Chương 359. Học vấn là vấn học, không hiểu thì phải hỏi!
Dạ Tinh Thần và Tiêu Tội Kỷ trở về, cùng với đó là lượng lớn thịt thú, sau khi trải qua một phen kiểm kê thì có tới 50 vạn cân.
Ngải gia chủ từng đưa tới không ít Sung Cơ Thảo, hoàn toàn có thể lấy ra luyện chế ngay và luôn.
"Úm ba la, cà na xí muội!"
(P/s: bản gốc chỉ là hai từ “Luyện” nên dịch khá nhạt ^^!)
Quân Thường Tiếu mở ra Linh Thú Các, kéo số lượng luyện chế đến mức tối đa, bắt đầu quá trình sản xuất hàng loạt.
Đinh! Đinh!....
m thanh hệ thống liên miên không dứt vang lên bên tai.
Trong vòng một đêm, 200 ngàn viên sơ cấp Thú Đan đã luyện chế xong.
Quân Thường Tiếu ra lệnh cho thành viên Tế Vũ Đường dùng tốc độ nhanh nhất, vận chuyển số nguồn hàng cho cho mỗi cửa hàng thức ăn gia súc ở từng tòa thành, trước tiên phân phối mỗi nơi 25 ngàn viên.
Không có sự uy hiếp của Ma Sát Tông, hắn lại ra lệnh cho toàn bộ đệ tử đạt tới tu vi Võ Sư ngũ phẩm trở lên, tất cả đều phải đi dã ngoại rèn luyện, thuận tiện mang thịt thú trở về!
Kết quả trên cầu thang sơn môn, hơn năm trăm tên đệ tử đạt tới tu vi Võ Sư ngũ phẩm kết bè kết bạn rời đi, cảnh tượng rất có quy mô không tệ.
"Tiêu sư đệ."
Tô Tiểu Mạt nhếch miệng cười nói:
"Không bằng chúng ta đi một chuyến Tử Vong Cốc, nơi đó vẫn còn vài khu vực chưa có người thăm dò, hẳn là có thể thu hoạch được không ít thịt thú và tinh hạch."
"Trước hết chúng ta cần phải mua thêm lượng lớn không gian giới chỉ đã."
Tiêu Tội Kỷ nói.
"A, đúng vậy."
Tô Tiểu Mạt gãi gãi đầu nói:
"Vì cái gì ta không thấy Dạ sư đệ?"
"Đúng vậy đó."
Lý Phi và Điền Thất cũng cảm thấy khó hiểu.
Trong rừng sâu núi thẳm cách bọn họ mấy trăm cây số, Dạ Tinh Thần đang chiến đấu với hung thú.
Con hàng này canh lúc đêm hôm khuya khoắt, một mình lén lút cưỡi Cụ Phong Lang chạy đến nơi đây.
Nguyên nhân là hắn cảm thấy đi cùng bọn người Tiêu Tội Kỷ, không phải cái gì gọi là rèn luyện, mà chính là đi thu thập thịt thú!
Đệ tử có thực lực không tệ được đưa đi rèn luyện, tài liệu luyện chế sơ cấp Thú Đan tạm thời vẫn còn đủ cầm cự.
Quân Thường Tiếu cũng không có rảnh rỗi, hắn chuyển toàn bộ tâm tư vào việc tu luyện.
Sau khi trở về từ Thánh Tuyền Tông, tiếp đó đi săn ở Vạn Thú sơn mạch, rồi đến viếng thăm Thương Sơn Phái, sau cùng đi mừng thọ Thượng Quan Hoành, thời gian tu luyện đã ít lại càng thêm ít.
Hậu quả chính là… cảnh giới của hắn vẫn kẹt lại ở tu vi Võ Tông nhị phẩm.
Không phải hắn không muốn tu luyện, mà chính là thân là người đứng đầu một phái, có quá nhiều chuyện cần ra mặt xử lý.
Quân Thường Tiếu rất hâm độ các đệ tử, ít ra bọn hắn có một tên chưởng môn tận tâm chức trách cung cấp tài nguyên võ đạo, không màng không lo yên tâm tu luyện.
"Hầy..."
Bỏ một viên Tụ Khí Đan gấp 15 lần vào miệng, cả người xếp bằng bên trong Tụ Linh Trận, chuyên tâm tu luyện.
Nhưng mà.
Có một chuyện khiến hắn phát điên lên.
