Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1971 - Chương 1971. Báo Thù Rửa Hận

Chương 1971. Báo thù rửa hận
Bạo tẩu Dạ Tinh Thần diệt sạch đại quân của Thiên Ma Hoàng, thậm chí ngay cả một chiếc chiến hạm hoàn chỉnh cũng không để lại.

Tế bái Tội Kỷ, pháp lực vô biên.

Nhưng mà dù đạt được thắng lợi thì Dạ Đế cũng không vui.

Nếu có lựa chọn, hắn tình nguyện buông tha cho đám binh lính tội không thể tha của Thiên Ma Hoàng này để đổi lấy Tiêu Tội Kỷ phục sinh.

Hoặc là để cho hắn thay thế.

Cho dù tình huống lúc đó có tái diễn lại bao nhiêu lần thì Tiêu Tội Kỷ đều sẽ ngăn trước mặt Dạ Tinh Thần, trong đó không chỉ có tình nghĩa đồng môn, mà còn vì nghe được đoạn nói chuyện của đệ muội và sư đệ trước khi đi.

“Ta không hy vọng đưa nhỏ còn chưa ra đời thì đã không có phụ thân.”

“Yên tâm đi, ta sẽ còn sống trở về.”

Rất nhiều đệ tử trong tông môn đều thoát kiếp F.A nhưng Tiêu Tội Kỷ vẫn lẻ loi một mình, cho nên khi nghe sư đệ và đệ muội nói chuyện với nhau, trong lòng liền quyết định, cho dù sau đó có nguy hiểm gì xuất hiện đi nữa thì hắn đều phải bảo vệ Dạ Tinh Thần, để hắn còn sống trở về.

Cho nên.

Hai người thân thiết với nhau như vậy không chỉ là do ăn ý.

Mới bắt đầu thì Tiêu Tội Kỷ đã cố gắng hết sức để bảo vệ cho phụ thân của đứa bé.

Cảm động và nước mắt xuất hiện.

“A.”

Mặc dù giết địch một triệu nhưng vẫn khó mà xóa được nổi thống khổ trong lòng Dạ Tinh Thần, chỉ có thể dùng rống to dữ tợn để phát tiết.

“Ô ô!”

Liễu Uyển Thi nước mắt rơi như mưa, tựa vào vai Lê Lạc Thu.

Bình thường mặc dù thỉnh thoảng sẽ nói xấu một chút nhưng thực tế thì rất quan tâm sư huynh và sư đệ.

Một khắc này, trên dưới Vạn Cổ Tông nghe được tiếng gào thét vô lực của Dạ Tinh Thần thì đều cúi đầu xuống, đều bi thương không thôi.

Địch quân bị giết, một người chết, có tính như thế nào đi nữa thì cũng là đại hoạch toàn thắng, nhưng mà, biểu hiện của mọi người lại là thống khổ và uể oải tựa như chiến bại vậy.

Không!

Còn chưa có thắng lợi.

Hung thủ giết người còn chưa chết!

Mọi người ào ào quay đầu, tràn đầy tức giận nhìn về phía hư không nứt toác nơi xa.

...

Trước khi chết thì tổng chỉ huy lựa chọn chiến thuật rút lui, nguyên nhân là vì Quân Thường Tiếu ngăn chặn nam tử tóc đỏ, không còn sức chiến đấu tuyệt đối thì đương nhiên là bọn chúng không thể nào chống lại Dạ Tinh Thần đã bạo tẩu được.

Sự thật đâu?

Dùng cái chữ kéo này rất không chính xác.

Nói cho đúng hơn thì nam tử tóc đỏ đang bị Quân Thường Tiếu chà đạp.

“Oanh!”

Trong vùng trời, một tiếng nổ vang lên.

Đệ tử Vạn Cổ Tông vừa mới đưa mắt qua nhìn thì liền thấy nam tử tóc đỏ ‘Hưu’ một tiếng, bay ngược ra chỗ xa xa, sau đó vô cùng chật vật ổn định thân thể, bên má trái có một vết rạch rõ ràng, hẳn là bị đánh lên trên mặt.

“Đáng giận!”

Hắn phẫn nộ nắm chặt tay, hỏa diễm nóng rực gào thét bạo phát.

Một giây sau hắn lại trừng to mắt, bởi vì ngay phía trước lộng lẫy lấp lóe, mũi thương dừng lại cách mi tâm mình một tấc.

