Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 364 - Chương 364. Đụng Vào Thiết Cốt Phái, Xa Đâu Cũng Giết!

Chương 364. Đụng vào Thiết Cốt Phái, xa đâu cũng giết!
Quân Thường Tiếu dẫn theo hơn năm trăm đệ tử, đi đến Lôi Đình Điện trong thời gian ngắn nhất.

Đây là trạm đòi công đạo đầu tiên.

Tuy nhiên.

Điện chủ và phó điện chủ của Lôi Đình Điện khiếp sợ trợn tròn hai mắt đến mức sắp rớt ra ngoài!

Một đám võ tu cưỡi sói thú cao cấp, trong đó còn có một con Lang Vương, đứng ở trước cửa nhà mình, cảnh tượng này cực kỳ chấn động tâm thần!

Đối phương dùng sói thú làm tọa kỵ, chẳng lẽ là đại tông môn nào?

Đây là suy nghĩ của điện chủ Lôi Đình Điện.

Quân Thường Tiếu ngẩng đầu, nhìn về phía ban công của tòa thành, bình tĩnh nói:

“Hai vị này, hẳn là cao tầng Lôi Đình Điện phải không?”

Điện chủ Lôi Đình Điện hỏi:

“Các hạ là ai?”

Không trả lời, còn hỏi lại.

Người này, chẳng có tí phép xã giao nào cả!

Quân Thường Tiếu lạnh nhạt nói:

“Chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh Phái.”

Chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh Phái?

Điện chủ của Lôi Đình Điện kinh ngạc nói:

“Ngươi chính là Quân Thường Tiếu?”

Quả nhiên, từ khi đánh bại Thánh Tuyền Tông, hiện nay Quân chưởng môn đã có mức độ nổi tiếng nhất định.

“Đúng thế.”

Quân Thường Tiếu đáp lại một cách lạnh lùng.

“Quân chưởng môn.”

Điện chủ Lôi Đình Điện nói:

“Hai phái chúng ta xưa nay không dính dáng gì đến nhau, hôm nay tới chơi có gì chỉ bảo?”

“Đòi công đạo.”

Quân Thường Tiếu nói.

Điện chủ Lôi Đình Điện co rút khóe miệng, nói:

“Đòi cái gì công đạo?”

Quân Thường Tiếu nói:

“Đệ tử phái ta ở Tử Vong Cốc có lòng cứu đệ tử nhà ngươi, kết quả những kẻ đó không biết ơn, trái lại bắt tay với ba phái khác đánh cướp đệ tử của ta, xin hỏi công bằng ở đâu, thiên lý ở đâu?”

Nếu có các võ giả khác ở đây, nhất định sẽ phát điên lên.

Luận công bằng, bàn thiên lý với tà phái, tuyệt đối là chuyện cười chết người!

“Có việc này sao?”

Điện chủ của Lôi Đình Điện thoáng ra vẻ trầm ngâm, nói:

“Chờ bọn họ trở về, bổn tọa hỏi rõ nguyên nhân, sau đó sẽ cho Quân chưởng môn một lời giải thích.”

Nếu không phải thấy đối phương cưỡi hung thú cao cấp, thì với tính cách của gã ta nhất định sẽ cười quái gở, rồi nói:

“Đến tà phái chúng ra đòi công đạo, không phải ngươi ngại mình sống quá lâu đấy chứ?”

“Không cần chờ.”

Quân Thường Tiếu bình thản nói:

“Những tên đệ tử đánh cướp kia đã chết cả rồi.”

“Cái gì?”

Điện chủ Lôi Đình Điện chợt biến sắc mặt.

Phó điện chủ trầm giọng nói:

“Bị giết bởi Quân chưởng môn?”

Quân Thường Tiếu gật đầu, nói:

“Dám ức hiếp Thiết Cốt Tranh Tranh Phái ta đây, kết cục chỉ có cái chết, Jesus cũng không cứu được hắn.”

Sắc mặt của điện chủ Lôi Đình Điện càng thêm khó coi, nói:

“Quân chưởng môn, nếu người đã bị ngươi giết, còn tới Lôi Đình Điện chúng ta đòi công đạo, chuyện này có hơi quá đáng.”

“Quá đáng?”

Quân Thường Tiếu cười, giơ tay lên.

“Vù!”

