Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 303 - Chương 303. Tốt Nhất Đừng Chọc Đến Lão Tử!

Chương 303. Tốt nhất đừng chọc đến lão tử!
Vô số đại thụ bị chặt đứt, phạm vi lên đến mười mấy mét, điều này khiến Mã Vân Đằng và Vương Đông Lâm nhìn đến chấn động trong lòng.

Lúc này, bọn họ mới ý thức được, Quân chưởng môn tỷ thí với Hoàng tông chủ, vẫn chưa phát huy hoàn toàn uy lực của thanh đao kia!

Mục đích đấu với tông chủ Thánh Tuyền Tông là giành thắng lợi, không phải là giết địch, Quân Thường Tiếu đương nhiên không cần thiết phải bộc phát linh hồn Võ Thánh đến cực điểm.

Nhưng đối với đà chủ tà phái đến “mượn đao” này, hắn có thể buông tay bộc phát toàn bộ, vì thế uy lực mang theo khẳng định khủng bố hơn hẳn!

“Quá đáng sợ rồi!”

“Quả thật là thần binh lợi khí!”

Một lần nữa được tận mắt chứng kiến uy lực của khí linh Thanh Long Yển Nguyệt đao, đám người Tạ thành chủ và Ngải gia chủ tràn đầy rung động trong lòng.

“Phịch”

Đúng lúc này, ngay chỗ tên đà chủ Ma sát tông ngã xuống đất.

Đầu bay ra rơi vào giữa gốc cây bị chặt gãy, toàn bộ biểu cảm vĩnh viễn giữ nguyên sự sợ hãi tuyệt vọng.

Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ đến, bản thân sẽ chết như vậy, cái chết sạch sẽ nhanh gọn.

Không có cách nào.

Ma khí bản thân tích tụ, bị khắc chế bởi Thanh Long Yển Nguyệt Đao, lại đối mặt với linh hồn Võ Thánh bộc phát toàn bộ, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay trở thành oan hồn dưới lưỡi đao.

Nghĩ lại lời đà chủ vừa nói, chúng ta sẽ phát hiện, không phải hắn ngày đêm đuổi theo đến đây, mà chính là ngày đêm chạy đi tìm chết, sau đó cùng thủ hạ đến báo danh ở Diêm Vương Phủ.

“Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ phụ, giành được 500 điểm cống hiến.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 2205/2000.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái đã vượt mức...”

Hóa ra, thời điểm tên đà chủ xuất hiện nói muốn mượn đao, nhiệm vụ phụ đã khởi động rồi, nội dung là giết tên đà chủ Ma Sát Tông, lại còn là một nhiệm vụ tinh anh.

Có nhiệm vụ trên người, Quân chưởng môn khẳng định không để hắn chạy thoát, vì thế khi đối phương có ý định chạy, hắn đã nhanh chóng kích phát linh hồn Võ Thánh đến cực điểm, tung ra một đao chém xuống cái đầu đối phương.

“Soạt!”

Quân Thường Tiếu thu hồi Thanh Long Yển Nguyệt Đao, linh hồn Võ Thánh dần dần tan biến, đồng thời thầm nói:

“Có thể chết dưới đao của Nhị Quan Gia, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh.”

Bọn người Lý Thanh Dương không đợi chưởng môn ra lệnh, đã bắt đầu theo thói quen nhặt chiến lợi phẩm, lần lượt thu được không ít không gian chỉ giới.

Đệ tử Ma Sát Tông không có đồ tốt, béo bở nhất chắc chắn là tên đà chủ, trong không gian chỉ giới chứa không ít ngân lượng, dược liệu, khoáng thạch, và mấy quyển công pháp tà môn hay ho.

Sau khi Quân Thường Tiếu thu lại toàn bộ, ngay lập tức phóng hỏa đốt xác, nói:

“Nơi này không thích hợp ở lâu, chúng ta nhanh chóng trở về quận Thanh Dương thôi.”

“Được!”

