Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1958 - Chương 1958. Đại Diện Cho Chính Nghĩa Trừng Trị Ngươi

Chương 1958. Đại Diện Cho Chính Nghĩa Trừng Trị Ngươi
Thiên Dã giới đã là đại vị diện lớn nhất trong thượng tầng vũ trụ, nhưng khi Vạn Cổ giới nguyên vẹn xuất hiện bên cạnh, lập tức biến thành em trai nhỏ xinh rồi.

Nếu như vào lúc này, có người đẩy một cái.

Vạn Cổ giới to gấp năm lần tất nhiên sẽ trực tiếp lăn qua, đè bẹp Thiên Dã giới, thậm chí còn có thề đè nát vụn nó.

Thật sự.

Quá khủng khiếp đi!

Đến mức mà những võ giả Thiên Dã giới đều nhìn đến nôur mắt trợn tròn.

Nếu như kích thước của nó lớn thì cũng coi như xong, nhưng mà tại sao một cái vị diện lại xuất hiện trước mặt một cách bất thình lình!

"Vù vù!"

"Vù Vù Vù!"

Vào lúc này, bên trong Thiên Dã giới càng thêm nhiều võ giả bay ra.

Nhưng sau khi nhìn thấy Vạn Cổ giới đều sẽ vô ý thức sững sờ tại chỗ, nhưng khí tức phóng ra quanh người thì mang ý nghĩa là đã vũ trang đầy đủ, chuẩn bị nghênh đón!

"Muốn phản kháng sao?"

Khóe miệng Quân Thường Tiếu xuất hiện sự khinh thường.

". . ."

Võ giả Thiên Dã giới chau mày, nhưng không ai lùi bước, bởi vì bọn hắn phải bảo vệ quê hương của mình, sẽ không có chuyện dâng lên bằng cả hai tay.

"Các ngươi nối giáo cho giặc, hôm nay Vạn Cổ Tông chúng ta sẽ thay trời hành đạo."

Quân Thường Tiếu đứng dậy, lãnh đạm nói: "Chúng đệ tử nghe lệnh, san bằng Thiên Dã giới, người nào dám phản kháng, giết ngay không cần hỏi!"

Sau khi bốn từ cuối cùng vang lên, sát ý rung động vũ trụ.

Nhân từ.

Thì chỉ đối đãi với những người có lòng nhân từ mà thôi.

Cam nguyện làm chó săn của Thiên Ma Hoàng, cam nguyện làm kẻ đánh thuê cho hắn, đều phải chịu sự phán quyết của chính nghia.

"Vâng!"

"Vù Vù Vù!"

Bên trong Vạn Cổ giới khổng lồ, vô số tàu chiến hạm, vô số Diablo, vô số đệ tử Vạn Cổ Tông, vô số người mặc trang bị Ma vọng quân tinh xảo, Avengers đều bay ra ngoài.

Số lượng nhiều, người đông tấp nập!

"Cảnh tượng này nhìn như đã từng thấy ở đâu đó rồi." Hệ thống thầm nói.

Trong chớp mắt đã nhớ lại.

Năm đó trước khi Quân Thường Tiếu kế thừa Hiên Viên giới, tiến vào huyễn cảnh kỳ diệu, nhìn thấy đại quân Thiên Ma Hoàng vây khốn Hiên Viên giới và Cô Hiên Viên, chẳng phải là rất giống với cảnh tượng của đại quân Vạn Cổ Tông xâm lấn ngày hôm nay sao?

Chỉ khác nhau ở chỗ, bên cạnh có thêm một vị diện to lớn để làm náo nhiệt thêm bầu không khí.

"Ai."

Hệ thống cảm khái nói: "Thiếu niên Đồ Long rồi cũng trở thành Ác Long."

Lại chửi đổng nữa rồi.

Trên thực tế, nó rất rõ ràng, khi đối phó với Thiên Ma Hoàng và chó săn của hắn thì nhất định phải lấy đá chọi đá, còn bất kỳ sự thương sót nào đều là tự lừa gạt chính bản thân mình

Mà Quân Thường Tiếu cũng sẽ không để ý.

