Chương 1970. Chôn cùng!
Khi Dạ Tinh Thần không thể chấp nhận được sự thật Tiêu Tội Kỷ đã chết, lực lượng được phong ấn sâu trong linh hồn hoàn toàn giải phóng ra.
Đột nhiên.
Sau khi lực lượng bị phong ấn đó bạo phát, toàn bộ mười cái linh chủng đã từng thuộc về Dạ Vương từ trong cơ thể của người thừa kế đương nhiệm bay ra, dung nhập vào trong cơ thể Dạ Tinh Thần.
Nói cách khác, cũng có thể coi như vật về chủ cũ.
Chỉ là.
Hắn thu hết mười cái linh chủng đi, mấy người khác nên làm cái gì?
Hơn nữa Quân Thường Tiếu một người chiếm hai cái, hơn nữa còn xem Tiểu Hỏa Và Tiểu Tà như con trai ruột của mình.
Tân tân khổ khổ bồi dưỡng, kết quả phát hiện không phải là con ruột, thậm chí còn bị mang đi, chuyện này còn đau khổ hơn là bị người ta đội nón xanh.
Bọn người Liễu Ti Nam không thèm để ý linh chủng bị lấy đi, bởi vì bọn hắn biết, đã dung nhập vào trong cơ thể Dạ Tinh Thần thì chắc chắn sức chiến đấu sẽ tăng lên trên diện rộng!
Không sai.
Giải phong lực lượng, dung nhập linh chủng.
Trong cơ thể Dạ Tinh Thần tràn ngập lực lượng, đã nhảy lên tới tầng thứ không thể tưởng tượng!
Đến mức nam tử tóc đỏ cũng phải nhíu chặt lông mày, cũng ngửi được cảm giác nguy hiểm, thậm chí là... cảm giác nguy cơ!
“Giết đồng môn ta.”
Dạ Tinh Thần cúi đầu, khàn khàn nói: “Không thể tha thứ.”
Giọng nói bình thản, không có phẫn nộ, không có sát ý, nhưng lại khiến cho người nghe rùng mình.
Có lúc, nói lời hung ác chưa hẳn là phải rống to lên mới có thể biểu đạt ra, âm điệu khác thường mới càng đáng sợ hơn.
“Giết!”
“Giết!”
Phía dưới, đại quân Thiên Ma Hoàng không thèm để ý Dạ Tinh Thần bạo phát, bọn chúng còn đang đánh tới đệ tử Vạn Cổ Tông, dựa vào ưu thế về nhân số, dần dần bao vây bọn họ lại.
Chết một người mới chỉ là bắt đầu!
Cái cái tông môn này, vị diện này nhất định phải hủy diệt!
“Ong ong.”
Thế mà, khi bọn chúng thúc ngựa giương đao xông tới giết, không gian bốn phía run run, hiện ra một tầng lưu quang như là một lớp da mỏng.
Phía trên, Dạ Tinh Thần vẫn cúi đầu nhưng hai tay đã dang ra, mười ngón hãm xâm nhập vào sâu trong không gian, sau đó chậm rãi lôi kéo, chỉ thấy lưu quang ngưng tụ phía dưới nhanh chóng co lại, trói buộc toàn bộ địch quân ở nhiều khu vực khác nhau trong đó.
Liễu Ti Nam kinh ngạc đến ngây người.
Phương thức đưa tay vào trong không gian, lôi kéo để phong tỏa địch nhân ở những khu vực khác nhau có chút trâu bò!
“Chết.”
Dạ Tinh Thần trầm thấp nói, dường như ẩn chứa áo nghĩa kim khẩu ngôn trong đó, chỉ nghe tiếng nổ ‘bành bành bành’ vang lên, toàn bộ binh lính địch đang bị Không Gian Chi Linh trói buộc đều chết sạch.
Vừa ra tay thì giết chết hơn một trăm ngàn!
“Xoát!”
Ngay lúc này, Dạ Tinh Thần xoay người, hai ngón đưa qua một khu vực khác, sa lịch chi lực hội tụ ở đầu ngón tay, cũng nhanh chóng co lại, dọc đường thì đột nhiên nổ tung, cát bụi hóa thành kim nhọn, giống như bạo vũ lê hoa đánh tới.
“Hưu hưu hưu!”
“Hưu hưu hưu!”
“Phốc! Phốc! Phốc!”
Lấy cát sỏi hóa thành kim nhọn điên cuồng xuyên qua thân thể đám binh lính của Thiên Ma Hoàng, không chỉ đánh bọn chúng thành tổ ong vò vẽ, còn giết tới mấy trăm ngàn.
Trong nháy mắt thì biến thành tro bụi.
Quả nhiên, lực lượng của Dạ Tinh Thần rất khủng bố!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đại quân của Thiên Ma Hoàng hoàn toàn không đủ để cho hắn giết!