Tổng thời gian tu luyện còn chưa được một ngày, Thượng Quan Hâm Dao đã tiến vào trận pháp lần thứ n, cùng với đó là bộ dáng không mệt không phiền, hỏi thăm đủ loại vấn đề về công pháp.
"Chưởng môn, ta cảm thấy tâm pháp thần phẩm này tu luyện chẳng có độ khó gì cả."
"Chưởng môn, người thử nói ta đối phương pháp này đi lĩnh ngộ, có thể thúc đẩy tiến độ càng nhanh hơn hay không?"
"Chưởng môn, nơi này có linh lực thật dồi dào, chẳng lẽ có một cái trận pháp loại linh lực tại đây sao?"
"Chưởng môn..."
Trong quá trình Thượng Quan Hâm Dao tu luyện, chung quy luôn gặp phải những vấn đề rất mới mẻ, đây chính là biểu hiện của thiên phú võ học cực cao.
Nhưng mà mấy cái vấn đề này hỏi đến Quân chưởng môn khóc không ra nước mắt!
Ta rốt cuộc thu nhận một tên đệ tử, hay vẫn là thu nhận một con mèo nghịch ngợm có ba ngàn câu hỏi vậy!
"Hâm Dao à..."
Sau cùng, Quân Thường Tiếu đã không thể chống đỡ được nữa, chân thành nói:
"Ngươi gặp phải vấn đề gì khó hiểu, không nên cứ một mạch hỏi toàn bộ, thay vào đó là nên tự suy nghĩ giác ngộ."
"Nhưng mà..."
Thượng Quan Hâm Dao nói:
"Đệ tử thật sự là không nghĩ ra, cho nên mới đến hỏi chưởng môn."
"Phịch!"
Đêm tối, Quân Thường Tiếu vừa nhắm mắt lại nằm ở trên giường, bên tai hắn bỗng vang vọng những câu hỏi do nữ nhân kia đặt ra lúc sáng, đầu óc hắn ngay lập tức muốn nổ tung.
Học vấn là vấn học, không hiểu thì phải hỏi.
Thượng Quan Hâm Dao hỏi liên tiếp ba ngày, hỏi đến mức Quân chưởng môn cả người vô lực, chỉ còn một bộ dáng muốn chết không muốn sống.
Các đệ tử mới nhập môn đều bị ngược đến hoài nghi nhân sinh.
Tiểu nữ Thượng Quan của chúng ta mới nhập môn, kết quả chơi đến mức Quân chưởng môn sống không bằng chết, cô nương này đủ lợi hại.
Đương nhiên.
Có lúc Thượng Quan Hâm Dao đặt những câu hỏi mà Quân Thường Tiếu chỉ cần hơi động não, ngay lập tức cảm thấy rất có đạo lý lẫn ý tưởng.
Hệ thống nói:
"Tên đệ tử mới nhập môn này, mạch não còn lớn hơn so với chủ nhân, nếu như bồi dưỡng thật tốt, biết đâu tương lai nàng sẽ trở thành một đại tông sư võ học không chừng."
Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng nói:
"Đợi đến ngày nàng trở thành đại tông sư võ học, cỏ ở mộ ta đã cao đến ba bốn mét rồi."
Vì cái gì?
Bị hỏi đến chết tươi!
Thượng Quan Hâm Dao vốn không có thiên phú đối với võ đạo, bất quá dựa vào xác suất 50% xung mạch thành công của Dịch Cân Kinh, tu vi thuận lợi từ Khai Mạch thập đoạn đột phá lên Khai Mạch thập nhất đoạn.
Đáng lẽ ra nàng có thể tu luyện với tốc độ càng nhanh hơn, nhưng trong lúc tu luyện luôn muốn truy rõ ngọn nguồn vấn đề, cho nên chậm trễ không ít thời gian.
Về phía các đệ tử nhập môn trước đó, cũng dưới sự duy trì của nguồn tài nguyên võ đạo mà vững bước tăng lên.
Qua một đoạn thời gian, đời đến lúc 500 tên đệ tử đột phá đến Khai Mạch thập nhị đoạn, ngay lập tức có thể tấn thăng đẳng cấp môn phái.
Quân Thường Tiếu cũng không quá quan tâm chuyện này, tiếp tục chuyên tâm tu luyện.
Mặc dù có sự tăng phúc của Tụ Linh Trận, kết hợp với lượng lớn Tụ Khí Đan gấp n lần, nhưng hắn muốn đột phá nhị phẩm bước vào tâm phẩm, toàn bộ thời gian cũng phải mất đến hai ba tháng.
Cảnh giới càng cao, tu luyện càng chậm.
