Chương 1959. Võ Giả Giới Chúng Ta Không Sợ Chiến Tranh
"Vù!"
"Vù!
Thiên Dã giới, từng chiếc từng chiếc máy đào kiểu mini đang bay tới bay lui trên bầu trời.
Chốc lát chúng lài tập hợp chung với nhau tiến vào trong dãy núi rậm rạp, chốc lát lại đi vào trong sơn cốc đầy rẫy nguy hiểm, mỗi lần đi ra đều chở không í linh thạch cựu phẩm.
Loại máy đào mà Quân Thường Tiếu mua không có chức năng tìm kiếm mỏ quặng, mọi thứ đều phải dựa vào sự hỗ trợ của những đôi bàn tay vàng.
Là tay của ai?
Nhâm Sơn và Bội Kỳ.
Một kẻ đầy sự may mắn, một kẻ có thể đào núi đục đá.
Hai kẻ này hợp tác làm việc, không chừa lại chút gì cho đời sau cả.
"Vù!"
Nhâm Sơn bay là đà trên một vùng sơn cốc hoang vu, nhìn núi non bốn phí trùng điệp, suy đoán nói: "Nơi này chắc chắn có mỏ quặng!"
Quả nhiên.
được thần may mắn chiếu cố, chớp mắt đã phát hiện một mỏ quặng cổ xưa, sau khi đội khảo sát chuyên nghiệp đoán định ban đầu, tối thiểu thì phải có đến mấy tỷ linh thạch.
"Bội Kỳ, giao cho ngươi."
"Ừm!"
Bội Kỳ bay tới, thân thể nhanh chóng phồng to lên, sau đó bắt đầu cạp đất, rất nhanh đã cạp ra một cửa vào mỏ quặng.
"Vù Vù Vù!"
Nhóm thợ mỏ thiện nghệ nghiêm chỉnh bay vào trong như châu chấu sau đó nhanh chóng nhịp nhàng đào hết linh thạch, cũng chỉ dùng mấy canh giờ, mỏ quặngphì nhiêu đã bị đào sạch sẽ.
Tốc độ này, hiệu suất này.
Chỉ có thể dùng hai từ 'Khoa trương' để hình dung.
Số lượng khai thác của máy đào đất còn nhiều hơn cả sản lượng khai thác của Thiên Dã giới trong mấy tháng thậm chí mấy năm.
Cũng chẳng mấy chốc thì đã khai thác cạn kiệt sạch bóng.
Những linh thạch được đào ra từ mỏ quặng thì được vận chuyển đến những thành trì đã định từ trước, sau đó vận chuyển lên tàu chiến tinh không, rồi bay khỏi vị diện, đáp xuống Vạn Cổ giới cách đó không xa.
Nhìn vào trong tinh không có thể thấy rõ, từng chiếc từng chiếc chiến hạm bay lại như con thoi, bên trong không chỉ có một lượng lớn linh thạch có cấp bậc cao, còn có rất nhiều cư dân của Thiên Giả giới.
"Giới chủ của các ngươi đã chạy trốn rồi."
"Mà ta."
"Từ hôm nay trở đi ta sẽ coi các người như người thân của mình, không bỏ rơi, không mặc kệ, không xem nhẹ."
Quân Thường Tiếu đứng ở trên bầu trời của Vạn Cổ giới, nói to về phía những sinh linh vừa mới đến ở.
Vị diện trải qua hai lần mở rộng, cần thêm nhiều người để phát triển, cho nên không thể nào bỏ qua võ giả của nhất đẳng vị diện.
Nói ngắn gọn.
Không chỉ lấy đi tài nguyên của Thiên Dã giới, mà còn muốn đem hết sinh linh về.
Tuy chó chút vô lại.
Nhưng một điều không thể phủ nhận là nếu như sinh linh của Thiên Dã giới đi theo Quân Thường Tiếu tương lai tuyệt đối tràn ngập hi vọng, ít nhất thì trong khi gặp khó khăn cũng sẽ không bị bỏ lại.
Mà với tính cách của Quân Thường Tiếu chỉ cần đồng ý trở thành cư dân của Vạn Cổ giới, lại tuân thủ luật pháp, khẳng định sẽ được đối xử như người thân của mình.
Cho nên mới nói.
Bất kể là sinh linh của bất kỳ một vị diện nào được tiến vào Vạn Cổ giới, đây tuyệt đối là cơ hội để phước lại cho con cháu đời sau.
. ..
Chỉ hơn hai tháng mà thôi.
Các mỏ quặng bên trong Thiên Dã giới hầu như đã bị đào sạch sẽ, võ giả, yêu thú, dược liệu, thảm thực vật đều bị chuyển đến Vạn Cổ giới, đến ngay cả thành trì cũng bị mang đi.
Vi diện này đã từng vô cùng giàu có, nhưng sau khi mất đi mỏ quặng và sinh linh, trong nháy mắt đã biến thành nơi chẳng còn chút sự sống nào cả.
Để tay lên ngực tự hỏi.
