Chương 311. Nếu bổn vương khuất phục, liền theo họ ngươi!
"Được thôi."
Quân Thường Tiếu đứng dậy rời đi, sau đó ra lệnh ngừng việc cung cấp đồ ăn, bắt đầu tàn phá trên phương diện tinh thần của đối phương.
Hắn vốn cho rằng, mỹ thực có thể cám dỗ được Giang Tà.
Nhưng thực tế hoàn toàn sai.
Bởi vì tên kia không ăn cơm mấy ngày, ý chí vẫn có thể bền như thép.
Liễu Uyển Thi làm ra mỹ thực tuy là có sức hấp dẫn rất cao, bất quá thân là Vương giả võ đạo, tự nhiên sẽ có kiêu ngạo của Vương giả, tuyệt đối không thể đánh đồng với cấp bậc Võ Đồ như Nhất Hắc Nhị Hắc!
Nói là vậy thôi.
Giang Tà vẫn còn rất thèm miệng đây này.
"Chưởng môn."
Tô Tiểu Mạt vò đầu nắm tóc nói:
"Tên này rất ương ngạnh, có cần đệ tử tiếp tục ngược hắn không?"
Quân Thường Tiếu xoa cằm, nói:
"Chỉ bằng ngoại lực không cách nào phá vỡ ý chí của hắn, trước mắt chỉ còn cách chậm rãi tiêu hao."
Liễu Uyển Thi nói:
"Chưởng môn, người cho hắn ăn một chút gì đi, ngộ nhỡ hắn chết đối thì làm sao giờ?"
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói:
"Ngươi cho hắn chút thức ăn đi"
Liễu Uyển Thi lại cầm hộp cơm đi vào, Giang Tà cũng không có cái gì khách khí, há miệng như sói gặm hổ táp ăn sạch sẽ.
Chỉ cần có thức ăn, vậy cứ việc ăn.
Nhưng muốn khuất phục bổn vương?
Đừng có nằm mơ!
Tên này xương cứng như vậy, chuyện này khiến Quân Thường Tiếu cảm thấy rất đau đầu.
Sau cùng chỉ có thể lựa chọn tiếp tục giam giữ, tập trung chuẩn bị cho môn phái thi đấu lần thứ nhất.
Còn cao thủ Ma Sát tông ngoài kia, bọn hắn không cách nào phá trận, lại ngày đêm không thấy Giang Tà trở về, chỉ có thể đứng ở trước sơn môn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bộ dáng mười phần không biết làm sao.
Năm ngày chậm rãi trôi qua Tiểu Long Long vẫn trong trạng thái suy yếu, sức ăn cũng giảm đáng kể.
Có thể thấy, loại sinh vật nắm giữ thực lực ngược đãi Võ Vương như nó, mặc dù rất cường hãn bá đạo, nhưng tác dụng phụ cũng là rất khốc liệt.
Có người sẽ hỏi.
Tiểu Long Long đã trâu bò như vậy rồi, vì cái gì còn phải sợ Lục Thiên Thiên?
Nguyên nhân rất đơn giản, tiểu gia hỏa trải qua lần đầu tiên bị đóng băng, trong lòng đã lưu lại ám ảnh không thể xóa nhòa.
Thời gian tiến hành môn phái thi đấu đã cận kề.
Long Tử Dương, Dương Ngọc Hoa và đệ tử ngoại môn, đang liều mạng tu luyện, hy vọng mình có thể tấn thăng thành đệ tử nội môn, một là muốn chứng minh thực lực bản thân, hai là thu hoạch được càng nhiều tài nguyên võ đạo.
Bọn người Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần, dồn toàn bộ tâm tư vào tháp rèn luyện và phòng tu luyện, hoàn toàn không để ý đến chuyện bên ngoài.
Quân Thường Tiếu chuẩn bị kỹ lưỡng công tác môn phái thi đấu xong, lần nữa kéo ra cửa sổ hệ thống.
Từ khi hắn mở ra Đại Trận Hộ Phái trung phẩm, đến hôm nay đã được 10 ngày, điểm cống hiến cũng bị đốt ác liệt.
"Không được."
Quân Thường Tiếu cau mày nói:
"Người Ma Sát tông cứ luôn trông coi sơn môn như thế, kéo dài nửa năm đến một năm, điểm cống hiến nhất định sẽ bị đốt sạch sẽ."
Có Đại Trận Hộ Phái, có thể yên giấc ngủ ngon.
