Chương 377. Đấu với Võ Vương nhị phẩm!
Nhiệm vụ phụ đã lâu không có phát động, lần cuối là kể từ lúc hắn dẫn con hàng Dạ Tinh Thần đến quận Bình Dương tham gia môn phái luận võ.
Quách trưởng lão của Thí Thần Điện nhảy lên Sinh Tử Đài, rốt cuộc nó đã ló mặt một lần nữa, hơn thế còn là cấp độ tinh anh!
Thế nhưng.
Nhiệm vụ này có chút phiền phức!
Quân Thường Tiếu tuyệt vọng nói:
"Trong vòng 60 giây, yêu cầu ta đánh bại một Võ Vương, ngươi cảm thấy có khả năng sao?"
"Không có khả năng."
Hệ thống nói lời chắc như đinh đóng cột.
Giang Tà có thể chiến thắng Chiêm trưởng lão chính là vì người ta có tu vi Võ Vương nhị phẩm.
Còn Quân Thường Tiếu thì sao?
Dù là với tu vi Võ Tông siêu đẳng nhị phẩm, sức chiến đấu mạnh nhất cũng mới chỉ ba năm chục vạn cân.
Mà Quách trưởng lão là Võ Vương cao đẳng nhị phẩm, tùy tiện ra một chiêu ít nhất cũng phải đến 160 vạn cân.
Hai bên chênh lệch gần như gấp năm lần, căn bản là không đánh được!
"Đã không có khả năng."
Quân Thường Tiếu bất lực nói:
"Vậy thì nhiệm vụ này lại là cái quỷ gì đây?"
Hệ thống nói:
"Bởi vì nhiệm vụ không cách nào hoàn thành, cho nên chủ nhân có thể làm thực hiện được, hiển nhiên phần thưởng sẽ càng thêm phong phú."
Quân Thường Tiếu trợn trắng mắt nói.
Dĩ nhiên là hắn biết nhiệm vụ càng khó khăn, một khi hoàn thành càng được thưởng nhiều.
Mấu chốt chính là, mình dựa vào đâu để hoàn thành!
"Hầy..."
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ:
"Chỉ có cách sử dụng trung phẩm Lực Lượng Phù thôi."
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sử thi (II) ở Tử Vong Cốc, đạt được một tấm trung phẩm Lực Lượng Phù, hắn vẫn luỗn tích trữ cho đến hôm nay.
Hệ thống nói:
"Trung phẩm Lực Lượng Phù có thể khiến sức mạnh của chủ nhân tăng gấp mười lần."
"Mười lần?"
Ánh mắt Quân Thường Tiếu trở nên nóng bỏng.
Với thực lực của hắn hiện giờ, sau khi sử dụng thì sức mạnh có thể đạt tới 300 vạn cân, hoàn toàn có thể thỏa sức ngược đãi Võ Vương nhị phẩm.
"Tuy nhiên."
Hệ thống nói:
"Nếu cơ thể không đủ trâu bò, một khi hiệu lực của phù chú kết thúc sẽ xuất hiện tác dụng phụ kéo dài."
"Có hiệu lực trong bao lâu?"
"60 phút."
"1 phút giải quyết Võ Vương, 59 phút uy hiếp tà phái quận Hoa Dương, hẳn là có thể giải quyết hết mọi phiền phức."
Quân Thường Tiếu tính toán đâu ra đấy, rồi mới chắp tay nói:
"Đã như vậy, bổn tọa sẽ so đấu với vị cao thủ này của Thí Thần Điện."
Mặc dù nhiệm vụ không nói rõ nhất định phải do chủ nhân giải quyết, nhưng đến lúc này chỉ mình hắn mới có thể ra trận, ứng chiến Võ Vương thứ hai của Thí Thần Điện.
"Quân chưởng môn muốn đích thân xuất chiến sao?"
"Có thể đánh thắng tông chủ Thánh Tuyền Tông, thực lực của Quân chưởng môn hẳn là rất mạnh!”
"Nhưng mà có mạnh hơn Giang trưởng lão kia không?"
Mọi người khẽ bàn tán.
Tạ Quảng Côn và Ngải Thượng Nghễ thầm nghĩ Thiết Cốt Phái đã có trưởng lão Võ Vương, có lẽ còn ẩn giấu cao thủ sâu không lường được nào khác, nhưng không ngờ rằng Quân chưởng môn sẽ đấu trận thứ ba!
Nói thật.