Hành vị này của Quân Thường Tiếu có khác gì với Thiên Ma Hoàng đâu?
Điểm khác nhau thì vẫn có ví như hắn dùng phương thức ôn hòa để hàng phục Thiên Dã giới, nếu như là Thiên Ma Hoàng chỉ sợ là sẽ trấn áp bằng máu.
Sâu trong lòng đất.
Quân Thường Tiếu vẫn theo luật cũ, mang một vò rượu, kiếm gác ở trên cổ của bản nguyên vị diện đang hóa thành hình người, tận tình khuyên bảo khuyên nhủ: "Giới chủ cũng chạy mất rồi, ngươi cần gì phải kiên trì chứ?"
". . ."
"Chim khôn biết chọn cây mà đậu, kẻ thức thời mời là trang tuấn kiệt."
". . ."
Thấy nó vẫn không có ý định thỏa hiệp, Quân Thường Tiếu đành phải rót sức mạnh tiên âm vào trong kiếm.
"Ta đồng ý!"
Quả nhiên, bị sức mạnh đến từ vùng đất bất tử làm cho kinh sợ, tốc độ thỏa hiệp của bản nguyên vị diện thật là nhanh, khiến Quân Thường Tiếu thở dài trong lòng: "Chẳng có một chút gan dạ."
. ..
"Ầm ầm!"
Ngày hôm nay, Vạn Cổ giới đột nhiên lay động, sau đó nhanh chóng kéo dãn ra.
Ngay từ đầu, vị diện vẫn luôn tồn tại dưới hình dạng của hạt cát, chỉ có thể ước tính được diện tích tăng lên nhờ vào phần được kéo dài ra trong nội bô vị diện, bây giờ đứng trong tinh không, chỉ dựa vào mắt thường thì đã có thể cảm nhận được bằng trực quan.
"Ong ong ong!"
Vạn Cổ giới nhìn giống như một cục bột mỳ, không ngừng lên men không ngừng phình lớn lên.
"Ầm!"
Cũng không bao lâu sau đó, Thiên Dã giới cuối cùng không chịu được sức ép từ sự mở rộng, đột ngột bị va đập đến vỡ nát, đất đá vỡ nát ra đều bị hút vào Vạn Cổ giới.
Tài nguyên, sinh linh.
Đến cuối cùng ngay cả bản thân vị diện cũng hóa thành hư vô.
Phải đau đớn đến mức nào chứ.
"Cũng được."
Tiến vào trong Vạn Cổ giới, mắt thấy thế giới lại được mở rộng thêm ra, Thái Huyền lão nhân lau đi mồ hôi lấm tấm trên tráng.
Vị diện có khẳ năng lại được nới rộng, hắn đã từng suy xét, cho nên khi thiết kế đại trận hộ giới thêm vào chức năng tự động điều chỉnh sự thay đổi về địa hình, bây giờ cũng coi như là đã thành công.
Chuyên nghiệp!
Bốn bản nguyên hợp nhất, diện tích Vạn Cổ giới mở rộng, thuộc tính thiên địa và trật tự thiên địa cũng lần nữa được nâng lên, còn đại trận hộ giới cũng trở nên manhj hơn.
Mọi chuyện cứ tiến hành như vậy, thực sự là nhận được không ít lợi ích
Quân Thường Tiếu chợt cảm thấy an toàn hơn.
Cứ sau mỗi lần hợp nhất một bản nguyên vị diện, thực lực tổng hợp của Vạn Cổ giới sẽ được nâng lên, rất có ích trong việc chống lại Thiên Ma Hoàng.
Có điều. ..
Lần này gióng trống khua chiêng đánh hạ Thiên Dã giới, ma đầu kiacũng đã nhận được tin tức, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ có một trận ác chiến.
"Chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến."
Quân Thường Tiếu ngồi trong đại điện, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Võ giả giới chúng ta không sợ chiến tranh."
Nếu đã lộ diện, đã đặt chân vào thượng tầng vũ trụ, thì đã làm tốt công tác chuẩn bị cùng Thiên Ma Hoàng chém giết trực diện.
Nhắc tới cũng kỳ lạ.
Lại mấy tháng nữa trôi qua.
Phía Thiên Ma Hoàng vẫn không có động tĩnh gì.
"Không đúng."
Kiếm Quy Khư buồn bực nói: "Với tốc độ hành động của ma đầu kia thì đ phái đại quân đánh tới từ lâu rồi mới phải."
"Tám tên tướng tài đắc lực đã bị ta giải quyết hết, chắc là chẳng còn trợ thủ nữa rồi?" Quân Thường Tiếu nói.
"Không."
Kiếm Quy Khư nói: "Chắc chắn là Thiên Ma Hoàng còn có rất nhiều phân thân, bàn về thực lực thì những tên này cũng không kém Bát Bộ Thiên Long."
"Chẳng lẽ. . ."
Quân Thường Tiếu rơi vào suy nghĩ, nói: "Lại đang âm mưu chuyện gì sao?"
