Chương 1945. Chứng Kiến Kỳ Tích Xảy Ra
Vi diện sống nhờ vào cướp bóc những vi diện khác, sau một tiếng nổ vang thật lớn đã hoàn toàn hóa thành cát bụi của lịch sử.
Đáng tiếc, loại nghệ thuật bùng nổ này do Chân Đức Tuấn phụ trách chỉ đạo, nếu như để Quân Thường Tiếu sử dụng loại linh hồn bom của thượng giới, thì uy lực sẽ mạnh hơn nữa, hiệu quả của nó sẽ còn càng kinh khủng hơn.
Tuy là một vị diện thượng đẳng bị tiêu diệt, nhưng thiên tài địa bảo, mỏ Linh thạch, vạn vật sinh linh bên trong đều được đem về Vạn Cổ Giới, đối với Quân Thường Tiếu mà nói là có rất nhiều chỗ tốt.
Tài nguyên thì cũng không có giúp ích được gì.
Có bí cảnh Thiên Mạch rồi, thì cũng chẳng hiếm lạ gì chút đó.
Cái lợi ích lớn nhất thu được phần lớn nhân viên kỹ thuật có chất lượng tốt, ví dụ như trận pháp sư, Chú Tạo Sư, Tạo Thuyền Sư vv.
Tinh Linh giới có thành tự khoa học kỹ thuật phong phú, đưa hết những nhân viên khoa nghiên kia vào Vạn Cổ Giới, chắc chắn là sẽ có giá hơn nhiều so với tài nguyên Võ đạo.
Có điều.
Nhân số của Tinh Linh giới đi vào Vạn Cổ Giới, nhất thời xuất hiện sự đông đúc.
"Nhất định phải giải quyết vấn đề này."
Quân Thường Tiếu đi vào tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục, đi vào trong phòng giam đặc biệt, nói: "Suy nghĩ thế nào rồi?"
Xuyên qua màn đêm tăm tối, có thể nhìn thấy được bên trong có một thứ như là U Linh, toàn thân bị trói bởi các loại xiềng xích, các loại chú phù.
Đây là ai?
Bản nguyên của Tinh Linh giới.
Trước khi Quân Thường Tiếu làm nổ tung vị diện, đã đem nó về.
Móa nói!
Tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục mà có thể trấn áp được bản nguyên sao?
Chớ kinh ngạc, không thấy các loại xiềng xích và phù chú phong ấn sao, nếu không, chắc chắn là không thể nào khống chế được nó.
Nói trắng ra chính là, Quân Thường Tiếu có thể khống chế được, tháp Trấn Ngục cũng có thể khống chế được, ngược lại thì chủ lưu đẳng cấp cao trước mắt chẳng có thể khống chế được gì.
". . ."
Bản nguyên Tinh Linh giới trầm mặc.
"Chủ nhân."
Nhị Nha khua cây roi đi tới, hung ác nói: "Con hàng này đã không phối hợp, vậy thì giao cho ta cảm hóa nó đi!"
Quân Thường Tiếu nói: "Chúng ta phải dịu dàng, không được bạo lực."
Nếu như là người hoặc là một loại thuộc tính nào đó, Cẩu Thặng chắc chắn sẽ để cho Nhị Nha chăm sóc, nhưng dù sao cũng là bản nguyên của vị diện, nếu như mà có chuyện gì thì sẽ phiền phức lớn.
"Được thôi."
"Đừng có ở không nữa, đi chăm sóc mấy kẻ khác đi."
Quân Thường Tiếu liếc nhìn về phía đám lãnh quý tộc đạo cấp cao của Tinh Linh giới được đưa đến.
Bọn họ đã đầu hàng, khẳng định không thể tàn nhẫn sát hại, nhưng không thể thả ra được, chỉ có thể nhốt trong tù.
"Được."
Nhị Nha âm trầm đi qua, cây roi kéo lê trên mặt đất, phát ra âm thanh 'Kẽo kẹt kẽo kẹt' .
"Quân. . . Quân tông chủ. . ." Tên quan chỉ huy kia sợ hãi nói ra: "Ngươi. . . Ngươi không thể ngược đãi tù binh. . ."
"Bốp Bốp Bốp!"
"Bốp Bốp Bốp!"
"A a!"
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp ngục giam, khiến người ta rùng mình.
Trương Tam bị nhốt ở một tầng vội vàng bịt tai, trong lòng gào to: "Lại bắt đầu!"
