Chương 365. Liên tiếp tiêu diệt ba phái!
Tiêu diệt xong Lôi Đình Điện rồi chỉ để lại một câu nói, hành động này thật sự quá cục súc!
Kẻ phạm Thiết Cốt Tranh Tranh Phái ta, dù xa đâu cũng phải giết, lời này lợi hại và cường thế đến cực điểm!
“Lôi Đình Điện bị tiêu diệt!”
“Đây là một tin tức cực sốc, một khi truyền ra nhất định sẽ gây ra cơn chấn động to lớn!”
“Thiết Cốt Phái dám quang minh chính đại tiêu diệt một tà phái lục lưu ở quận Hoa Dương, những thế lực khác nhất định sẽ không để cho bọn họ bình yên vô sự rời đi.”
Lôi Đình Điện làm nhiều việc ác bị tiêu diệt, trong lòng bọn hắn rất sảng khoái.
Nhưng chung quy vẫn là người cùng một quận, bị thế lực ngoại quận tiêu diệt như thế, chuyện này có chút không thỏa đáng!
Thế nhưng.
Mọi người không hề biết, tiêu diệt Lôi Đình Điện chỉ mới là khởi đầu mà thôi.
Lúc này Quân Thường Tiếu đã dẫn theo hơn năm trăm đệ tử Lang Kỵ Đường rời khỏi rừng núi, cấp tốc đi đến trạm dừng thứ hai - Tiểu Ma Tông.
Thực tế là hắn dùng máu của điện chủ Lôi Đình Điện, viết một câu nói đó trên tảng đá, đụng vào người Thiết Cốt Tranh Tranh Phái ta, xa đâu cũng giết!
“Bằng hữu.”
Tô Tiểu Mạt nót:
“Hãy nói cho ta vị trí cụ thể của Tiểu Ma Tông được không?”
Võ giả được hỏi đường chỉ tay về phía đông, nói:
“Men theo con đường này đi, băng qua hai ngọn núi là đến Tiểu Ma Tông.”
“Cảm ơn.”
“Không cần khách sáo.”
“Soạt!”
Tô Tiểu Mạt thu hồi Hàn Phong Kiếm đang đặt ở trên cổ đối phương, nhảy lên sói thú, chắp tay cười nói:
“Có duyên gặp lại.”
“Có duyên gặp lại.”
Võ giả được hỏi đường dõi theo tên kia rời đi, hai chân bỗng mềm nhũn ngã liệt trực tiếp trên đất, trong lòng gào thét nói:
“Con meo nó có ai hỏi đường như ngươi sao!”
Quân Thường Tiếu không dẫn đệ tử đi đường nhỏ, cưỡi Cụ Phong Lang giống như một cơn gió, cho nên không ít võ giả đưa tới sự chú ý.
Bọn họ ào ào đuổi theo, muốn xem thử rốt cuộc đám người này muốn làm gì, vì sao lại chạy gấp rút đến như thế.
Cứ vậy đi theo, kết quả đuổi tới đỉnh núi nơi đặt chân của Tiểu Ma Tông.
Lúc mới đầu, bọn hắn còn do dự có nên lên hay không, đột nhiên có một trận gió thổi đến, cùng với đó là mùi máu tanh nhàn nhạt.
Đây không phải là mùi máu thú.
Đây là… mùi máu người.
Võ giả lấy hết dũng cảm men theo bậc thang đá đi lên, khi nhìn thấy cửa sơn môn bị đánh vỡ, ánh mắt từng người không thể không hiện lên sự kinh hồn khiếp vía.
Lẽ nào có người đến đập phá quán Tiểu Ma Tông?
Bọn họ vội vàng đi vào, sau đó nhìn thấy một cảnh vô cùng hãi hùng.
Khắp nơi trong môn phái đầy rẫy thi thể, máu tươi nhuộm đỏ nền đất, trong không khí ngưng đọng mùi máu gay gắt.
“Hítt!!”
Mọi người đồng loạt hít một hơi khí lạnh.
