Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1990 - Chương 1990. Ta Là Thiên!

Chương 1990. Ta Là Thiên!
Cao tầng và đệ tử lần lượt chọn lựa đạo pháp thích hợp với mình trong Vạn Pháp Bí Cảnh, sau đó vui vẻ rời đi.

Hà Vô Địch còn kích động tới khiêu vũ tại chỗ.

Thế mà Quân Thường Tiếu vẫn có chút không hài lòng, dù sao Vạn Cổ Tông có hơn một trăm ngàn đệ tử, đạo pháp bên trong bí cách không thể chia đều cho mỗi người được.

Suy nghĩ kỹ một chút thì đúng là như vậy.

"Phi!"

Hệ thống nhổ một ngụm nước bọt, nói: "Lòng tham không đáy!"

Đứng trên góc độ của Hà Vô Địch thì chúng ta có thể thấy, đạo pháp là một loại thần thông võ học cực kỳ cao cấp, ở vùng đất vĩnh sinh thì nó vô cùng trân quý.

Vấn đề xuất hiện.

Cái đồ chơi này dễ tu luyện không?

Quân Thường Tiếu ngồi trong thư phòng, mở đạo pháp ra, bắt đầu cẩn thận đọc khẩu quyết, cho đến khi thuộc hết thì kết quả là hắn hoàn toàn không hiểu, sau đó sụp đổ nói: "Có chút khó!"

Đâu chỉ khó.

Quả thực là khó như lên trời.

Cho dù là Hà Vô Địch có kinh nghiệm, sau khi nhận được đạo pháp thích hợp với bản thân thì đi vào Thời Không Bí Cảnh lĩnh hội vài ngày mà vẫn không hiểu ra sao.

Đối với cái này, hắn cũng hiểu, bởi vì năm đó hắn mất gần ngàn năm mới miễn cưỡng lĩnh ngộ được da lông của Chuyển Thể Đạo Pháp.

"Từ bỏ đi."

Hệ thống nói: "Hay là bật hack đi."

Quân Thường Tiếu bị khích một câu như vậy, lập tức sắp xếp công việc trong tông môn, sau đó đi vào Thời Không Bí Cảnh, bắt đầu tìm hiểu đạo pháp, nhìn tư thế nếu không lĩnh ngộ có thành tựu thì sẽ không đi ra.

Bọn người Lý Thanh Dương thấy thế thì cũng nghiêm túc nói: "Tông chủ nghiêm túc!"

Là.

Quân Thường Tiếu nghiêm túc.

Vì chứng minh chính mình không dựa vào bật hack thì cũng có thể lĩnh ngộ được đạo pháp thâm ảo!

Nhưng hiện thực cũng rất tàn khốc, Thời Không Bí Cảnh gia tốc, nỗ lực suy nghĩ gần hơn nửa năm mà vẫn không thu hoạch được gì.

Bi thảm nhất là đạo pháp không có thu hoạch chút nào nhưng tóc rụng một đống.

Cứ theo tiết tấu này thì hắn phải suy tính lại, không chắc có thể lĩnh ngộ hay hay không nhưng bệnh rụng tóc rụng tóc chắc chắn sẽ tái phát.

"Thôi đi."

Quân Thường Tiếu đứng dậy nói: "Ta còn phải nghĩ cách đối phó với Thiên Ma Hoàng, sao có thể lãng phí thời gian cho đạo pháp được."

"Phi!"

Hệ thống nói: "Không được là không được, đừng viện lý do cho mình."

Quân Thường Tiếu không để tới nó, rời khỏi Thời Không bí cảnh, đi vào Tế Vũ Đường, hỏi thăm tình huống bên ngoài.

"Không lạc quan."

Lê Lạc Thu nói: "Căn cứ tình báo từ các phương đưa tới, trong khoảng thời gian này thì đã có hơn ba mươi vị diện hư không tiêu thất."

". . ."

Quân Thường Tiếu chau mày.

Từ lúc cái vị diện thứ nhất biến mất đến khi mình từ Tuyệt Vọng Thâm Uyên đi ra thì chỉ có mấy tháng, tần suất nuốt vị diện của cái thằng đó cũng quá nhanh!

"Quân tông chủ."

Kiếm Quy Khư nói: "Chúng ta phải làm gì đó đi, không thể trơ mắt nhìn Thiên Ma Hoàng tai họa thương sinh!"

"Không sai."

Quân Thường Tiếu gật đầu nói.

Như vậy, có thể làm cái gì đây?

"Truyền lệnh xuống, thông báo các đại vị diện, để bọn hắn mau rời khỏi."

