Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 360 - Chương 360. Xung Đột!

Chương 360. Xung đột!
Dạo gần đây, tám tòa thành quận Thanh Dương buôn bán hàng gì đắt nhất?

Không sai, chính là cửa hàng thức ăn gia súc Thiết Cốt!

Có thể nói, trời vừa mới hừng sáng thì các võ giả đã xếp thành hàng ở trước cửa, chỉ đợi chờ mua thức ăn gia súc thôi.

"Gia chủ."

Cửa hàng dược liệu ở thành Hồ Dương, Ngải Thượng Khắc nói: "Cửa hàng thức ăn gia súc của Quân chưởng môn làm ăn quả thực rất thịnh vượng."

"Hiệu quả của Thú Đan có thể sánh với Liệu Thương Đan, nên lượng tiêu thụ nhiều cũng là chuyện rất bình thường."

Ngải Thượng Khắc có chút miễn cưỡng nói.

"Có điều."

Hắn ngừng một chút rồi nói:

"Loại đan dược này cũng chỉ có thể duy trì được mười ngày nữa thôi, sẽ rất nhanh bị bão hòa."

Quả nhiên.

Khi các đại gia tộc đã lần lượt mua đủ số lượng Thú Đan rồi thì cửa hàng bán thức ăn gia súc đó từ buôn may bán đắt cũng từ từ trở về bình thường.

Những ngày này, Lê Lạc Thu đã làm thống kê.

Lượng tiêu thụ Thú Đan mỗi ngày của tám cửa hàng thức ăn gia súc là khoảng 2 vạn viên đan dược, doanh thu là một ngàn vạn lượng.

Vốn bỏ ra chỉ có 40 vạn, lợi nhuận thu về những 10 triệu.

Quân Thường Tiếu rất hài lòng, cũng không hy vọng mỗi ngày có thể bán được đến trăm triệu, dù sao muốn kiếm lợi nhuận nhiều hơn thế nữa, chính mình không cần tu luyện mà ngày ngày đều đi luyện chế thú đan luôn cho rồi.

Tiền kiếm được cũng đủ cho môn phái chi tiêu hàng ngày, còn có thể tích góp đến đủ là được rồi.

Trước mắt, vẫn là nên tăng lên thực lực đã.

"Lê đường chủ."

Quân Thường Tiếu dò hỏi: "Lang Kỵ Đường huấn luyện đến đâu rồi?"

Lê Lạc Thu nói:

"Trải qua thời gian huấn luyện này, đệ tử đã có thể thuần thục điều khiển Cụ Phong Lang rồi."

"Ừm."

Quân Thường Tiếu gật đầu thỏa mãn.

Thành lập Lang Kỵ Đoàn, rồi lại thành lập Lang Kỵ Đường, cũng là để chuẩn bị cho sau này.

Chuẩn bị cái gì?

Ví dụ đệ tử ở ngoài gặp phiền toái liền có thể ngay lập tức cứu trợ.

Ví dụ nếu như chiến tranh lan tràn đến tận đây, lúc đó coi đây là một kỵ binh đoàn thủ hộ thành Thanh Dương.

Loài Cụ Phong Lang này còn có thể phát triển thêm, nếu như xuất hiện trên chiến trường, chắc chắn rất đáng sợ!

"Hửm?"

Lê Lạc Thu đang chuẩn bị rời đi thì đột nhiên nhíu mày.

"Sao vậy?"

Quân Thường Tiếu hỏi.

Lê Lạc Thu nói:

"Vừa nhận được tin của tai mắt ở trong thành, Tiêu Tội Kỷ và các đệ tử ở ngoài Tử Vong Cốc đã xảy ra xung đột với hàng trăm người của liên minh Bách Tông.

Tử Vong Cốc cách nội thành rất xa, tai mắt làm thế quái nào mà biết được?

Rất đơn giản.

Thành viên của Đường Tế Vũ đã phân bố ở các nơi của quận Thanh Dương rồi.

Tai mắt gần Tử Vong Cốc nhất vừa nhận được tình báo, ngay lập tức dùng Truyền m Thuật đưa tin đến thành trì gần nhất, sau đó lại truyền lại cho người khác, cứ liên tiếp như thế cuối cùng cũng có thể gửi đến Thiết Cốt Phái.

Lúc nhận được tình báo, đám người Tiêu Tội Kỷ xảy ra mâu thuẫn với liên minh Bách Tông, thời gian cũng chỉ mới qua vài phút mà thôi.

Đây chính là điểm mạnh của Truyền m Thuật.