Tiêu Tội Kỷ nhảy xuống khỏi Cụ Phong Lang, dừng lại trước cánh cửa lớn đóng chặt của Lôi Đình Điện, sau đó nắm tay thành quyền đấm thật mạnh.

Ầm!

Lực xung kích vô cùng to lớn, cảnh cửa đã trải qua biết bao thời đại ngay lập tức bị đấm nát.

Như này -- càng quá đáng!

“Quân Thường Tiếu!”

Điện chủ Lôi Đình Điện cả giận:

“Ngươi làm vậy là có ý gì!”

Phó điện chủ cũng tức giận không thôi.

Nói cho cùng, cánh cửa kia đại diện cho tôn nghiêm của Lôi Đình Điện, bây giờ bị đánh nát thì đúng là khinh nhờn trần trụi!

“Đập phá quán!”

Quân Thường Tiếu nói.

“Gràooo!”

“Gràooo!”

Cụ Phong Lang lần lượt cất tiếng tru, kéo các đệ tử Thiết Cốt Phái xông vào Lôi Đình Điện như cơn lũ.

Lúc diệt Hắc Ưng Đường, thực lực đối phương không tính là quá mạnh, đệ tử dắt theo cũng không nhiều lắm, cho nên lựa chọn cách chu toàn, núp trong chỗ tối chơi chết đối phương.

Nay đã khác xưa.

Đệ tử không chỉ mạnh hơn, lại còn rất đông và hung hãn, chỉ tính hơn năm trăm con Cụ Phong Lang đã là sức chiến đấu vô cùng khủng khiếp!

Cho nên tới đập phá quán, chính là trực tiếp khai chiến!

……

“Đám võ giả cưỡi sói thú đó chắc hẳn đã tiến vào này mảnh rừng núi này rồi!”

“Nơi đây là địa bàn của Lôi Đình Điện, chẳng lẽ bọn họ muốn tấn công tà phái lục lưu sao?”

Ngoài núi, có không ít võ giả quận Hoa Dương tụ hợp lại.

Quân Thường Tiếu tới đòi công đạo, cho nên không cố ý đi đường núi hẻo lánh, lúc đi ngang qua kinh động đến bọn hắn.

Nhân số không ít, chừng bảy trăm người.

Nếu không phải dừng lại dò hỏi vị trí của Lôi Đình Điện thì với tốc độ của Cụ Phong Lang, chắc chắn những võ giả này chỉ thấy từng trận gió lướt qua, chứ đừng nói chi đến bóng người.

“Đừng đi thì hơn.”

Có võ giả khiếp sợ nói:

“Nếu bị võ giả của Lôi Đình Điện phát hiện tự tiện tiến vào địa bàn bọn họ, tuyệt đối sẽ chết không chỗ chôn đấy.”

“Sợ cái gì chứ.”

Một võ giả lớn gan nói:

“Chúng ta đông như vậy, có đi vào thì Lôi Đình Điện chưa chắc đã dám gây khó dễ.”

Ngay lúc bàn bạc, đã có vài võ giả can đảm đi vào trong núi.

Những võ giả cưỡi sói thú mà đến kia, cả người đầy sát ý, nếu thật sự tấn công Lôi Đình Điện thì sợ rằng lúc này đã đánh nhau!

Tình cảnh nhất định rất kích thích, cần phải tận mắt chứng kiến!

Không lâu sau, mọi người đến khu vực tổng bổ của Lôi Đình Điện, nhìn thấy dấu chân hung thú trải đầy trên nền đất, trong lòng lại càng thêm chắc chắn, võ giả cưỡi sói thú quả thực nhằm vào Lôi Đình Điện!

“Mau đi xem!”

Một người cả kinh nói:

“Cổng Lôi Đình Điện bị đánh nát rồi!”

Mọi người rối rít thu lại tầm mắt nhìn về phía trước, thấy được cửa trước Lôi Đình Điện mở rộng, hai cánh cửa nát tan rơi rụng xung quanh.

“Chuyện này...”

Các võ giả ngần người.

Cánh cửa đại diện cho thể diện của môn phái bị đánh nát, đối phương thật sự là chơi vô cùng lớn!

“Đi.”

“Chúng ta đi vào xem!”

Rất nhiều võ giả lớn mật, hùng dũng đi vào tổng bộ của Lôi Đình Điện, cũng lần theo dấu chân sói thú đi mãi đến sân luyện võ.

