Chương 1957. Không Trốn Nữa, Ngả Bài!
Hôm nay, đại trận hộ giới đã khởi động thành công, cùng đồng nghĩa với việc Vạn Cổ giới đã có hệ thống phòng ngự hoàn chỉnh, có thể ngăn chặn kẻ địch từ bên ngoài.
Phần quang vinh này thuộc về Thái Huyền lão nhân, thuộc về mỗi một thành viên của tổ tham dự nghiên cứu trận pháp, tên tuổi của bọn họ tên chắc chắn sẽ được ghi chép vào trong vạn cổ sử ký, để cho người đời sau tôn thờ và kính ngưỡng.
Nhưng mà.
Hiệu quả của nó ra sao?
Căn cứ vào tính toán khoa học khắc khe thì đại trận hộ giới co thể chịu được đòn tấn công của mười mấy tên thượng lưu cảnh giới Thiên Cơ.
"Có cần nói quá đến mức như vậy sao?" Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói.
"Không nói quá."
Thái Huyền lão nhân chân thành nói: "Có nói quá thì cũng là do bởi bản nguyên của Vạn Cổ giới."
Điều quyết định đến hiệu quả của đại trận hộ giới hoàn toàn phụ thuộc vào chuyện dùng bản nguyên làm mắt trận, mà vốn dĩ bản nguyên này được hợp nhất từ hai bản nguyên vị diện nhất đẳng, cho nên là hiệu quả rất là bức người.
Nói một cách khác.
Nếu như không có ba bản nguyên vị diện hỗ trợ, căn bản sẽ không thể nào xây dựng được một đại trận hộ giới lớn như vậy.
"Ta đi thử một chút."
"Vù —— —— ---- "
Quân Thường Tiếu rời khỏi Vạn Cổ giới, đi vào trong vũ trụ tinh không, nhìn bề ngoài thì vị diện chẳng khác gì một hạt cát trôi nổi trong không trung.
Bởi vì đại trận hộ giới có chức năng ẩn mình, cho nên cũng chẳng khác gì so với trước đây.
"Keng!"
Quân Thường Tiếu rút Hiên Viên Thần Kiếm ra, linh niệm khóa chặt hạt cát kia, không chút do dự chém tới, kết quả vừa chém lên thì chỉ nghe được một tiếng 'Ông' , còn hắn thì mén chút nữa bắn ngược ra ngoài.
Vạn Cổ giới.
Bị công kích ở bên ngoài, bên trong không có bất kỳ gợn sóng gì.
"Xoạt!"
"Xoạt!"
Quân Thường Tiếu vung kiếm, kiếm khí tung hoành ba vạn dặm, tấn công về phía hạt cát những từ góc độ khác nhau, kết quả cũng không thể nào làm cho bên trong trận pháp có bất kỳ mảy may gợn sóng nào.
"Khí linh!"
"Quy vị!"
"Vù "
Hề Tịnh Tuyền dùng trạng thái linh hồn hòa vào trong Hiên Viên Thần Kiếm, từ đó làm tăng sức mạnh của vũ khí lên.
Chiến đấu lực tăng vọt, một lần nữa Quân Thường Tiếu lại chém xuống, vẫn không thể nào khiến cho đại trận hộ giới rung chuyển, sau cùng lại hợp thể với Hoa Mân Côi và triệu hồi huyết mạch Thạch Tượng.
"Bành!"
"Bành!"
Sau khi dùng hết những con Át chủ bài, rốt cục cũng có hiệu quả, mắt trần có thể nhìn thấy trên bầu trời Vạn Cổ giới xuất hiện những gợn sóng dập dờn, khiến cho người ta có cảm giác như là lớp màn bọc thực phẩm bị kéo căng vậy đó.
Thế mà.
Cũng chỉ là như thế.
Mãi cho đến mấy canh giờ sau khi Quân Thường Tiếu liên tục dốc hết sức mình tấn công, mà phản ứng của đại trận hộ giới vẫn luôn là những gợn sóng nhẹ yếu ớt, thậm chí những đòn tấn công còn chẳng gây nên phản ứng nào có thể nhìn thấy được cả.
"Phù Phù !"
Cẩu Thặng khom người, đứng giữa vũ trụ, thở hổn hển nói: "Quá mạnh!"
Đánh ra đủ loại chiêu thức át chủ bài, lại cộng thêm các em gái hỗ trợ, cũng coi như là đã bộc phát hết sức mạnh của mình, thực lực tuyệt đối là trên mức thượng lưu cảnh giới Thiên Cơ, vậy mà cũng không thể rung chuyển đại trận hộ giới, cũng coi như đã vượt qua được cuộc kiểm tra về độ bền chắc.
