Chương 369. Chờ phiền phức lớn ập đến!
Tin tức bốn tà phái của quận Hoa Dương bị diệt quá mức chấn động, cho nên trong hai ngày ngắn ngủi đã lan truyền khắp quận Thanh Dương!
Tán tu và thế lực khắp nơi biết tin, phản ứng đầu tiên chính là trừng to tròn hai mắt.
Trong vòng một ngày, tiêu diệt một lúc bốn cái tà phái?
Chuyện này. . . có quá mức phóng đại rồi không?
Về sau không ít thế lực thông qua các loại quan hệ tìm minh chứng ở quận Hoa Dương, sau đó tinh thần bị rúng động thật lâu!
"Trời ạ!"
"Chuyện này quá mức khủng khiếp!"
"Đó chính là bốn tà phái lục lưu đó, có phải là bát cửu lưu đâu mà nói diệt là diệt rồi?"
Trong lúc rất nhiều võ giả ngoài miệng nghị luận, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng vui sướng.
Nguyên nhân là ở Tử Vong Cốc, rất nhiều thế lực tà phái quận Hoa Dương thường xuyên phát sinh xung đột với thế lực quận Thanh Dương.
Sự kiện nổi tiếng nhất chính là chuyện ba năm trước, đệ tử của một môn phái thất lưu đi săn bên trong sơn cốc, sau đó phát sinh xung đột với đệ tử của tà phái lục lưu, kết quả cả môn phái thất lưu trở thành bình địa.
Khoan đã!
Người diệt thế lực quận Thanh Dương, chính là Phong Vũ Các!
Lúc đó Phong Vũ Các cho hai tên trưởng lão và mấy trăm tên đệ tử hùng hồn tiến đến, không chỉ có tiêu diệt môn phái thất lưu, mà còn giết không ít người già trẻ em, sự tàn nhẫn ác độc đến mức khiến người ta giận sôi sục.
Liên minh Bách Tông thì sao?
Lúc đó Tần Hạo Nhiên từng có ý đồ hòa giải mâu thuẫn giữa hai bên, nhưng đối phương quyết tâm diệt sát nên đành phải nhắm mở một con mắt.
Nói chung, chỉ cần thế lực của quận Thanh Dương chọc đến thế lực của quận Hoa Dương, hơn nữa lại còn là tà phái, kết cục chỉ có thể nhận sai, hoặc nhận thua.
Điều này cực kỳ khó chịu, vô cùng bức xúc.
Hiện nay Thiết Cốt Phái đến tìm phiền phức ở quận Hoa Dương, đồng thời một tay hung ác diệt luôn bốn tà phái, chuyện này đối với võ giả của quận Thanh Dương đúng là trút được một hơi khí nghẹn!
Một giây này.
Rất nhiều thế lực hoặc cá nhân từng bị tà phái ức hiếp, đều biểu lộ sự kính ngưỡng sâu sắc với Thiết Cốt Phái, đồng thời không quên gửi sự khinh thường đến liên minh Bách Tông.
...
Hạo Khí Môn.
Tần minh chủ ngồi ở vị trí cao nhất, hai tay nắm chặt vào lan can ghế, sắc mặt vô cùng khó coi.
Bây giờ hắn thực sự rất tức giận!
Sao có thể không tức giận được.
Bản thân không dám trêu chọc tà phái lục lưu, kết quả Quân Thường Tiếu diệt bốn cái trong một ngày, chuyện này không chỉ đánh mặt hắn, mà còn đánh thẳng vào mặt liên minh Bách Tông!
Không thể hoài nghi.
Sau khi võ giả quận Thanh Dương biết tin này, nhất định sẽ vô cùng sùng bái tiểu tử kia, đồng thời phỉ nhổ vào mặt mình và liên minh Bách Tông.
Không lấy ra so sánh, thì đâu bị tổn thương.
"Hừ."
Thân Thông cười lạnh nói:
"Thế lực tà phái trong quận Hoa Dương cũng không ít, Quân Thường Tiếu đã dám diệt đi bốn cái, khẳng định sẽ khiêu khích lửa giận của nhiều người, từ đó dẫn tới càng nhiều phiền phức hơn nữa."
