Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 378 - Chương 378. Hoàn Toàn Có Lời!

Chương 378. Hoàn toàn có lời!
Khi Quân Thường Tiếu đấm ra một quyền lao đến, trong nháy mắt điềm báo không may mãnh liệt hiện lên trong tiềm thức của Quách trưởng lão, khiến sắc mặt gã kinh hãi đến mức đại biến.

Mà Ma Ảnh cao tới hai ba mét đứng trước quyền ảnh đang lao đến, lại lộ ra vẻ nhỏ bé lạ thường!

“Vù vù!”

Cuồng phong gào thét, bụi đất tán loạn!

Võ giả xem chiến đồng loạt nín thở, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Đây là sức mạnh như thế nào, mới có thể hình thành thanh thế mạnh mẽ như vậy!

Giang Tà vừa xuống đài, bỗng cảm nhận được luồng năng lượng cường thế ba động, biểu cảm trên mặt lập tức đông cứng.

Khí thế này, sức mạnh này… tuyệt đối mạnh hơn bản thân 100 vạn cân!

Dưới sự trợ lực của Lực Lượng Phù gấp 10 lần, sức mạnh một quyền của Quân Thường Tiếu đã từ 35 vạn cân tăng lên đến 350 vạn cân!

Đây là cái khái niệm gì?

Cho dù Võ Vương trung đẳng đỉnh phong, cũng chỉ mới khoảng 280 vạn cân mà thôi!

Hiện tại Quân Thường Tiếu bạo phát sức chiến đấu, nếu tính theo cấp bậc và thứ bậc của tu vi trên Tinh Vẫn đại lục, hẳn là đã đạt tới Võ Vương cao đẳng bát phẩm!

Quách trưởng lão chỉ là Võ Vương cao đẳng nhị phẩm, đối mặt với loại sức mạnh này, khó trách trong nháy mắt xuất hiện điềm báo vô cùng mãnh liệt trong lòng.

Phải chết rồi, phải chết rồi!

Đây là suy nghĩ duy nhất hiện lên trong tiềm thức của Quách trưởng lão vào lúc nguy cấp.

Uỳnh!

Trong chốc lát, Quân Thường Tiếu đấm ra quyền ảnh mang theo sức lực bá đạo, trực tiếp đụng vào bàn tay của Ma Ảnh thò ra tấn công, sau đó cường ngạnh đánh vỡ!

“Phụt!”

Quách trưởng lão phun ra máu ngay tại trận!

Thế nhưng, quyền ảnh của Quân Thường Tiếu xông đến thế như chẻ tre, phá nát hoàn toàn cơ thể của Ma Ảnh!

Chiêu thức bị cưỡng ép phá hủy, hậu quả chính là sự cắn trả vô cùng to lớn, Quách trưởng lão không chỉ phun máu thêm lần nữa, mà ngay cả kinh mạch nội thể cũng nhận tổn thương lớn!

Nếu như chỉ như vậy, cũng không có gì đáng nói.

Nhưng điều khiến hắn lòng sinh tuyệt vọng là quyền đấm của Quân Thường Tiếu vẫn còn lao đến, sức mạnh mang theo vẫn vô cùng khủng bố.

“Xong cmn rồi..”

Quách trưởng lão gào thét trong lòng.

“Uỳnh!”

Sau cùng, quyền ảnh dường như có thể xé rách không gian của Quân Thường Tiếu đấm thẳng vào vùng bụng của gã.

Đùng!

Y phục sau lưng xé rách, phần da thịt lộ ra ngoài hiện rõ chưởng ấn màu đỏ.

Một luồng sóng năng lượng dập dờn có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, các võ giả dưới đài cảm nhận được luồng không khí bá đạo kia, thân thể không tự giác rùng mình một cái!

Bọn hắn không cách nào phán đoán năng lượng lan rộng có bao mạnh mẽ, nhưng không phải nghi ngờ một khi đánh lên người mình, kết quả chỉ có một đó là chết không kịp ngáp!

Đâu không phải trọng điểm.

Trọng điểm là, Quách trưởng lão như thế nào?

Mọi người dần dần bình tĩnh lại, đồng loạt nhìn về Sinh Tử Đài, nhưng chỉ nhìn thấy Quân Thường Tiếu đứng trên đó, còn cả người Quách trưởng lão đã biến mất không thấy.

Người đâu?