"An toàn."
Mặt mũi Quân Thường Tiếu tràn đầy vui mừng.
Tuy Vạn Cổ giới có thể tàn hình, nhưng có trời mới biết có thể bị Thiên Ma Hoàng phát hiện hay không, bây giờ chuẩn bị đề phòng bằng cách bố trí xong đại trận hộ giới, nếu như thực sự bị phát hiện thì cũng có chút gì đó để chống đỡ.
"Bước kế tiếp làm sao?" Hoa Mân Côi hỏi.
"Ta muốn. . ." Quân Thường Tiếu hơi trầm mặc, nói: "Công khai Vạn Cổ giới, đặt nó vào thượng tầng vũ trụ."
Hoa Mân Côi nói: "Chuyện này cũng tương tự như bại lộ trước mặt Thiên Ma Hoàng."
Thực ra thì với phòng ngự hiện tại của Vạn Cổ giới, không có bất kỳ một cái nào vị diện nào trong thượng tầng vũ trụ có thể phá được, nhưng uy hiếp lớn nhất vẫn là ma đầu làm hại chúng sinh. Nếu thực sự lộ diện thì cũng đồng nghĩa với việc bị phát hiện và đánh phá.
"Không muốn trốn chui trốn nhủi nữa rồi."
Quân Thường Tiếu nói: "Muốn đường đường chính chính đấu với nhau một trận."
Cẩu chỉ là tạm thời.
Với tính cách của hắn, càng hy vọng dựa vào thực lực mạnh mẽ để chiến thắng đại BOSS sau cùng.
Mà lại.
Quân Thường Tiếu còn có một ý nghĩ.
Dùng Vạn Cổ giới làm cứ điểm, lôi kéo các tinh hệ, các vị diện, các thế lực, đưa bọn họ cùng nhau chống lại Thiên Ma Hoàng.
"Cái này rất nguy hiểm."
Hoa Mân Côi nói: "Nhưng ta tin tưởng phu quân, tin tưởng đại trận hộ giới mà Thái Thượng trưởng lão nghiên cứu ra."
Quân Thường Tiếu vẫn còn đang do dự, lại cảm nhận được nàng ủng hộ mình như thế, lúc này vỗ bắp đùi cái đét, nói: "Không trốn nữa, ngả bài!"
"Đáng ghét."
Hoa Mân Côi đỏ mặt.
Vì cái gì? Bởi vì Cẩu Thặng vỗ vào bắp đùi của nàng.
. ..
"Chắc chắn chưa?"
"Nhất định phải suy nghĩ cho kỹ!"
Trong đại điện Vạn Cổ Tông, sau khi lãnh đạo cấp cao biết được tông chủ muốn công khai Vạn Cổ giới, đứng trong thượng tầng vũ trụ, lần lượt mở miệng khuyên can.
Không phải bọn họ không tin đại trận hộ giới, mà chính là núp trong bóng tối chung quy mạnh hơn là đứng ngoài sáng.
"Thiên Ma Hoàng làm hại vũ trụ, sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than." Quân Thường Tiếu chân thành nói: "Vào lúc này, cần phải có một ngọn hải đăng chiếu sáng đêm đen, dẫn đường cho những người lần đường lạc lối."
Mọi người cũng hiểu được.
Tông chủ muốn dùng Vạn Cổ giới như một ngọn hải đăng.
"Không sai."
Kiếm Quy Khư đồng ý nói: "Bây giờ thượng tầng vũ trụ hỗn loạn, rất nhiều vị diện và thế lực đơn độc chiến đấu, vô cùng cần một vị diện có đầy đủ sức mạnh để chỉ huy bọn họ chung ta chống lại Thiên Ma Hoàng!"
Núp trong bóng tối, đương nhiên là không tồi.
Nhưng mà đã muốn chiến đấu đến cùng với ma đầu, thì căn cứ địa ngoài ánh sáng là không thể thiếu.
"Chư vị."
Quân Thường Tiếu hỏi: "Còn có ý kiến nữa không?"
"Không ý kiến!"
Mọi người cùng kêu lên.
"Ngày mốt, Vạn Cổ giới sẽ xuất hiện trong thượng tầng vũ trụ, ánh sáng chắc chắn xua tan sẽ tất cả bóng tối!" Quân Thường Tiếu nói năng có khí phách.
Tại sao lại chọn ngày mốt?