Rất nhanh sau đó, bọn hắn thấy được vô số xác chết nằm la liệt trên đất, từ miệng vết thương cùng tư thế tử vong, có thể thấy rõ là bị lưỡi dao sắc bén đâm thẳng qua ngực, gục trong nháy mắt!

“Là đệ tử của Lôi Đình Điện!”

“Thực lực của bọn họ thấp nhất cũng đến Võ Đồ tam tứ phẩm, vậy mà vẫn bị giết trong một chiêu!”

“Chẳng lẽ là do những võ giả cưỡi sói thú đó làm?”

“Cưỡi hung thú, thực lực nhất định không tầm thường!”

“Lôi Đình Điện đắc tội với người ta rồi!”

Mọi người vừa nghị luận vừa đi vào trong, hai bên đường đâu đâu cũng thấy thi thể đổ rạp trên đất.

Chứng kiến những tên đệ tử tà phái ngày thường ngang ngược càn quấy, không chuyện ác nào không làm nay chết thảm như thế, nhiều võ giả cảm thấy lòng mình hết sức sảng khoái.

“Híttt!”

Khi bước vào sân luyện võ, tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh.

Ở khu vực rộng lớn đó, ít nhất có hơn một nghìn thi thể đệ tử Lôi Đình Điện.

Tình huống này…

Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong tiềm thức của mọi người là, diệt môn!

“Hả?”

Có người híp mắt nhìn về phía một võ giả đang quỳ ở nơi trung tâm, run giọng nói:

“Điện chủ Lôi Đình Điện!”

“Trời ạ!”

Ngay tức khắc mọi người trợn tròn hai mắt.

Tuy rằng khoảng cách hơi xa, nhưng từ tư thế gục đầu quỳ trên đất ấy, rõ rành rành là đã về chầu ông bà!

Có người cả kinh nói:

“Bên cạnh còn có cả phó điện chủ!”

Khoảnh khắc đó, bọn họ càng chắc chắn với suy nghĩ vừa lóe lên đó.

Điện chủ và phó điện chủ của Lôi Đình Điện, cùng với không ít người có địa vị tu vi cao đều chết ở sân luyện võ, như vậy nghĩa là môn phái lục lưu này, từ nay bị xóa tên trên giang hồ!

Trước nay luôn là khó chịu với ai, thì diệt tà phái của kẻ đó.

Ngày hôm nay bất ngờ bị diệt sạch, chuyện này tuyệt đối khiến các võ giả có mặt đây rung động linh hồn!

Là đám võ giả cưỡi hung thú kia sao?

Giữa hai bên có thâm cừu đại hận thế nào, mà lại đến nông nỗi phá tông diệt phái?

Mọi người cả gan đi đến gần hơn.

Điện chủ của Lôi Đình Điện không chỉ quỳ trên mặt đất, lồng ngực còn có một vết đao đâm rất sâu!

Rất hiển nhiên, đây là vết thương trí mạng!

Một Võ Tông lục thất phẩm, kết quả bị giết thảm như thế này, tinh thần mọi người lại bị chấn động mãnh liệt!

Đương nhiên.

Còn có chút cảm giác vui sướng.

Lôi Đình Điện vốn là tà phái làm nhiều việc ác, bây giờ gánh nhận hậu quả bị tiêu diệt, đối với tất cả người dân quận Hoa Dương thì chuyện này, quả thực là một chuyện vui đáng đốt pháo ăn mừng!

“Mau nhìn kìa!”

Có người cả kinh nói:

“Trên mặt đất có chữ viết!”

Mọi người sôi nổi nhìn về tảng đá duy nhất ở chỗ trống đằng trước, trên đó dùng máu tươi viết một hàng chữ -- Đụng vào Thiết Cốt Tranh Tranh Phái ta, xa đâu cũng giết!

Thiết Cốt Tranh Tranh Phái?

Chẳng lẽ, chính là môn phái quận Thanh Dương đánh bại ngũ lưu Thánh Tuyền Tông trước đó không lâu?

Đến quận Hoa Dương diệt một tà phái, còn quang minh chính đại để lại chữ bằng máu, ý này là muốn gõ sơn chấn hổ, giết gà dọa khỉ (*)?

(*) Phô bày sức mạnh để cảnh cáo, đe dọa


Bình Luận (0)
Comment