"Không sai."
Tư Đồ Vương thản nhiên nói:
"Thế lực tà phái không phải loại người ăn chay, Thiết Cốt Phái trêu chọc vào bọn hắn, chắc chắn sẽ bị tai họa ngập đầu."
"Khi đó võ giả quận Thanh Dương sẽ hiểu cho liên minh Bách Tông chúng ta, vì cái gì lại giữ thái độ im lặng."
Một tên đại lão khác nói.
Tần minh chủ vốn rất tức giận trong lòng, nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh.
"Hiện tại..."
Hắn ngừng một chút, nói:
"Chờ phiền phức lớn ập tới đi!"
Tiêu diệt bốn cái tà phái, trút cơn giận giúp cho quận Thanh Dương, thế mà đám người này còn ngồi đây châm biếm, thật đúng là hết thuốc chữa mà!
...
Bên ngoài võ giả vẫn còn đang bàn luận về Thiết Cốt Phái, Quân chưởng môn vừa kết thúc quá trình tu luyện thì tiến đến dược viên.
Mỗi lần tới nơi này, hắn đều thấy linh khí ngưng tụ so với trước đó mạnh hơn không ít, khiến người ta cảm giác như bồng lai tiên cảnh.
"Ngụy Lão."
Quân Thường Tiếu nói:
"Linh khí bên trong núi này đến lúc nào mới có thể khôi phục đây?"
Mặc dù có Tụ Linh Trận gấp mười lần phối hợp với Tụ Khí Đan, nhưng hắn vẫn cảm thấy tốc độ tu luyện không đủ nhanh, cho nên càng muốn mượn nhờ linh khí khôi phục, cùng với đó là linh thạch khai thác từ mạch khoáng.
Ngụy Lão nói:
"Nhanh thì vài ba tháng, chậm thì trong vòng ba năm."
Nhanh nhất cần phải tới mấy tháng, chuyện này khiến Quân Thường Tiếu nhất thời không nói nên lời.
Linh khí khôi phục cần thời gian, cũng cần điều kiện, cưỡng ép khai thác mạch khoáng chỉ tạo thành sự phá hoại, cho nên gấp cỡ nào cũng phải đợi.
"Chưởng môn."
Ngay lúc này, Lý Thanh Dương đến đưa tin:
"Mã trưởng lão của Thương Sơn Phái đến chơi, người mang theo vẻ mặt lo lắng đứng bên trong đại điện, giống như có tin tức gì đó rất xấu."
"Thật sao?"
Quân Thường Tiếu đi đến đại điện.
Hắn vừa đặt chân bước vào trong, Mã Vân Đằng liền vội nói:
"Quân chưởng môn, ngươi diệt bốn cái tà phái của quận Hoa Dương sao?"
"Không sai."
Quân Thường Tiếu nói.
"Thôi xong, phiền phức lớn rồi."
Mã Vân Đằng nhíu chặt mày lại.
Quân Thường Tiếu nói:
"Có chuyện gì?"
Mã Vân Đằng biểu lộ vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Quân chưởng môn đã nghe nói đến Thí Thần Điện chưa?"
"Thí Thần Điện?"
Quân Thường Tiếu lắc lắc đầu nói:
"Chưa nghe nói đến."
Mã Vân Đằng nói:
"Đây là một cái tà tông tam lưu nổi danh với Ma Sát Tông, có một phân đà bên trong quận Hoa Dương."
"Trước giờ ta chưa từng đắc tội với Thí Thần Điện."
Quân Thường Tiếu nói.
Mã Vân Đằng nói:
"Ngươi không có đắc tội với Thí Thần Điện, nhưng ngươi đắc tội mấy cái tà phái của quận Hoa Dương."
Quân Thường Tiếu dường như hiểu được cái gì đó, nói:
"Ý của Mã trưởng lão là Thí Thần Điện muốn ra mặt thay bốn cái tà phái bị diệt, gây phiền phức cho Thiết Cốt Phái ta?"
