa từng nghĩ đối phương đã đầu nhập vào Thiên Ma Hoàng.

"Phương Sai Nhai." Kiếm Quy Khư nói: "Tuổi trẻ đã nhiệt huyết đánh hạ Ác Long trên thế gian, bây giờ sao lại. . ." Hắn che ngực lại, nói: "Đau lòng!"

"Tiền bối."

Quân Thường Tiếu nói: "Con người rồi sẽ thay đổi."

"Aii."

Kiếm Quy Khư thở dài, nhìn như già đi không ít.

Trên thực tế, sau khi gia nhâpj Quân Minh, hắn đã từng suy nghĩ đến chuyện dẫn Quân Thường Tiếu tiến về Hằng Xa giới bái phỏng người bạn này, thật tâm mời hắn gia nhập cùng nhau chống lại Thiên Ma Hoàng.

Kết quả. ..

Thiếu niên Đồ Long đã trở thành người hầu của Ác Long.

Quân Thường Tiếu ngồi xuống, cằm gối trên mu bàn tay, nói: "Ta vốn cho rằng đối thủ chỉ có Thiên Ma Hoàng, hiện tại xem ra còn có rất nhiều đối thủ chưa biết tên."

Quan chỉ huy Tinh Linh giới chỉ biết được một phần thông tin, ai cũng không nói chắc được những năm này Thiên Ma Hoàng rốt cuộc đã khống chế được bao nhiêu vị diện.

Vào lúc này.

Quân Thường Tiếu cảm giác như bản thân mình phải đối đầu với toàn bộ vũ trụ.

Hệ thống liền nói: "Những vị diện có thể bị Thiên Ma Hoàng lung lạc chắc là đều có danh tiếng nhất định, kí chủ lựa chọn đối đầu chính diện với hắn, thật sự là đối đầu với toàn bộ vũ trụ."

"Cho nên."

Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói: "Gánh nặng đường xa!"

. ..

Phía sau núi.

Lục Thiên Thiên cũng đi vào bí cảnh Cửu Thiên như mọi ngày, đang chuẩn bị tiên vào tu luyện, đột nhiên ngừng chân, quay đầu nhìn về phía tông chủ dựa vào dưới tàng cây.

"Không đi y dược đường trị thương sao?"

". . ."

"Đừng gắng gượng nữa."

". . ."

Lục Thiên Thiên vẫn luôn trầm mặc.

Đừng có xem bây giờ nàng đang rất bình thường, thực ra kinh mạch trong người đã có rất nhiều chỗ bị thương tổn.

Nguyên nhân là do việc triệu hồi thần linh cấp SSS và hao phí phần lớn thuộc tính để cố gắng đóng băng Siêu Sát huynh đệ.

Nếu như chỉ là một tên cảnh giới Thiên Cơ, thì vấn đề không lớn lắm.

"Đệ tử không sao." Lục Thiên Thiên trả lời.

Quân Thường Tiếu nghiêm mặt nói: "Đây là mệnh lệnh của bổn tọa, bây giờ lập tức đến y dược đường."

". . ."

Lục Thiên Thiên xoay người, nói: "Đệ tử tuân mệnh."

Nhìn thấy nàng rời khỏi, Quân Thường Tiếu nói: "Có một số việc bổn tọa cũng đã biết."

Lục Thiên Thiên ngừng chân.

Trong mắt nàng không hề có sự ngạc nhiên, giống như có lẽ đã đoán được Tô Tiểu Mạt sẽ nói chuyện kia cho tông chủ.

"Thực ra. . ."

"Tông chủ đã từng nói, một ngày là đại đệ tử của Vạn Cổ Tông, cả một đời đều là đại đệ tử của Vạn Cổ Tông."

"Ây."

Quân Thường Tiếu nói: "Có nói."

"Ta sẽ cố gắng làm một đại đệ tử tốt, sẽ không để cho tông chủ thất vọng." Lục Thiên Thiên nói xong, đứng dậy rời khỏi đó.

Quân Thường Tiếu tựa ở dưới gốc cây trầm mặc một hồi, nhún vai nói: "Như này cũng tốt."

"Hayy!"

Hắn duỗi người, quay đầu nhìn về phía nơi xa, nói: "Lén lén lút lút, đang làm gì đó?"

Hoa Mân Côi đi tới, bắc chức động tác nhún vai vừa rồi của hắn nói: "Ta nói đi ngang qua đây, phu quân có tin không?"

"Tin. . . Mới là lạ."

Quân Thường Tiếu tức giận nói.

"Thực ra. . ." Hoa Mân Côi đứng bên cạnh, hai tay khoác lên trên vai hắn, cười nói: "Chỉ cần trong lòng phu quân có ta, ta không quan tâm trong lòng ngươi còn có người khác."