Lẽ nào… bị đánh tan thành mây khói rồi sao?

“Phịch!”

Đúng lúc này, sau lưng truyền đến âm thanh rơi xuống.

Mọi người vội vàng quay đầu nhìn sang.

Trên bãi cỏ bên ngoài mấy trăm mét, Quách trưởng lão như bùn nhão nằm trên mặt đất, thân thể co giật mãnh liệt.

“...”

Mọi người giật giật khóe miệng.

Một quyền đánh văng ra xa như vậy, Quách trưởng lão hiện giờ e là đã trọng thương rồi!

Giang Tà im lặng.

Chưởng môn vừa mới nói tùy ý đánh một chút là được, đừng có quá phận, kết quả đến phiên người lại ra tay nặng như vậy đâu!

Trên thực thế, Quân Thường Tiếu đánh lên người Quách trưởng lão khoảnh khắc đó, đã thu lại không ít sức mạnh, nếu không hiện tại đối phương không phải nằm ở trên đất co giật, thay vào đó là đã bị nổ bụng rách ngực!

“Đinh! Nhiệm vụ phụ hoàn thành, chủ nhân nhận được 1000 điểm cống hiến.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 3770/5000.”

Vậy mà lại cho hẳn 1000 điểm cống hiến.

Chỉ là… một tấm Lực Lượng Phù mạnh mẽ như vậy, kiếm được 1000 điểm cống hiến dường như có chút không được lợi.

“Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ phụ, kích hoạt phần thưởng ẩn giấu, nhận được dịch cải tạo tư chất cực phẩm x1, dịch cải tạo kiếm đạo sơ phẩm x1, vật phẩm đã gửi vào trong không gian chỉ giới.”

Quân Thường Tiếu hơi ngẩn người, sau đó vui mừng như điên ở trong lòng.

Trong tiềm thức của hắn, chỉ có nhiệm vụ ẩn mới thưởng phần thưởng ẩn giấu, không nghĩ tới nhiệm vụ phụ cũng có chuyện này!

Dịch cải tạo tư chất cực phẩm không tồi.

Dịch cải tạo tư chất kiếm đạo sơ phẩm, đây tuyệt đối là càng không tồi!

Hệ thống nói:

“Dựa vào một tấm Lực Lượng Phù trung phẩm đổi lại 1000 điểm cống hiến, hai bình linh căn, trong đó một bình là dịch cải tạo tư chất phương diện kiếm đạo, chủ nhân cảm thấy có lời không?”

“Có lời!”

Quân Thường Tiếu nói:

“Hoàn toàn có lời!”

Nếu như không phải nhiều người tại hiện trường như vậy, rất có khả năng hắn trực tiếp lấy dịch cải tạo tư chất kiếm đạo ra uống sạch.

“Soạt!”

Quân Thường Tiếu chắp tay nói:

“Đã nhường.”

“...”

Mọi người co giật khóe miệng.

Một quyền đánh Võ Vương nhị phẩm bay ra xa vài trăm mét, không còn chút sức lực gượng dậy, chưởng môn Thiết Cốt Phái này thật sự rất mạnh!

Sắc mặt Chiêm trưởng lão khó coi đến cực điểm.

Hắn và Quách Đức Canh đều là đang đẩy muốn tốc chiến tốc thắng, rốt cuộc một người bị giày vò đến cực kỳ thảm hại, một người bị trực tiếp thua trong chớp mắt.

“Chiêm trưởng lão.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Cho người lên đài đi.”

Hiện giờ mới đánh ba trận, còn lại tận bảy trận chưa chiến, cho dù một chương đánh hai trận, cũng có thể thoải mái vứt ba chưởng rưỡi.

“Chư vị.”

Chiêm trưởng lão nói:

“Người nào nguyện ý xuất thủ?”

“...”

Cao tầng hai mươi tà phái đồng loạt trầm mặc.

Bọn chúng đã ý thức được Thiết Cốt Phái tuy chỉ là môn phái thất lưu, nhưng trên có chưởng môn và trưởng lão, dưới có đệ tử đều vô cùng dũng mãnh, nếu như bản thân đi lên nhất định bị sẽ nhét hành ngập mồm!

Ba trận đấu, Thiết Cốt Phái đánh ra khí thế.

Ngược lại bên phía tà phái quận Hoa Dương, sĩ khí đã bị đánh chìm xuống dưới đáy cốc.