Đệ tử Tiểu Ma Tông, toàn bộ bị giết sạch?
“Mau nhìn kìa.”
Có người đưa tay run rẩy chỉ về vị trí trên đại điện, khiếp sợ nói:
“Đó là tông chủ Tiêu Ma Tông.”
Mọi người vội vàng quay đầu nhìn sang, phát hiện một lão giả mặc áo đạo sĩ mạ vàng ngồi dựa vào góc tường đại điện, đầu gục xuống, trên ngực có một vết đao sâu dài!
Không sai.
Đây là tông chủ Tiểu Ma Tông!
Rất nhiều võ giả tiến lại gần liền nhìn thấy phía dưới tấm bảng hiệu“Tiểu Ma Tông” treo ở trên tường, có một hàng chữ được viết bằng máu --------- đụng vào Thiết Cốt Tranh Tranh Phái ta, xa đâu cũng giết!
Đây là do hung thủ để lại?
Thiết Cốt Tranh Tranh Phái?
Đây không phải là một môn phái ở quận Thành Dương đó sao!
Rốt cuộc có thâm thù đại hận gì, không ngại xa nghìn dặm đến giết người, còn tiêu diệt luôn cả một tà môn lục lưu.
Huyết Diễm Môn.
Lúc này giống như một địa ngục chốn trần gian.
Hơn năm trăm đệ tử Thiết Cốt Phái cưỡi Cụ Phong Lang, cầm trong tay Bá Vương giáo, giống như binh sĩ dũng mãnh xông vào trận địa, hết lần này đến lần khác đánh giết đệ tử của môn phái này.
Tu vi mạnh, trang bị tốt, lại có sự nhanh nhẹn của Cụ Phong Lang.
Bọn họ giết người quả thật chẳng khác nào như cắt cỏ.
Môn chủ của Huyết Diễm Môn mặc dù trừng mắt như muốn nứt ra, lửa giận ngút trời nhưng căn bản bất lực.
Bởi vì phía trước hắn là Quân Thường Tiếu đang cưỡi Cụ Phong Lang Vương, tay cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao, giống như một ngọn núi lớn không thể vượt qua.
Cuối cùng, toàn bộ đệ tử Huyết Diệm Môn bị tiêu diệt, cao tầng cũng chết trong tay đám người Tiêu Tội Kỷ, thời gian dùng đến không quá hai ba mươi phút.
Bàn tay khô gầy của môn chủ Huyết Diệm Môn đang run rẩy, nghiến răng “ken két” nói:
“Thù này không đội trời chung!”
“Vù vù!”
Trong lúc nói chuyện, toàn thân lão xuất hiện ngọn lửa đỏ máu, sau đó bay lên không trung.
Đây là một loại công pháp bỏ chạy vô cùng kỳ quái tên là Huyết Diễm Độn, chỉ cần thi triển ra, cả người có thể hóa thành một đoàn máu nhanh chóng chạy trốn.
Khuyết điểm cũng rất rõ ràng.
Sau khi thi triển, người không chỉ trong nháy mắt yếu đuối đến cực điểm, còn tổn hao cực lớn đến tuổi thọ.
Quân Thường Tiếu cưỡi Cụ Phong Lang Vương bộc lộ khí thế quá mạnh, môn chủ Huyết Diễm Môn tự biết đây không phải là đối thủ, vì thế chỉ có thể kích phát ra át chủ bài để chạy thoát thân.
“Vụt!!”
Đúng lúc này, đao quang thanh sắc dày đặc phóng ra, ẩn chứa sức mạnh chia gãy sông trường giang, trực tiếp hung bạo chém vào giữa luồng sáng biến hóa thành máu kia.
Đùng!
Ngọn lửa đỏ máu lập tức nổ tung.
Môn chủ Huyết Diễm Môn xuất hiện từ trong đó, cơ thể hiện ra hai mảnh rơi xuống đất.
Chạy thoát là chuyện không thể.
Đã đến Huyết Diễm Môn rồi, nhất định phải đòi công đạo.