Bản thân hắn đã đi bước trên con đường chống lại tà ác, thì cho dù có sát sinh bao nhiêu đi nữa, cho dù là dùng thủ đoạn gì, đều phải làm đến kết quả không thể nào phản kháng. Còn chuyện là công hay là tội, đúng hay là sai, thì để lại cho người đời sau phát xét.

"Giết!"

"Giết!"

Đại quân Vạn Cổ Tông tràn lên từ bốn phương tám hướng, như lang như hổ, khí thế lớn mạnh.

Cuộc chiến giữa các giới, chính nghĩa cùng tà ác đang diễn ra ở vùng tinh không này.

Không võ kỹ hoa mỹ, không ma pháp rực rỡ, chỉ có sự chém giết theo lối nguyên thủy nhất, tại thời khắc này sinh mệnh giống như bông hoa đang héo úa tàn lụi.

Mấy canh giờ sau.

Chiến tranh kết thức, thây dăng khắp đồng.

Mặc dù Thiên Dã giới có diện tích lớn, nhưng bất luận là thực lực tổng thể hay khoa học kỹ thuật đều còn kém rất rất xa Tinh Linh giới, cho nên vào thời điểm Vạn Cổ Tông phát động thế côn, kết cục đã được định trước.

Những người đọc không để ý đến thắng bại, mà để ý đến thương vong.

Thật đáng tiếc, sau trận chém giết thảm thiết, mãi cho đến khi thắng lợi áp đảo, Vạn Cổ Tông chỉ bị thương mấy ngàn người, trong số này đa phần là Avengers, còn những lãnh đạo cấp cao và đệ tử đều nhảy nhót tưng bừng, vẫn không có thương vong.

Có trang bị tối tân, lại có sức mạnh tiên âm.

Nói thật thì trừ phi gặp phải những kẻ có thượng lưu cảnh giới Thiên Cơ hoặc như Thiên Ma Hoàng ra, thì bọn họ có muốn chết cũng khó.

"Vô địch."

Quân Thường Tiếu làm càn cao giọng hát nói: "Cô đơn biết là bao nhiêu."

"Phụt!"

"Phụt!"

Tiếng ca phiêu đãng trong vũ trụ, vọng vào tai của lãnh đạo cấp cao và đệ tử, trong nháy mắt họ đều bị chấn thương trong người, lần lượt há mồm phun ra máu.

Chiến dịch này.

Tiêu diệt được mấy trăm ngàn quân địch.

Chắc chắn là Thiên Dã giới không chỉ có chừng đó võ giả, nhưng bởi vì đang chiến đấu trong vũ trụ, những võ giả có thể bay ra ngoài thì tương đối ít.

Ví dụ như trước khi khi bốn người đứng đầu Bát Bộ Thiên Long vào trong Tinh Linh giới, dùng lục lạc triệu hoán võ giả bản địa, trong truyện miêu tả chỉ mấy triệu người, khiến cho người đọc nghi ngờ là tại sao một vị diện chỉ có chừng đó người? Trên thực tế, thì mấy triệu người ở đây là chỉ những người bay được, chỉ tính số lượng võ giả tinh nhuệ, ngoài ra thì còn có vô số sinh linh không biết bay nữa chứ.

"Vù!"

"Vù!"

Cuộc chiến trong vũ trụ kết thúc, đại quân Vạn Cổ Tông tiến quân thần tốc xông vào Thiên Dã giới.

Khi bọn hắn vừa bay vào, vừa cảm nhận được hương cỏ, hương hoa của vùng đất này, đã phán đoán ra nơi đây tuyệt đối là một nơi tốt lành để nuôi dưỡng những tài nguyên!

"Đánh hạ những thành trì lớn!"

Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng đáp xuống một ngọn núi, ngồi trên chiếc ghế mà Tiêu Tội Kỷ đã sắp xếp từ trước.

"Vâng!"

Đại quân Vạn Cổ Tông được Tiết Nhân Quý chỉ huy chia ra tám hướng, nhanh chóng tiến công vào các thành trì lớn theo những hướng khác nhau.

Lực lượng chiến đấu tối cao của vị diện này đã bị tổn thất nặng nề, lại bị sự lớn mạnh của kẻ địch dọa cho sợ đến mất mật, và thế là binh bại như núi đổ, thậm chí rất nhiều thành trì chưa đánh đã bại, lựa chọn đầu hàng.

