Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 2010 - Chương 2010. Mới Đến, Cho Chút Thể Diện

Chương 2010. Mới Đến, Cho Chút Thể Diện
"Vù vù!"

Điểm cuối ở phía tây của Vạn Cổ Vực, không gian chồng chất, cuồng phong gào thét.

Đây là biên giới vũ trụ, cùng loại với không gian vặn vẹo giữa các tinh vực.

"Ôm chặt."

Quân Thường Tiếu nói: "Có thể sẽ có chút phiền toái."

"Ừm."

Hoa Mân Côi tựa trong ngực phu quân, ôm chặt eo hắn.

Tuy nói như vậy có chút xui xẻo nhưng ta vẫn muốn nói một câu, tú ân ân ái, chết nhanh nhất!

"Hưu."

Quân Thường Tiếu ôm Hoa Mân Côi, hóa thành lưu quang màu đỏ bay vào không gian chồng chất trong nháy mắt, đón đỡ cảm giác xé rách nhanh chóng bay về phía trước.

Theo những gì phụ thân nói.

Chỉ cần xuyên qua không gian vặn vẹo này thì có đi tới một cái vũ trụ khác.

Nói đến phụ thân, không thể không nhắc tới nam tử tóc đỏ một chút, tuy đã kết thúc, dù bây giờ phần này có chút giống như phiên ngoại nhưng vẫn không xứng có tên, đúng là có chút thê thảm.

Lần này Quân Thường Tiếu đi vũ trụ khác, mục đích không phải là muốn đi xem thế giới bên ngoài một chút, không phải là vì muốn tìm cường giả luận bàn một chút, mà là tìm kiếm dược tài.

Bởi vì bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại.

Nếu đã thành gia lập nghiệp, chắc chắn phải có con.

Huống chi, năm đó hắn đã nhiều lần nghĩ tới, đời này mình luôn lo phát triển tông môn, vẫn luôn cố gắng mạnh lên, nhất định phải cung cấp cho đời sau của mình có một cuộc sống vượt trội hơn người khác, mới bắt đầu thì phải là cường nhị đại.

"Oanh!"

"Oanh!"

Bên trong không gian vặn vẹo, lôi điện phun trào mạnh mẽ, cố gắng ngăn cản hành động phạm pháp vượt qua vũ trụ của đôi vợ chồng này, nhưng không chút hiệu quả nào.

Một ngàn năm trước, Quân Thường Tiếu đã đạt đến Thiên Cơ cảnh đỉnh phong.

Một ngàn năm sau, chắc chắn thực lực tăng lên nhiều hơn, khả năng vận dụng tiên âm chi lực cũng lô hỏa thuần thanh.

Đương nhiên.

Lô hỏa thuần thanh này là khả năng thu lấy và cảm ngộ cao nhất bây giờ, thực ra thì chỉ cần không đi vào vùng đất vĩnh sinh thì gần như là không thể tăng lên.

"Hưu."

Ước chừng nửa tháng, Quân Thường Tiếu thuận lợi ôm Hoa Mân Côi vượt qua vành đai cách ly giữa hai vũ trụ, thành công đi vào một cái hệ thống vũ trụ khác.

Nam tử tóc đỏ đã từng nói, vũ trụ khác thì võ đạo cũng khác, mà khi hắn vừa mới ổn định thân thể, cảm nhận thuộc tính thiên địa trong khu vực này thì đúng là phát hiện ra nó hơi khác với Vạn Cổ Vực.

Cho dù có biến hóa bao nhiêu thì cũng không rời khỏi bản chất.

Hơi thích ứng một chút thì có thể hiểu được.

"Đi đâu?" Hoa Mân Côi vẫn dựa vào trong ngực hắn, có vẻ như không muốn đi xuống.

Nửa tháng nay, ống kính luôn tập trung vào hai người, tú ân tú ái cả ngày, làm tổn thương trái tim rất nhiều người độc thần.

Đừng để ý, quen là được.

"Đi bộ lung tung chứ sao."

Quân Thường Tiếu cũng không có vị trí cụ thể gì, chọn một hướng theo cảm giác, ôm nàng bay thẳng đi.

Hắn quyết định tìm một cái vị diện trước, tìm hiểu rõ cái vũ trụ hoàn toàn mới này với hệ thống dược lý của nó, thử xem có tìm được dược tài trong cách điều chế hay không.

"Oanh!"

"Oanh!"

Thế mà, đi không bao lâu thì mơ hồ nghe được tiếng nổ.

Dù sao thì Quân Thường Tiếu cũng là lão giang hồ, lập tức đoán được: "Có người đang đánh nhau, cấp bậc còn không thấp!"

"Đi!"

"Đi xem một chút!"

Hoa Mân Côi vội vàng khuyên nhủ: "Chúng ta tìm điểm dừng chân trước đã."

Nàng sợ phu quân mới đến thì đã gây phiền toái.

"Theo năng lượng dao động thì hẳn là thực lực của hai bên đang chiến đấu là nửa bước Thiên Cơ, chúng ta có thể đi khuyên can, vừa hay nghe ngóng tình báo của vũ trụ này từ bọn họ." Quân Thường Tiếu nói.

". . ."

Hoa Mân Côi trợn mắt nhìn hắn.

Cái này mà là đi nghe ngóng tình báo? Là người rảnh rỗi đi gây sự thì có!

Đừng nói.

Nghe ngóng tình báo chỉ là lời giải thích của Quân Thường Tiếu, chủ yếu là muốn xem thử xem cường giả ở vũ trụ này đánh nhau như thế nào.

Ai hiểu Cẩu bằng vợ hắn.

Câu nói này không sai chút nào.

. ..

"Oanh!"