Vào lúc Tế Vũ Đường đang không ngừng bành trướng, đối với bên ngoài không ngừng khuếch trương, nên sau này có bất cứ tin tức gì thì chắc chắn sẽ truyền về đây trước tiên.

Quân Thường Tiếu đập tay xuống lan can, nói:

"Liên minh Bách Tông có phải là ngứa da rồi không, đột nhiên dám nhảy ra gây chuyện!"

"Tình báo nói, xảy ra xung đột với Tiêu Tội Kỷ còn có cả mấy môn phái ở quận Hoa Dương, tình hình có chút không ổn."

Lê Lạc Thu nói.

"Triệu tập thành viên của Lang Kỵ Đường, dùng tốc độ nhanh nhất đi viện trợ."

Quân Thường Tiếu hạ lệnh.

"Tuân lệnh."

Lê Lạc Thu vội vàng lùi xuống.

"Ẩu..."

"Ẩu..."

Chẳng mấy chốc, năm trăm anh em đệ tử được chọn lựa kỹ lưỡng, tỉ mỉ cưỡi Cụ Phong Lang tập trung dưới chân núi nhanh như một trận gió chạy đến Tử Vong Cốc.

Đương nhiên.

Quân chưởng môn cũng đi cùng.

Hắn cưỡi Cụ Phong Lang Vương nên tất nhiên là nhanh hơn các đệ tử một bước.

Theo lúc trở về từ Thành Tuyền tông, liên minh Bách Tông cưỡng ép bản thanh trở nên thông minh.

Quân Thường Tiếu chẳng muốn để ý tới, nhưng ngày mừng thọ Tần Hạo Nhiên tự nhiên lại nhảy nhót trước mặt hắn, hắn liền nảy sinh suy nghĩ tên này và tổ chức của hắn, nhất định phải hung hăng đánh một lần!

"Trời ạ!"

"Vừa mới chạy ra từ trong rừng là gì thế?"

"Giống như bầy hung thú!"

"Tốc độ quá nhanh!"

Một đám người đi săn hung thú trong rừng, ai ai cũng đều trợn mắt há hốc mồm, thậm chí hoài nghi, không dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy.

Quãng đường từ Thiết Cốt Phái đến Tử Vong Cốc, bình thường đi phải mất ít nhất hai ba ngày, nhưng Quân Thường Tiếu cưỡi Cụ Phong Lang Vương chỉ mất hơn 10 phút đã tới nơi.

Chạy nhanh như vậy, một phần cũng là nhờ sơ cấp Thú Đan.

..............

Trở lại 15 phút trước.

Bên ngoài Tử Vong Cốc.

Đệ tử Thiết Cốt Phái do Tiêu Tội Kỳ, Tô Tiểu Mạt cầm đầu, tổng cộng có 30 người, kết quả bị hơn 300 người bao vây vào một khoảng đất trống.

Các đệ tử xuống núi đi săn thịt thú có hơn 500 người, nhưng đa phần đều phân tán tại các núi rừng ở quận Thanh Dương.

"Hừ."

Một gã trung niên mặt lạnh nói:

"Quận Hoa Dương chúng ta ở nơi này săn bắt hung thú, thế mà Thiết Cốt Phái các ngươi lại dám đến quấy rối, còn có đại nghĩa giang hồ nữa hay không?"

Người này là trưởng lão lục lưu Phong Vũ Các ở quận Hoa Dương, ở bên cạnh hắn còn có các thế lực máu mặt khác.

Nhìn từng người toát ra hơi thở có thẻ thấy, toàn bộ đều là tà phái!

"Nói láo!"

Tô Tiểu Mạt nói:

"Đệ tử các ngươi ở trong cốc sắp bị hung thú ăn tươi nuốt sống, may là có bọn ta kịp thời đến giết chết hung thú, đồng thời cứu các người một mạng, sao lại biến thành quấy rối rồi?"

Sự tình là như thế đấy.

Đám người Tiêu Tội Kỷ vô tình đi vào Tử Vong Cốc, dựa vào tu vi cường đại của bản thân, cho nên không hề lo lắng tiến vào tìm giết hung thú.

Sau đó, vô tình đi vào ngã rẽ, nhìn thấy hơn 20 tên võ tu bị một bầy hung thú vây quanh, vì vậy liền ra tay cứu giúp.

Đương nhiên.

Không phải chỉ đơn thuần là muốn làm việc tốt.

Bởi vì những võ tu kia bị bao vây, tạm thời lâm vào thế bị động.