"Không sai."
Mã trưởng lão ngưng trọng nói.
"..."
Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng.
Cái con em gái nó vừa mượn sức lực của Thượng Quan lão gia tử giải quyết Ma Sát Tông, kết quả lại chọc thêm một cái tà tông tam lưu khác, nhân sinh cũng quá mức đặc sắc rồi.
Hệ thống nói:
"Không cần phải than thở, đều do ngươi tự tìm cả."
"Cút."
Quân Thường Tiếu nói.
Mã Vân Đằng ngưng trọng nói:
"Thí Thần Điện này còn khó chơi hơn cả Ma Sát Tông, nếu như đối phương nhất định muốn thay mặt cho bốn cái tà phái, khẳng định sẽ tiến đến quận Thanh Dương, Quân chưởng môn sớm nên có chuẩn bị tâm lý ứng phó!"
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói.
Ma Sát Tông đã không thể trêu chọc, Thí Thần Điện khẳng định cũng không thể trêu chọc!
"Quân chưởng môn tốt nhất tìm đến Thượng Quan lão gia tử, báo rõ tình huống hiện tại đi."
Mã Vân Đằng bày mưu tính kế nói.
Quân Thường Tiếu nói:
"Vừa mới làm phiền không lâu lại đi cầu viện trợ, thật sự có hơi ngượng ngùng."
Mã Vân Đằng bất lực nói:
"Đợi đến lúc Thí Thần Điện giết tới đây, lúc đó đã là lửa xém lông mày, Quân chưởng môn còn nói lời này có ý nghĩa gì."
"Cũng đúng."
Quân Thường Tiếu nói:
"Ta sẽ đến thành Chính Dương ngay lập tức."
Nói xong, hắn bước ra đại điện mở ra Đại Trận Hộ Phái lần nữa, sau đó căn dặn đệ tử tu luyện trong môn phái, không được tự ý đi ra ngoài. .
"Chưởng môn."
Lê Lạc Thu dùng Truyền m Thuật nói:
"Tin tức được truyền về từ quận Hoa Dương, Thí Thần Điện triệu tập 20 cái tà phái, giờ phút này bày ra thanh thế to lớn đánh tới Thiết Cốt Phái ta."
Tin tức từ người nào?
Tống Tự!
Hắn đi cùng chưởng môn Quỷ Thủ Phái đến phân đà của Thí Thần Điện, ngay khi biết đối phương triệu tập tà phái nhiều như vậy, chắc chắn là muốn đòi công đạo cho bốn cái tà phái bị diệt, cho nên liền âm thầm liên hệ với tai mắt của Tế Vũ Đường.
"Có bao nhiêu người, thực lực ra sao, khi nào đến đây?"
Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu nói:
"Hai tên Võ Vương, mười hai tên Võ Tông, tổng đệ tử tất cả các phái gần mười ngàn người, theo thời gian có lẽ sáng mai sẽ giết tới đây!"
"Con meo nó."
Quân Thường Tiếu giật khóe miệng một cái, nói:
"Chiến trận lớn thật!"
"Quân chưởng môn."
Mã Vân Đằng bước ra từ đại điện, nói:
"Ngươi đứng thất thần ra đó làm gì, còn không mau đi thành Chính Dương."
"Không sao, không sao."
Quân Thường Tiếu nói:
"Ta cưỡi Cụ Phong Lang Vương đi rất nhanh sẽ tới."
"Vậy được rồi."
Mã Vân Đằng chắp tay nói:
"Mã mỗ xin cáo từ trước, sau khi trở về tông môn sẽ thương nghị lại với tông chủ."
"Quân mỗ không tiễn đường xa."
Quân Thường Tiếu chắp tay nói.
Hắn không có ý định nói ra tin tức Thí Thần Điện và rất nhiều tà phái đang kéo đến cho Mã Vân Đằng, bởi vì một khi đối phương biết thì sẽ không chịu rời đi.
Bản thân gây ra phiền phức thì phải tự mình đối mặt, sao có thể làm liên lụy đến người bạn này được.