Nhưng không có điểm cống hiến, nhất định sẽ...
Hệ thống nói:
"Cho nên, chủ nhân vẫn nên nhanh chóng nghĩ biện pháp, giải quyết cái Ma Sát Tông phiền phức này, nếu không trốn được mùng một, tránh không được mười lăm."
"Lúc này."
Quân Thường Tiếu nhấn vào khu mua sắm sơ cấp, nói:
"Chỉ còn có thể gửi gắm hy vọng ở đây, mong rằng nó sẽ xuất hiện vũ khí nóng cường đại."
Hệ thống nói:
"Còn không bằng mua một cái vật phẩm trong khu mua sắm trung cấp."
Quân Thường Tiếu cũng muốn lắm chứ, nhưng 1000 điểm quá mắc, ngộ nhỡ không giải quyết được phiền phức, với lượng điểm cống hiến còn lại, khẳng định chèo chống không được bao lâu.
Hắn không có ngay lập tức đổi mới khu mua sắm, thay vào đó trước tiên thắp nhang tắm rửa, rồi làm một phen cầu trời khấn phật, thực hiện các nghi thức vô cùng tốt, cũng vô cùng huyền học.
Mọi thứ đã sẵn sàng, thẳng tay đổi mới!
Sau đó, trận bi kịch bắt đầu.
Liên tục đổi mới năm lần, hao phí 50 điểm cống hiến, không có một cái vật phẩm hữu ích, ngược lại thu hoạch được thêm một mớ đồ sinh hoạt thường ngày.
"Có thêm 1 điểm may mắn, hoàn toàn không cảm giác nó tồn tại mà!"
"Bình tĩnh, cứ bình tĩnh!"
"Lại đổi mới lần nữa, nếu thật lần này không ra đồ tốt, quyết tâm lựa chọn từ bỏ!"
Quân Thường Tiếu kiếm chế cảm xúc, một lần nữa đổi mới khu mua sắm.
Lần thứ sáu xuất hiện vật phẩm, vẫn là một đống đồ sinh hoạt có cũng được, mà không có cũng chẳng sao cả.
Ngay lúc Quân Thường Tiếu chuẩn bị tiếp tục nhấn đổi mới, vật phẩm ở hàng cuối cùng, nhất thời khiến hai mắt hắn tỏa sáng.
Đây là một loại vật phẩm tên là Miễn Chiến Bài, có hình dáng giống với lệnh bài.
Nhấn mở phần giới thiệu —— ——
Vật phẩm: Miễn Chiến Bài.
Công dụng: Viết tên thế lực ở mặt sau của Miễn Chiến Bài, có thể cưỡng ép đình chiến với đối phương trong vòng ba tháng.
Khuyết điểm: chỉ có thể mua một lần trong khu mua sắm.
Giá cả: 200 điểm cống hiến môn phái.
Quân Thường Tiếu xem hết phần giới thiệu xong, thiếu chút nhảy dựng lên, nói:
"Cái đồ chơi này quá tốt!"
Mặc dù nó chỉ giúp đình chiến ba tháng, mặc dù nó chỉ có thể mua một lần, nhưng không thể nghi ngờ nó cung cấp thời gian cho môn phái lấy sức!
Hệ thống nói:
"Đây là công lao của 1 điểm may mắn, nếu không chủ nhân chắc chắn sẽ không đổi mới ra loại vật phẩm này ở khu mua sắm sơ cấp."
Quân Thường Tiếu liếc mắt một cái, nói:
"Ngươi thật sự là biết vuốt đuôi ngựa."
(P/s: Ý nói biết cách nịnh bợ, lấy lòng người khác.)
Nhấn vào nút mua sắm.
"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 200 điểm cống hiến, nhận được Miễn Chiến Bài × 1, vật phẩm đã chuyển đến bên trong không gian giới chỉ."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 1285/2000.”
Quân Thường Tiếu tạm thời không sử dụng vật phẩm này ngay, thay vào đó là thừa vận may không tệ, tiếp tục đổi mới khu mua sắm.
Khoan hãy nói cái khác.
Thật sự có đồ tốt!
Vật phẩm thứ hai ở hàng thứ nhất, vẫn là một vật phẩm thuộc loại lệnh bài, tên của nó là —— Chiêu Hàng Lệnh!
Nhấn mở phần giới thiệu —— ----
Vật phẩm: Chiêu Hàng Lệnh.