Cảm giác khi bị roi Trấn Hồn quất vào khiến hắn khó quên cả đời, thậm chí xuất hiện tâm lý, dù chỉ nghe được âm thanh kia thì da đầu cũng như nứt ra.
Có không ít quý tộc bị giam giữ, Nhị Nha nhất định là sẽ bận rộn một thời gian.
Quân Thường Tiếu không đi.
Ngồi ngoài phòng giam giữ bản nguyên vị diện, bắt chéo hai chân, híp mắt hát nhỏ, lại như đang nghe được sự tuyệt vời trong tiếng kêu thảm thiết.
"A a!"
". . ."
"A a a!"
". . ."
Quý tộc Tinh Linh giới thay nhau bị chăm sóc, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
Bản nguyên vị diện bị cột trong phòng giam nghe thấy những tiếng kêu thảm của những sinh linh mà mình đã từng sinh dưỡng, trong nội tâm dần dần nổi sóng, dần dần nổi lên sự hoảng sợ.
Đây là một loại tra tấn.
Đây là một loại dày vò.
Sau khi Nhị Nha điên cuồng quất những Quý tộc Tinh Linh giới đã từng không coi những tùy tùng thi như con người, ý chí cứng rắn của Bản nguyên vị diện xuất hiện sự dao động.
"Người trẻ tuổi."
Nó khó nhọc nói: "Ta đã suy nghĩ xong rồi."
"Vụt!" Quân Thường Tiếu vung tay lên.
Nhị Nha dừng lại, chống nạnh thở hổn hển.
Đánh lâu như vậy, nàng cũng mệt mỏi, nhưng thực sự rất vui vẻ.
Mười ngón tay Quân Thường Tiếu đan vào nhau, nói: "Những sinh linh mà ngươi đã sinh dưỡng, lại chỉ làm những chuyện tận lương tâm, bổn tọa đang cho ngươi cơ hội để chuộc tội."
Bản nguyên của Tinh Linh giới không nói gì.
Không sai.
Bản thân mình sinh dưỡng vô số sinh linh với sự vô tư.
Nhưng tính thiện ác của sinh linh lại không phải do mình quyết định, dựa vào cái gì mà muốn mình phải gánh tội thay, dựa vào cái gì mà muốn mình phải chuộc tội?
"Đi nào."
Quân Thường Tiếu mở cửa đi vào, tay đáp lên trên đầu nó, nói: "Phụ tá cho bổn tọa, cùng sáng tạo tương lai."
". . ."
Bản nguyên vị diện nói: "Phải làm như vậy sao?"
"Ừm."
"Nếu như thất bại thì chắc chắn hồn phi phách tán."
"Tin tưởng ta đi, ngươi làm được mà."
". . ."
Nhìn thấy hắn cứ khăng khăng như thế, bản nguyên vị diện không nói thêm gì nữa, thả lỏng tâm tình, buông suôi việc chống cự, thân thể dần dần hóa thành sương mù, quanh quẩn quanh thân của Quân Thường Tiếu.
Chuyện gì đang xảy ra?
Song phương đang ký kết khế ước.
Nói cách khác, Quân Thường Tiếu phải thừa kế bản nguyên của Tinh Linh giới .
"Ông!"
"Ông!"
Bản nguyên vị diện hóa thành hư vô, chậm rãi dung hợp vào trong thân thể, linh hồn của hắn.
Trước kia Quân Thường Tiếu từng kế thừa bản nguyên của Hiên Viên Giới, hắn có kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú về chuyện này, ước chừng nửa ngày thì đã hoàn thành suông sẽ.
Không có ngạc nhiên, không có đau khổi.
Nhất định là đã khiến rất nhiều người thất vọng.
"Vù!"
Sau khi khống chế bản nguyên của Tinh Linh giới, Quân Thường Tiếu rời khỏi tháp Trấn Ngục, đi vào sâu trong lòng đất của khu vực trung tâm Vạn Cổ Giới.
Nơi đó là một cung điện lớn tương đối rộng, khu vực trung ương cũng có thứ tương tự như Linh thạch đang chiếu sáng.
Đây là bản nguyên của Vạn Cổ Giới, cũng chính là bản nguyên của Hiên Viên Giới trước đây, nguyên nhân mà cả vị diện đều có mỏ quặng, thuộc tính thiên địa cuồn cuộn là do nó tạo ra.
"Xoạt!"
Quân Thường Tiếu phất tay, lòng bàn tay hội tụ ánh sáng.
Lý do khi vừa mới dung hợp bản nguyên của Tinh Linh giới mà bây giờ lại lấy nó ra là để dung hợp hai bản nguyên đỉnh với nhau.