Nam tử tóc đỏ nam chậm rãi tập trung ánh mắt mới có thể thấy rõ, một thiếu niên mi thanh mục tú đứng trước mặt, chân đạp Hỏa Diễm Luân, trên người mặc một cái yếm, khoác một cái khăn bằng vải đỏ mỏng, cầm hỏa diễm trường thương trong tay.

Trước...

Trên khải giáp trước ngực có khắc đồ án một cái hoa sen màu đỏ.

Ngay khi độc giả dựa vào ngoại hình và trang bị mà đoán được đó là ai thì đột nhiên màn hình điện thoại di động run run, vài cái chữ to xuất hiện ‘Tam Đàn Hải Hội Đại Thần, Na Tra!’

“Anh linh cấp SSS!”

Mấy người Lý Thanh Dương và Tô Tiểu Mạt kinh hô.

Bọn họ đã đi Thiên Uy Bí Cảnh lịch luyện vô số lần, tuy đấu không lại anh linh đỉnh cấp nhưng cũng không ngại cho bọn họ quan sát bức họa trên vách tường.

“Vù vù!”

Vào lúc này, trong khu vực tràn ngập hỏa diễm nơi xa, Quân Thường Tiếu đi tới, quanh người hắn khuếch tán ra từng sợi hoa văn do hỏa diễm hóa thành, kết nối với Na Tra đang cầm thương đứng trước mặt nam tử tóc đỏ.

Như thế thì có nghĩa là.

Nhân vật thần thoại đột nhiên xuất hiện hẳn là hắn đang thao túng.

Trước có anh linh của Hầu ca xuất hiện diệt phân thân của Thiên Ma Hoàng, bây giờ có anh linh của Na Tra dùng thương định nam tử tóc đỏ, rốt cuộc thì Quân Thường Tiếu không thể tiến vào Thiên Uy Bí Cảnh có tài đức gì mà có thể khiến cho chúng thần đồng ý trợ giúp hắn?

Đẹp trai?

Tác giả còn đẹp trai hơn hắn.

Cũng không thấy có quý nhân tương trợ.

“Ừng ực!”

Nam tử tóc đỏ nuốt một ngụm nước bọt, tuy đầu thương trước mặt hỏa diễm bốc lên ngùn ngụt nhưng toàn thân vẫn đang đổ mồ hôi lạnh.

Giờ phút này, hắn cảm nhận được tử vong chưa bao giờ cách mình gần như vậy.

Còn chưa có lấy được tự do thì phải chết ở chỗ này sao?

Không!

Hắn không cam tâm!

Anh linh Na Tra liếc liếc hình xăm trước ngực nam tử tóc đỏ một chút, khinh thường nói: “Ngươi cũng xứng dùng hoa sen?”

Khi Long Vương dìm nước Trần Đường Quan thì Na Tra cắt thịt trả mẹ, cạo xương trả cha, sau khi chết thì được Thái Ất Chân Nhân lấy hoa sen tái tạo thân thể, cho nên hoa sen chính là tiêu chí của hắn.

Khéo thay!

Trước ngực nam tử tóc đỏ có hoa sen.

Càng trùng hợp hơn là Na Tra cũng chơi lửa.

Điều này đại biểu cái gì? Đại biểu cho từ khi nam tử tóc đỏ ra sân thì chắc chắn Tam thái tử cũng sẽ xuất hiện.

Giống như bộ phim chiếu mạng gần đây, mỗi tập đều là vô số chi tiết nhỏ đang ẩn giấu!

“Cắt.”

Người đọc không nhịn được nữa bắt đầu chửi bậy: “Mẹ nó, văn não tàn cũng dám tự cho mình là thần kịch chín giờ, có biết xấu hổ hay không hả?”

“Uy.”

Na Tra thản nhiên nói: “Muốn hắn chết như thế nào?”

Theo cách nói chuyện này thì có thể đoán được tuy Quân Thường Tiếu có một loại quan hệ gì đó với hắn nhưng mà có vẻ như cũng không phải là tuyệt đối chưởng khống, giống như là quan hệ thuê mướn hơn.

“Tra tấn tới chết!”

Quân Thường Tiếu âm lãnh nói.

Giết đệ tử ta, không thể tha thứ!

“Phốc!” Vừa dứt lời, Na Tra đâm qua, Hỏa Tiêm Thương trực tiếp cắm thẳng vào trên vai trái của nam tử tóc đỏ, nhất thười sắc mặt đối phương trở nên dữ tợn.

Bị đâm bị thương, hắn có thể chịu.

Không thể nhịn là sau khi đầu thương đâm vào thân thể thì phóng thích ra hỏa diễm tinh thuần, vô tình đốt cháy bắp thịt và huyết mạch.

Đau!