Mọi người cũng không có hứng ăn tiếp thịt nướng, vội vàng lên đường, hai ngày sau, thuận lợi đi vào địa phận quận Thanh Dương.

Trong thời gian này, Quân Thường Tiếu lại mua thêm 6 bình nước cải tạo tư chất, điểm cống hiến từ vượt mức giảm xuống còn 1905 điểm.

“Quân chưởng môn.”

Đến một cái ngã rẽ, Mã Vân Đằng cau mày nói:

“Ngươi giết đà chủ Ma Sát Tông xem như đã kết oán với tà tông tam lưu, về sau nhất định sẽ bị báo thù, bằng không dẫn đệ tử tạm tránh nạn ở Thương Sơn Phái ta đi.”

Đây là hắn nghĩ ra được biện pháp hay nhất trên suốt đường đi.

Quân Thường Tiếu đáp:

“Ý tốt của Mã trưởng lão, Quân mỗ ghi tạc ở trong lòng, nhưng việc ai làm người nấy chịu, há có thể làm liên lụy đến Thương Sơn Phái.”

“Ta và ngươi mặc dù vẫn chưa liên minh, nhưng một khi đã có ý định liên minh, một bên gặp nạn, bên kia nhất sẽ toàn lực giúp đỡ.”

Mã Vân Đằng nghiêm túc nói.

Tạ thành chủ và Ngải gia chủ cung kính nể phục.

Vì Thiết Cốt phái, không ngại đắc tội với Ma Sát Tông.

Đoạn tình hữu nghị cách mạng này, thật sự rất khó tìm trên Tinh Vẫn đại lục.

Quân Thường Tiếu cũng cảm động sâu sắc nhưng chắp tay nói:

“Mã trưởng lão xin yên tâm, tà tông tam lưu đó nhất định sẽ không làm gì được Thiết Cốt Phái ta.”

Lời này nói ra rất tự tin.

Vì cái gì?

Bởi vì hắn đã mua Đại Trận Hộ Phái trung phẩm rồi!

Chỉ cần bố trí trong môn phái, bất luận Ma Sát Tông hay là Quỷ Sát tông gì đó, có thể đi vào xem như bọn chúng lợi hại!

Mã Vân Đằng không biết Quân Thường Tiếu có sức mạnh thế nào, vì thế nghe những lời nói đó, chỉ cảm thấy có hơi bốc phét.

Đừng nói là tà tông tam lưu, cho dù đắc tội với tà phái lục thất lưu, cũng là chuyện vô cùng đau đầu.

Nói thật.

Quân Thường Tiếu không sợ tà phái lục thất lưu, đơn giản trước đây hắn đã diệt một cái Hắc Ưng Đường.

“Mã trưởng lão, Vương trưởng lão.”

Quân Thường Tiếu chắp tay nói:

“Trời cũng không còn sớm, chúng ta tạm biệt ở đây thôi.”

“Hầy.”

Mã Vân Đằng than một tiếng, chắp tay nói:

“Quân Thường Tiếu, chúng ta sẽ bẩm báo tông chủ, nhanh chóng liên minh với quý phái.”

“Cáo từ!”

Quân Thường Tiếu dẫn mọi người rời đi.

Vương Đông Lâm cau mày nói:

“Chọc đến Ma Sát Tông, đối với Thiết Cốt Phái mà nói, đây là một phiền phức to lớn.”

Mã Vân Đằng nói:

“Nếu như để cho môn phái mới nổi này thêm vài trăm năm phát triển, chưa chắc e ngại một cái tà tông tam lưu, nhưng hiện tại...”

“Đi thôi.”

Mã Đông Lâm nói:

“Chúng ta trở về xem thử tông chủ có cách gì, giúp Thiết Cốt Phái hóa giải kiếp nạn này không.”

Hai người cho rằng Thiết Cốt Phái chọc đến Ma Sát Tông là một kiếp nạn, không thể vượt qua sẽ bị diệt phái.

Ngược lại.