"Điên rồi!"
Hệ thống nói: "Kí chủ điên rồi!"
Có thể chứa được hai cái vị diện thì đã rất cừ rồi, bây giờ lại dung hợp bọn chúng lại với nhau, hành động này chẳng khác nào ép buộc dung hợp hai trái bom thành một trái.
Không thể phủ nhận.
Nếu như thành công, uy lực chắc chắn là sẽtăng vọt.
Nhưng mà hiểm nguy là sẽ nổ tung.
Nổ ai đây?
Kẻ nào kế thừa bản nguyên, kẻ nào cố gắng dung hợp thì nổ chết kẻ đó.
Chẳng trách mà vừa nảy vị diện Tinh Linh giới vừa nói, nếu như thất bại thì chắc chắn sẽ hồn phi phách tán.
"Ta không điên."
Quân Thường Tiếu thành thật nói: "Ta đang sáng tạo kỳ tích!"
"Vù —— ——" vừa dứt lời, bản nguyên Vạn Cổ Giới nhỏ lại bay vào lòng bàn tay của chủ nhân.
Đến tận đây.
Trên hau bàn tay của Cẩu Thặng, tay trái là một bản nguyên, tay phải là một bản nguyên khác.
"Chư vị." Khuôn mặt của hắn dần dần vặn vẹo, nói: "Hãy chứng kiến kỳ tích!"
"Xoạt!"
Hai tay hợp lại, bản nguyên chạm vào nhau.
. ..
Bê ngoài.
Các đệ tử Vạn Cổ Tông chính đang bận rộn phân loại các loại tài liệu, các đại tộc đang bận rộn kiểm kê chiến lợi phẩm.
Đột nhiên, trên bầu trờ đang trong xanh, bỗng như bị ai đó ngắt mất công tắc nguồn điện, đột nhiên tối mù.
"Chuyện gì đây?"
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
"Vù!"
"Vù!"
Lúc này, bầy trời thoát chút sáng lên thoát chút lại tối đen.
Trên bầu trời có thể nhìn thấy rõ ràng sấm sét đột ngột đánh xuống, giống như cảnh tượng chậm điện đáng sợ vẫn thường được chiếu trong phim.
Bọn họ không biết.
Đây là lúc hai bản nguyên vị diện hợp nhất lại với nhau.
Bọn họ không biết.
Nếu như thất bại, Giới Chủ khống chế vị diện sẽ bị hồn phi phách tán.
Xin hãy chọn phía dưới.
Người đọc hi vọng nhanh chóng kết thúc truyện, mời chọn nội dung cốt truyện A.
Người đọc hi vọng tiếp tục sáng tác, mời chọn nội dung cốt truyện B.
. ..
Nội dung cốt truyện A.
"Xẹt xẹt!"
Trên bầu trời Vạn Cổ Giới sấm sét vẫng còn đang nổ đùng đoàng.
Quân Thường Tiếu đang ở dưới lòng đất, hai tay đang chụm vào nhau, mãi cho đến khi không thể chịu đựng được nữa, giận dữ hét lên: "Ta vẫn còn muốn sống thêm năm trăm năm!"
"Ầm "
Thân thể nứt toác, máu tươi bắn ra.
Đến tận đây, nhân vật chính đã thất bại trong việc hợp nhấtvị diện, tử vì đạo, hết truyện tung hoa.
. ..
Nội dung cốt truyện B.
"Xẹt xẹt!"
Trên bầu trời Vạn Cổ Giới sấm sét vẫng còn đang nổ đùng đoàng.
Trên mặt mọi người cảm thấy nghiêm trọng, thậm chí cảm giác có điềm không may sẽ xuất hiện.
"Ông "
Đột nhiên, cảnh tượng lúc sáng lúc tối dừng lại, cả vị diện khôi phục lại như lúc ban đầu.
"Ầm ầm!"
"Ầm ầm!"
Mặt đất dưới chân liên tiếp phát sinh chấn động.
Mọi người ngạc nhiên, rất nhanh sau đó họ đã phát hiện, không gian của Vạn Cổ Giới đang được kéo ra, đang được mở rộng thêm từng chút một.
"Phù phù!"
Trong cung điện dưới lòng đất, Quân Thường Tiếu đặt mông ngồi xuống, đầu đầy mồ hôi nhìn bản nguyên hợp nhất, cảm nhận được Vạn Cổ Giới đang nhanh chóng mở rộng, trên mặt dần dần hiện lên nụ cười rực rỡ.
Thành công.
Kỳ tích đã được tạo ra!