“Chư vị.”

Chiêm trưởng lão nhìn thấy không có người hé răng, ánh mắt gã lạnh lẽo u ám nói:

“Lẽ nào đã sợ Thiết Cốt Phái hắn rồi hay sao?”

“Để cho ta.”

Một trưởng lão tà phái lục lưu đứng ra.

Tu vi của hắn cao hơn Vạn Tu Hiền nhưng cũng chỉ cao hơn một phẩm mà thôi.

“Thanh Dương.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ngươi xuất trận.”

“Vâng”

Lý Thanh Dương bước lên Sinh Tử Đài.

“Dương ca nhất định thắng.”

“Công tử nhất định thắng.”

Dưới đài, con cháu và hạ nhân nhà Lý gia ồ ạt hò hét.

Lý gia chủ mặc dù rất lo lắng nhưng nhìn thấy Lý Thanh Dương kiêu ngạo kiên định đứng vững, trên mặt lão lập tức hiện ra cảm giác tự hào.

Mọi người đều nhìn xem, đây là con trai của ta!

Sau khi nó gia nhập Thiết Cốt Phái, đầu tiên chiến thắng đệ tử nội môn của Thánh Tuyền Tông ở Linh Tuyền Sơn, sau đó lại chiến thắng đệ tử chân truyền của Hạo Khí Môn ở Hạo Khí Sơn, cuối cùng một lần nữa đánh thắng đệ tử chân truyền của Thánh Tuyền Tông ở Thánh Tuyền Sơn.

Thân là người làm cha.

Ta tự hào vì ngươi, ta kiêu ngạo vì ngươi!

“Bắt đầu đi.”

Quân Thường Tiếu đảm nhiệm chức trọng tài nói.

“Soạt!”

Cao thủ tà phái đó ra tay trước.

Lý Thanh Dương không do dự bóp vỡ Lực Lượng Phù, đạp Tung Vân Bộ áp sát cận thân.

Hắn và Tiêu Tội Kỷ đều là Võ Sư lục phẩm, nhưng trên phương diện thực lực dẫn trước một bậc, hơn nữa tất cả các phương diện khác phát triển cân bằng, vì thế đối ứng với một Võ Tông tứ phẩm vẫn là dư của để xài.

Uỳnh!

Uỳnh!

Hai bên rất nhanh đã đánh được mấy chục chiêu, từ cục diện nhìn thấy khó phân được cao thấp.

Nhưng cường giả khắp nơi lại có thể nhìn ra, phong cách chiến đấu của đệ tử Thiết Cốt Phái này, rõ ràng ổn định hơn đệ tử trước đó rất nhiều.

Chỉ cần không xuất hiện khe hở và sai sót lớn, thắng trận này chắc chắn là chuyện ván đã đóng thuyền.

Ưu điểm của Tiêu Tội Kỷ ở chỗ thân thể vô cùng trâu bò, phong cách chiến đấu của hắn là dũng cảm dùng nắm đấm tiền về phía trước, cùng lắm ngươi đánh ta một quyền, ta cứng rắn chống đỡ rồi đánh ngươi một quyền, lẫn nhau có qua có lại, ăn miếng trả miếng!

Lý Thanh Dương thì khác.

Phòng ngự thân thể của hắn khá yếu, nhưng các phương diện đều rất cân bằng.

Vì thế khi giao đấu với người khác, không có điểm sáng gì cũng không có điểm yếu gì quá lớn, đánh rất là sóng yên biển lặng.

Đương nhiên.

Lý đại tổng quản của chúng ta phòng ngự thân thể tuy khá yếu, nhưng cũng chỉ bị giới hạn so với Tiêu Tội Kỷ loại quỷ cuồng cơ bắp này, so với những võ tu khác vẫn vô cùng cường hãn!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Tên cao thủ tà phái đó nắm chặt cơ hội, lập tức thi triển quyền pháp hoa mắt hỗn loạn, rốt cuộc không chỉ không tổn thương Lý Thanh Dương, ngược lại bị hắn dùng Khai Sơn Chưởng va chạm không ít lần.

“...”

Mọi người giật giật khóe miệng.

Tên gọi là Tiêu Tội Kỷ đã rất chịu đòn, vì cái gì đệ tử thứ hai xuất trận cũng có thể chịu đòn như vậy!


Bình Luận (0)
Comment