Trước kia ẩn núp trong bóng tối, Thiên Ma Hoàng muốn dùng âm mưu, thì chẳng tìm được người, bây giờ Vạn Cổ giới đứng sờ sờ tại thượng tầng vũ trụ, thật đúng là giống như một tấm bia ngắm.
"Khó mà nói."
Kiếm Quy Khư nói: "Cẩn thận thì tốt hơn."
"Tiền bối yên tâm." Quân Thường Tiếu nói: "Ta đã mệnh lệnh cho đệ tử đề phòng mọi lúc rồi."
"Ừm."
Kiếm Quy Khư gật gật đầu.
"Thiên Ma Hoàng không hành động, thì ta hành động." Quân Thường Tiếu vuốt cằm nói.
Cùng ngày.
Từng tàu chiến tinh không bay khỏi Vạn Cổ giới, hòa lẫn vào trong bóng đêm vô tận, bay khắp bốn phương tám hướng, nhiệm vụ của bọn họ là thông báo cho toàn vũ trụ, Vạn Cổ giới muốn đường đường chính chính chống lại Thiên Ma Hoàng,hi vọng sẽ có người sáng suốt gia nhập, chung tay chiến đấu vì thiên hạ thương sinh.
Không bao lâu.
Tin tức đã truyền ra.
Rất nhiều vị diện và thế lực chống đối với Thiên Ma Hoàng đã nhận được tin tức, bắt đầu bàn tán xôn xao, sau cùng đưa ra kết luận là một vị diện mọc ra từ cái xó xỉnh nào, vậy mà dám trắng trợn chiêu mộ võ giả?
"Hừ."
Trong đại điên của một thế lực lớn, một lão giả khinh thường nói: "Chúng ta đã nhiều năm chống lại Thiên Ma Hoàng, tích lũy không ít kinh nghiệm và lực lượng, thì sao phải đi dựa vào Vạn Cổ giới chứ."
"Theo ta thấy."
"Vị diện này cần phải nương nhờ vào chúng ta mới đúng."
Nói tóm lại, tin tức mà Quân Thường Tiếu thả ra, không những không chiêu mộ được những người có cùng lý tưởng, thậm chí còn bị xem thường và kỳ thị.
Có thể hiểu được.
Những chuyện lớn mà Vạn Cổ Tông đã thực hiện trong thời gian này vẫn chư được lan truyền ra ngoài, thậm chí rất nhiều người biết tin Tinh Linh giới bị diệt, nhưng lại không biết hung thủ là ai, cho nên đột nhiên xuất hiện lôi kéo mọi người, khẳng định sẽ lọt vào nghi vấn.
Đương nhiên.
Còn có một nguyên nhân quan trọng hơn nữa.
Lần này Thiên Ma Hoàng làm hại thượng tầng vũ trụ, bọn họ khởi binh phản kháng, là vì có thể thu hoạch được công đức và tạo hóa từ trong kiếp nạn, từ đó có cơ hội với tới được bí mật của sự trường sinh, tự nhiên không cam lòng làm trợ thủ cho người khác rồi.
"Aiii."
Lần lượt biết được thái độ của các đại thế lực trong các vị diện, Quân Thường Tiếu ngồi trong đại điện bất đắc dĩ nói: "Vạn Cổ giới muốn trở thành người đi đầu trong việc chống lại Thiên Ma Hoàng, thì cần phải có đủ các chỉ tiêu về thành tích mới được."
"Anh."
Cố Triều Tịch khinh thường nói: "Cái đám thế lực vì muốn đạt được cơ duyên mà đi chống lại Thiên Ma Hoàng vốn là tâm địa bất chính, cần gì phải chiêu mộ bọn họ."
"Ngay từ đầu ta cũng cho rằng như vậy."
Quân Thường Tiếu nói: "Nhưng mà chưa biết được thực lực của Thiên Ma Hoàng, nhất định phải tập trung được toàn bộ lực lượng của vũ trụ thì mới có thể tăng được phần thắng."
"Tông chủ!"
Vào lúc này, Lê Lạc Thu tiến đến, nói: "Vừa nhận được tin tức, đại quân Thiên Ma Hoàng đang tấn công Hoang Hải giới."
"Cơ hội tới rồi!"
Quân Thường Tiếu ngay lập tức hạ lệnh, nói: "Điều động quân tinh nhuệ của Chiến Kỵ đường nhanh chóng viện trợ Hoang Hải giới, nhất định phải bảo vệ vị diện này an toàn!"
"Vâng!"
"Vù Vù Vù!"
Trong chốc lát, mấy trăm tàu chiến hạm bay khỏi Vạn Cổ giới.
"Hô!"
Bên trong chiếc chiến hạm dẫn đầu, Tĩnh Tri Hiểu đứng trước tấm gương trong buồng nhỏ trên tàu, sửa sang đồng phục, sau đó mang mũ giáp lên.
Đã đến lúc phải phô diễn thực lực chân chính rồi!