Cho nên Quân chưởng môn không gấp, thậm chí tích lũy lắng đọng.
Giang trưởng lão đặt toàn bộ tâm tư vào tháp rèn luyện, dường như trở thành một tên si mộng.
Điều khiến hắn suy sụp là bản thân vốn đã thích ứng với trọng lực của tầng thứ nhất, vì cái gì không thể phá vỡ kỷ lục?
Cũng thường thôi.
Coi như y phá vỡ kỷ lục, kết quả cũng chẳng được thừa nhận.
Nguyên nhân là kỷ lục của tháp rèn luyện có ý nghĩa khích lệ đệ tử, y có chức vụ là trưởng lão, cho nên bị bài trừ ra ngoài giống như Quân Thường Tiếu.
Đương nhiên.
Trong khoảng thời gian tôi luyện này, mặc dù phương diện tu vi của Giang Tà không có tăng lên, nhưng sức mạnh và thân thể lại có tăng lên hết sức rõ rệt, một quyền nện vào máy khảo nghiệm chính là 2 triệu cân!
Thực lực này đã tương đương với một tên Võ Vương cực đẳng.
"Thật không thể tin được, thật quá khó để tin!"
Giang Tà nhìn sức mạnh của bản thân đã đạt tới con số 2 triệu cân, ánh mắt hắn khó kìm nén sự chấn kinh.
Cái gì mà cấp bậc linh căn sẽ quyết định cấp bậc tu vi.
Mình chỉ cần tu luyện trong Thiết Cốt Phái một tháng, một đường từ cấp bậc cao đẳng đạp vào cực đẳng, một khí nói ra có con “em gái” ngươi tin!
"Dưới lượng tài nguyên võ đạo sung túc như thế, ta nhất định có thể bước vào Vũ Hoàng Cảnh!"
Giang Tà siết chặt nắm đấm nói.
Hắn muốn trở thành một tên Võ Hoàng, không phải chỉ vì tăng lên thực lực bản thân, mà chính là đạt đến cái cấp độ kia, ngay lập tức có thể ngự không phi hành (bay lượn trên trời)!
Đến lúc đó, chẳng cần phải dựa vào người khác, chính mình đã có thể đi khắp thế giới tìm tỷ tỷ!
Việc tìm kiếm người thân duy nhất chính là động lực giúp Giang Tà không ngừng cố gắng, mặc dù biết rõ không lâu sau thì Chiêu Hàng Lệnh sẽ mất tác dụng, nhưng hắn vẫn cam tâm tình nguyện ở lại Thiết Cốt Phái.
"Giang trưởng lão."
Trong phòng ăn, Liễu Uyển Thi nói:
"Cơm nước của người đã có rồi."
Giang Tà hít một hơi thật sâu, trong lòng không kìm được nói:
"Thơm quá đi mất!"
Nghĩ biểu hiện rất kiên cường trong phong giam không lâu trước đây, cảm xúc đã có sự biến hóa to lớn trong vòng chưa đầy hai tháng, chỉ có thể dùng hai từ “lật mặt” để hình dung.
Đương nhiên.
Đệ tử Thiết Cốt Phái đều có động lực của riêng mình, thúc đẩy bản thân không ngừng trở nên cường đại.
Ví dụ như Lý Thanh Dương.
Hắn muốn trở thành cường giả rồi đi tới chân trời góc biển, tìm về nữ nhân đã rời bỏ mình, đồng thời lớn tiếng nói cho toàn thiên hạ, chỉ có Lý Thanh Dương ta xứng với ngươi hay không, không có chuyện ngược lại!
Ví dụ như Tiêu Tội Kỷ.
Hắn muốn trở thành cường giả để hai năm sau tiến đến Bách Hợp Thánh Tông, đoạt lại toàn bộ đồ vật của chính mình!
Ví dụ như Dạ Tinh Thần.
Hắn không chỉ muốn trở lại thời kỳ đỉnh phong, mà còn muốn trèo cao thêm một bước, kéo tên nữ đế thiên cổ đầu tiên từ trên ngai vàng xuống!
Nói đến Lục Thiên Thiên.
Thôi bỏ đi... với những tin tức bèo bọt trước mắt thu thập được, hoàn toàn đoán không ra nàng có chuyện cũ gì.
Nói tóm lại, từng tên đệ tử này đều có chuyện cũ, Quân Thường Tiếu thân là chưởng môn phải giúp bọn họ trở nên cường đại, cho nên áp lực càng thêm nặng nề.