Không phải cố ý chọn ngày hoàng đạo, mà chính là đựa theo sự tính toán thì, Vạn Cổ Hào chắc chắn sẽ đến đích.
Thiên Dã giới.
Thiên Ma Hoàng núp trong bóng tối khống chế nhất đẳng vị diện.
Nếu như ví Tinh Linh giới là nhà máy để gia công chiến thuyền và trang bị,thì Thiên Dã giới chính là nhà cung cấp các loại tài nguyên Võ đạo.
Không sai.
Vị diện này đất rộng của nhiều, tài nguyên phong phú.
Căn cứ vào khẩu cung của quan chỉ huy, hầu như cứ cách một khoản thời gian thì đại quân Thiên Ma Hoàng sẽ đến Thiên Dã giới để lấy hàng, Tinh Linh giới đã từng mua bán tới lui với nơ này.
"Đất rộng của nhiều?"
Quân Thường Tiếu nói: "Lớn như nào, giàu như nào?"
. ..
Ngày mốt.
Vạn Cổ Hào đúng lúc đến bên ngoài Thiên Dã giới.
Vị diện này thực sự rất lớn, tối thiểu cũng phải to lớn hơn Tinh Linh giới một vòng.
"Xin lỗi." Quân Thường Tiếu đang ngồi trong khoang điều khiển, tay phải đung đưa nhẹ ly trà đế cao, nói: "Đã lựa chọn nối giáo cho giặc, thì tất cả tài nguyên bên trong đều sẽ là của Vạn Cổ Tông chúng ta."
Không đóng kịch nữa.
Đây chính là đến ăn cướp!
"Kẻ nào!"
Đột nhiên, Thiên Dã giới vang lên thanh âm hùng hậu.
"Vù Vù Vù Vù!"
Từng võ giã có khí tức không tầm thường bay ra từ bên trong.
Bởi vậy có thể thấy được, bên ngoài vị diện này chắc chắn bố trí một loại thiết bị giám thị nào đó, Vạn Cổ Hào vừa dừng lại thì đã bị bọn họ phát hiện.
Không quan trọng.
Lần này Quân Thường Tiếu đến đây, vốn cũng không dự định tàn hình.
"Ta chính là."
Hắn thản nhiên nói: "Tông chủ Vạn Cổ Tông."
"Tông chủ Vạn Cổ Tông?"
Sắc mặt của cường giả Thiên Dã giới nhất thời biến đổi.
Trước đây không lâu, nhận được tin của Thiên Ma Hoàng nói là Tinh Linh giới đã bị tiêu diệt, hung thủ chính là Vạn Cổ Tông.
"Rắc rối rồi!"
"Nhanh, khởi động phòng hộ cấp một!"
Võ giả Thiên Dã giới hét lên.
"Chư vị."
Quân Thường Tiếu nói: "Vùng tinh vực này, Vạn Cổ giới đã chiếm đóng, vị diện này của các người sẽ là của Vạn Cổ Tông ."
Dứt lời, búng tay một cái.
"Ông!"
Chỉ trong khoảnh khắc, bản nguyên vị diện ở sâu trong lòng đất bùng lên thứ ánh sáng chói lòa, sau đó tự động xuất hiện hiệu ứng như những hát cát.
"Tạch tạch tạch!"
"Tạch tạch tạch!"
Ngoại giới, không gian vũ trụ run lắc.
"Cái này. . ." Võ giả Thiên Dã giới trừng to mắt, nói đúng hơn là tròng mắt sắp lọt ra ngoài, bởi vì không gian bị xé nứt, một cái vị diện khổng lồ chậm rãi xuất hiện.
Khổng lồ là bao lớn?
Đến khi vị diện này xuất hiện hoàn chỉnh, Thiên Dã giới có thể tích không nhỏ đứng ở bên cạnh, nhìn như một đứa con nít đứng với một người trưởng thành.
Tối thiểu, thì cũng chênh lệch gấp năm lần!
Cái này.
Đây là bản thể chân chính của Vạn Cổ giới sau hai lần hợp nhất!
Nói không quá chứ cả tầng vũ trụ khó tìm được một vị diện nào mà lại có thể tích lớn như vậy!
"Khặc khặc khặc!"
Mắt thấy võ giả Thiên Dã giới ngơ ngát như gà gỗ đứng trong vũ trụ, với ánh mắt giật mình và rung động nhìn Vạn Cổ giới chậm rãi xuất hiện, Quân Thường Tiếu ngửa ra sau che mặt cười quái dị, phát ra thứ âm thanh như kẻ điên: "Các ngươi run rẩy đi, hoảng sợ đi!"