Bây giờ Quân Thường Tiếu chỉ có thể để cho các sinh linh vứt bỏ gia viên của mình.

Hết cách rồi, với tốc độ xâm chiếm này của Thiên Ma Hoàng, nếu như không thể trực tiếp ngăn cản thì cũng chỉ có thể đi lánh nạn sớm.

"Ai."

Kiếm Quy Khư nói: "Chỉ sợ sẽ có người không đi, hoặc là đi không kịp."

Có người không đi là quyến luyến gia viên, thậm chí chọn cùng tồn vong, không kịp đi thì là tốc độ nuốt của Thiên Ma Hoàng quá nhanh, một khi cái vị diện nào bị hắn chú ý tới thì gần như là sẽ không sẽ sống được qua ngày thứ hai.

"Không đi cũng phải đi."

Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói: "Thông báo Trận Pháp Đường, mở Ảnh Tượng trận pháp, bổn tọa muốn nói cho bọn hắn biết tính nghiệm trong của chuyện này!"

"Vâng!"

. ..

"Ông! Ông!"

Bầu trời của các đại vị diện, các đại thành trì trong thượng tầng vũ trụ run run, dần dần hội tụ ra trận pháp kết giới bóng loáng như gương.

"Lại tới!"

Mọi người thấy thế thì biểu cảm quái dị.

Lúc trước, bọn họ cũng dựa vào loại trận pháp kết giới này mới tận mắt nhìn thấy Vạn Cổ Tông đánh quân tinh nhuệ của Thiên Ma Hoàng như thế nào!

"Khụ khụ."

Sau một lát, gương mặt cực kỳ đẹp trai của Quân Thường Tiếu xuất hiện trên màn sáng.

"Có chút cần ăn đòn!"

"Rất muốn đá hai đá!"

Mọi người bàn tán.

"Chư vị." Quân Thường Tiếu ấp ủ cảm xúc một chút, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Giờ này phút này, thượng tầng vũ trụ đang trải qua một trận tai nạn trước nay chưa từng có, mà các ngươi muốn tiếp tục sống thì nhất định phải lựa chọn chính xác."

Võ giả ở các vị diện không phủ nhận có tai nạn, dù sao chuyện Thiên Ma Hoàng làm hại vũ trụ không đã phải một ngày hai ngày.

Nhưng mà.

Tất cả mọi người đều biết thì đâu cần nghe ngươi nói?

"Đương nhiên."

Quân Thường Tiếu nói: "Có thể các ngươi cũng không đồng ý với cách nói của ta, nhưng ta vẫn phải nói, Thiên Ma Hoàng đã chưởng khống Ta Pahps mà Thôn Thiên Ma Tổ tu luyện năm đó, có thể nuốt các đại vị diện dễ như trở bàn tay."

"Thôn Thiên Ma Tổ?"

Sắc mặt mọi người thay đổi.

Có thể thấy, bọn họ cũng nghe nói tới.

Thực ra chuyện này cũng không phải là bí mật gì, đã được truyền lưu trong thượng tầng vũ trụ từ lâu rồi.

Nhưng chi tiết cụ thể thì khó mà chứng thực được, thậm chí còn bị cho là truyền thuyết.

"Con hàng này đang lừa gạt chúng ta?"

"Nuốt vị diện, sao có thể như vậy được!"

Không ít võ giả nghi ngờ Quân Thường Tiếu.

Nói cách khác, nếu Cẩu Thặng nói Thiên Ma Hoàng đang trắng trợn xâm lấn các vị diện thì có thể bọn họ sẽ tin tưởng, nhưng nuốt vị diện thì không thể tưởng tượng được.

Đương nhiên.

Có người tin tưởng!

Bởi vì những thế lực đó có cơ cấu tình báo của mình, liên tục nhận được tin tức rất nhiều vị diện hư không tiêu thất, mới đầu bọn họ vẫn rất khó hiểu, bây giờ thì lập tức tỉnh ngộ!

"Bổn tọa không cần biết các ngươi có tin tưởng hay không." Quân Thường Tiếu lại nói: "Mời nhanh chóng thu dọn hành lý rời khỏi vị diện của mình!"

". . ."

Võ giả ở các vị diện im lặng.

Đột nhiên có người nhảy ra kêu mọi người nhanh chóng thu dọn hành lý chạy trốn, ai tin, ai làm?

Ai.

Danh vọng của Quân Thường Tiếu vẫn hơi kém.

Nếu là ở hạ tầng vũ trụ thì chỉ một câu nói là toàn bộ thế gian đều sẽ tin tưởng.

"Nếu như các ngươi không có chỗ đi thì có thể tới Vạn Cổ Giới." Quân Thường Tiếu lại nói.