Có thể hiểu được.

Bọn họ đã có thể thần phục Thiên Ma Hoàng, thì chứng tỏ là bọn họ cũng chẳng có nghĩa khí gì.

Ngày hôm nay.

Vạn Cổ Tông đã đánh hạ những đại chủ thành của Thiên Dã giới.

Bởi vì lực lượng chủ chốt đã bị tiêu diệt, hoàn toàn mất đi sức phản kháng, cho nên cũng không làm thương tổn đến những người dân bình thường.

"Kỳ quái." Ngồi trong cung điện xa hoa, Quân Thường Tiếu buồn bực nói: "Tại sao không nhìn thấy Giới chủ nhỉ? Chẳng lẽ biết không địch lại, vứt bỏ vị diện và con dân của mình một mình chạy trốn rồi sao?"

Đoán đúng rồi.

Giới chủ Thiên Dã giới đã chuồn mất.

Thực ngay từ đầu, hắn là dự định xuất hiện, có thể khi sắp bay ra ngoài thì đã nghe được tên tuổi nổi như cồn của Quân Thường Tiếu, và sự xuất hiện của Vạn Cổ giới, lập tức từ sát khí đằng đằng chuyển thành hoảng sợ thất sắc.

Con hàng này lại là Quân Thường Tiếu!

Tinh Linh giới cũng là do hắn hủy diệt, mà cũng vừa nhận được tin tức là hình như Hằng Viễn giới cũng đi đời rồi!

Không thể chọc tới hắn được.

Chuồn thôi, chuồn thôi.

Quả nhiên là Giới chủ Thiên Dã giới sợ xanh cả cành, đồng thời không quên sai thủ hạ giết ra ra ngoài đối phó, mà mục đích duy nhất của hắn là cản đường Vạn Cổ Tông, còn hắn thì tranh thủ đào thoát.

Cầu được ước thấy.

Hi sinh phần lớn quân tinh nhuệ để được an toàn thoát thân.

Sợ thì đúng là có sợ.

Nhưng lựa chọn chạy trốn này tuyệt đối là sáng suốt.

Nếu như Quân Thường Tiế biết được, khẳng định sẽ buồn bực nói: "Cai thứ mà chẳng coi con dân mình ra gì, sao có thể ngồi lên được cái ghế chủ nhân của cả một giới chứ?"

"Đinh! Chúc mừng kí chủ đã đánh hạ được Thiên Dã giới, khớp với mục chế bá của nhiệm vụ chính tuyến, tiến độ hoàn thành 50%!" Bên tai truyền đến giọng nói nhắc nhở dễ nghe.

"Thori mái!"

Quân Thường Tiếu tựa vào ghế ngồi.

Mãi đến lúc này, hắn mới nhận ra rằng dường như hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến thì đều phải dựa vào Thiên Ma Hoàng.

Câu nói này có nghĩa gì sao?

Với tính cách của Quân Thường Tiếu tuyệt dối không thể nào chủ động tấn công một vị diện mà chưa từng gây hấn với mình, dựa vào sự may mắn của bản thân mà đi cứu vớt một vài vị diện nhỏ thì không chừng phải đợi đến ngày tháng năm nào.

Bây giờ.

Bất kể là những vị diện đầu nhập hoặc bị Thiên Ma Hoàng khống chế, chỉ cần đánh hạ thì chắc chắn sẽ khớp với yêu cầu của nhiệm vụ.

Mà điều quan trọng nhất là lý do của hành động!

Ngươi đầu nhập Thiên Ma Hoàng, nối giáo cho giặc, phò trợ kẻ ác, ta đại diện cho chính nghĩa trừng trị ngươi!

"Tuyệt!"

Quân Thường Tiếu nói: "Không thể nói nên lời!"

"Tông chủ."

Vào lúc này, Viên công tử đi tới, nhếch miệng cười nói: "Căn cứ vào điều tra bước đầu, vị diện này có vô số Linh thạch và các loại khoáng thạch cao cấp, quả thật một bảo tàng giàu có!"

"Vét hết về."

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: "Không thể để lại cho Thiên Ma Hoàng."


Bình Luận (0)
Comment