Thực sự có phần chờ mong.
Vấn đề không lớn, Quân chưởng môn còn có bảo đao khí linh...
"Quân chưởng môn."
Quách trưởng lão nói:
"Chúng ta dùng nắm đấm phân thắng bại đi."
"Được."
Quân Thường Tiếu nói.
Tạ Quảng Côn và Ngải Thượng Mễ đều co rút khóe miệng.
Vừa rồi họ còn đang nghĩ, nếu Quân chưởng môn dùng bảo đao khí linh thì có lẽ còn có thể chiến thắng, mà giờ đánh tay không với một Võ Vương, nhìn kiểu gì cũng không thấy được phần thắng nào hết!
Lúc này, Tần minh chủ và các thành viên trong Liên minh đáng lẽ phải vui sướng cười nhạo.
Nói đến cũng thấy kỳ lạ.
Mỗi người bọn hắn cũng quá thành thật rồi, ngay cả một ít ý nghĩ cười nhạo cũng mất sạch.
Thiết Cốt Phái có một vị Võ Vương, điên cuồng bán hành cho trưởng lão Thí Thần Điện, khiến trái tim bọn hắn bị chấn động quá mạnh, cho nên quên mất mục đích của mình tới đây là để cười nhạo.
Cười cái khỉ gì đâu chứ!
Thiết Cốt Phái đã mạnh như vậy rồi, nếu như lại chọc giận tên kia, một khi hắn kéo theo trưởng lão đến hỏi thăm môn phái nhà mình, bị ăn hành chỉ là chuyện nhỏ, bị diệt sạch mới là chuyện lớn!
Thực lực còn nằm trong phạm vi chịu đựng của một người, mọi người còn có thể khinh bỉ xem thường, nhưng khi thực lực càng tăng lên, đạt đến trạng thái không thể với tới, vậy thì chỉ có thể nhìn lên.
Cũng như khi sống trong cùng một thôn, người nào đó có chút tiền trong tay, ở nhà to, mua xe xịn, hàng xóm sẽ âm thầm ghen ghét, nói xấu sau lưng.
"Ha ha, thằng đó lên bảy rồi còn “dấm đài” đấy."
"Trước kia ta chơi với hắn, chẳng cảm thấy hắn có cái gì tài giỏi hơn người cả."
Qua một khoảng thời gian, người nào đó có vô số xí nghiệp, lại có cả công ty đưa ra thị trường, giàu nứt vách tường, tất cả những người láng giềng từng nói xấu hắn ta, nhất định sẽ toàn bộ biến thành người câm.
Bởi vì kiểu người giàu có này quả thực chính là ngọn núi lớn sừng sững trước mắt, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn, mà không dám vượt qua.
Thiết Cốt Phái chính là sự tồn tại như vậy.
Tuy nó vẫn luôn trở nên lớn mạnh hơn, thế nhưng Tần Hạo Nhiên và các thành viên Liên minh luôn cho rằng, đối phương mạnh như thế chỉ là do ngoài ý muốn, tình cờ gặp may mắn mà thôi.
Bây giờ, đệ tử có thể chiến thắng Võ Tông, trưởng lão có thể giẫm lên Võ Vương, nó đã trở thành tồn tại chỉ có thể ngưỡng vọng.
...
Trên Sinh Tử Đài.
Quân Thường Tiếu và Quách trưởng lão đứng cách nhau mười bước, chuẩn bị tâm lý chiến đấu.
"Có hơi làm càng..."
Lục Thiên Thiên khẽ nhíu mày nói.
Chưởng môn chỉ bằng tu vi Võ Tông nhị phẩm khiêu chiến với Võ Vương nhị phẩm, độ khó quá cao, tuyệt đối không có bất kỳ hy vọng nào.
Đương nhiên.
Sau một đoạn thời gian tiếp xúc, nàng biết đôi khi chưởng môn có hơi lỗ mãng, nhưng chưa bao giờ làm chuyện mình không nắm chắc, cho nên trong lòng có phần chờ mong, hắn sẽ có biểu hiện đặc sắc như thế nào.
Mấy người Lý Thanh Dương không có lo lắng như đại sư tỷ,
tuyệt đối sùng bái chưởng môn, nếu người dám nghênh chiến Võ Vương, vậy nhất định là hoàn toàn chắc chắn!
"Oài...!"
Trên cây lớn, Tiểu Long Long ngáp một cái, đáy mắt nó hiện lên vẻ buồn bực.