Đương nhiên.
Chắc chắn nam tử tóc đỏ sẽ không để hắn muốn làm gì thì làm, lúc này song quyền hắn hội tụ hỏa diễm, lạnh lùng nói: “Đối thủ của ngươi là ta.”
Giờ phút này, tâm lý hắn cũng không có nắm chắc sẽ chiến thắng tên nhóc đã bạo tẩu này, nhưng vì diệt Vạn Cổ Giới, vì khôi phục tự do, nhất định phải nghĩ cách ngăn chặn, tranh thủ thời gian cho đại quân của Thiên Ma Hoàng!
Ý nghĩ không tệ.
Xem ra đến bây giờ, đệ tử của Vạn Cổ Tông bị thiệt thòi về nhân số, mặc dù còn có thể anh dũng giết địch nhưng tiếp tục chém giết nữa thì chắc chắn sẽ dần dần yếu thế.
“Xin lỗi.”
“Đối thủ của ngươi là ta.”
Vào lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng hắn.
Nam tử tóc đỏ ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một bóng người từng bước đi ra từ trong Thánh Hỏa Phán Quyết, sau đó cả kinh nói: “Sao lại đi ra!”
Thần thông này của hắn là dùng vô tận hỏa diễm phong tỏa một khu vực, võ giả bị nhốt trong đó thì dù có thể chống lại đốt cháy thì cũng hoàn toàn không thể lao ra, trừ phi cưỡng ép phá hư nó từ bên trong.
Nhưng mà.
Tình huống bây giờ là như thế nào?
Thánh Hỏa Phán Quyết vẫn còn, không có bị phá hư, cái tên bị vây ở bên trong lại đi bộ nhàn nhã tới, tùy ý như đang ở trong vườn hoa nhà mình.
Còn không chỉ như thế!
Khi bóng người từng bước đi tới, dáng vẻ cũng dần dần lộ rõ ra, đó là Quân Thường Tiếu, Vô Tận Hải Vực bốn phía dường như bị lực lượng nào đó dẫn dắt, điên cuồng tuôn vào trong cơ thể hắn.
“Con hàng này đang thu lấy Thánh Hỏa Phán Quyết của mình!”
“Không tốt!”
Nam tử tóc đỏ nhận ra không ổn, lúc này hắn muốn thu hồi hỏa diễm, kết quả khổ cực phát hiện đã hoàn toàn mất liên hệ.
Lửa là do hắn phóng ra.
Nhưng bây giờ lửa này đã không còn thuộc về hắn nữa.
“Hô hô hô!”
Hỏa diễm nóng rực điên cuồng tràn vào trong cơ thể Quân Thường Tiếu, dung nhập vào trong đan điền sau đó bị luyện hóa điên cuồng, da thịt dần dần đỏ bừng, dần dần nóng bỏng.
“Tông chủ!”
Nhìn thấy Quân Thường Tiếu đi ra, chúng đệ tử mừng rỡ.
Nhưng nghĩ tới Tiêu Tội Kỷ chết, vẻ mừng rỡ vừa hiện ra lại bị bi thương thay thế.
Dạ Tinh Thần cũng vậy.
Tuy giờ phút này hắn đang trong trạng thái bạo phát nhưng tư duy và thức hải rất thanh tỉnh, sau khi nhìn thấy tông chủ ra ngoài thì trong lòng không chỉ bi thương mà còn áy náy, bởi vì do hắn mà Tiêu sư huynh mới bỏ mình.
“Hưu!”
Không lâu sau, toàn bộ Thánh Hỏa Phán Quyết bị hấp thu sạch sẽ.
“...” Sắc mặt nam tử tóc đỏ cực kỳ khó coi, cảm giác nguy cơ càng mãnh liệt, tâm cảnh cũng càng bối rối.
Bên trái là thập linh tề tụ, hóa thân Dạ Vương Dạ Tinh Thần, bên phải là lông tóc không tổn hao gì, hấp thu biển lửa ngưu bức Quân Thường Tiếu, hắn hốt hoảng cũng có thể hiểu được.
“Hắn.”
Quân Thường Tiếu chỉ nam tử tóc đỏ nói: “Giao cho bổn tọa.”
“Vâng.” Dạ Tinh Thần quay người bay xuống dưới, giao hung thủ giết Tiêu Tội Kỷ cho tông chủ, binh lính uy hiếp vị diện và đồng môn thì giao cho mình!
“Chết!”
“Vù vù!”
“Bành bành bành!”
Dạ Tinh Thần dường như hóa thành Tử Thần thu hoạch sinh linh, chỉ vẻn vẹn trong quá trình bay tới thì hắn sử dụng linh chủng khác biệt, những nơi đi qua, binh lính của Thiên Ma Hoàng đều vỡ nát.