Công dụng: Người sử dụng đưa ra Chiêu Hàng Lệnh, hướng về mục tiêu nói ba chữ “Quỳ xuống hộ”, có thể cưỡng ép mục tiêu cúi đầu xưng thần.
Khuyết điểm: Chỉ có thể chiêu hàng mục tiêu một lần duy nhất, chiêu hàng cấp bậc Võ Đồ và Võ Sư ba tháng, Võ Tông và Võ Vương hai tháng, Võ Hoàng một tháng, cấp bậc Võ Thánh trở lên vô hiệu.
Giá cả: 200 điểm cống hiến môn phái.
Quân Thường Tiếu khẽ giật mình, chợt mừng lớn nói:
"Còn lo gì không chiêu hàng được cái khối xương cứng kia!"
Hệ thống nói:
"Cái đồ chơi này chỉ có thể chiêu hàng Võ Vương hai tháng."
Quân Thường Tiếu nói:
"Hai tháng tuy là không dài, nhưng ta có thể sử dụng hắn thật tốt, khiến hắn cam tâm tình nguyện trở thành người hầu của ta."
"..."
Hệ thống không nói nên lời.
"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 200 điểm cống hiến, nhận được chiêu hàng lệnh × 1, vật phẩm đã chuyển đến trong không gian giới chỉ."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 1075/2000.”
Quân Thường Tiếu mua Chiêu Hàng Lệnh xong, không có tiếp tục đổi mới, dù sao bản thân chỉ còn lại khoảng 1000 điểm cống hiến, giữ lấy đề phòng tình thế đột biến thì vẫn hơn.
Vậy thì.
Dùng Miễn Chiến Bài trước?
Hay vẫn là đi chiêu hàng tên kia trước?
Quân Thường Tiếu suy ngẫm một hồi, quyết định đi chiêu hàng trước, dù thế nào thì Ma Sát tông chỉ cho có hơn mười người đến, vấn đề vẫn chưa quá lớn.
Huống hồ.
Ta có thể chiêu hàng tên Võ Vương kia xong, người này sẽ nghe lời mình răm rắp, sau đó lợi dụng một phen thật tốt, dùng hết khả năng không sử dụng Miễn Chiến Bài.
Trong phòng giam.
Liễu Uyển Thi lại đưa tới đồ ăn.
Nàng nháy đổi mắt to tròn, nói:
"Đại ca ca, vì cái gì ngươi không chịu thỏa hiệp vậy?"
"Hừ."
Giang Tà thản nhiên nói:
"Chỉ là một cái môn phái cặn bã, muốn khuất nhục bổn tọa làm người đầu, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!"
Liễu Uyển Thi nói:
"Ngươi có thể không làm người hầu, thay vào đó là làm đệ tử Thiết Cốt Phái chúng ta cũng được mà."
Giang Tà khinh thường nói:
"Tiểu nha đầu, ngươi cảm thấy một cái “môn phái”, có thể chứa nổi tôn đại phật như bổn vương sao?"
Mặc dù lời nói của hắn có chút phách lối, nhưng từ góc độ bình thường đến xem, xác thực không thể cãi được, dù sao ngay cả tông môn ngũ lưu, cũng có rất ít cường giả Võ Vương..
Liễu Uyển Thi nói:
"Thiết Cốt Phái chúng ta tuy là đẳng cấp không cao, nhưng nơi này là một cái đại gia đình ấm áp, đợi đến lúc ngươi hòa nhập vào, nhất định sẽ ưa thích không thôi."
"Đại gia đình á?"
Giang Tà cười lạnh nói:
"Một cái môn phái mà thôi, dù có ấm áp đến đâu đi nữa, cũng không cách nào bằng nhà mình..."
Trong lòng hắn bổ sung thêm một câu:
"Dù có là căn nhà rách nát."
"Cót két!"
Quân Thường Tiếu đẩy cửa đi vào, nói:
"Mấy ngày nay suy nghĩ thế nào?"
"Tiểu tử."
Giang Tà kiêu ngạo nói:
"Ngươi nghĩ rằng dùng cực hình, rồi dùng mỹ thực là có thể khuất phục bổn vương sao? Ngươi thật quá coi thường Giang Tà ta."
"Vậy là vẫn không đồng ý?"
Quân Thường Tiếu nói.
Giang Tà lời thề son sắt nói:
"Có thủ đoạn gì cứ tung hết ra đi, nếu như bổn vương khuất phục, từ ngày hôm nay liền theo họ ngươi!"