Trước mặt có thể thấy, Quân Thường Tiếu gọi việc đòi công đạo chính là trực tiếp tiêu diệt những thế lực tà phái này.
“Chưởng môn.”
Tiêu Tội Kỷ nói:
“Đã tìm thấy kho vàng rồi.”
Lôi Đình Điện, Tiểu Ma Tông trước đó không chỉ bị diệt môn, đến cái gì giống kho chứa đều bị cướp sạch, Huyết Diệm Môn đương nhiên cũng không thể tránh khỏi.
Không ngoan ngoãn ở trong quận Hoa Dương, khăng khăng chạy đến lăn lộn ở Tử Vong Cốc quận Thanh Dương.
Ở vùng đất không chủ kia, muốn lăn lộn thế nào cũng được.
Bất quá dựa vào thực lực mạnh, nhìn ai không thuận mắt thì cướp.
Hiện tại thì tốt rồi.
Quân Thường Tiếu gọi đây là ăn miếng trả miếng.
Cũng là đang nói với tà phái quận Hoa Dương, các ngươi có thể đến quận Thanh Dương trắng trợn cướp bóc, ta cũng giống như vậy quanh minh chính đại đến địa bàn của các ngươi phá tông diệt phái.
Sau khi cướp sạch của Huyết Diệm Môn, Quân Thường Tiết để lại dòng chữ viết bằng máu, dẫn đệ tử xuống núi, sau đó đi về phía trạm dừng cuối cùng.
Rời đi không lâu sau, những võ giả quận Hoa Dương đó đi theo dấu chân thú đuổi đến, phát hiện có thêm một môn phái lục lưu bị toàn diệt, trong lòng bọn hắn lại vô cùng rúng động.
Từ Huyết Diệm Môn đến Phong Vũ Các, cách nhau một đoạn đường.
Khi Quân Thường Tiếu vẫn chưa đi đến, rất nhiều võ giả đã nhận được tin tức ba tà phái lục lưu bị tiêu diệt.
Ngay lập tức.
Quận Hoa Dương nhanh chóng bùng nổ.
Bình thường, một môn phái thất bát lưu bị tiêu diệt, đã nổi lên không ít nghị luận, hiện giờ ba môn phái lục lưu bị tiêu diệt, chẳng khác gì trận động đất cấp mười hai.
“Ba môn phái này cách nhau ít nhất nghìn dặm, chỉ trong hai canh giờ bị tiêu diệt toàn bộ, đây là chuyện quá mức hoang đường!”
“Môn phái bị diệt, đều để lại chữ máu, tuyệt đối không phải là giả!”
“Thiết Cốt Phái và ba tà phái rốt cuộc có thù oán gì, không ngại xa nghìn dặm đến quận Hoa Dương giết người diệt phái.”
Mọi người ào ào bàn tán.
Sau đó, một tin tức rùng mình truyền đến.
Ba môn phái bị tiêu diệt, nửa tháng trước đã thương lượng ổn thỏa cùng nhau đến rèn luyện ở Tử Vong Cốc.
“Phong Vũ Các phát động đi rèn luyện ở Tử Vong Cốc, những môn phái kết minh cũng cho đệ tử tham dự.”
“Chết đều là môn phái tham gia rèn luyện, có lẽ nào Thiết Cốt Phái tiếp theo sẽ tiêu diệt Phong Vũ Các?”
“Đi, chúng ta đi xem thử.”
Sau khi các võ giả nhận được tin tức, không ngừng thúc ngựa tiến về hướng Phong Vũ Các.
Đương nhiên.
Rất nhiều người trên đường nhìn thấy dấu chân dày đặc của sói thú, ngay lập tức phán đoán Thiết Cốt Phái đến quận Hoa Dương, chính là muốn nhằm vào bốn thế lực tham gia rèn luyện ở Tử Vong Cốc.
Hiện giờ có ba phái bị tiêu diệt.
Phong Vũ Các sợ rằng cũng khó giữ lại cái mạng xế chiều!