Đau đến cốt tủy!

“Phốc!” Na Tra rút thương, đâm vào vai phải.

Nếu phải tra tấn đến chết thì tất nhiên hắn không thể lập tức chết ngày được, nhất định phải khống chế tốt tổn thương trên nhục thể và linh hồn.

“Phốc!”

“Phốc!”

Tiếng nhục thể bị đâm xuyên qua vang vọng trong tinh không, khiến cho các đệ tử Vạn Cổ Tông nghe được thì cảm thấy thoải mái, thậm chí hi vọng mình cũng có thể tới đâm một đao, để an ủi cho đồng môn đã chiến tử.

...

Vạn Cổ Giới, Thạch Tượng Thành.

Từ khi bị Quân Thường Tiếu bất ngờ cứu được, Công Tôn Nhược Ly liền ở lại trong chủ thành do tộc nhân kiến tạo, lặn lẽ tu luyện võ đạo, gần như rất ít xuất hiện ở nơi công cộng.

Nàng rất muốn đi tìm tên nam tử phụ lòng đó, nhưng nhớ tới con trai thì lại tạm thời dằn ý nghĩ đó xuống.

Quân Thường Tiếu cũng từng tới bái kiến phụ thân, hi vọng nàng có thể gia nhập vào Vạn Cổ Tông, được hưởng tư nguyên võ đạo càng cao cấp hơn nhưng lại bị nói khéo từ chối.

Bây giờ Công Tôn Nhược Ly càng hy vọng có thể bình tĩnh trở lại, dẫn tộc Thạch Tượng bước về phía tương lai tốt đẹp hơn.

“Xoát!”

Trong mật thất, nàng đang tu luyện thì đột nhiên mở to mắt.

Bởi vì muốn lĩnh hội võ đạo, lo sợ bị người khác quấy nhiễu cho nên hoàn cảnh nơi này vô cùng khép kín, dù cho lúc trước Vạn Cổ Giới liên tục bị oanh tạc mà nàng cũng không hề cảm nhận được.

Nếu đã như vậy thì tại sao nàng lại đột nhiên tỉnh lại?

Công Tôn Nhược Ly hơi che ngực, trên gương mặt xinh đẹp còn có chút thống khổ.

Không đúng!

Nhất định có chuyện xảy ra!

Công Tôn Nhược Ly vội vàng đứng dậy, đi ra khỏi mật thất phong bế, sau đó nàng nhìn thấy bầu trời của Vạn Cổ Giới vặn vẹo, nhất thời ý thức được trực giác của mình không sai chút nào.

'Tộc trưởng! Sao ngài lại xuất quan rồi?" Quan viên trong tộc quần cả kinh nói.

“Tình huống như thế nào?”

Công Tôn Nhược Ly nhíu mày.

Quan viên vội vàng kể lại chuyện Vạn Cổ Giới bị đại quân của Thiên Ma Hoàng công kích cho nàng, biết được nhi tử và trên dưới tông môn đang ở bên ngoài chém giết với đại quân của Thiên Ma Hoàng, lúc này, nàng không chút do dự bay ra ngoài.

“Giết hắn đi.”

Vào lúc này, Quân Thường Tiếu đứng trong tinh không, lãnh đạm nói.

Toàn thân nam tử tóc đỏ bị đâm thủng trăm ngàn lỗ, có thể nói là vô cùng thê thảm, cho nên bây giờ hắn không còn giá trị tra tấn nữa, không bằng trực tiếp đưa hắn đi theo ông ba.

“Được.”

Na Tra giơ Hỏa Tiêm Thương lên.

“Hưu.”

“Phốc!”

Ngay lúc Công Tôn Nhược Ly từ trong Vạn Cổ Giới bay ra ngoài thì Hỏa Tiêm Thương mang theo lực lượng cường thế, tinh chuẩn không gì sánh được, xuyên thấu mi tâm của nam tử tóc đỏ, ánh mắt của hắn dần dần mất đi ánh sáng, hai tay cũng chầm chậm rũ xuống.

Đến tận đây.

Hung thủ giết chết Tiêu Tội Kỷ đã chết trong tay Quân Thường Tiếu, từ đó cũng được báo thù rửa hận.

Nếu như đổi lại trước kia, nếu là võ giả mạnh mẽ như thế thì có thể sẽ bị đưa vào Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp yêu mến, chỉ tiếc sau khi giết Tiêu Tội Kỷ thì hắn không có cơ hội đó, bỏi vì làm như vậy thì cho dù là thần tiên thì cũng phải chết!


Bình Luận (0)
Comment