Đám người Tiêu Tội Kỷ mới chủ động ra tay, sau khi giết được hung thú thì sẽ mang tinh hạch cũng thịt thú vật mang đi.

Được cứu nhưng các võ tu không vui, chính mình ngắm con mồi trước, dựa vào cái gì mà bị bọn họ cướp mất, cho nên mới nhận định là họ tới quấy rối.

Bên quận Hoa Dương lần này có 4 tà phái cùng nhau đi dã ngoại rèn luyện.

Sau khi biết được chuyện này, tất nhiên sẽ không thỏa hiệp, cho nên đợi đến lúc ra khỏi Tử Vong Cốc, ngay lập tức bao vây bọn họ lại.

Liên minh Bách Tông lại là chuyện gì vậy?

Nhắc tới cũng thật trùng hợp.

Hôm nay mấy thế lực liên minh cũng cho các đệ tử đi dã ngoại rèn luyện, lại đúng lúc nhìn thấy người của Thiết Cốt Phái đang bị thế lực quận Hoa Dương bao vây, cho nên tiến lại gần xem náo nhiệt.

Tô Tiểu Mạt cho rằng bọn hắn kết hội đến khi dễ mình, vội vàng thi triển Truyền m Thuật, kết nối với điểm tình báo gần nhất, truyền tin tức về cho Thiết Cốt phái.

"Bốn tà phái này, 2 thất lưu, 2 lục lưu, đệ tự Thiết Cốt Phái lần này đã phải tảng đá lớn rồi."

"Các trưởng lão của các môn phái, có 2 người đã đạt đến tu vi Võ Tông, còn dẫn theo hơn 300 đệ tử, muốn hành hạ bọn họ cũng chỉ như một trận chơi đùa mà thôi!"

"Đắc tội với tà phái chỉ bị hành hạ thôi là chuyện nhỏ, chỉ sợ bị bọn chúng ghi thù ngày đêm nhớ thương."

"Đến Tử Vong Cốc rèn luyện, không ngờ lại có thể chứng kiến Thiết Cốt Phái bị xấu mặt, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn."

Mấy tên đại lão của liên minh ý cười đầy mặt, thấp giọng nghị luận với nhau.

Nếu như họ cũng có Truyền m Thuật, chắc chắn hận không thể lập tức truyền tin cho Tần Hạo Nhiên, sau đó truyền cho những người khác, để cho bọn hắn nhanh nhanh đến đây cùng xem náo nhiệt.

"Đừng phí nhiều lời vô nghĩa như vậy."

Một gã trưởng lão tà phái với ánh mắt lạnh nhạt nói:

"Giao con hung thú vừa rồi ra đây, cùng với tất cả những thứ các ngươi lấy được từ trong cốc đều giao hết ra đây, toàn bộ đều phải giao ra, còn không đừng mong còn sống rời đi."

Tô Tiểu Mạt thản nhiên đáp lại:

"Nói trắng ra là, các ngươi không phải là muốn cướp của sao?"

"Khặc khặc khặc"

Tên trưởng lão đó cười một cách quái dị, nói:

"Ý kiến gì?"

Chuyện của Thiết Cốt Phái, hắn cũng đã nghe nói nhưng căn bản là không có để ở trong lòng.

Không phải chỉ là đánh bại Thanh Tuyền Tông thôi sao, có con em gái gì đâu mà sợ.

"Phi."

Tô Tiểu Mạt nhổ một ngụm nước bọt nói:

"Muốn đoạt đồ của Thiết Cốt Phái bọn ta, còn phải xem ngươi còn bản lĩnh này không đã."

"Bản lĩnh?"

Ánh mắt của vị trưởng lão kia đột nhiên chuyển lạnh, tốc độ nhanh như quỷ ảnh ngày lập tức đã đến trước mặt.

"Vù vù!"

Hắn ta vung ra một quyền được thực thể hóa bởi linh lực ngưng tụ từ huyết dịch, cùng với đó là một cỗ lực lượng âm tà đánh tới.

Động thủ rồi!

Có kịch hay để xem rồi!

Võ giả của liên minh Bách Tông lập tức vui sướng.

Ầm ầm!

Đúng vào lúc này, một tiếng vang lớn truyền đến.

Vù vù!

Cuồng phong gào thét, lá cây và cỏ dại bay loạn xạ đầy trời.

Võ giả của liên minh Bách Tông vừa mới có chút hả hê, nụ cười trên mặt dần dần đông cứng.


Bình Luận (0)
Comment