Võ Vương thứ hai ra sân luôn rồi, vì cái gì chủ nhân không để mình lên chiến?
Quân Thường Tiếu cũng muốn cho nó ra trận lắm, nhưng mà hình thái chiến đấu Long Nhân biến hóa người không ra người, yêu không phải yêu, nhất định sẽ dọa sợ mấy tiểu bằng hữu yếu tim.
Dưới Sinh Tử Đài.
Các võ giả đều nhìn không chớp mắt, bầu không khí ở khu vực này có vẻ khá nặng nề.
"Quân chưởng môn."
Quách trưởng lão bình tĩnh nói:
"Có thể bắt đầu rồi."
"Khoan đã."
Trong lúc Quân Thường Tiếu nói, hắn đã lặng lẽ bóp nát trung phẩm Lực Lượng Phù.
"Vù vù!"
Trong tích tắc, đan điền trong người hắn bộc phát ra năng lượng dữ dội, sau đó giống như là thủy triều dũng mãnh hướng về kinh mạch toàn thân!
Thoải mái, dễ chịu, sung sướng!
Quân Thường Tiếu cảm nhận được mỗi khối bắp thịt, mỗi đường kinh mạch trong người săn chắc hơn lúc trước rất nhiều, ánh mắt hắn ngay tức khắc toát ra chiến ý mãnh liệt!
“Hửm!”
Quách trưởng lão nhíu mày lại.
Sức mạnh của Quân Thường Tiếu tăng lên trong chớp mắt, gã cảm thấy có điềm báo không may trong lòng.
Một tên Võ Tông nhị phẩm không có binh khí, dựa vào đâu khiến mình dâng lên suy nghĩ như vậy?
Chẳng lẽ… nguyên nhân là bị ảnh hưởng bởi trưởng lão Thiết Cốt Phái quá mạnh?
Quách trưởng lão thầm cười một tiếng.
“Có thể bắt đầu.”
Quân Thường Tiếu nói.
Hai chữ “bắt đầu” vừa kết thúc, con số một phút đồng hồ trong nhiệm vụ phụ, ngay lập tức giảm xuống còn 59 giây, chứng tỏ đã bắt đầu tính ngược thời gian.
“Xoát!”
Ngay lúc này, Quách trưởng lão thi triển thân pháp xông lên.
“Vù vù!”
Trong nháy mắt, tà khí bùng phát ra năng lực mạnh mẽ quanh người, dần dần ngưng tự thành một bóng người như thật như ảo!
"Ma ảnh!"
Có võ giả kinh ngạc thốt lên.
Bóng người dần hóa thành thực chất, tựa như một pho tượng điêu khắc từ đá, toát ra hơi thở âm tà ám khiến người khác phải e ngại.
"Vù vù!"
Đột nhiên, huyễn ảnh thò ra một tay tàn nhẫn đập về phía Quân Thường Tiếu, mang theo một cỗ sức mạnh tăng vọt đến 200 vạn cân!
"..."
Chiêm trưởng lão run rẩy khóe miệng.
Đối mặt với một Võ Tông nhị phẩm, Quách huynh vừa ra tay đã thi triển chiêu thức át chủ bài của mình, có cần phải nghiêm túc quá vậy không!
Quách trưởng lão hành động như thế là vì muốn tốc chiến tốc thắng!
"Bùm!"
Thế nhưng, Quân chưởng môn bước lên một bước đối mặt với bàn tay Ma Ảnh đang áp xuống, càng biểu lộ rõ sự phấn khích trong mắt, sau đó tung quyền phải đập mạnh tới.
"Két két két ----"
Một quyền đấm ra, không gian nổ vang!
Khi sức mạnh đạt đến một mức nhất định, thời điểm tung quyền có thể tạo ra tiếng xé gió, mạnh hơn chút nữa, còn có thể tạo thành cuồng phong, lại mạnh hơn nữa, là có thể khuấy động không gian!
"Trời ạ!"
Nghe được âm thanh sởn gai ốc này, mọi người đồng loạt trợn trừng mắt, sóng to gió lớn đang cuộn trào trong lồng ngực!
"Không thể nào!"
Quách trưởng lão hoảng sợ biến sắc mặt!
Điềm báo mỏng manh nảy lên khi trước, ngay lúc Quân Thường Tiếu đấm ra một quyền này, trong nháy mắt phóng đại đến đỉnh điểm!