". . ."

Quân Thường Tiếu im lặng nói: "Đầu óc ngươi có bệnh đúng không?"

"Năm đó ở đại lục Hồn tộc, phu quân đã từng nói thê thiếp ba ngàn." Hoa Mân Côi trêu ghẹo nói: "Vì sao cho đến bây giờ ta chưa từng từng gặp một ai cả?"

"Ta thuận miệng nói thôi, ngươi cũng tin là thật sao?"

"Tin."

Hoa Mân Côi nói: "Không phải nhân loại các ngươi đều là tam thê tứ thiếp sao, không phải đều có mới nới cũ sao."

"Không có ta trong đó."

Quân Thường Tiếu ngẩng đầu ưỡn ngực nói.

Lời nói này, hệ thống không có cách nào phản bác, bởi vì đi theo hắn nhiều năm, dù là công thành danh toại, dù là quyền thế ngập trời, thật đúng là chưa từng có suy nghĩ quá đáng, mà thứ hắn suy nghĩ nhiều nhất là lúc nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ chính của Cẩu Thặng.

"Nếu như phu quân không thể buông bỏ một vài người, ta cũng sẽ không để trong lòng." Hoa Mân Côi nói xong câu đó, tay phải nhẹ nhàng vuốt qua khuôn mặt hắn, sau đó thướt tha rời đi.

"Này!"

Quân Thường Tiếu gọi nàng: "Nếu ngươi bị bệnh cũng đi y dược đường khám đi!"

Hoa Mân Côi dừng lại, duỗi hai ngón tay tinh tế nhỏ nhắn, nói: "Trong lòng Phu quân chỉ có thể chứa chừng này thôi."

". . ."

Nhìn theo bóng dáng uyển chuyển biến mất sau núi, Quân Thường Tiếu ôm đầu nói: "Nàng đúng là bị bệnh!"

. ..

Thượng tầng vũ trụ có chút hỗn loạn.

Trong khoảng thời gian ngắn, những vị diện, thế lực phản kháng Thiên Ma Hoàng đều nhận lấy sự hủy diệt mang tính đả kích.

Rất nhiều cường giả hi vọng có thể tìm được cơ hội đột phá cao hơn, thậm chí bước vào vùng đất bất tử trong thời khắc đất trời giao động, nhưng cuối cùng đều bị mất mạng, đạo hạnh trôi theo dòng nước.

"Vù!"

"Vù!"

Không bao lâu sao, đại quân Thiên Ma Hoàng lại tiến đến Tinh Linh giới.

Nhưng mà, vị diện này đã trống không, kể cả thành trì, tài nguyên đều biến mất không thấy gì nữa.

"!"

"!"

Bốn tên Bát Bộ Thiên Long đáp xuống Tinh Linh thành, đứng trên vùng đất vốn dĩ là cung điện sang trọng, đột nhiên nghe thấy một tiếng vang rất nhỏ.

"Tiếng gì?"

"Không hay! Rút mau!"

"Ầm ầm "

Tại vùng đất Tinh Linh giới thuộc đẳng cấp cao ở thượng tầng vũ trụ, đột nhiên xuất hiện một tiếng nổ, một mây hình nấm bao trùm một mảng lớn vũ trụ tinh không.

Đây là lễ vật mà trước khi rời đi Quân Thường Tiếu lưu lại cho bọn họ.

Nghệ thuật.

Bắt nguồn từ sự bùng nổ.

"Soẹt!"

"Soẹt!"

Từ trong đám bụi đất, bốn tên Bát Bộ Thiên Long vô cùng chật vật bay ra ngoài.

Bọn họ bị nổ cho vô cùng thê thảm, nếu không phải do thực lực ổn định, nếu không phải sớm phát hiện ra điều bất thường, chỉ sợ sẽ thay thế vị trí của Đa Lạt Vương, trở thành kẻ có cái chết thảm hại nhất.

Bốn người có thể may mắn còn sống sót, mấy ngàn tàu chiến hạm và số lớn binh lính đi theo thì lại chôn cùng với Tinh Linh giới.

. ..

Vạn Cổ Tông.

Sau khi Quân Thường Tiếu cảm nhận được vụ nổ, nói: "Rốt cục cũng đã báo thù được cho đại lục Tinh Vẫn rồi."

Đúng vậy.

Báo thù rửa hận.

Năm đó Tinh Linh giới xâm lượt dẫn đến chuyện đại lục Tinh Vẫn bị hủy diệt, bây giờ vị diện kia cũng đã bị hủy diệt nổ tung thành cát bụi, có thể nói là nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.


Bình Luận (0)
Comment