“Giết!”
“Giết!”
Chung Nghĩa giương đao rống to.
Trong lúc nhất thời, thành viên của Chiến Kỵ Đường vọt giết tới.
Cao tầng của Vạn Cổ Tông và các đệ tử cũng rót hết lực lượng vào trong vũ khí, ra sức tiêu diệt binh lính địch, giống như là nếu bọn họ chậm một chút thì sẽ không còn ai để giết.
Không sai.
Nếu chậm thì đúng là không còn ai để giết thật.
Bởi vì Dạ Tinh Thần bạo tẩu, trong lúc giơ tay nhấc chân thì binh lính của Thiên Ma Hoàng chết một mảng lớn.
Đáng sợ nhất là vì mau chóng giải quyết chiến đấu mà hắn dịch chuyển thân thể qua, không gian chi lực, tà ác chi lực, hỏa hồn chi lực, toàn bộ các loại lực lượng đều bạo phát.
“Ông!”
Một khu vực lớn sau lưng như bị ấn nút tạm dừng, trong nháy mắt tiến vào trạng thái đứng im.
“Ba!”
Dạ Tinh Thần nhẹ nhàng búng tay một cái.
“Bành bành bành.” Trong khoảnh khắc, một triệu binh lính tồn tại trong khu vực bị phong ấn đó tại chỗ vỡ nát thành hư vô, máu tươi và thi thể hội tụ lại một chỗ, tạo thành một cái lò sát sinh đáng sợ.
“...”
Mấy người Lý Thanh Dương và Tô Tiểu Mạt thấy mà cả kinh tê cả da đầu.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, một triệu sinh linh tại chỗ phai mờ, đứng là quá khủng bố!
Giết người như ngóe.
Giết đỏ mắt.
Hai cụm từ này đã khó mà hình dung được Dạ Tinh Thần.
Một khắc này, hắn là ác ma, hắn là hóa thân của tử thần.
Vì Tiêu Tội Kỷ, cho dù là hủy diệt cả tầng vũ trụ này cũng không đáng kể.
Tuy không muốn cố ý tạo couple gì đó, nhưng tình đồng môn giữa Dạ Tinh Thần và Tiêu Tội Kỷ là sự thật rõ ràng, là không thể nghi ngờ.
...
Búng tay một cái, đồng bạn của mình chết mất một triệu.
Sức sát thương khủng bố như vậy, trực tiếp chấn nhiếp đại quân của Thiên Ma Hoàng!
Giờ phút này, bọn chúng bắt đầu do dự, bắt đầu sợ hãi, từ trạng thái trùng sát chuyển sang lùi lại, trong mắt chỉ còn lại kinh hãi.
“Rút lui!”
Tổng chỉ huy ra lệnh.
Tồn tại mạt sát sinh linh như lấy đồ trong túi này cũng khiến cho hắn bị rung động thật sâu, xui xẻo nữa là nam tử tóc đỏ bị Quân Thường Tiếu ngăn chặn, không thể nào phân tâm giải quyết đối phương, bây giờ hắn chỉ có thể cho binh lính lui lại, tránh cho càng nhiều binh lính thương vong.
“Rút lui?”
Dạ Tinh Thần cười lạnh.
“Xoát!” Hắn dang hai tay ra, không gian chi lực bạo phát, nhanh chóng tràn ngập tới nơi cực xa, sau đó hóa thành từng cái kết giới sáng bóng, vây khốn toàn bộ binh linh đang chạy trốn của Thiên Ma Hoàng và các tinh không chiến hạm đang đậu ở nơi xa.
“Các ngươi.”
Dạ Tinh Thần ngẩng đầu, khuôn mặt vặn vẹo giống như Tử Thần hàng lâm, nói: “Đều chôn theo sư huynh đi.”
“Không...”
“Bành bành bành!”
“Bành bành bành!”
Tuyệt vọng kêu lên, binh lính của Thiên Ma Hoàng bị trói buộc trong không gian không khỏi bị tháo thành tám khối, máu tươi vẩy ra, nhuộm đỏ không gian kết giới!
“Oanh!”
“Oanh!”
Tinh không chiến hạm cũng không thể trốn được kết cục bị hủy diệt, thậm chí khi không gian co lại, không ngừng va chạm, liên tục nổ tung, còn tổng chỉ huy ở trong chủ chiến hạm thì chỉ có thể hoảng sợ đối mặt với hỏa diễm tới thôn phệ mình.
...
Ngày hôm nay.
Một trận chiến này.
Hơn vạn tàu chiến hạm của Thiên Ma Hoàng, toàn bộ mấy triệu binh lính đều bỏ mình.
Hung thủ là Dạ Tinh Thần!