Chắc chắn Vạn Cổ Giới không thể dung nạp nhiều sinh linh như vậy, nhưng đã nói thì cũng đại biểu hắn muốn trợ giúp thượng tầng vũ trụ, gắng hết sức đi cứu vớt sinh linh.

Chỉ tiếc, hắn nói câu này khiến cho rất nhiều võ giả hiểu lầm, cho rằng hắn đang nói chuyện giật gân, thậm chí đang cố ý quảng cáo cho mình!

"Còn đứng ngẩn ra đó làm gì!"

Đột nhiên, Quân Thường Tiếu cao giọng quát: "Mau thu dọn đồ đạc chạy trốn!"

"Đi!"

Có chút thế lực ở vị diện nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, quyết định nhanh chóng thu dọn kim ngân châu báu, sau đó ngồi tinh không chiến hạm rời đi, nhưng bọn hắn không có đi Vạn Cổ Giới mà chọn một nơi khác.

Trong khoảng thời gian này, rất nhiều tổ chức đối kháng Thiên Ma Hoàng đã lần lượt kết minh, cho nên khi gặp phải nguy cơ thì hắn là phải đoàn kết lại với nhau.

Các đại thế lực có đẳng cấp có thiết bị, rời khỏi vị diện dễ như trở bàn tay, nhưng võ giả bình thường đến mức không thể vượt qua vũ trụ thì chỉ có thể ở gia viên của mình chờ đợi tử vong buông xuống.

Buồn cười nhất là.

Rất nhiều vị diện không tin Quân Thường Tiếu.

Bọn họ không có ngửi được cảm giác nguy cơ, cũng không định chạy trốn, vẫn sống trong gia viên của mình như thường.

Đối với tình huống này thì Kiếm Quy Khư cũng đoán trước được, hắn nói: "Quân tông chủ, ngươi đã cố hết sức, bọn họ sống hay chết thì thuận theo ý trời đi."

Hơn nữa bọn họ rất bất đắc dĩ.

"Tiền bối."

Quân Thường Tiếu đứng dậy, đi ra đại điện, đưa lưng về phía hắn, nói: "Ngài nói phó thác cho trời, nếu như. . ." Dừng lại một chút, nói: "Ta là trời?"

Kiếm Quy Khư ngạc nhiên.

"Ta là trời!"

"Ta khống chế sinh mệnh của sinh linh!"

". . ."

Kiếm Quy Khư trừng to mắt.

Lời nói này của Quân tông chủ quá phách lối!

"Hâm Dao."

Quân Thường Tiếu nói: "Thôi diễn cái vị diện tiếp theo mà Thiên Ma Hoàng sẽ nuốt."

"Vâng!"

Thượng Quan Hâm Dao lập tức đi tới trước tinh không địa đồ, kết hợp với tình báo lúc trước, sau khi phân tích một lát thì nói: "Dựa theo quy luật biến mất của vị diện thì có thể Vong Linh Giới sẽ bị Thiên Ma Hoàng để mắt tới."

"Vong Linh Giới?"

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Tên gì mà mang đầy điềm xấu như vậy?"

"Hưu."

Hóa thành lưu quang, bay ra khỏi Vạn Cổ Giới.

Cao tầng và đệ tử đưa mắt nhìn tông chủ rời đi, trong lòng cầu nguyện hắn có thể bình an trở về.

Quân Thường Tiếu không nói là đi làm gì nhưng bọn họ biết, hắn muốn một thân một mình đi ngăn cản Thiên Ma Hoàng.

Không sai.

Cẩu Thặng muốn tìm Thiên Ma Hoàng.

Dựa vào truyền kỳ nhiệm vụ đột phá đến Thiên Cơ cảnh đỉnh phong, hắn không nắm chắc mình có thể chiến thắng ma đầu đó, nhưng hắn nhất định phải cố gắng đi ngăn cản, cho những sinh linh nhận ra được nguy hiểm đó có thời gian chạy trốn.

Một khắc này.

Bay ra khỏi Vạn Cổ Giới, xuyên thẳng qua vũ trụ lưu quang, phát ra khí tức vĩ đại.

Khi xưa Quân Thường Tiếu không có lợi ích thì tuyệt đối không dậy sớm, dù nhiều lần cứu vớt thế giới thì đều là có mục đích, lần này hắn lại không có tạp niệm gì, một lòng chỉ muốn bảo vệ thiên hạ thương sinh, có lẽ đây là trưởng thành mà Tiểu Sỉ nói.

"Quân tông chủ!"

Kiếm Quy Khư nước mắt tuôn đầy mặt nói: "Đại nghĩa!"


Bình Luận (0)
Comment