"Oanh!"

Trong một khu vực không gian đổ sụp, mấy tên cường giả nửa bước Thiên Cơ cảnh đang ra tay đánh nhau, từ thuộc tính thiên địa bạo phát và vận dụng vũ kỹ thì hiển nhiên là khác với Vạn Cổ Vực.

Hơn nữa.

Đánh tới kịch liệt.

Có người còn hét lớn một tiếng, triệu hồi ra một con quái vật khổng lồ.

"Tang lão nhi, chưa gì hết thì đã vận dụng hồn thú hả!" Một lão giả cười lạnh nói.

"Hừ!"

Lão giả triệu hồi ra Thượng Cổ hồn thú lạnh lùng nói: "Kiền Khôn Cửu Ấn Chưởng phát hiện trong cổ mộ cũng không ở trong tay lão phu, các ngươi chớ có hùng hổ dọa người!"

"Mấy ngàn người đi vào cổ mộ, chỉ có ngươi còn sống đi ra, còn muốn ngụy biện?" Một người khác lạnh lùng nói.

"Muốn sống thì giao Kiền Khôn Cửu Ấn Chưởng ra!"

Một lão ẩu duy nhất trong số bốn người khàn khàn nói.

Từ đó có thể thấy, ba người này là cùng một bọn, vì một loại bí tịch võ học nào đó mà tập thể tấn công lão giả triệu hoán hồn thú.

Quả nhiên.

Cho dù là ở chỗ nào.

Chỉ cần có bảo bối thì đều sẽ bị nhắm vào.

Quân Thường Tiếu đang chạy đến, nghe được bọn họ nói chuyện với nhau thì biểu hiện trên mặt rất đặc sắc.

Kiền Khôn Cửu Ấn Chưởng này có chút quen tai.

Móa!

Không phải là vũ kỹ mà trước đó hắn dùng rất nhiều võ học phế thải đổi lấy trong Công Pháp Các sao!

Suy tính tới nhiều nguyên nhân, Quân Thường Tiếu thầm nghĩ: "Chẳng lẽ là trộm được từ trong vũ trụ này?"

"Không thể nào!"

Hệ thống nói: "Có lẽ chỉ là trùng tên mà thôi."

"Cũng thế."

Vũ trụ lớn như vậy, võ học thần thông nhiều như cát sông hằng, không chừng cũng sẽ trùng tên.

"Đã nói bao nhiêu lần rồi!"

Lão giả giận dữ nói: "Lão phu phát hiện Kiền Khôn Cửu Ấn Chưởng trong cổ mộ, nhưng còn chưa đụng tới thì nó tự biến mất!"

Sau khi nghe được câu này, Quân Thường Tiếu gầm lên: "Chắc chắn là hệ thống trộm, không còn nghi ngờ gì nữa!"

". . ."

Hệ thống trầm mặc.

"Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ tin?"

Ba người nhìn nhau một chút, có vẻ như là đạt thành thỏa thuận nào đó, cùng tăng cường độ và tiết tấu tiến công, hiển nhiên muốn bắt đối phương trước rồi mới cẩn thận thẩm vấn bí tịch.

"Chết!"

Lão giả đó cũng không phải ăn chay, thao túng hồn thú to lớn chiến đấu.

"Thực lực của người này không tầm thường, nhưng song quyền khó địch nổi chúng quyền, thua trận cũng chuyện sớm muộn thôi." Quân Thường Tiếu ngừng ở phía xa quan sát, dáng vẻ cực giống Tông Sư Võ Học.

Trước kia.

Hắn dựa vào hệ thống.

Bây giờ.

Thực lực đã đạt tới cấp độ khủng bố, đương nhiên không cần mượn bất kỳ đạo cụ gì thì cũng có thể nhìn ra được ưu điểm, khuyết điểm của người khác, cũng phân tích toàn diện.

Điều này có nghĩa là gì?

Có nghĩa là hắn bật hack trong thời gian dài, tự mình biến thành đại sư!

"Lôi Đình Yêu Ấn!"

"Vô Vọng Linh Đao!"

"Thiên Cương Thánh Oanh!"

Ba tên cường giả thi triển chiêu thức võ học như tạo thành trong tức khắc, liên tục công kích con hồn thú to lớn đó, rốt cuộc yếu không đấu lại mạnh, đầu tiên là liên tục bại lui, sau cùng vỡ nát thành hư vô.

"Phốc!"

Tang Thành Thiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.

Cơ hội tốt!

Ba tên cường giả thấy thế thì từ ba phương hướng giết tới, các loại năng lượng hội tụ, tạo thành thiên la địa võng.

". . ."

Tang Thành Thiên biết mình không thể trốn được, quyết định sẽ thiêu đốt linh hồn, kết quả đột nhiên bị người ấn bả vai, ý niệm xuôi theo động mạch chủ chạy tới thức hải bị cắt đứt.

"Ừm?"

Ba tên cường giả đánh tới nhìn thấy một người trẻ tuổi xuất hiện sau lưng mục tiêu thì đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Nhưng mà, bây giờ tình huống đã là tên đã lên dây không bắn không được, cho nên chỉ có thể tiếp tục đánh tới.

"Chư vị."

Quân Thường Tiếu ấn bả vai Tang Thành Thiên, cắt đứt suy nghĩ muốn tự bạo của hắn, sau đó nhìn về phía trước, vừa cười vừa nói: "Cho chút thể diện."

Bốn chữ, như ẩn chứa một loại ma lực nào đó, không chỉ khống chế được lực lượng mạnh mẽ đang đánh tới mà còn khống chế ba tên cường giả, toàn bộ không gian lặng ngắt như tờ.


Bình Luận (0)
Comment