Quân Thường Tiếu trở về môn phái, lại đang nghĩ Ma Sát Tông dám đến báo thù, bản thân sẽ trở thành tai kiếp của bọn chúng, muốn chơi sẽ chơi đến cùng!

Đương nhiên.

Hắn không cho rằng, thực lực hiện tại của môn phái có thể khiêu chiến với tà môn tam lưu.

Nhưng thời gian vẫn còn dài, sau này môn phái lớn mạnh, nhất định sẽ từng chút từng chút chơi đùa chết tông môn này.

Ma Sát Tông.

Tốt nhất đừng chọc đến lão tử.

Quân chưởng môn không hề nghĩ đến, sau khi hắn giết chết đà chủ xong, phân đà tổng bộ của Ma Sát Tông ở Tây Nam Dương Châu đã nhận được tin tức.

“Cái gì?”

Đại đà chủ tổng bộ phân đà, khó tin nói:

“Thiết Cốt Phái ở quận Thanh Dương, có thể giết chết Võ Tông đỉnh phong Triệu đà chủ á?”

“Đại nhân.”

Một lão giả nói:

“Đây là tình báo phía trên truyền đến, nhất định không có sai sót, vì thế chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt Thiết Cốt Phái, lấy về thanh đao chứa khí linh kia.”

Đại đà chủ xoa cằm, lập tức hạ lệnh:

“Cho mười tên Võ Tông xuất chiến, đi tiêu diệt toàn bộ Thiết Cốt Phái.”

Lão giả nói:

“Thuộc hạ cho rằng, tốt nhất vẫn là cho Giang Tà đi đi.”

Đại đà chủ nhàn nhạt nói:

“Tiêu diệt một môn phái thất bát lưu, còn phải điều động một Võ Vương, ngươi có cảm thấy việc bé xé ra to không?”

Lão giả đáp:

“Thiết Cốt Phái có thể giết chết Triệu đà chủ, chắn chắn có chút năng lực, thuộc hạ sợ đến lúc đó sẽ có cá lọt lưới.”

“Ngươi nói cũng có lý.”

Đại đà chủ nói:

“Thông báo cho Giang Tà đi.”

“Vâng.”

Tây Nam Dương Châu có một trấn tương đối hẻo lánh, chỉ có hai ba mươi vạn người, gọi là Giang Gia Trấn.

Lý do được gọi là Gia Giang Trấn là bởi vì ở đây từng có một Giang gia tài lực và thực lực hùng hậu, thậm chí không kém gia môn trong nội thành.

Ngàn năm trước.

Người Giang gia ít nhất chiếm bảy phần trở lên trong trấn, có thể nói là một gia tộc vô cùng lớn.

Trên thế giới này không có cường thịnh vĩnh hằng.

Năm tháng trôi qua, Giang gia từ hưng thịnh dần dần lụi tàn.

Đến hiện giờ, đã không còn Giang gia, người Giang gia cũng lần lượt chuyển đi, nhưng Giang Gia Trấn vẫn luôn duy trì đến ngày nay.

Đương nhiên.

Người Giang gia vẫn còn, nhưng chỉ còn một người ở Giang Gia Trấn.

“Giang ăn mày, vua ăn xin, suốt ngày ngủ, suốt ngày nằm trên giường.”

Bên ngoài một căn phòng rách nát, vài đứa trẻ con cao giọng hò hét.

“Cót két!”

Một nam nhân khoảng hơn ba mươi tuổi đẩy cửa số rách, dụi mắt, lười nhác nói:

“Một đám nhóc con, lại dám làm phiền ông đây ngủ, có phải ngứa...”

Binh! Binh!

Hắn còn chưa nói dứt lời, một viên đá nhỏ bay đến, chuẩn xác đánh vào mặt, ngay lập tức đóng cửa sổ, tiếng nói tức giận truyền ra:

“Ông đây đang tìm gậy, bắt được đám nhóc con các ngươi, nhất định sẽ đánh vào mông!”


Bình Luận (0)
Comment